Rất nhanh, đám thú triều kia đều bị hơn trăm Thổ cự nhân giết chết. Dù có vất vả xông qua tường thành thì cũng bị tiêu diệt toàn bộ. Dù gì thì yêu thú cũng là sinh vật, tuy trí tuệ không cao, nhưng bản năng cũng sợ hãi cái chết. Thú triều nhiều như vậy, trận chiến này coi như cũng được. Một khi ngăn trở quá lớn thì không khỏi tan tác rồi.
Nhưng đám Thổ cự nhân cũng không chịu buông tha đơn giản như vậy, tiếp tục dốc sức liều mạng công kích đàn yêu thú kia. Còn nhảy xuống tường thành truy sát một đoạn. Cuối cùng, số yêu thú có thể đào tẩu được chỉ còn chưa tới ba thành. Đến lúc này, đám Thổ cự nhân mới hoan hô thắng lợi, nguyên một đám lão ấu trong tộc cũng từ trong động chui ra, hỗ trợ thu nhặt các chiến lợi phẩm.
Các loại yêu thú này đều là đồ ăn của Thổ Cự nhân. Nhiều yêu thú như vậy, coi như sức ăn của Thổ cự nhân rất lớn thì cũng có thể ăn được trong một khoảng thời gian. Phải biết rằng, đi ra ngoài săn giết thì Thổ Cự nhân cũng gặp phải nguy hiểm. Bên trong hoang mạc bao la rộng lớn bát ngát kia, cái không thiếu nhất là các tồn tại cường đại.
Sớm đã nghe Lam Khỉ Ti nói Thổ cự nhân lợi hại. Nhưng sau khi nhìn thấy tận mắt thì Lôi Động mới hiểu được thực lực Thổ cự nhân quả thực rất biến thái, không hổ là có được huyết thống của lũ tiểu tử cự nhân Viễn Cổ. Vì thế mà Lôi Động càng động tâm với bọn hắn. Bất quá, hắn cũng biết vạn thú triều cũng không thể nào tạo thành uy hiếp với Thổ cự nhân nhất tộc cường đại.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comLui về bên trong lỗ nhỏ, Lôi Động và một đám dưới trướng của mình bắt đầu thảo luận. Không bao lâu sau liền xác định chiến thuật. Tổng thể mà nói, cơ hội vẫn thuộc về Thú triều. Hơn vạn thú triều vừa rồi bất quá chỉ là tiểu cổ thú triều mà thôi, Thổ cự nhân nhất tộc tự nhiên có thể ngăn cản được. Nhưng nếu là thú triều cấp bậc mười vạn, trăm vạn thì sao?
Lôi Động, thú triều cấp bậc mười vạn liền có thể tạo thành tổn thương lớn cho Thổ Cự nhân nhất tộc rồi. Về phần cấp bậc trăm vạn thì kết cục duy nhất của bộ lạc Thổ cự nhân này chính là bị xóa xổ. Số lượng biến đổi thì nhiều khi sẽ biến chất. Huống chi, trong thú triều cấp trăm vạn thì không ít yêu thú Kim Đan, nói không chừng còn có yêu thú cấp Nguyên Anh.
Bởi vậy, có thể gây ra uy hiếp cường lực với Thổ cự nhân nhất tộc thì hẳn là chừng hai mươi vạn. Như vậy thì Thổ cự nhân sẽ gặp mối nguy diệt tộc.
Nếu đổi lại là tu sĩ tầm thường mà muốn đối đầu với thú triều thì không hề nghi ngờ gì đây chính là một chuyện thiên đại nguy hiểm. Nhưng đối với Lôi Động hoặc Đạm Đài Băng Vân mà nói thì lại hoàn toàn có thể.
Lôi Động và Đạm Đài Băng Vân xuất phát song song, tìm kiếm những thú triều lớn nhỏ ở vùng phụ cận. Vẻn vẹn mấy ngày sau liền tìm được một vài thú triều không kém hơn thú triều hai mươi vạn. Diện tích thú triều này bao trùm một phạm vi hơn mười dặm, rậm rạp chằng chịt, giống như cuồng thú ở hải dương. Trong đó có một gia hỏa khí thế phi phàm, hiển nhiên là yêu thú cấp Nguyên Anh.
Nơi Thú triều khổng lồ này đi qua, cơ hồ không còn một ngọn cỏ nào, chỉ còn lại một mảnh hoang vu bừa bộn.
Mấy ngày sau, thủ hạ của Lôi Động cũng đã bố trí xong xuôi. Sau khi trao đổi đơn giản với Đạm Đài Băng Vân thoáng một phát, liền bắt đầu hành động. Công tác khiêu chiến thì đã có Đạm Đài Băng Vân chủ trì. Tu vi của nàng đã đạt tới Kim Đan sơ giai, lợi dụng Sí Bàng để chạy trốn thì còn nhanh hơn Lôi Động một bậc.
Chỉ thấy nàng thuấn di một cái, chặn đường trước bầy yêu thú vài dặm. Tiến đàn lượn lờ, huyễn hóa ra vô số thanh sắc kiếm khí, sau khi ngưng tụ kiếm khí dài mấy trượng, liền chém tới giữa thú triều. Cùng lúc đó, nàng lộ vẻ tràn đầy khinh thường và ý tứ khiêu khích.
Nếu đổi lại lúc bình thường, dùng trí lực yêu thú cấp Nguyên Anh thì cũng không dễ bị khiêu khích như vậy. Nhưng thú triều này hình thành từ những yêu thú vốn bị lực lượng không biết chấn động, nôn nóng dị thường mà hóa thành. Mà yêu thú cấp Nguyên Anh kia so với bình thường thì táo bạo hơn nhiều, hơn nữa trong lúc nhất thời lại có nhiều thuộc hạ như vậy, căn bản không để bất kỳ kẻ nào vào mắt. Thực lực mạnh mẽ như thế, cho dù đối phương là cường giả cấp Hóa Thần thì cũng không dám chọi cứng chính diện.
Dưới ý chỉ của yêu thú Nguyên Anh và đám yêu thú kia, hiển nhiên sức miễn dịch với khiêu khích không quá lớn. Thời gian dần qua, đám yêu thú khổng lồ kia dần cải biến phương hướng, đánh tới nơi tiếng đàn phát ra. Trong ba ngày này, Lôi Động và Đạm Đài Băng Vân không ngừng đổi vị trí với nhau, liên tục khiêu khích kích thích thú triều.
Tốn sức của chín trâu hai hổ mới có thể miễn cưỡng dẫn dụ đám thú triều khổng *** ày đến hơn mười dặm cửa ra vào của bộ lạc Cự Nhân.
Đến lúc này hai người mới thuấn di mất tích. Nhưng đám thú triều phẫn nộ cuồng bạo kia vẫn tiến về phía trước, phá hủy hết thảy những gì có thể phá hủy. Điều duy nhất khiến Lôi Động có chút ngoài ý muốn chính là trên đường đi đám thú triều này đã dung hợp với thú triều khác. Hiện giờ số lượng thú triều tối thiểu cũng vượt quá 25, gần 30 vạn.
Lúc tụ hợp lại với bọn người dưới trướng, công tác chuẩn bị đã được bọn hắn làm thập phần đầy đủ. Tại đây, Lôi Động không thể không đề cập về tên Triệu Thương dưới trướng thoáng một phát. Tư chất tu luyện của hắn không tính là đỉnh tiêm nhưng lại thập phần yêu thích trận pháp. Lúc trước tiểu độ đi săn kiếm tiền ở vùng biển, tác dụng của hắn rất không nhỏ. Xa hơn về sau, hắn đều dồn đại bộ phận tinh lực và tài lực nghiên cứu trận pháp và mua sắm những tài liệu trận pháp mà trước kia không dám nghĩ tới.
Cho nên hôm nay tiêu chuẩn trận pháp lão Triệu không thấp. Trước khi tiến vào hoang mạc đã chuẩn bị vô số tài liệu trận pháp.
Chỉ là, dù tiêu chuẩn trận pháp lão Triệu cao nhưng cũng tuyệt đối không thể dựa vào những trận pháp mà có thể hoàn toàn ngăn cản được thú triều, càng đừng nói tới là tiêu diệt. Như loại thú triều khổng lồ này, tu sĩ Nguyên Anh cũng chỉ có thể chạy trối chết. Đoán chừng khả năng của lão Triệu cũng chỉ có thể kéo dài thời gian một chút mà thôi, tranh thủ cho Thổ cự nhân nhất tộc rời đi.
Thổ cự nhân nhất tộc cũng phát hiện ra thú triều ở ngoài hơn mười dặm. Tuy rằng chỉ số thông minh của Thổ Cự nhân không cao, nhưng cũng không phải loại gia hỏa không biết sống chết. Lúc thấy không cách nào ngăn cản thú triều, Thổ cự nhân nhất tộc liền sáng suốt lựa chọn lui lại. Tuy vậy quanh ba mặt bộ lạc là núi nhưng Thổ cự nhân nhất tộc cũng đào không ít thông đạo. Thỏ khôn còn có hang động, huống chi là những cự nhân này.
Nhưng đàn thú triều này đến vô cùng nhanh, lại rất hung mãnh. Đợi sau khi đám thổ cự nhân này trở về bẩm báo, lại thương lượng thì đám thú triều chỉ còn cách chưa đến mười dặm rồi. Muốn tổ chức cho vài trăm người bỏ chạy toàn bộ thì ít nhất cũng tốn một phút. Huống chi, nếu như không thể kéo dài thời gian thêm một lát nào thì dù tất cả người bộ lạc có trốn ra ngoài thì cũng bị một ít yêu thú tinh nhuệ chặn lại.