Đại Ma Đầu

Chương 1139: Trát Cổ, có chuyện gì từ từ nói (thượng)


Càng không nói tới chuyện khiến nàng đi tự bạo. Dùng Minh Vương Phiên đi tự bạo giết địch, quả thực là một cách nghĩ vô cùng điên cuồng. Giống như là tên điên cuồng Lôi Động này, lúc đánh nhau lại xuất đồ cổ không cực kỳ quý hiếm có giá trị liên thành nện lên đầu người khác, quả thực là cực kỳ ngu xuẩn.

Đáng tiếc chính là, hiện tại Lôi Động đang ở trong trạng thái Thiên Hạ Vô Song, trở nên vô cùng điên cuồng nên không thể giảng đạo lý với hắn. Thông qua thần niệm của hắn, từng đạo mệnh lệnh khiến nàng tự bạo không ngừng vọt tới liên tiếp.

Nếu như không bị Lôi Động luyện hồn thì đương nhiên Minh Cơ cũng không phải dễ dàng bị chế ngự như thế này. Nhưng hiện tại nàng đã bị hắn dùng thần hồn tế luyện. Hơnnữa trong thời gian ngắn gần đây càng tế luyện sâu hơn. Vô luận là khí linh Minh Cơ hay là bản thân Minh Vương Phiên, đều tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh chủ nhân đưa ra.

Kể từ đó, Minh Cơ khổ ép. Khí tức bên trong Minh Vương Phiên trở nên hỗn loạn dị thường, các loại trận pháp thần bí cổ xưa điên cuồng xoay tròn, trong chớp mắt đã gần đến mức tự bạo.

- Hức, không! Chủ nhân, cầu xin ngài, nô tài không muốn tự bạo. Nô tài phục tùng rồi, về sau nô tài không dám nữa. Ngươi bảo ta làm gì thì...

Lực xé rách cường đại khiến Minh Cơ thống khổ một hồi.

- Đúng rồi, chủ nhân ngài có một khỏa Thái Âm Thiên Lôi, vật kia chính là dùng để nện lên người khác bạo tạc nổ tung. Nô tài chỉ là Linh bảo phụ trợ, con mẹ nó không phải bom nguyên tử a, ô ô...

Đáng thương cho Minh Cơ tự cho mình cao quý, rốt cục cũng nếm cái gì gọi là điên cuồng cùng lợi hại, khi phụ và sỉ nhục.

Cũng may cuối cùng Minh Cơ nhắc nhở, khiến Lôi Động đang trong trạng thái cuồng bạo cũng nhớ ra mình còn một món bảo bối thu được từ trên người Phổ Tu Tư. Lúc này, hắn liền đình chỉ Minh Vương Phiên bức bách tự bạo. Lúc này, hắn cắn răng ngạnh kháng lại một kiếm của Thống khổ nữ vương, sau khi bị chém dứt một cánh tay, lấy ra Thái Âm Thiên Lôi.

- Thái Âm Thiên Lôi? Con bà nó, không phải chứ?

Thống khổ nữ vương sống gần ngàn vạn năm, coi như đã kiến thức cực kỳ rộng rãi, trong tam giới không có bao nhiêu thứ có thể dấu diếm được ánh mắt của nàng. Lúc khỏa Thái Âm Thiên Lôi kia xuất hiện trong tay Lôi Động thì nàng liền trợn tròn mắt, khí tức Thái Âm nồng đậm trên thượng diện khiến nàng ngay lập tức nhận ra vật ấy.

- Trát Cổ, chúng ta đã là hảo hữu trên trăm vạn năm rồi, có chuyện gì từ từ nói, đừng manh động.

Thống khổ nữ vương há hốc mồm, mắt thấy hắn tựa hồ sắp ném Thái Âm Thiên Lôi ra thì không khỏi nhảy dựng lên trong nội tâm. Không phải chứ? Tên gia hỏa đoạt xá này lại điên cuồng đến mức này, lúc trước khi giao chiến, không nói dốc sức liều mạng chiến đấu. Bây giờ còn xuất Thái Âm Thiên Lôi ra chuẩn bị nện lên người khác.

Nếu như đổi lại là thời kỳ toàn thịnh, Thống khổ nữ vương triển khai toàn bộ hộ thuẫn, lại có tâm lý chuẩn bị mà nói hì có thể miễn cưỡng đỡ được Thái Âm Thiên Lôi, tuy nói rốt cục cũng bị giày vò không ít. Nhưng hiện tại thì Thống khổ nữ vương cũng không dám cam đoan mình hứng chịu quả Thái Âm Thiên Lôi này mà không chết.

Nàng thu hồi tất cả công kích, miễn kích thích đối phương ném Thái Âm Thiên Lôi ra, triển khai toàn bộ hộ thuẫn và các loại pháp bảo phòng ngự, chắn trước người, nàng nịnh nọt nói:

- Trát Cổ a, ngàn vạn lần đừng xúc động a, ngươi cũng sẽ chết đấy. Giữa chúng ta cũng không phải có mối thì không đợi trời chung, chúng ta không thể thương lượng một chút sao?

Lôi Động thấy nàng bất động, cũng tạm thời ngừng lại hành động chuẩn bị ném boom. Nhưng khí tức cuồng bạo trong ánh mắt vẫn như trước không giảm bớt. Giờ phút này, Lôi Động đã tiến vào trạng thái Thiên Hạ Vô Song, tuy nói căn bản không sợ đồng quy vu tận các kiểu. Nhưng đừng quên lúc trước vì tư chất không tốt nên lúc tu luyện đến trạng thái Thiên Hạ Vô Song, Lôi Động luôn bị rút sạch tất cả lực lượng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Dần dà, mặc dù lâm vào trạng thái này, hoặc nhiều hoặc ít hắn đều có thể dùng bản năng khống chế trạng thái này.

Loại tình huống này, chỉ sợ là Ma Đế sáng tạo ra trạng thái này cũng không ngờ tới. Tưởng rằng một loại trạng thái có chỗ thiếu hụt truyền cho hậu nhân, bất quá lại khiến hắn dốc sức liều mạng dưới tình thế cấp bách. Dù sao thì muốn dùng đến trạng thái này mà nói thì cũng nhất định là sinh tử tương quan rồi. Liều thoáng một phát thì cũng không sai.

Nhưng hắn không nghĩ tới truyền nhân mình có tư chất không tốt nhưng lại có rất nhiều tài nguyên, lợi dụng để tu luyện Thiên Hạ Vô Song.

Bởi vậy, bất luận là hiện tại hay lúc trước Lôi Động thi triển Thiên Hạ Vô Song đối phó với địch nhân. Nhìn như điên cuồng. Nhưng kỳ thực vẫn dựa vào một ít bản năng để tiến hành khống chế. Một khi gặp phải nguy hiểm chính thức thì cũng không ngại chạy trốn.

Minh Cơ thấy cỗ chấn động thần niệm áp bức mình tự bạo kia biến mất. Mà bên trong Minh Vương Phiên, các trận pháp cổ xưa đang điên cuồng vận chuyển cũng dừng lại một chút. Một cỗ cảm giác sống sót sau tai nạn sinh ra trong lòng nàng. Nàng hiện hình ra giữa không trung, vỗ vỗ lên bộ ngực đang phập phồng của mình, thở ra một hơi, nói:

- Hù chết lão nương rồi.

Thống khổ nữ vương ngắm Minh Cơ thoáng một phát, lại nhìn tới mặt phiên kia một chút. Bỗng nhiên sắc mặt nàng ta đại biến, kinh hô lên:

- Minh Vương Phiên? Cái này... Điều này làm sao có thể?

Thoáng cái nàng đã mất trật tự, tiếng tăm Hỗn Độn chí bảo Minh Vương Phiên này rất lừng lẫy, chính là lúc trước cường giả Minh Vương tu vi đạt đến cấp Chí Tôn tự tay tế luyện ra. Bất luận là phẩm giai hay bài danh đều vượt xa Thống khổ chi tiên của nàng.

Hỗn độn chí bảo trân quý như thế, làm sao có thể xuất hiện trên người Trát Cổ? Cũng đúng, hiện tại Trát Cổ kia tựa hồ đã bị người ta đoạt xá rồi. Minh Vương Phiên này cũng hẳn là do người đoạt xá kia thi triển ra. Thân phận của hắn đến tột cùng là như thế nào mà có thể có được Minh Vương Phiên?

Trong đầu Thống khổ nữ vương không ngừng xoay chuyển. Trước kia nàng vốn cho rằng người bình thường không thể nào đoạt xá được Ma Tộc đẳng cấp cao. Khẳng định đối phương là một người rất giỏi. Hôm nay gặp được các loại đồ vật như Thái Âm Thiên Lôi, Minh Vương Phiên ngược lại đã xác minh cái nhìn của nàng. Người này khẳng định là một lão tiền bối đã tung hoành nhiều năm, ít nhất cũng là Hợp Thể kỳ đẳng cấp cao, thậm chí là Hợp Thể kỳ đỉnh phong.

Đương nhiên, nàng không dám phỏng đoán đến mức Chí Tôn. Bởi vì từ trước đến nay, ngoại trừ có ba người đạt đến đẳng cấp Chí Tôn, xưng là Tam Đại Chí Tôn thì không có bao nhiêu người. Hơn nữa cũng đã chết. Người gần đây nhất chính là tên gia hỏa Ma Đế, nhưng trong cuộc gió tanh mưa máu vài vạn năm trước, cuối cùng hắn bị tam tộc liên hợp lại, san bằng thế lực của hắn và giết chết hắn.

Nàng cũng không cho rằng người này là một Chí Tôn lững lẫy đến đoạt xá, nếu thật là cường giả cấp Chí Tôn mà nói, coi như là đoạt xá thì muốn giết chết mình cũng phi thường nhẹ nhõm. Nhưng dáng vẻ Trát Cổ hiện tại thì mình có thể đối phó được.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất