Đại Ma Vương

Chương 646: Năng Lượng Sinh Mạng

Sinh vật ở hải vực vô tận đó vẫn tìm tòi Hàn Thạc quanh đây. Trong vùng hải vực này, hắn không thẹn là người mạnh nhất, vẫn quen được tất cả các sinh vật thần phục dưới chân.
Bất kỳ sinh vật nào dám phản kháng hắn, trong vòng mấy năm nay đều đã bị hắn giết chết. Qua bao nhiêu năm tháng, thói quen chỉ luôn luôn thắng lợi làm hắn nghĩ rằng mình mới là người mạnh nhất đại lục Csia. Nếu không phải vì không thể rời khỏi hải vực quá lâu, nói không chừng hắn sớm đi tới lục địa gây sóng gió rồi.
Vừa thu được tin tức do Hàn Thạc truyền đến, sinh vật này nhảy chồm chồm, gầm lên như sấm, hung ác vô cùng, từ hòn đảo đó hướng thẳng về phía Hàn Thạc vọt tới.
Hàn Thạc đang trên hồ lô đảo, nhưng lại có thể cảm ứng được những ngọn sóng khổng lồ ập tới, biết ngay sinh vật hải dương này hẳn phải có hình thể khổng lồ giống với viễn cổ Cự Long, bằng không sóng biển sẽ không cuộn lên kinh người như vậy.
Trên hồ lô đảo có Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc không muốn lưu lại bất kỳ dấu vết chiến đấu gì trên đảo. Vừa cảm ứng được sinh vật đó tiếp cận, lập tức bay ra khỏi hồ lô đảo.
Hải vực giữa hai hòn đảo, Hàn Thạc lăng không đứng trên mặt nước, chờ đợi sinh vật hải dương khổng lồ kia.
Sóng biển bốc lên ngập trời, như một màn sóng thần cuốn tới, những hạt nước biển trong suốt bay lên, rồi rơi xuống như mưa rào từ đáy biển, rồi lại rơi xuống biển sâu.
Một bóng ma khổng lồ từ từ dưới sâu trồi lên, trong tiếng rào rào ghê hồn, bóng đen đó từ đáy biển lao ra, tin tức bạo nộ bắn về phía Hàn Thạc:
- Nhân loại khốn khiếp, hải vực này không phải là nơi ngươi ở lại, dám khiêu khích uy nghiêm của ta, hôm nay ngươi chết chắc!
Ngay khi hắn từ đáy biển trồi lên, Hàn Thạc đã thấy rõ hình dáng hắn. Đây là một con hải quái cực lớn, cùng loại với bạch tuộc, hình thể khổng lồ, xúc tu rất nhiều, trong khi giương nanh múa vuốt những xúc tu tỏa ra xung quanh, thoạt nhìn có sức mạnh kinh người.
Ở vùng bụng và eo lưng yếu hại trên thân thể con đại hải quái này bao trùm một tầng giáp trụ như một cái mai. Giáp trụ cứng như kim thiết, bảo vệ cho bộ vị quan trọng nhất trên thân thể hắn không bị thương tổn.
Trong khi giương nanh múa vuốt, con đại hải quái này dần dần trồi lên, giống như Hàn Thạc đã đoán trước, loại sinh vật cấp bậc này cũng có thể bay lượn.
- Bạch tuộc, ngươi muốn chết hả? - Nhìn hung dạng con đại hải quái giương nanh múa vuốt uy hiếp hắn, Hàn Thạc cười lạnh hỏi.
Một vài dị tộc vì thân thể có cấu tạo đặc thù, trời sinh không cần tu luyện mười hai đại hệ lực lượng, cũng đồng dạng có thể vô cùng cường đại. Thí dụ như Tộc Vương sáu sừng Hồn tộc, như Gasthaus, như Tích Dịch Tổ Vương. Những dị tộc này hoặc là thân thể cực kỳ cường đại, hoặc là có một năng lực đặc thù nào đó, chỉ cần chuyên chú một hướng mà tiếp tục tiến hóa, sẽ càng ngày càng mạnh.
Con bạch tuộc hải dương này cũng hẳn thuộc loại dị tộc này. Hàn Thạc không cảm giác được sự tồn tại của mười hai đại lực lượng trên người hắn. Nhưng linh hồn hắn thì cực kỳ cường đại, làm Hàn Thạc hiểu được con đại hải quái này hẳn là lợi dụng thiên phú dị tộc tiến hóa thành.
- Bạch… bạch tuộc hả? Ngươi dám cho ta là sinh vật thấp kém như vậy! Tên nhân loại đáng chết kia, ngươi sẽ phải trả giá cho sự khinh thường của ngươi! - Con đại hải quái bay lên mặt nước, làm những giọt nước văng tung tóe, cả giận nói.
- Hình dáng của ngươi như thế này, nếu không phải bạch tụôc thì là cái gì? - Hàn Thạc sửng sốt, cảm thấy khá buồn cười.
- Ta không phải bạch tuộc! Trước giờ chưa từng là bạch tụôc! - Giống như bị người chạm vào vết sẹo từ đáy lòng, con đại hải quái bạo nộ, giương nanh múa vuốt lao vào Hàn Thạc, những xúc tu thật lớn bay ra đầy trời, trông rất đẹp mắt!
Loại dị tộc này không dựa vào lực lượng nguyên tố, Thần chi lĩnh vực không thể phát huy bao nhiêu tác dụng. Mắt thấy những xúc tu của con đại hải quái này bay đầy trời, Hàn Thạc cười lạnh rồi liên tục phóng thích ra Vong Linh kết giới Suy Yếu, Sợ Hãi chung quanh, không chờ nó đến gần, lập tức phóng một Đại Giải Thể thuật bắn vào con đại hải quái này.
Dưới vài kết giới chủ bài của Vong Linh Giới, thanh thế và động tác đáng sợ của con đại hải quái này dần dần chậm lại vô lực, tốc độ phi hành càng ngày càng chậm.
Kết giới do Hàn Thạc cảnh giới Hạ vị thần bố trí rõ ràng có tác dụng rất lớn, tạo cho hắn ảnh hưởng thật lớn.
Một Đại Giải Thể thuật bắn vào hắn. Những cái xúc tu múa loạn khắp trời của hắn, đột nhiên đứt tung ra, liên tục rơi tòm xuống biển, máu chảy bốn phía.
Đang ở giữa kết giới, con đại hải quái này căn bản không thể đến gần Hàn Thạc. Xúc tu từng cái một gãy đoạn, làm hắn bạo nộ dị thường, nhưng cũng không thể làm gì được.
- Nhân loại khốn khiếp. Ngươi hèn hạ quá! - Đại hải quái không thể đến gần Hàn Thạc, thân thể ngược lại càng ngày càng suy yếu, chỉ biết vô lực gào lên, vô cùng giận dữ.
- Hừ, chỉ với loại thực lực này của ngươi mà cũng coi mình là vô địch hả?! - Hàn Thạc khinh thường nhìn con đại hải quái liên tục giãy dụa, cười lạnh nói.
Lại một Vong Linh ma pháp phóng thích ra, dưới thân con đại hải quái xuất hiện lên một đám những thanh cốt lao to tổ bố, những khúc xương trắng hếu kết hợp lại với nhau, cùng nhau vây chặt thân thể cao lớn của con đại hải quái, làm cho hắn không thể tùy ý nhúc nhích được.
Cũng không thấy Hàn Thạc có cử động gì, một loạt cốt mâu đâm thẳng vào con đại hải quái, chỉ nghe con đại hải quái đó gào thét liên tục, nhìn như có vẻ đau đớn dị thường.
- Còn làm bộ hả! - Hàn Thạc cười lạnh.
Những cốt mâu này cắm vào trên người con đại hải quái, nhưng chỉ lưu lại những vết máu trên xúc tu hắn mà thôi. Còn ở những nơi như bụng và eo, vì có một thứ như mai rùa, cốt mâu của Hàn Thạc chỉ tạo ra những tiếng leng keng rồi biến mất, cũng không thể tạo cho hắn thương tổn trực tiếp gì.
Nhìn thấy việc xảy ra như vậy, Hàn Thạc hiểu ngay giáp trụ này cực kỳ chắc chắn, còn những xúc tu thì không phải là nơi trí mạng của con đại hải quái này, do đó hắn gào thét om sòm như vậy, rõ ràng là giả vờ.
Từng có kinh nghiệm đối phó với viễn cổ Cự Long, Hàn Thạc bây giờ cũng không sợ loại sinh vật có lực phòng ngự kinh người, mà linh hồn lại không biết cách phòng ngự này nữa.
Cũng không thèm vận dụng Linh Hồn Toái Đoạn mà mình vừa nắm được không lâu, tinh thần lực Hàn Thạc căng lên, ma pháp Linh Hồn Chấn Chiến bắn mạnh vào con đại hải quái đang làm bộ làm tịch này.
Cảnh giới cách xa nhau, uy lực ma pháp phóng thích tự nhiên cũng hoàn toàn khác hẳn. Hàn Thạc cảnh giới Hạ vị thần phóng thích ra Linh Hồn Chấn Chiến làm con đại hải quái này gần như không chịu nổi nữa.
Chỉ thêm một ma pháp Linh Hồn Chấn Chiến nữa, cái miệng khổng lồ đầy răng trắng ởn của con đại hải quái đó liền phát ra một tiếng rú như quỷ khóc sói tru vô cùng thê lương thảm thiết. Tiếng kêu thảm thiết đó cực kỳ khẩn cấp hữu lực, rõ ràng không phải là giả. Lúc đầu tiếng kêu đó vô cùng thê lương, rồi sau lại dần dần suy yếu, rõ ràng nó bị thương không nhẹ.
- Còn kêu nữa không, ta xem ngươi còn có thể kêu bao lâu! - Hàn Thạc lãnh khốc nhìn con đại hải quái dưới chân, làm bộ muốn tiếp tục phóng ra một đợt công kích linh hồn mới.
- Tha mạng, tha mạng! - Đại hải quái xem ra rất biết điều. Vừa thấy Hàn Thạc có thực lực có thể giết chết hắn, lập tức mềm nhũn ra, vội vàng cầu xin tha thứ.
Hàn Thạc sửng sốt, thật không ngờ tới một sinh vật cường đại như vậy, chỉ đụng phải một nhân vật mạnh hơn hắn thì lập tức nhu nhược cầu xin tha thứ.
- Tha ta đi, sau này ta không dám nữa. Cả vùng biển này từ hôm nay trở đi cũng là lãnh địa của ngươi, ta cam đoan cút ra xa! - Con đại hải quái thấy Hàn Thạc không nói một lời nào, còn tưởng rằng hắn đang do dự không quyết, vội vàng nói liên hồi.
Hàn Thạc tức cười, nhìn con đại hải quái lúc trước bạo nộ, bây giờ thì quì lạy van xin tha mạng, không khỏi nhớ tới Hắc long Gilbert ở thế giới dưới đất.
Đại hải quái và Hắc Long tuyệt đối là hai sinh vật hoàn toàn khác nhau, nhưng trên người hai con vật này, Hàn Thạc lại phát hiện ra rất nhiều chỗ tương tự.
Vừa nghĩ tới Gilbert, Hàn Thạc đột nhiên có chút lo lắng. Lối đi thông bí mật xuống thế giới dưới đất đang được Hắc Long tộc nắm giữ. Thế mà lúc này những cường giả của đủ mọi vị diện tựa hồ đều cảm thấy hứng thú với cái thế giới dưới đất đó. Họ nhất định sẽ tới thế giới dưới đất thăm dò một phen. Hàn Thạc lo Gilbert sẽ bị ảnh hưởng.
- Ngươi tha cho ta đi, ta chỉ là một con bạch tuộc thấp kém nhỏ bé, ngươi giết ta cũng không có gì tốt, còn lãng phí khí lực… - Thấy Hàn Thạc trầm mặc không nói gì, con đại hải quái tiếp tục lải nhải cầu khẩn không ngớt, thoáng cái hắn đã thừa nhận mình là một con bạch tuộc thấp kém.
- Cho ta một lý do không giết ngươi! - Có lẽ vì trên vài phương diện đại hải quái này cực kỳ tương tự như Gilbert, do đó Hàn Thạc không giết chết hắn như thói quen bình thường, trầm mặc một chút mới yêu cầu như vậy.
- Ta biết một bí mật, nơi đó có thể chôn giấu bảo tàng thật lớn, ta có thể mang ngươi tới, chỉ cần ngươi không giết ta! - Con đại hải quái nghe Hàn Thạc nói thế, suy nghĩ một chút, vội vàng kêu lên.
- À? Bảo tàng gì? - Hàn Thạc không đặc biệt hứng thú lắm, chỉ thuận miệng hỏi.
- Ta cũng không biết, địa phương đó rất thần kỳ, đến cả ta cũng không thể đi vào. Nhưng ngươi cường đại như vậy, hẳn là có thể vào đó. Ta nguyện ý lập tức mang ngươi tới đó, chỉ cần ngươi không giết ta! - Con đại hải quái thấy Hàn Thạc dường như không có hứng thú đặc biệt gì, lập tức có vẻ lo lắng vạn phần.
- Tốt lắm, đi trước dẫn đường, nếu địa phương đó thật sự có ý nghĩa, ta sẽ cân nhắc tha cho ngươi một mạng! - Hàn Thạc bình lặng như nước, không nóng không lạnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.com chấm cơm.
Đại hải quái như được đại xá, như bắt được ngọn cỏ cứu mạng, đang chuẩn bị đi trước dẫn đường, lập tức nhận thấy được tình cảnh đáng xấu hổ của mình, nói vẻ đáng thương:
- Ngươi trước hết buông ta ra.
Hàn Thạc cũng không sợ hắn đào tẩu, vì vậy đã triệt bỏ sức mạnh kết giới, cái lồng cốt lao vây khốn cũng rời khỏi thân thể hắn.
- Nếu ngươi dám đào tẩu, ta cam đoan ngươi sẽ chết rất thảm! - Hàn Thạc cười lạnh nhắc nhở.
Con đại hải quái giật mình cả kinh, đến cả nói cũng không dám, thân thể khổng lồ đột nhiên rơi xuống biển, biến thành một cái bóng thật lớn nhanh chóng bơi ra xa.
Đại hải quái quả nhiên có đặc tính của bạch tuộc. Những xúc tu vốn bị Hàn Thạc chặt đứt, lúc nãy rơi vào trong lòng biển lại không chìm xuống. Khi thân hình khổng lồ của con đại hải quái rơi vào nước biển, những xúc tu bị chặt đứt lúc nãy, không ngờ như những con rắn nhỏ chạy vào chỗ bị đứt lúc nãy, hơn nữa còn dính lại như cũ.
Xem ra, chỉ cần tốn một chút thời gian, những đoạn xúc tu bị đứt này sẽ khôi phục hoàn toàn. Quan sát một chút, Hàn Thạc quả cũng hơi ngạc nhiên về năng lực kỳ lạ của con đại hải quái này, thầm nghĩ người sáng tạo ra ma công, không biết lúc sáng chế ra bí pháp tố tạo thân thể, có phải là tham khảo loại năng lực của sinh vật này không. Vì năng lực cường đại biến thái tự liền lại của thân thể hắn còn thần kỳ hơn cả bạch tuộc nữa.
Thong thả theo sau con đại hải quái, Hàn Thạc phát hiện ra nó quả nhiên rất thật thà, đến cả tốc độ cũng không dám đi quá nhanh, xem ra dưới sự uy hiếp của hắn, đích thật đang rất sợ!
Chẳng mấy chốc đã tới mục tiêu, xem ra cũng không xa nơi ở của con đại hải quái này lắm, chính là khu vực mà thần thức Hàn Thạc lần trước quét qua mà không thể tiến vào.
- Hóa ra là chỗ này, ta phải sớm nghĩ đến chứ! - Sau khi đi tới nơi này, Hàn Thạc thì thào lẩm bẩm.
- Ngươi… ngươi làm sao biết được nơi này? Không có khả năng, ngươi không thể biết nơi này được. Chỗ này ta phát hiện trước hết, căn bản không ai quen thuộc nơi này hơn ta cả. Ta chưa bao giờ thấy ngươi tới đây, ngươi không có khả năng biết được! - Con đại hải quái nghe Hàn Thạc thì thào tự nói, đột nhiên lớn tiếng cãi ầm lên.
- Câm mồm, lần trước khi ta cảm ứng được vị trí của ngươi, trong lúc vô ý phát hiện ra nơi này. Có gì mà kinh hãi thế?! - Hàn Thạc không nhịn được hừ một tiếng, con đại hải quái lập tức nhớ tới tình cảnh của mình, lập tức thức thời câm miệng, không dám nói thêm cái gì nữa.
Hàn Thạc thấy con đại hải quái câm miệng lại, thân thể chìm vào nước biển, bèn đi theo nó tới đáy của hòn đảo này. Dưới đáy hòn đảo này, trong một khe đầy rong tảo, hắn cảm ứng được sự tồn tại của cái kết giới lần trước ngăn trở thần thức hắn thăm dò.
- Chính là nơi này hả? - Hàn Thạc lạnh nhạt hỏi.
- Đúng vậy, dường như có một cái gì đó ngăn trở mà ta không không nhìn thấy, cũng không vào được.
Con đại hải quái giải thích, dừng một chút, hắn đột nhiên nói thêm:
- Nhưng chỗ này, lần đó có một sức mạnh kỳ lạ đột nhiên tràn ra. Trước kia lúc ta chỉ là một tiểu bạch tuộc, một lần vô ý kiếm ăn ở đây, dòng sức mạnh đó vừa lúc tràn ra đánh trúng, sau đó ta biến thành hình dáng này.
- Hả, cái gì?
Hàn Thạc lắp bắp kinh hãi, nhìn con đại hải quái vô cùng khổng lồ, kinh hô vẻ khó mà tin được:
- Một sức mạnh từ trong tràn ra, làm ngươi trở nên cường đại như thế à?
- Đúng vậy, ta dám khẳng định! - Con đại hải quái vội vàng trả lời.
Xem ra có vẻ thần kỳ rồi. Trong lòng Hàn Thạc cực kỳ kinh ngạc, sức mạnh tràn ra từ giữa kết giới, đánh trúng vào một con tiểu bạch tuộc, sau đó một tiểu bạch tuộc biến thành một bá chủ hải dương, làm Hàn Thạc cảm thấy kết giới đó quả là kinh dị.
Trong lòng Hàn Thạc dâng lên những đợt sóng dồn dập, mắt nhìn kết giới vô hình phía trước, nghĩ ngợi một chút, rồi cảm thấy chỉ có lấy tay đụng chạm vào đó mới có thể chính thức hiểu được sức mạnh trên kết giới này, bèn chầm chậm tiến lên phía trước. Hàn Thạc vươn tay ra, dần dần ấn vào kết giới kia.
Còn chưa đến gần khối kết giới đó, năng lượng kỳ dị đột nhiên chợt bắn ra, hướng về phía bàn tay Hàn Thạc mà xoắn vào. Lực lượng cực kỳ cường đại này làm cho Hàn Thạc cho dù đã tới cảnh giới này mà cũng không thể không giật mình lui lại.
Một luồng ánh sáng màu xanh sinh cơ bừng bừng lóe ra trên kết giới rồi biến mất, kết giới lại khôi phục bình thường.
Hàn Thạc thối lui cực nhanh, kinh hô một tiếng, toát mồ hôi lạnh. Hắn cảm ứng được lực công kích của kết giới rất mạnh nhằm thẳng vào hắn!
Nghĩ ngợi cẩn thận một chút, Hàn Thạc giật mình hiểu ra, rồi kinh hô:
- Hóa ra là năng lượng Sinh Mạng pháp tắc, chẳng trách chẳng trách!
Cũng chỉ có lực lượng pháp tắc Sinh Mạng thần bí mới có thể cải biến hình thái sinh mạng của con bạch tuộc, làm cho nó trở nên cường đại như vậy. Sinh Mạng pháp tắc và lực lượng nguyên tố Tử Vong luôn luôn cực kỳ bài xích nhau. Hóa thân ngoại thân này của Hàn Thạc tu luyện sức mạnh Tử Vong, nên bị kết giới chủ động công kích cũng là lẽ thường thôi.
Trong lòng cân nhắc một chút, Hàn Thạc cho rằng thực lực mình không đủ ngạnh kháng kết giới này. Hắn trầm tư trong chốc lát, đột nhiên nhớ tới Mộc Giáp thi, cảm thấy vui vẻ, lập tức triệu hoán Mộc Giáp thi ra.
Đại Ma Vương
Quyển 5

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất