Mà dị thú kia cũng không chịu kém, đánh ra một quyền ngạnh kháng lại Quỷ Tướng, khí lãng văng khắp nơi, không khí có chút rung động trận trận, nhìn bên ngoài giống như lực lượng song phương ngang nhau, không phân được cao thấp. Cái này khiến Lôi Động líu lưỡi không thôi, dị thủng Thái Cổ này quả nhiên lợi hại, dù khí tức chỉ là Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong mà lực lượng lại ngang bằng với Quỷ Tướng. Mặc dù nói Quỷ Tướng cũng không phải nổi danh bằng lực lượng, nhưng cái này cũng không tránh khỏi có chút hơi quá đáng. Đáng tiếc, Lôi Động cũng không có cách nào thu phục được loại dị thú cường đại này.
Quỷ Tướng cũng cực kỳ ngạo khí, tu vi cường đại, phương diện trí lực cũng đã đề cao không ít. Vậy mà một dị thú Trúc Cơ đỉnh phong lại có lực lượng ngang với mình. Hắn lập tức tự chủ thi triển Thị Huyết Thuật, quanh thân đều là một mảnh tanh hồng, vô số huyết khí và u minh quỷ khí dây dứa không ngớt, khiến người khác hoảng sợ vạn phần.
Đúng là vẫn còn một sự khác biệt lớn giữa giai tầng khác nhau. Tuy rằng con dị thú này lợi hại, nhưng cuối cùng khí tức cũng chỉ là Trúc Cơ kỳ đỉnh phong. Không bao lâu sau liền bị Quỷ Tướng và năm Lệ Quỷ liên thủ đánh ngã. Lệ Quỷ cùng Quỷ Tướng lập tức biến ảo thành từng đoàn sương mù, bắt đầu thôn phệ huyết nhục dị thú này. Đối với chúng mà nói thì cái này chính là vật đại bổ, có thể giúp lực lượng chúng khôi phục rất lớn. Tuy rằng Lệ Quỷ và Quỷ Tướng đều là âm hồn, nhưng lực lượng cũng không phải tự nhiên mà có, cũng cần phải bổ sung. Đương nhiên Dưỡng hồn tháp và Vạn Quỷ phiên cũng có thể khôi phục, nhưng đối với chúng mà nói thì huyết nhục mới là tốt nhất.
Lôi Động cũng không hẹp hòi, mặc cho chúng thoải mái thôn phệ. Tuy rằng Lệ Quỷ tấn cấp rất khó khăn, vượt xa quỷ bộc bổn mạng. Nhưng dù sao thì cũng phải có chút hi vọng. Lôi Động cũng hi vọng chúng có thể so với cường giả cấp Kim Đan.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.comHuyết nhục Thái Cổ dị thú rất nhiều, bọn Lệ Quỷ cắn nuốt một hồi lâu mới tiêu hóa sạch sẽ. Toàn thân từng con đều lộ ra huyết khí màu đỏ tươi, tinh thần cực kỳ no đủ. Hiển nhiên, Thái Cổ dị thú mang đến chỗ tốt không nhỏ cho bọn nó. Cũng khó trách, tuy khí tức nó chỉ là Trúc Cơ đỉnh phong nhưng lực lượng lại có thể đối kháng với Quỷ Tướng thì máu huyết có thể không dồi dào sao? Lôi Động cũng không thu hồi chúng lại, mà trong lúc bọn chúng cắn xé thì hắn cũng dùng thần niệm điều tra mọi nơi đã qua.
Hoang mạc này nhìn như yên tĩnh nhưng nguy cơ lại trùng trùng. Thần niệm Lôi Động có thể điều tra được một phạm vi cực hạn là ba mươi dặm, lúc này hắn điều tra ra được bốn năm sinh vật cường đại, tuy rằng mỗi một trong bọn chúng đều bất đồng với nhau.
Cơ hồ mỗi một tên trong bọn chúng đều không chỉ thua kém nửa phần. Đương nhiên đây có thể là vấn đề phân chia địa bàn, cũng có thể là thần trí bọn nó kém xa Lôi Động.
Tóm lại, chúng vẫn cố thủ tại địa bàn của mình như cũ.
Sau khi biết rõ ràng một chút về hoàn cảnh chung quanh mình, Lôi Động bắt đầu cẩn thận điều tra những con dị thú ở phụ cận. Có Phượng hoàng ở một vùng không gian, có các loại dị thú thiên địa sinh tồn trong hoàn cảnh đặc thù của chúng, mà những nơi bọn chúng sinh tồn đều không giống nhau. Hoặc là linh khí đặc biệt dồi dào, hoặc là có một ít thủ hộ bảo bối đặc biệt nào đó.
Quả nhiên, chỉ một lát sau, Lôi Động liền phát hiện trong một ốc đảo gần chỗ hắn có một cây Kim Tham. Khiến Lôi Động vui mừng nhất chính là cây Kim Tham này có hỏa hầu đã trên vạn năm.
Tuy rằng cây Kim Tham này không phải là đồ vật trân quý quá mức, nhưng bất luận dược liệu gì có hỏa hầu trên vạn năm đều có giá trị rất lớn. Cũng chỉ trong thần miếu bao nhiêu năm không có người tới mới xuất hiện loại cây này. Nếu là ở thế giới bên ngoài, muốn ngẫu nhiên đạt được một cây Kim Tham trên vạn năm thế này thì sẽ là chuyện cực kỳ không dễ dàng. Lôi Động tự nhiên rất vui vẻ, đào gốc cây đó lên.
Sau khi thu lấy, Lôi Động rất vui mừng trong nội tâm. Chỉ là hắn hơi có chút kỳ quái, vì sao cây Kim Tham này đã trên vạn năm hỏa hầu rồi mà không bị những Thái Cổ dị thú kia cắn nuốt. Dùng cường độ huyết mạch của những con dị thú kia, cùng với tình trạng đỉnh phong của nó, nếu nuốt vào thì rất có khả năng tấn chức. Dù sao thì đây cũng là Kim Tham có hỏa hầu vạn năm.
Thế nhưng Lôi Động lại không biết, thần miếu này cũng giống như Tâm Ma Điện. Đều là nơi đệ tử Trúc Cơ Kỳ của các tông phái cỡ lớn thời cổ đại tu luyện. Phàm là những nơi tu luyện như thế này sẽ rất nguy hiểm, có thể khiến tu vi người tăng lên nhanh chóng. Nhưng cái này không có nghĩa là những tông phái kia sẽ để đệ tử của mình chịu chết. Vì thế mà đưa một ít dị thú nuôi dưỡng vào nơi này. Một khi đột phá cực hạn, tấn chức thì dùng các loại phương thức cướp đoạt, hủy diệt chúng.
Đương nhiên, tại thời kỳ Thượng Cổ cũng có không ít sủng vật Kim Đan của các đệ tử Trúc Cơ Kỳ ưu tú. Bởi vậy sủng vật có thể coi là một bộ phận thực lực của đệ tử. Cũng sẽ không bị Lôi kiếp công kích. Các loại kỳ diệu trong đó, đương nhiên không phải Lôi Động hiện tại có thể lý giải được.
Mà dị thú trong thần miếu này cũng không biết đã sinh tồn bao nhiêu đời rồi. Bởi vì lúc biết bao nhiêu tổ tiên tấn chức Kim Đan bị lôi kiếp cường bạo công kích mà hôi phi yên diệt. Hiện giờ, tấn chức Kim Đan đã trở thành sự hủy diệt đối với dị thú nơi này. Nhưng khát vọng thủ hộ dị bảo vẫn còn tồn tại trong máu của chúng, không bị xóa đi. Cũng bởi vì chuyện kỳ quái như thế này xuất hiện cho nên chúng mới không dám thôn phệ cây linh dược vạn năm trân quý kia.
Hơn nữa, nơi đây bất đồng rất lớn với Tâm Ma điện. Vì Tâm Ma điện kia bị tu sĩ Khang Châu phát hiện cho nên cách một đoạn thời gian thì chắc chắn có người tiến vào. Vì vậy mà yêu thú cường đại quá mức cũng không có nhiều lắm. Nhưng Thần Miếu này lại không giống như vậy, tuy rằng cơ chế bản thân Thần Miếu có vấn đề nên không có yêu thú Kim Đan Kỳ, nhưng dị thú yêu thú Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong thì lại nhiều đến mức không đếm xuể.
Mà yêu thú hơi kém hơn một chút thì trên cơ bản không có chỗ đứng tại nơi này. Dần dần, những yêu thú còn sống vượt qua được sự đào thải khắc nghiệt thì không có con nào là tầm thường, xa xa mạnh hơn yêu thú Trúc Cơ đỉnh phong rất nhiều.
Đương nhiên, những cái này cũng không có quan hệ quá lớn với Lôi Động. Bởi vì sau khi thu được cây Tham Kim vạn năm kia, trong đầu hắn liền rất tỉnh táo, cũng bắt đầu có chút hưng phấn. Linh dược vạn năm a, cả đời này hắn đều chưa từng gặp qua. Loại bảo vật này, không nói luyện chế thành đan dược, coi như là ăn tươi nuốt sống thì cũng có thể khiến tu vi đề cao không ít. Hắn liền lập tức nhắm mắt lại, dùng thần niệm cảm giác mấy con yêu thú khác.
Dưới sự cảm giác của thần niệm, những hình ảnh chân thực sống động bắt đầu hiện ra trong đầu Lôi Động. Hắn thuận tiện triệu hồi Phệ Hồn Ảnh Hổ và khôi lỗi đỉnh phong màu vàng ra.