Bước từng bước một xuống đáy Tử Vong Mộ Địa, những kết giới trước kia có thể cản trở Hàn Thạc, bây giờ rốt cuộc không phát huy được tác dụng gì nữa. Hắn một đường không bị cản trở đi tới cánh cửa tầng kết giới cuối cùng, dừng lại một chút.
Cũng không phải tầng kết giới phía dưới này có thể có tác dụng ngăn cản Hàn Thạc, chỉ có điều hắn quen tính toán, nên vẫn dừng một giây, sau đó dùng linh hồn cảm ngộ kết giới đó một chút.
Sau khi tu thành Hạ vị thần, kỳ thật Hàn Thạc đã sớm không có kỳ vọng gì nhiều đối với tầng dưới cùng vẫn dùng để bảo tồn bí mật thành thần.
Sau khi tới Thâm Uyên giới, Hàn Thạc đại khái cũng đoán ra nội dung bí mật thành thần phía dưới, hắn tự mình đã tu thành hai Hạ vị thần rồi, bí mật thành thần đó tự nhiên cũng không có gì hấp dẫn với hắn nữa. Hàn Thạc sở dĩ muốn tìm tòi tới, chỉ vì việc tiến vào tầng cuối cùng của Tử Vong Mộ Địa trước nay vẫn là một tâm nguyện của hắn. Hàn Thạc cũng muốn xem tầng sâu nhất, ngoại trừ bí mật thành thần mà mình không còn trọng thị nữa, có còn cái gì khác làm hắn có thể động tâm hay không.
Kết giới trước mặt thuần túy do tinh thần lực hình thành nên. Sau khi lấy được một Thần hồn của Trung vị thần, Hàn thạc liếc mắt đã nhận ra tác dụng và phương thức bố trí của kết giới này. Không giống lúc trước, Hàn Thạc chỉ cần đưa tay, đặt vào trên mặt kết giới vô hình, tinh thần lực vừa động, cả người như nước lọt vào đó, không khiến cho kết giới bắn ngược mãnh liệt như xưa nữa.
Đi vào một tầng cuối cùng của Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc nhìn bốn phía, phát hiện ra ở giữa chỉ có một viên thủy tinh hình lăng trụ, ở lưng viên thủy tinh đó có một ma pháp trận đơn giản dùng để lưu trữ tinh thần lực. Ngoài ra, chung quanh cũng không có gì có giá trị, làm cho Hàn Thạc có chút thất vọng.
Nhìn thoáng qua kính thủy tinh hình lăng trụ đó, Hàn Thạc đã hiểu được đây cũng chỉ là một loại trang bị đặc thù lưu lại tin tức. Hắn đi đến trước cái kính hình lăng trụ này, đưa tay ấn một cái, khí tức đến từ Khô Lâu pháp trượng trong cơ thể dũng mãnh tràn vào. Cái kính hình lăng trụ chợt sáng lên.
Một cái bóng mơ hồ, hiện ra bên trong cái kính hình lăng trụ này, thanh âm quen thuộc từ mặt kính vang lên:
- Hài tử của ta. Thật cao hứng khi ngươi đã tới bước này. Tới được nơi này cũng có nghĩa là ngươi đã là một Thánh ma đạo sư rồi. Tốt lắm. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, Thánh ma đạo sư trong mắt chúng ta chỉ là một người nhập môn mà thôi, phần sau ta muốn nói cho ngươi biết đó là bí mật thành thần, ngươi cẩn thận ghi nhớ...
Không ngoài Hàn Thạc sở liệu, những tin tức mà mặt kính đó lưu trữ trong một thời gian dài, chẳng có gì mới với hắn cả. Bí mật thành thần chính là một phương pháp mà Hàn Thạc sớm đã lĩnh ngộ về cách linh hồn và thân thể dung hợp với nguyên tố, chỉ là hắn giảng giải rõ hơn một chút, đích xác cũng biết rõ hơn Hàn Thạc một chút, coi như chỉ điểm thêm cho Hàn Thạc một vài điểm.
Những tin tức lưu lại trên kính là cố định. Chỉ chờ Hàn Thạc đi tới sẽ phát ra, do đó Hàn Thạc vẫn đứng đó bất động, lẳng lặng nghe những tin tức này.
Sau khi nói xong toàn bộ bí mật thành thần, thanh âm đó cũng không lập tức đình chỉ, mà tiếp tục nói:
- Chỉ cần ngươi nhớ kỹ tất cả những tin tức này, hơn nữa chính thức lĩnh ngộ được, vậy việc trở thành Thần cũng không phải là một việc khó khăn gì. Nhưng nếu ngươi muốn tiến thêm một bước nữa, thu được sức mạnh cao hơn nữa, vậy thì dựa theo phương pháp của ta, cầm Khô Lâu pháp trượng coi như là tín vật của ta, tìm kiếm Hắc Long tộc ở thế giới dưới đất, hỏi rõ ràng con đường đi thông xuống thế giới dưới đất. Tiến vào thế giới dưới đất đó, lúc đó ngươi sẽ có thu hoạch mới!
- Tử Vong Mộ địa cũng không chỉ là một nơi ẩn thân. Nó còn có một vài chỗ có thể công kích. Đầu tiên là...
- Bên trong Khô Lâu pháp trượng còn có những lý giải thâm sâu của ta về sức mạnh Tử Vong. Một vài tri thức về vị diện. Nếu ngươi có thể nắm được, nói không chừng chúng ta còn có cơ hội gặp lại...
- Cuối cùng. Chúc ngươi may mắn!
Cái bóng trong lăng kính lúc mờ lúc tỏ, cho đến lúc cuối cùng vỡ tan ra, chỉ còn lại vài mảnh nhỏ.
Vì Hàn Thạc đã thành thần, do đó cũng không có gì đặc biệt hưng phấn với những tin tức bên trong lăng kính này. Nghe xong tất cả tin tức do người đó lưu lại, Hàn Thạc cười khổ lắc lắc đầu, quả không phát hiện ra cái gì đặc biệt làm hắn kỳ vọng.
Cái duy nhất làm Hàn Thạc có chút kỳ quái là những thuyết pháp về tầng dưới của thế giới dưới đất. Dựa theo lời hắn, ở tầng dưới cùng của thế giới dưới đất, có một phương pháp có thể làm cho Thần tiến thêm một bước. Điều này làm Hàn Thạc có chút kinh ngạc.
Hắn còn nhớ năm đó Hắc Long tộc từng bị Băng thần Corey mang theo những cường giả ở Băng Tuyết thần điện tập kích, mục đích là bức họ phải nói ra lối đi thông xuống tầng sâu nhất. Lúc trước hắn và tộc trưởng Hắc Long tộc Gilges cũng từng nói qua, biết Hắc Long tộc đích thật là được chủ nhân Khô Lâu pháp trượng dặn dò, một mạch thủ hộ ở đó, chính là vì bảo vệ con đường đi thông xuống tầng sâu nhất đó.
Nghĩ như vậy, tầng sâu nhất của thế giới dưới đất phỏng chừng còn có chút gì đó thần kỳ. Bằng không những người ở Băng Tuyết thần điện cũng sẽ không đi cả ngàn dặm xuống sâu trong lòng đất, mà chủ nhân Khô Lâu pháp trượng cũng sẽ không một mạch nhắc nhở như vậy.
Có lẽ vì thực lực đột nhiên tăng mạnh, nên Hàn Thạc cũng không còn hứng thú lắm với rất nhiều việc. Sau khi hắn nghe xong toàn bộ những tin tức này, trong lòng lại hơi mờ mịt chẳng biết phải làm sao.
Đi đến vị diện truyền tống trận ở Tử Vong Mộ Địa, hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ lại ngồi xuống, lấy ra một viên Thần tinh Tử Vong hệ tìm được từ Thâm Uyên, lặng lẽ tiêu hóa lực lượng nguyên tố Tử Vong bên trong Thần tinh.
Thần tinh Tử Vong hệ vô cùng trân quý, Hàn Thạc có được cũng không dễ, lại giúp hắn tăng tiến thần lực, Hàn Thạc quý trọng vô cùng.
Trước khi đi tổng bộ Thiên Tai giáo hội, Hàn Thạc chuẩn bị ba hồn hợp một, rồi mới xuất phát. Lúc này hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ chưa khôi phục, bản thể vì luyện chế Linh Ma, cũng tiêu hao không ít Ma Nguyên lực, cũng phải một thời gian mới khôi phục. Như vậy, hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ cũng phải lợi dụng khoảng thời gian này, hấp thu hết viên sức mạnh Thần tinh Tử Vong này, thuận tiện cảm ngộ những kinh nghiệm thu được từ lần đại chiến trước.
Trong Tử Vong Mộ Địa, ba thân thể Hàn Thạc toàn bộ im lặng ngồi khoanh chân, hoặc là khôi phục sức mạnh, hoặc là thể ngộ để sức mạnh thêm cường đại. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.com - http://Janet
Thời gian bất tri bất giác trôi qua rất nhanh, cũng không biết qua bao lâu, đợi cho ba thân thể toàn bộ khôi phục, Hàn Thạc rốt cục ly khai Tử Vong Mộ Địa.
Ba Linh Ma luyện chế vẫn còn chìm trong tiến hóa. Hàn Thạc biết vì Linh Ma có đặc tính tiến hóa không ngừng, do đó sẽ cần thời gian luyện chế dài hơn những ma đầu rất nhiều. Đợi cho việc tiến hóa hoàn thành, ở nguyên chỗ đó chờ Hàn Thạc về thu lấy, do đó hắn bất tất phải luôn ở cạnh, yên tâm rời đi.
Hàn Thạc cũng không biết hắn ở Tử Vong Mộ Địa bao lâu. Vừa đi ra khỏi nơi này, hắn trở lại thành Orson ngay. Lần này Hàn Thạc không kinh động bất kỳ ai, vừa tới nơi là lập tức lưu lại ấn ký liên lạc với Walluf, Walluf phỏng chừng vẫn đang đợi tin tức Hàn Thạc. Ấn ký Hàn Thạc vừa đưa ra không lâu, Walluf đã tìm đến rồi.
- Bryan đại nhân, ngài tới nơi nào đó. Sao thoáng cái đã biến mất hơn một tháng rồi? - Walluf vừa thấy Hàn Thạc, lập tức hỏi thăm.
- À, không có gì, chỉ là tu luyện một thời gian mà thôi. - Hàn Thạc cười nói.
- Không ngờ ngài đã cường đại như thế, còn cố gắng tu luyện như vậy, thật là làm cho người ta bội phục. - Burt Zilli cùng đi đến với Walluf, vẻ mặt sùng bái nhìn Hàn Thạc nói.
- Đại nhân, Giáo hoàng đại nhân đã thúc giục vài lần rồi, nếu ngài không cùng chúng ta đi tới tổng bộ, Giáo hoàng đại nhân nói không chừng sẽ tự mình đến đây đó. - Walluf nói vội.
- Hả? Sao đột nhiên lại gấp vậy? - Lần trước, Walluf còn nói Giáo hoàng Thiên Tai giáo hội bảo họ không cần gấp, bây giờ xem ra Walluf lại đột nhiên gấp gáp quá, làm Hàn Thạc có vẻ hơi nghi hoặc.
- Sau khi đại nhân giết chết Quang Minh Giáo Hoàng và hai Bán thần, khiến cho tổng bộ ầm ầm chấn động. Giáo hoàng đại nhân và tất cả nguyên lão đều vô cùng mừng rỡ, cấp bách muốn gặp mặt đại nhân ngay, thật sự những gì đại nhân vừa làm quá chói lọi! - Walluf chưa mở miệng, Burt Zilli đã cướp lời trước.
Hàn Thạc tức cười, nhìn vẻ mặt sùng bái của Burt Zilli, rồi đồng dạng nhìn nhìn Walluf đang hưng phấn, nói:
- Vậy, các ngươi có nhân cơ hội này mà hành động, công kích cho Quang Minh giáo hội một đòn trí mạng không?
- Đương nhiên!
Nói tới chuyện này, Walluf khó nén vẻ hưng phấn trong lòng, vui vẻ nói:
- Vì tráng cử của đại nhân, thêm nữa đế quốc Lancelot đã lên án Quang Minh giáo hội dữ dội, làm cho thanh danh của Quang Minh giáo hội trên đại lục rơi xuống ngàn trượng. Đến cả Quang Minh Giáo Hoàng cũng bị đại nhân giết chết, sĩ khí của Quang Minh giáo hội rơi xuống mức thấp nhất trước đó chưa từng có. Chúng ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đánh chó rơi xuống nước này, ngắn ngủi một tháng, chúng ta đã hủy trên trăm giáo đường của Quang Minh giáo hội ở các nước, giết mấy ngàn tín đồ Quang Minh giáo hội. Ha ha, quá thống khoái, dựa theo xu thế này, không bao lâu nữa là Thiên Tai giáo hội chúng ta bất tất phải tiếp tục ẩn núp nữa, có thể quang minh chính đại tuyên dương giáo nghĩa trên các đại lục rồi.
Nghe Walluf nói như vậy, trong lòng Hàn Thạc cũng rất sung sướng. Có lẽ vì tu luyện lực lượng nguyên tố Tử Vong và Hủy Diệt pháp tắc, Hàn Thạc ngay từ đầu đã rất phản cảm với Quang Minh giáo hội. Quang Minh giáo hội cũng coi hắn là tên dị đoạn lớn nhất đại lục Csia, từng bất chấp tất cả phải tiêu diệt hắn. Trong khi ở Thâm Uyên giới không đường về nhà, Hàn Thạc đã thề phải hủy diệt sạch Quang Minh giáo hội. Hiện nghe Walluf lên tiếng nói về thảm trạng của Quang Minh giáo hội, Hàn Thạc đương nhiên rất cao hứng rồi.
- Đây đều là công lao của đại nhân, không có tráng cử của đại nhân giết chết Quang Minh Giáo Hoàng và hai đại Bán thần, giáo hội tuyệt đối không dám giương cờ gióng trống hạ thủ Quang Minh giáo hội như vậy đâu. Cũng chỉ có đại nhân vật như vậy, mới có thể dùng sức một kích, đánh cho một thế lực lớn như Quang Minh giáo hội thoáng cái không đứng lên được. Sự bội phục của tiểu nhân quả thực không biết làm sao biểu đạt ra được! - Burt Zilli cười rất tươi, nịnh bợ Hàn Thạc một cách trắng trợn.
- Đi!
Hàn Thạc cũng có tâm lý hư vinh, được hắn nịnh bợ như vậy cảm thấy rất thoải mái, cười ha ha thống khoái, sảng khoái nói:
- Đi thôi, ta và các ngươi tới tổng bộ.
Đại Ma Vương
Quyển 5