Lôi Động và Trương Hoành đi lên trên con thuyền, thần niệm bắt đầu thăm dò khắp xung quanh, không có phát hiện cá lọt lưới. Lúc này hai người mới bắt đầu đồng thời kiểm tra kho hàng hóa chuyên chở. Vừa mở ra cái kho hàng hóa, hai người Lôi Động và Trương Hoành đều bị dọa cho sợ ngây người.
Đủ loại kỳ trân dị vật, rực rỡ muôn màu. Tuyệt đại đa số đều là những sản vật phong phú của Đông Hải. Đủ loại khoảng vật trân quý đều được đặt ở trong đây. Mở ra một vài thùng thì thấy đều là linh sinh sống ở trong biển. Ví dụ như trân châu, hải mã não, các loại thân thể yêu thú có thể dùng để làm thuốc. Cùng với đủ loại bì giáp, răng nanh, lợi trảo của các loại yêu thú trên biển.
Còn có một cái bình ngọc bên trong có đựng nội đan, máu huyết của yêu thú. Ngay cả phong hồn châu thì bên trong cũng có hơn mười rương. Ngoại trừ những thứ đó ra thì hạ phẩm linh thạch và trung phẩm linh thạch đều được xếp trong một đống rương lớn.
Có lẽ có người sẽ hỏi vì sao khi bọn hắn vận chuyển hàng hóa lại không sử dụng những linh khí không gian như vòng trữ vật để chuyên chở hàng hóa? Trên thực tế không gian vật phẩm ở bên trong vòng tay trữ vật cũng không phải là vô cùng vô tận giống như là trong tưởng tượng. Giống như là cái đai lưng trữ vật ban đầu của lôi động. Không gian ở trong đó cũng chỉ có gần một lập phương, chỉ có thể bỏ một chút đồ vật linh tinh ở trong đó.
Mà cái vòng trữ vật trung phẩm linh khí sư tôn cấp cho bây giờ chất lượng cũng không tệ. Nhưng không gian bên trong cũng chỉ khoảng chừng trên dưới mười lập phương. Nếu như có một số linh thạch lớn và đủ loại vật phẩm thượng vàng hạ cám thì không gian cũng không chứa nổi bao nhiêu. Vòng tay trữ vật cho dù đạt tới cực phẩm thì không gian cũng không thể vượt quá hai mươi lập phương.
Hai mươi lập phương, nghe thì rất nhiều, nhưng tên thực tế thật đúng là không được bao nhiêu. Một cái không gian mỗi chiều ba thước vuông thì cũng chỉ có hai mươi bảy lập phương. Cho dù là một ít vòng tay trữ vật cấp pháp bảo thì không gian cũng chỉ được như vậy. Mà vòng tay trữ vật thuộc về loại pháp bảo không gian, cần dùng thần hồn để tế luyện, sau khi lưu lại được ấn ký của chính mình thì mới có thể sử dụng.
Vòng tay trữ vật không thể chồng chéo lên nhau, lại càng không thể có nhiều được. Bởi vậy không gian vật phẩm ở bên trong vòng tay trữ vật đa số là để chứa đựng một ít vật phẩm trân quý tùy thân, hoặc là một ít chiến lợi phẩm chiếm được. Cũng không ngoại trừ thỉnh thoảng vận chuyển chút ít tài nguyên trân quý. Nhưng mà một khi phải vận chuyển một số lượng tài nguyên lớn, nhất định phải sử dụng đến chiến thuyền để vận chuyển.
Giống như chiếc thuyền chiến cỡ lớn chuyên sử dụng để vận chuyển này, tổng diện tích đã đạt được hơn trăm trượng, lại trải qua quá trình thiết kế đặc thù. Các kho hàng ở trong khoang thuyền, đều được sử dụng thủ đoạn lắp ráp tái lượng, không gian có thể đạt tới mười vạn lập phương. Số lượng chuyên chở loại này cần vận dụng bao nhiêu cái vòng tay trữ vật thì mới có thể đạt được.
Hơi thở của Trương Hoành và Lôi Động cũng không khỏi trở nên cực kỳ dồn dập. Tuy rằng bọn họ biết rõ hàng hóa trên chiếc thuyền này sẽ rất đáng tiền, nhưng thật không ngờ nó lại có giá trị lớn như vậy. Đỉnh cấp tông phái quả nhiên là đỉnh cấp tông phái.
Nguồn: http://truyen360.comNghe nói đây chẳng qua là thu hoạch vài tháng của Thiên Âm Cung ở Đông Hải mà thôi. Cũng khó trách vì sao Âm Sát Tông lại cố sức để chiếm địa bàn ở Đông Hải. Mà không hề ngại phải xô sát với Thiên Âm Cung có địa vị tương đương với mình.
Cá nhân dù cho có cường thịnh như thế nào cũng không thể đánh đồng với một cái đỉnh cấp tông phái.
- Lôi Động, phải làm sao bây giờ?
Trương Hoành mím môi truyền âm với Lôi Động. hắn gọi là Lôi Động chứ không phải số một, hiển nhiên là Trương Hoành đã coi hắn như là đối tượng ngang hàng để nói chuyện. Trên thực tế cũng là như thế, thực lực của Lôi Động rất mạnh, cho dù là Trương Hoành tự nhận mình không yếu, nhưng hắn cũng không nắm chắc mình có thể mạnh hơn Lôi Động.
Bởi vậy, cho tới nay hắn đều cực kỳ khách khí và chiếu cố đối với Lôi Động.
Lôi Động trong lòng khẽ động, phỏng chừng Trương Hoành cũng có chút động tâm. Nhiều sản vật trân quý như vậy, nói không động tâm tư thì chính là nói dối. Nếu hai người hắn và Trương Hoành có giấu giếm đi một chút… Lôi Động cẩn thận cân nhắc một chút, bỗng nhiên trong lòng nghĩ tới một cái khả năng, lập tức cảm thấy không ổn, sắc mặt nghiêm trang, vội vàng truyền âm nói.
- Trương huynh, việc này ngàn vạn lần không được. Có dùng chân tóc để suy nghĩ cũng biết đám hàng hóa này rất đáng tiền, lại chỉ cho tiểu đội của chúng ta hành động, phía sau không có khả năng không cho tu sĩ Kim đan kỳ đi theo. Không nhất định là giám thị chúng ta nhưng ít nhất cũng để phòng ngừa vạn nhất. Tiền tài mặc dù tốt, nhưng phải cẩn thận đừng vì nó mà rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Nghe được lời nói của Lôi Động, sắc mặt của Lôi Hoành khẽ biến rồi biến thành hơi có chút run sợ. Thanh âm có chút khàn khàn, truyền âm lại nói.
- Khó trách, ta cảm thấy dường như có người ở trong bóng tối nhìn chằm chằm vào chúng ta. Thôi thôi, lần này may mà có ngươi nhắc nhở. Cũng là ngươi kiên định hơn ta, suýt chút nữa ta đã không thể khống chế nổi chính mình.
Vừa dứt lời hắn liền nhẹ nhàng thở ra một hơi, vừa có chút đáng tiếng, vừa cảm thấy may mắn.
- Trương huynh quá lo lắng rồi, chỉ là tiểu đệ ở trong Tâm Ma Điện đã trải qua tâm ma, biết được cái gì làm cảm giác hấp dẫn vô tận của tiền tài.
Lôi Động khiêm tốn nói một câu.
- Huống chi, kỳ thật vừa rồi cho dù tiểu đệ không nói thì Trương huynh cũng sẽ tự mình tỉnh táo lại.
- Không sai, chúng ta đều còn trẻ, có vô cùng vô tận tiền đồ đang chờ chúng ta.
Sắc mặt của Trương Hoành chậm rãi thả lỏng, thoải mái giống như vừa vứt bỏ được một tảng đá nặng trong lòng.
- Không cần phải…Vì một chút tài vật mà mạo hiểm để rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Dù sao thì bị luyện chế thành hồn đăng cũng không phải là chuyện đùa. Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta đi thôi.
Khi Trương Hoành vừa ra mệnh lệnh, tiểu đội một của đệ tam lĩnh đã bắt đầu trở về. Lúc đi chỉ có một con thuyền, lúc trở về liền có ba con thuyền chiến. Nhưng mà cái thuyền chiến kia cũng không còn là một chiếc thuyền chiến, bởi vì nó đã mạnh mẽ trúng một pháo của Minh Hỏa chủ pháo, tổn thương không nhỏ vì thế tốc độ cũng không lớn.
Trương Hoành cũng thuận tiện đem những chiến lợi phẩm thu được để cho số hai và số bốn làm công tác thống kê. Đủ loại vật thể trên trời dưới đất. Đám đệ tử ở trong các phân đà của Thiên Âm Cung kia cũng rất có tiền. Có lẽ là vì trời cao hoàng đế lại xa, Đông Hải cũng là địa phương giàu có nên tiền thuế thu được thật sự là không ít.
Tựa như cái tên tu sĩ Trúc cơ bát tầng mà Lôi Động đánh chết kia, ngoại trừ cực phẩm linh khí không có ra thì đầy người đều là thượng phẩm linh khí. Sau khi mở vòng tay trữ vật ra thì có đủ loại đan dược, linh thạch, tài liệu linh tinh, coi như là cũng có chút rực rỡ muôn màu.