Đan Thần

Chương 340: Lang Vương tàn nhẫn


Trình Cung nghe xong cười nhạt một tiếng, vì hắn rất thêm tinh tường, người đạt tới Nhân Anh là Tu Chân giả chân chính, có được thần thông, lực lượng siêu việt tồn tại thế tục, lực phá hoại cường đại. Mà tất cả Tu Chân giả cũng không thể chính diện ra tay phá hư quy tắc thế tục, điểm ấy là luật thép của Tu Chân giới. Đương nhiên, phạm vi nhỏ thì không có việc gì, nhưng ngươi không thể giết hại vô số, thậm chí trực tiếp dùng lực lượng cường hành can thiệp chiến tranh thế tục, thay đổi quyền lực.

Nghe Lâm Đan nói như thế, Trình Cung khẽ gật đầu, ý bảo hắn nói tiếp.

- Chính là bởi vì như vậy, Nam Hoang xuất hiện tồn tại siêu cường hung hãn như Man Ngưu Vương, Địa Long Vương, Mị Hồ Vương, không phải là lục địa thần tiên, nhưng bởi vì nguyên nhân đặc thù, kế thừa một ít lực lượng, có được lực lượng chống lại lục địa thần tiên bình thường. Tuy lực lượng của bọn hắn đều là mượn, nhưng vô số người đi vào Nam Hoang đều hi vọng trở thành tồn tại như bọn họ. Từng ở vài thập niên trước, cũng có xuất hiện một ít tồn tại giống như Man Ngưu Vương, Địa Long Vương, nghe nói đa số bọn hắn đều vẫn lạc, nhưng cũng có truyền thuyết nói bọn hắn đạt tới cảnh giới lục địa Thần Tiên.

- Phải biết rằng, lục địa thần tiên mờ ảo vô tung, thế gian bao nhiêu tồn tại Thoát Tục kỳ, nhưng lục địa thần tiên lại là Phượng mao Lân giác, ít đến thương cảm. Nam Hoang cũng phải trăm năm mới có một truyền thuyết đạt tới, nhưng cũng chỉ là truyền thuyết. Hơn nữa cho dù không đạt được lục địa thần tiên, cũng có thể tôi luyện chính mình, đạt được chỗ tốt. Nếu vận khí tốt, còn có thể trở thành tồn tại như Man Ngưu Vương. Lực lượng Man Ngưu Vương rất mạnh, nhưng vài chục năm gần đây hắn cơ bản mặc kệ tất cả, mọi chuyện đều do Lang Vương quản sự. Năm đó Lang Vương cùng Man Ngưu Vương khai sáng Man Ngưu thành, nhưng Lang Vương rất tham lam. Lần này hắn mượn danh nghĩa bảo vệ mọi người, kỳ thật cuối cùng là muốn kiếm một số, trước kia kỳ thật hắn đã theo Đan Thần phủ chúng ta mua bán muốn rất nhiều chỗ tốt. Lúc ấy hắn kiếm cớ đòi tiền, nói là bảo vệ mọi người kiên trì đến cuối cùng, muốn an gia phí cho thủ hạ, lúc ấy Đan Thần phủ chúng ta cũng cho năm triệu lượng hoàng kim.

Nói đến cái này Lâm Đan càng tức giận bất bình.

- Đừng nóng vội, sớm muộn gì sẽ lấy cả vốn lẫn lời.

Trình Cung nghe Lâm Đan nói xong, quay đầu nhìn về phía Sắc Quỷ:

- Liên hệ Bàn Tử, Trình Trảm, Trình Lập, bảo bọn hắn không nên gấp gáp đến Man Ngưu thành này, có chuyện trọng yếu giao cho bọn họ. Nam Hoang này nói như thế nào cũng là đất phong của bản đại thiếu a, bản đại thiếu đi tới, luôn muốn hoa lệ một ít mới được, đồ vật của bản đại thiếu không dễ cầm, chẳng những phải lấy trở về, còn thu tiền lãi gấp mười lần.

- Ha ha, lần này chơi lớn hay sao?

Sắc Quỷ đã sớm ở bên đợi không kịp, hắn biết đại thiếu sẽ có động tác lớn.

- Ân.

Trình Cung gật đầu nói:

- Bảo bọn hắn dẫn tất cả yêu thú trong ba ngàn dặm chung quanh đến Man Ngưu thành cho ta, ta muốn cho Man Ngưu thành bộc phát thú triều trước thời gian mấy tháng, ta ngược lại muốn xem bọn hắn hi sinh mình, mở đường máu đi ra cho mọi người như thế nào.

Sắc Quỷ nghe xong hai mắt tỏa sáng, lập tức bắt đầu động thủ, mà Lâm Đan ở một bên nghe xong thiếu chút nữa hai chân mềm nhũn, trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.

Mình không nghe lầm chứ, đại thiếu muốn dẫn yêu thú vài ngàn dặm chung quanh tới, cho Man Ngưu thành đón thú triều trước thời gian.

Mặc dù nói yêu thú hiện tại không có biện pháp so sánh với thời điểm thú triều, nhưng nếu như yêu thú trong vài ngàn dặm tập trung cùng một chỗ, đó cũng là vô cùng khủng bố. Trừ khi lục địa thần tiên, nếu không cho dù có Man Ngưu Vương, Lang Vương tọa trấn, chỉ sợ Man Ngưu thành cũng bị nhẹ nhõm san bằng.

Cái này còn gọi chơi a, đây quả thực như nhóm lửa tự thiêu, muốn chết không sai biệt lắm.

Đây là Đại thiếu đang làm gì, chẳng lẽ chỉ muốn chứng minh lời hắn nói lúc trước, nhưng như vậy tất cả mọi người sẽ cùng một chỗ xong đời.

Lâm Đan ngẩn người, nghĩ mãi mà không rõ dụng ý của Trình Cung, nhưng mà nghĩ đến bây giờ mình có năng lực nếm thử luyện đan, đột nhiên hắn lại hít một hơi thật sâu, đứng thẳng sống lưng lên thoáng một phát. Tứ thiếu gia nói không sai, mặc kệ đại thiếu làm ra quyết định gì, mình cần làm chỉ có một việc, chấp hành. Đã hiểu phải chấp hành, không hiểu cũng phải chấp hành, cho dù gặp nguy hiểm thì như thế nào, cho dù đánh thì đã có sao! !

... , ... , ... Nguồn: http://truyen360.com

Chỗ sâu nhất trong Man Ngưu thành, có một tòa Lang Vương điện phi thường to lớn xa hoa, nằm ở bên cạnh cung điện trong trung tâm nhất, mang theo khí tức thượng cổ Man Ngưu, cơ hồ cùng Man Ngưu cung này không xê xích bao nhiêu.

Ở bên trong Lang Vương điện, nơi có rất nhiều cấm chế trận pháp, chỉ cần chạm vào cấm chế này, cho dù Thoát Tục kỳ tầng ba trở xuống cũng phải vẫn lạc.

Mà ở bên ngoài cấm chế này, Bạch Kiếm đang cau mày nhìn xem, hắn đã ở đây mấy canh giờ. Những năm này nói là phụ thân quản lý Man Ngưu thành, nhưng thật ra mấy năm gần đây đều là hắn quản lý, hắn còn chưa có lần nào mà không rõ ràng như hiện nay.

Thật không nghĩ tới hoàn khố kia thật sự đi vào Nam Hoang, còn đi tới Man Ngưu thành, thông qua tin tức trước kia mà xem, Trình Cung cũng không phải là người tốt lành gì, vô duyên vô cớ đưa mình nhiều đan dược như vậy, chẳng lẽ hắn không tin mình sẽ nuốt mất khoản đan dược này? Hay là hắn có lòng tin lấy về?

- Là Man Ngưu xuất quan, hay là Địa Long Vương cùng Mị Hồ Vương đến tìm phiền toái, xảy ra chuyện gì mà làm cho ngươi không giải quyết được, vậy mà ở đây chờ mấy canh giờ.

Lực lượng cấm chế kia dần dần tiêu tán, một trung niên bận áo bào rộng, tóc bạch kim, vẻ mặt hung ác từ bên trong đi tới, bộ pháp hữu lực, khí thế phi phàm, đúng là ở toàn bộ Nam Hoang bài danh ngang hàng cùng Địa Long Vương, Mị Hồ Vương, Man Ngưu Vương, Lang Vương Bạch Nhân Long

- Hài nhi gặp qua phụ vương, ngài xem cái này trước một chút.

Bạch Kiếm nói xong, đem hai mai không gian giới chỉ giao cho Bạch Nhân Long.

- Đan dược Đan Thần phủ, sao ngươi thuận lợi lấy được từ trong tay Lâm Đan vậy, quả nhiên không hổ là nhi tử Bạch Nhân Long ta. Nhưng sao sẽ nhiều như vậy, trong này còn có nhiều như vậy, còn có một triệu kim phiếu. Không đúng, Đan Thần phủ tập trung tất cả đan dược ở Nam Hoang hành tỉnh lại, cũng không thể có nhiều như vậy ?

Bạch Nhân Long dò xét không gian giới chỉ thứ nhất vốn là vô cùng cao hứng, lại lập tức chấn kinh, nghi hoặc nhìn Bạch Kiếm.

Bạch Kiếm nói chuyện đã xảy ra cùng Bạch Nhân Long một lần, sau đó nói:

- Ta dựa theo phụ vương nói, trước khi rút lui khỏi tận lực đem thu thập đan dược, vũ khí, tài phú trong Man Ngưu thành, chuẩn bị cho thời điểm Bạch gia chúng ta khởi binh dùng đến, lại không nghĩ rằng phát sinh sự tình hôm nay. Người kia cần phải là Trình Cung, không nghĩ tới hắn thật sự đi vào Nam Hoang, còn chơi một tay như vậy, hiện tại ta nghĩ mãi mà không rõ chính là, đến cùng hắn có mục đích gì?

Bạch Nhân Long nhìn hai mai không gian giới chỉ trong tay, cũng lâm vào trầm tư, trong đầu lập tức chuyển qua trăm ngàn ý niệm, nghĩ đến các loại khả năng, nhưng vẫn nghĩ mãi mà không rõ Trình Cung này có dụng ý gì.

- Hừ!

Cuối cùng Bạch Nhân Long hừ lạnh một tiếng, vô cùng quyết đoán nói:

- Mặc kệ hắn có dụng ý gì, chúng ta làm từng bước tính một bước, bên kia ta đã liên hệ tốt rồi. Chỉ cần ngươi có thể đạt tới lục địa thần tiên, chúng ta tạm thời trước đầu nhập vào bên kia, mượn lực lượng của bọn hắn cho ngươi nâng cao một bước, chỗ bọn hắn chỉ có Lục Địa Thần Tiên mới được coi trọng đầy đủ, nhóm thế lực tạo dựng lên tùy thời mà động, một khi thiên hạ đại loạn, phụ tử chúng ta có thể làm ra một phen đại sự kinh thiên động địa. Về phần Trình Cung này, cho người nhìn chằm chằm hắn, nếu như hắn có cái gì khác thường, vậy thì diệt trừ, vừa vặn coi như là một phần hạ lễ cho những người muốn giết hắn.

Lang Vương là nhân vật nào, là nhân vật theo chân Man Ngưu Vương thành lập Man Ngưu thành, giờ phút này câu nói đầu tiên liền thể hiện ra hung ác của hắn. Nghe xong lời này, Bạch Kiếm cũng không khỏi sững sờ, lập tức có chút bận tâm lại có chút nghi hoặc nhìn cha mình.

Một ít tin tức từ Vân Ca Thành phụ thân cũng biết, chuyện giữa Vũ Thân Vương, hoàng gia cùng Trình gia bọn hắn cũng biết một ít, truyền thuyết Trình lão gia tử đã đạt tới lục địa thần tiên. Những chuyện này phụ thân cũng biết a, nhưng phụ thân giống như hoàn toàn không có đi lo những thứ này.

- Làm đại sự sao có thể nghĩ nhiều như vậy, nhớ kỹ, chỉ cần ngươi có đủ lực lượng, làm cái gì cũng không sợ. Những người cản đường toàn bộ diệt sát là được, huống chi cho dù giết chết hắn, Trình gia muốn tìm cũng không phải chúng ta, bọn hắn nhằm vào trước nhất chính là hoàng gia cùng một số người khác. Cho dù bọn hắn muốn đụng đến bọn ta, cũng không dễ dàng như vậy, chuyện này chúng ta có thể trực tiếp thông tri cho Song Long thành, xem bọn hắn phản ứng gì, tốt nhất bọn hắn chủ động đưa ra để cho chúng ta động thủ, như vậy chỗ tốt sẽ càng nhiều một ít. Một hoàn khố từ Vân Ca Thành tới, hắn cho rằng đây là Vân Ca Thành sao, muốn đùa nghịch tiểu thông minh cùng Lang Vương ta, còn tưởng rằng bản Lang Vương sẽ để ý những thứ này của hắn, hắn muốn làm cái gì bản Lang Vương căn bản chẳng muốn đi nghĩ, trực tiếp giết chết là được.

Lang Vương vung tay lên, làm một động tác chém giết.

- Hài nhi đã minh bạch.

Bạch Kiếm vốn là lo lắng, mê hoặc, toàn bộ tán đi, trong ánh mắt lần nữa tràn đầy dã tính, hung quang, tự tin.

... , ... , ...

Diện tích Tây Chu hành tỉnh không phải lớn nhất, nhưng người nơi này lại đoàn kết nhất, Tây Chu hành tỉnh hôm nay trước kia là đế đô của Đại Chu vương triều năm đó thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu. Tuy đã sớm trở thành quá khứ, nhưng này như cũ là kiêu ngạo toàn bộ người ở Tây Chu, đối với đế đô Vân Ca Thành, người Tây Chu là tương đối khinh bỉ.

Thiên Tử Sơn của Tây Chu hành tỉnh được xưng ngọn núi tiếp cận trời nhất, nhưng mà từ trung ương đứt rời, đây cũng là địa phương sinh ra đời vô số truyền thuyết. Phương viên Thiên Tử Sơn vài trăm dặm, từ trung gian đứt rời, cái kia phải có lực lượng cường đại thế nào. Coi như là lục địa thần tiên nghĩ cũng không dám nghĩ, mà những địa phương này ở Tây Chu cũng không ít gặp.

Hôm nay chỗ đứt rời của Thiên Tử Sơn được tu kiến Chu miếu, hương khói uy nghiêm, người nơi này chỉ biết có Chu gia, không biết có Lam Vân Đế Quốc, cũng là một người phục tùng trên danh nghĩa. Có người từng nói qua, trừ khi giết sạch người ở Tây Chu hành tỉnh, sau đó di dân người từ địa phương khác tới, nếu không người Tây Chu hành tỉnh vĩnh viễn là người khác không chinh phục được, kiêu ngạo trong lòng bọn hắn đã làm bọn hắn không nghe theo bất luận kẻ nào khác chỉ huy khống chế.

Tuy Thiên Tử Sơn sụp đổ, nhưng miếu thờ vẫn còn nguyên trên đỉnh, nơi đây người bình thường hoàn toàn không có biện pháp leo tới, ở nơi này mây mù bay lượn chung quanh.

Tiếng đàn chấn động, biển mây bốc lên, nương theo tiếng đàn mây mù biến hóa, rốt cục một khúc kết thúc, biển mây khôi phục lại bình tĩnh lần nữa, nguyên khí cường đại bên trên cũng dần dần tiêu tán.

Lúc này vừa vặn có một Vân Cáp bay đến. Người trên tảng đá khoát tay đã bắt lấy Vân Cáp, chậm rãi gỡ tờ giấy xuống nhìn thoáng qua.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất