Lại trải qua một phen báo giá điên cuồng, cuối cùng con thượng phẩm linh quỷ kia được bán đi với giá 180 vạn linh thạch. Là do một vị Kim Đan lão tổ trên lầu mua được. Ân, trong mắt một ít Kim Đan lão tổ, giá trị của thượng phẩm linh quỷ còn vượt qua cả cực phẩm linh khí. Sau khi thượng phẩm linh quỷ bị bán đi với giá như thế, Lôi Động cũng cuồng hỷ một hồi. Cái khác không dám nói mò, nhưng thứ như thượng phẩm linh quỷ, mình xem như muốn bao nhiêu có bấy nhiêu rồi. Nhưng tiếc, thực lực bây giờ còn quá thấp, lại quá gần với Âm Sát Tông, nếu không, ngược lại là có thể lén lút bán ra một hai con thượng phẩm linh quỷ.
Kế tiếp, là kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng.
- Cực phẩm linh khí, Huyết Sắc Phi Phong. . .
Thanh âm của Bối Kiệt cũng phi thường kích động:
- Áo choàng này có hai công hiệu lớn, thứ nhất là phòng ngự, nó có lực phòng ngự cực kỳ khủng bố, đủ để ngăn cản hai lần một kích toàn lực của cường giả Kim Đan kỳ tầng một. Thứ hai, chính là tăng tốc, nó có thể làm một gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng năm, thân pháp tốc độ đề cao chừng ba thành, giá khởi điểm vật này là 150 vạn linh thạch. . .
150 vạn linh thạch? Giá khởi điểm này vừa ra đã khiến đa số mọi người phải hít một hơi khí lạnh.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.comCho dù là Lôi Động cũng nhịn không được kinh hoàng một hồi. Cho dù là chỉ dựa theo giá quy định mà thành giao thì lượng lớn linh thạch mà mình có được cũng đã tan thành mây khói mất rồi rồi. Có lẽ là giá thực sự quá cao nên mọi người đều đang suy tính, vậy nên đã qua mười hơi thở rồi mà vẫn không có người nào bắt đầu hô giá cả.
Thấy hào khí có chút tẻ nhạt, thanh âm của Bối Kiệt lại vang lên:
- Mọi người đừng ngại giá quy định cao, mọi người đều biết, báo giá của bỉ các đều là công bằng, tuyệt đối phù hợp với giá trị của vật. Công hiệu của Huyết Sắc Phi Phong mặc dù là trong cực phẩm linh khí cũng thuộc về trân phẩm rồi.
- 160 vạn.
Rất nhanh, liền có người không nhịn được nữa hô giá đầu tiên. Người hô giá này là một gã tu sĩ trung niên Trúc Cơ kỳ không mặc áo choàng xám, hắn đi ra từ trong rạp, trực tiếp khoanh hai tay, ngạo nghễ đứng trước mặt mọi người. Người nhận thức hắn cũng biết hắn là người mua sắm của phân đà Ma Ngục Tông, chuyên môn thu mua các loại vật tư, tài liệu trân quý cho Ma Ngục Tông trong Thiên Đạo Minh. Hắn vừa lộ mặt thì một ít người quen lập tức buông tha tranh đoạt vật ấy. Dù sao Ma Ngục Tông cũng đại tài khí thô, thứ hai, người quen thuộc cũng không tiện đắc tội người này.
- 260 vạn.
Nhưng Lôi Động chẳng quản ngươi là người Ma Ngục Tông hay không. Dù sao mua xong cực phẩm linh khí này, đoán chừng đời này cũng không nhất định sẽ tới lại Thiên Đạo Minh nữa. Hắn trực tiếp báo ra một cái giá khiến mọi người sợ ngây người, giá này đã vượt qua tìm hiểu của Thích Phỉ Phỉ về giá bán cực phẩm linh khí cao nhất rồi. So với tu sĩ Ma Ngục Tông kia còn cao hơn cả một trăm vạn.
Hơn nữa, Lôi Động sau khi ra giá xong liền khí định thần nhàn, phảng phất đây không phải 260 vạn linh thạch, mà là mà là 260 khối vậy. Bộ dáng nhẹ nhõm tự tại khoan thai tự đắc.
Tu sĩ Ma Ngục Tông biến sắc, không ngờ tới mình đã biểu hiện thái độ rồi mà còn có người chạy đến tranh giành với mình, sắc mặt thoáng cái trở nên khó coi. Cũng không chắc người nọ thực sự là tình thế bắt buộc hay là nâng giá cực phẩm linh khí này lên nữa. Hắn là người mua sắm của Luyện Ngục Tông, nhưng mua sắm cũng không có nghĩa là có thể vĩnh viễn xài tiền bậy bạ. Nếu như hắn dùng cái giá thấp hơn 200 vạn, vậy thì hắn đã lập công rồi. Nếu vượt qua 250 vạn, vậy thì hắn chẳng những không có công, còn sẽ có qua đủ loại điều tra nườm nượp kéo tới nữa. Đến lúc đó thì phiền toái sẽ quấn thân. Sau khi do dự thật lâu, hắn không thể không buông tha. Nhưng khiến hắn mất mặt trước nhiều người như vậy lại khiến trong lòng hắn oán nộ Lôi Động mười phần, căm giận liếc chằm chăm vào hắn. Dùng tiền mua với hắn còn không bằng chờ sau khi hắn mua xuống. . .
Những người còn lại thấy Ma Ngục Tông muốn mua đều đã rút lui, mà cái giá 260 vạn là một cái giá cao không thể chạm tới. Vạn nhất nâng giá lên nữa nhưng tiểu tử thần bí kia lại không cần nữa thì sao bây giờ? Vạn Bảo Các là một tổ chức cực kỳ thần bí, cũng không phải là loại ăn chay. Cho dù ngay cả bát đại đỉnh cấp tông phái cũng hết sức kiêng kỵ đối với tổ chức chỉ buôn bán, không tham dự tranh đấu này.
Bối Kiệt liền hô ba lượt, cuối cùng không có người nào ra giá nữa, Lôi Động đoạt được kiện cực phẩm linh khí Huyết Sắc Phi Phong này. Lôi Động giao đủ tiền, sau khi Huyết Sắc Phi Phong vào tay liền không chút khách khí, tốn chút công phu tế luyện nó ngay tại chỗ, sau đó choàng lên sau lưng. Kiểu dáng yêu dị mà càn quấy kia của Huyết Sắc Phi Phong lập tức tăng thêm vài phần huyết tinh. Đây chính là cực phẩm linh khí ah, người xem hưng phấn ghen ghét một hồi.
Theo một kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng này chấm dứt đã có thể tùy thời rời đi. Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ cũng nhanh chóng rời khỏi đấu giá hội của Vạn Bảo Các. Lôi Động triển khai toàn bộ thần niệm, phát hiện ra chí ít có tầm mười đang theo sau mình từ rất xa, xem chừng là muốn xem xét lai lịch của hai người mình. Lôi Động mang theo Thích Phỉ Phỉ quẹo trái quẹo phải cả nửa canh giờ liền bỏ cơ hồ tất cả mọi người, chỉ có một người là vẫn như cũ không nhanh không chậm xa xa đi theo Lôi Động.
Lôi Động thấy người này rất có khả năng là tu sĩ của Ma Ngục Tông kia, bất quá trong lòng cũng không chút sợ hãi. Nếu đã không cách nào tránh khỏi, vậy thì dứt khoát một đường tiến vào tổng bộ Thiên Đạo Minh, cáo biệt với Thiên Đạo Minh đi. Người nọ vừa thấy Lôi Động thình lình tiến vào Thiên Đạo Minh, tâm tình phiền muộn một hồi, tiểu tử này, quả nhiên không phải là tiểu nhân vật không có nền tản ra, trong nội tâm không khỏi hơi có chút thất vọng. Bất quá vẫn đợi ở bên ngoài cả buổi.
Sau khi Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ cáo biệt liền một đường ra khỏi Thiên Đạo thành. Quả nhiên, đợi cả buổi, khi Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ bay qua một bình nguyên mênh mông thì ba tu sĩ Trúc Cơ kỳ ngồi trên một tiểu châu bay đến cực nhanh.
Đối với chuyện đã sớm đoán trước và có kế hoạch này, Lôi Động không cảm thấy bất ngờ chút nào cả, ngược lại rất tự nhiên phiêu phù trên không trung chờ bọn hắn. Tiểu châu kia tốc độ phi hành cực nhanh, khoảng cách vài dặm không bao lâu đã đến, phiêu hốt mà tự nhiên dừng trước mặt hai người Lôi Động. Đầu lĩnh quả nhiên là tu sĩ Ma Ngục Tông kia, hai người ở đằng sau xem phục sức của chúng, tựa hồ cũng không phải là người của đại môn phái gì. Ba người tu vị đều không kém, nhất là tu sĩ Ma Ngục Tông kia, lấy tu vị Trúc Cơ tầng ba của Lôi Động vậy mà không nhìn thấu hắn. Hai người còn lại, một người là Trúc Cơ tầng bốn, một người là Trúc Cơ tầng ba.
Hai người Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ cởi áo bào xám ra, đổi thành đồng phục đệ tử Trúc Cơ kỳ của bổn môn, từng người khoanh tròn hai tay, ngạo nghễ nhìn ba người đuổi theo, chỉ nghe Thích Phỉ Phỉ cười nói:
- Vị sư huynh Ma Ngục Tông này theo đuổi không bỏ, chẳng lẽ là muốn hại chúng ta sao?