Trong hỏa diễm kia xuất hiện ngũ quan đầy đủ của một gương mặt quỷ, lúc này cũng không dám thể hiện gì, không những vậy còn phát ra thanh âm chít chít rất khôi hài.
Vương Lôi hơi sửng sốt một chút, sau đó đôi mắt cũng trừng lớn, khuôn mặt méo mó chỉ vào đoàn hỏa diễm xanh lam kia, lắp bắp nói:
- Này, này, đây là...
- Không sai, đây là thể tiến giai của U Minh quỷ diễm, Cửu U quỷ diễm.
Trong sắc mặt Lôi Động cũng không khỏi hiện lên vẻ đắc ý. Phải biết rằng trong quá trình thu lấy Cửu U Quỷ Diễm này phải nói vô cùng kinh tâm động phách, có thể nói dùng tính mạng đổi lấy cũng không quá chút nào. Cho dù không dùng nó để làm tài liệu luyện khí, chỉ cần đem luyện hóa thôi thì hỏa hệ pháp thuật của Lôi Động sẽ có uy lực lớn đến một trình độ khủng bố rồi.
Vương Lôi hít vào một ngụm lãnh khí, đời này thực ra hắn mới chỉ gặp được một lần U Minh quỷ diễm, thế nhưng Cửu U Quỷ Diễm thực ra hắn mới chỉ biết trong truyền thừa mà thôi. Nguyên bản tưởng rằng Lôi Động chiếm được U Minh quỷ diễm thì đã phải nỗ lực vô số thời gian rồi, hiện nay không ngờ hai ba năm thời gian mà hắn đã thu thập đầy đủ ba nguyên liệu, làm cho Vương Lôi có cảm giác không thể tưởng tượng được. Nhưng hơn thế nữa, hắn còn có thể kiếm về được cả Cửu U Quỷ Diễm.
Vương Lôi trở nên run rẩy, muốn bắt lấy Cửu U Quỷ Diễm kia xem xét.
- Phanh...!!!
Một cỗ hỏa diễm xanh lam rực cháy bốc lên, Cửu U Quỷ Diễm trước mặt Lôi Động còn giả bộ thương cảm nhưng thoáng cái đã lộ ra bản tính hung tàn, dữ tợn, nó biến đổi thành một người hỏa diễm xanh lam to lớn, dường như muốn một ngụm nuốt chửng lấy Vương Lôi.
- Làm càn.
Lúc thương thế chưa được chữa trị mà Lôi Động đã có thể áp bức được Cửu U Quỷ Diễm, lúc này thương thế đã điều trị được một nửa, hắn có thể dễ dàng thể hiện ra khí thế, hung hăng ngăn chặn lại Cửu U Quỷ Diễm.
Cửu U Quỷ Diễm đang có bộ dáng hung hăng bắt nạt kẻ yếu, thoáng cái đã tiêu thất đi, trở lại thành một đoàn hỏa diễm nhỏ bé như ban đầu.
Nhưng mà Vương Lôi cũng không biểu hiện ra trở ngại chút nào, trên mặt biểu lộ ra sắc mặt vui sướng điên cuồng:
- Tốt, tốt, không nghĩ tới Lôi Động ngươi cư nhiên có thể chiếm được Cửu U Quỷ Diễm, thứ này là tuyệt thế bảo bối, kể cả cường giả Hóa Thần kỳ cũng phải liều mạng tranh đoạt. Có thứ này thì trong quá trình luyện chế kiện Vạn Quỷ Phiên kia, tỷ lệ thành công hay uy lực chắc chắn phải tăng lên ít nhất hai lần.
Lôi Động lúc này cũng có chút động dung, một con Cửu U Quỷ Diễm cư nhiên lại có thể đạt được hiệu quả như vậy sao?
- Lôi Động, ngươi làm trợ thủ cho ta. Ta bảo chứng có thể luyện chế ra được tiên thiên linh bảo Vạn Quỷ Phiên, kể cả trong các loại tiên thiên linh bảo thì Vạn Quỷ Phiên này cũng thuộc vào loại thượng đẳng.
Vương Lôi trở nên cuồng nhiệt, ánh mắt tràn ngập ngọn lửa nóng:
- Những loại tài liệu phụ trợ khác ngươi cũng không cần đi tìm nữa, ở đây ta đã có đủ cả.
Tinh thần Lôi Động cũng đại chấn, nổi lên hứng thú muốn làm trợ thủ cho Vương Lôi.
Một tháng, hai tháng, trải qua đủ thời gian bốn tháng sau. Trong bầu trời đột nhiên xuất hiện một mảng mây đen dày đặc, trong đó không ngừng xuất hiện lôi điện, tụ tập càng lúc càng dày đặc.
- Lôi Động, đây đã là một bước cuối cùng, xem ra chúng ta luyện chế bảo bối này đã đưa tới thiên kiếp, dẫn phát quy tắc hủy diệt của bản nguyên thiên địa. Ta tập trung hoàn thành nốt một bước cuối cùng này, ngươi nhất định phải ngăn trở thiên lôi, bảo vệ bảo bối, bằng không thì chúng ta sẽ thất bại trong gang tấc.
Lôi Động cũng từng nghe nói qua, một ít bảo vật nghịch thiên vô cùng cường đại, hoặc là đan dược, chúng cũng giống như tu sĩ, sẽ dẫn phát ra thiên kiếp. Nhưng mà không ngờ tới kiện Vạn Quỷ Phiên của mình lại đột nhiên cũng có loại đãi ngộ này.
- Oanh...!!!
Một đạo thiên lôi thô to giống như một tia nước lũ lam sắc oanh tạc xuống không chút lưu tình, đầu mũi thiên lôi đánh thẳng lên Vạn Quỷ Phiên đang chuẩn bị thành hình kia.
***
Khang Châu chỉ là một hoang châu trong cửu châu trên thiên hạ. Trong khu vực những hoang châu này, hơn chín phần mười diện tích đều chỉ là những hoang mạc không người, trong Khang Châu cũng chỉ có hai khu vực nhỏ mới có đủ điều kiện cho nhân loại tồn tại và phát triển. Cùng với hoang châu như Khang Châu còn có Triệu Châu, đây cũng là khu vực mà đa phần diện tích đều là hoang mạc không người, hoàn cảnh ác liệt, yêu thú hoành hành, kể cả những người tu chân cũng sinh tồn rất gian nan, huống chi những người bình thường hầu như không có sức chiến đấu nào.
Mà người tu chân thì cũng phải dựa vào số lượng khổng lồ của người bình thường làm cơ sở để tồn tại và phát triển. Thiếu con người bình thường thì người tu chân cũng chỉ giống như lầu các không có móng, cho dù là vô cùng cường đại một thời gian thì sau đó cũng sẽ trở nên suy sụp, dần dần chôn vùi trong dòng sông lịch sử.
Đương nhiên, từ xưa đến nay cũng có không ít những môn phái cường đại mở rộng lãnh thổ vào trong khu vực đất hoang, thành lập ra những tòa thành trì kiên cố không gì phá nổi, giúp cho con người có thể sinh sôi nảy nở trong đó. Nhưng chung quy cũng bởi vì thú triều, thực vật, thiên tai, bệnh tật...Nên hầu như đều sẽ thất bại, vô số nhân loại trong đó đều do vậy mà tử vong. Vì vậy những nơi có thể sinh sống và phát triển được trong hoang châu thì cũng chỉ có một vài khu vực nhỏ trong Khang Châu và Triệu Châu mà thôi, bọn họ chỉ có thể dựa vào một chút phiến thổ địa màu mỡ này để mà dần dần phát triển cho tới hiện nay.
Tuy vậy có thể nói, Ma Tước tuy nhỏ nhưng cũng có đầy đủ lục phủ ngũ ạng. Đối với tuyệt đại đa số người tu chân cấp thấp mà nói, mặc dù biết rõ thế giới này rất rộng lớn, Khang Châu chỉ là một phần nhỏ mà thôi, nhưng mà đối với các tu sĩ không thể đi đến các châu khác, nơi này đã là toàn bộ thế giới thiên địa của bọn họ rồi.
Hiện nay, tu chân giới trên Khang Châu nổi lên một tin đồn rất lớn trong một khoảng thời gian ngắn, đó chính là Thiên Ma, một thái thượng trưởng lão của Âm Sát Tông trong bát đại môn phái Khang Châu, tổ chức một hồi sinh tử chiến với Phiền Khúc Thanh đến từ Thái Thượng Tông Đại Kiền Châu.
Vô luận là thái thượng trưởng lão cao cao tại thượng của đỉnh cấp tông phái hay là tu sĩ tán tu Luyện Khí kỳ lưu lạc không môn phái, vấn đề thảo luận của bọn họ đều vây quanh câu chuyện về trận quyết đấu giữa Thiên Ma và Phiền Khúc Thanh. Tuy rằng Khang Châu không phải chưa từng xuất hiện qua Nguyên Anh Kỳ tu sĩ tranh đấu với nhau, thế nhưng những lần trước kia luôn sóng êm gió lặng, chưa lần nào cuộn trào mãnh liệt như thế này.
Đọc Truyện Online Tại http://truyen360.comĐã không biết bao lâu rồi không có hai tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ký kết sinh tử chiến trên lôi đài. Dù sao thì tại Khang Châu, mặc kệ là chính đạo hay ma đạo thì tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đã là tồn tại đỉnh cấp, vô cùng hiếm thấy, vì sao lại có khả năng mạo hiểm như vậy?
Huống hồ lần này cũng không phải là một hồi quyết đấu bình thường, trận quyết đấu này còn liên quan đến danh dự của toàn bộ Khang Châu.