Đan Thần

Chương 390: Thiên Hồ Trần Vũ Dương


Không những thế, khí thế của Hung Thần Bạch Khải Nguyên liên tiếp leo cao, mượn nhờ sát khí những người này, cùng khí thế hung ác nhiều năm, lực lượng điên cuồng tăng vọt, không trung mơ hồ lộ ra một tiếng Long ngâm, đó là hiện tượng đột phá Vạn Tượng Nhất Long mới có. Không chỉ thế, khí thế hung ác này còn không tiêu tan, không ngừng ngưng tụ, trong năm ngàn người vẫn có người đang đột phá.

Sau một khắc, có huyết tinh sát khí ngưng tụ lần nữa, giống như một thanh chiến đao nhuốm máu phóng lên trời, cũng mang theo lực lượng cường đại khi đột phá Vạn Tượng Nhất Long.

Trình Cung cố ý an bài Trình Trảm đi theo Bạch Khải Nguyên cũng đột phá cùng lúc, lực lượng hai người bọn họ đột phá, trong thân thể bọn hắn được Trình Cung truyền vào rất nhiều tánh mạng tinh hoa của Chuyển Sinh Đan cùng Nguyên dịch phát huy hiệu quả, làm cho lực lượng bọn hắn tăng trưởng đến mức khủng bố.

- Bạch Khải Nguyên, Trình Trảm, đều đột phá Vạn Tượng Nhất Long, Trình Cung, xem ra người sau lưng ngươi thật sự chịu hạ tiền vốn. Đây chính là bộ đội tinh anh nhất mà Trình lão gia tử âm thầm chế tạo nhiều năm giúp ngươi a, nếu như hiện tại ta tiêu diệt bọn họ.....

Nghĩ đến chiêu Thiên Cổ Tuyệt Xướng vừa rồi của Trình Cung, trong nội tâm Chu Dật Phàm sinh ra một loại biến hóa, giết hay là không giết.

Mình có thể đoán được rất nhiều, nhưng lại không đoán được tốc độ tiến bộ của Trình Cung nhanh như vậy, mình đã sớm che dấu nhiều năm, phong ấn lực lượng bí mật tu luyện. Trong mắt hắn, Vũ Thân Vương bất quá là thằng hề, hắn chỉ là không muốn bạo lộ lúc đó, sân khấu chính thức của hắn là cả Nam Chiêm Bộ Châu, sau lưng của hắn có Thất Âm Cầm Cung.

Nhưng mà hiện tại hắn lại phát hiện, Trình Cung lúc đầu trong mắt hắn ngay cả con kiến hôi cũng không bằng, lại thật có thể uy hiếp được hắn. Nguyên bản nói hắn cùng mình là một tầng thứ, là cất nhắc hắn, muốn cho hắn tích súc đấu cùng Vũ Thân Vương, Hoàng Đế, cho hắn đánh ở phía trước, làm cho Lam Vân đế quốc hủy diệt, nhưng hiện tại hắn lại có chút do dự.

Đây là cơ hội tốt nhất, chỉ là chỗ Trình Tiếu Thiên thì làm sao bây giờ? Nếu như Hoàng Đế cùng Vũ Thân Vương biết thực lực chân chánh của mình, coi như mình diệt người Trình gia, bọn họ cũng sẽ phát động người trung với Trình gia nhảy vào Tây Chu hành tỉnh, cơ nghiệp Chu gia chuẩn bị mấy trăm năm sẽ bị hủy diệt. Mà mình cũng phải nghênh đón tất cả đả kích của mọi người, chim đầu đàn không thể không làm, nhưng Trình Cung này phát triển quá nhanh, từ nay về sau có lẽ thật sự sẽ trở thành lực cản lớn nhất mình thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu.

Trong nội tâm Chu Dật Phàm lâm vào trong mâu thuẫn, nhưng mà trên khóe miệng lại mang theo vẻ mỉm cười, về phần mũi chảy máu đã sớm biến mất không thấy gì nữa, hắn nhìn Trình Cung trước mặt, tay chậm rãi nâng lên, chỉ cần hắn hạ tay xuống, đại quân sẽ vây giết đám người Bạch Khải Nguyên.

- Chu Dật Phàm, ngươi cho Nhân Anh Kỳ sử dụng tiếng đàn sinh ra ảo giác vây khốn người của ta, đây là ngươi không tuân theo quy định?

Đao trong tay Trình Cung giơ lên, lăng không mà đứng, uy thế vừa rồi của Thiên Cổ Tuyệt Xướng vẫn còn, hoàn toàn là tư thế tùy thời có thể bộc phát công kích càng mạnh hơn.

- A....

Chu Dật Phàm cười nói:

- Giống nhau thôi, chẳng phải Trình đại thiếu ngươi cũng cho Nhân Anh Kỳ tu sĩ vận chuyển bộ đội qua lại sao, lúc này mới có thể đạt tới tình trạng xuất quỷ nhập thần như thế. Trên thực tế, chỉ cần thực lực đủ mạnh, quy tắc cũng không coi vào đâu, hiện tại chỉ là trái quy định một chút, từ nay về sau quy tắc là ta định, hết thảy do ta khống chế vận hành.

- A, nguyên lai là như vậy.

Trình Cung như là đột nhiên hiểu rõ nói:

- Cũng may ta đã cho người đi thông tri Thiên Hồ quân đoàn, Thiên Hồ quân đoàn cách nơi này không xa, không biết quân đội của ngươi so với Thiên Hồ quân đoàn thì như thế nào. Đúng rồi, ta còn cho hai gã lục địa Thần Tiên đi theo, bọn họ đồng dạng có thể dùng tốc độ nhanh nhất thần không biết quỷ không hay chở người tới đây. Giống như ngươi thôi, tuy bây giờ còn không thể để cho lục địa Thần Tiên tùy tiện tham gia chiến tranh thế tục, giết chóc quá nhiều người thường, nhưng chạm chút biên giới quy tắc vẫn không có vấn đề, tỷ như cho bọn hắn vận chuyển nhân viên, tựu như vận chuyển kỵ binh của ta đi qua Song Long thành chẳng hạn.

- Không phục ngươi lại đến, bản đại thiếu phụng bồi tới cùng, chọc giận bản đại thiếu, ta trực tiếp đều người đến Tây Chu hành tỉnh. Tóm lại, bản hôm nay đại thiếu đặt lời nói ở chỗ này, ngươi nghe cho kỹ, bây giờ bản đại thiếu đang liều, bản đại thiếu đến chính là cướp bóc, nếu như ngươi không đưa ra vật tư để cho bản đại thiếu thoả mãn, chúng ta sẽ không ngừng lại. Trước hết bản đại thiếu đánh ngươi, điều động hết thảy lực lượng, quản trăm năm Thú triều cái rắm, quản tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu cái rắm, bất kể là lục địa Thần Tiên hay là đại quân thế tục, bản đại thiếu không tiếc hết thảy tập trung tất cả lực lượng trước tiêu diệt ngươi rồi nói sau.

Trình Cung rất là kiên định tín niệm, bất khuất không muốn buông tha cướp bóc, không cướp bóc thành công thề không bỏ qua.

Tây Chu hành tỉnh cách Thiên Hồ quân đoàn cũng không quá xa, hơn nữa không có cách trở giống Tây Long sơn mạch, chỉ cần có hai gã lục địa Thần Tiên, có thể chống đỡ năm vạn đại quân vận, bởi vì một mực không thấy lục địa Thần Tiên của Trình Cung xuất hiện, Chu Dật Phàm còn đang rất nghi hoặc.

Hơn nữa, tư thế cùng hung cực ác của Trình Cung cũng làm cho Chu Dật Phàm ngẩn người, người này thật sự muốn liều mạng, hay là đang phô trương thanh thế?

- Hừ, Trình Cung, nếu như hôm nay ngươi không biểu hiện xuất sắc như vậy, có lẽ ta còn lưu ngươi một mạng. Dù hôm nay ngươi chịu thua cũng vậy, nhưng ngươi quá kiêu ngạo, cũng quá xuất sắc, để cho ta thật sự không thể không giết ngươi. Nguyên vốn định giữ ngươi hấp dẫn lực chú ý của hoàng thất, cho ngươi chậm rãi đấu cùng Vũ Thân Vương và Hoàng Đế, nhưng hiện tại ta phát hiện, ngươi nguy hiểm hơn bọn hắn rất nhiều. Ngươi cũng không cần ở đó phô trương thanh thế, nơi này là Tây Chu hành tỉnh, ta tùy thời có thể triệu tập trăm vạn đại quân, huống chi chỉ cần ta truyền một tiếng, trăm vạn đại quân của Đoan Mộc Nhất Phong cũng sẽ đi qua. Chẳng lẽ ngươi cho rằng nhị thúc Trình Vũ Dương của ngươi dám dẫn cả Thiên Hồ quân đoàn giết qua sao?

Chu Dật Phàm giống như đã quyết định quyết tâm muốn giết chết Trình Cung, tâm tình bình tĩnh trở lại lần nữa, lúc nói chuyện mang theo cảm giác vô cùng ưu nhã, khống chế hết thảy.

- Ngươi muốn giết người Trình gia ta, bản Đại Tướng quân còn có cái gì không dám làm .

Nhưng vào lúc này, giữa thiên không đột nhiên truyện tới một thanh âm, bên trong văn nhã mang theo sắc bén vang lên, trong tiếng nói đã mang theo một cảm giác thượng vị giả bao phủ trăm ngàn vạn người.

Xa xa một đạo bạch quang, tốc độ vô cùng nhanh đến phụ cận, đến phụ cận đột nhiên dừng lại mới nhìn rõ ràng, là một con Bạch Hạc hơn mười thước giương cánh. Toàn thân trắng như tuyết, không có bất kỳ màu sắc khác, cánh có chút chớp động, trên thân thể tản ra một loại không gian gia, đây là một ít thuộc tính của pháp bảo không gian mới có.

Mà con Bạch Hạc kia lại có thể như thế, nói rõ đó là một loại thần thông thiên phú, yêu thú có thể có được thần thông thiên phú, thì không phải yêu thú bình thường, tốc độ của yêu thú này, cho dù người đột phá Vạn Tượng Nhất Long muốn động nó cũng rất khó đuổi theo.

Trên lưng Bạch Hạc có đứng một người, ăn mặc theo cách nho sinh rất bình thường, mặc dù không có mặc bất luận khôi giáp gì, nhưng người đứng ở đó lại có một loại chỉ điểm trăm vạn đại quân, khí độ đại tướng khác hẳn lão tử của Trình Cung.

Trên người nhìn không tới pháp lực ba động, mà ngay cả lực lượng bảo hộ chung quanh thân thể cũng là do pháp lực trên người Bạch Hạc phát ra.

Đây là... Trình Cung nhìn người nọ cũng sững sờ, trong ký ức của hắn có một ấn tượng mơ hồ, đã rất mơ hồ.

- Dật Phàm gặp qua Trình Đại Tướng quân, thật không nghĩ tới vạn dặm xa xôi, ngài lại có thể tới Tây Chu.

Chu Dật Phàm nhìn người nọ thì càng ngoài ý muốn, Trình Vũ Dương, con thứ hai của Trình Tiếu Thiên, thống soái tuyệt đối của Thiên Hồ quân đoàn. Chỉ là bởi vì Hoàng Đế cố ý khống chế quyền lực quân đội, nếu không Thiên Hồ quân đoàn, Lôi Đình quân đoàn, Bạo Hùng quân đoàn, chủ soái Tam đại này đều sớm có đất phong. Hắn lại đến đây, Trình Cung này không phải phô trương thanh thế, hắn thật sự sớm có chuẩn bị.

Làm sao có thể, chẳng lẽ hắn đã sớm dự liệu được mình sẽ động người của hắn? Đã sớm nghĩ đến?

Nếu không mà nói, từ nơi dừng chân của Thiên Hồ quân đoàn chạy đến, cho dù tốc độ mau hơn nữa, sau khi biết rõ tin tức cũng không kịp, chỉ có sớm biết rõ tin tức, mới có thể như thế.

- Ngươi cũng muốn đoạn hậu đại Trình gia ta, nếu ta không đến thì ngươi làm gì? Đến đây đi, triệu tập trăm vạn đại quân của ngươi xem, thông tri trăm vạn đại quân của Đoan Mộc Nhất Phong tới đi, Thiên Hồ quân đoàn ta cũng đã lâu không có chiến tranh, hôm nay dùng các ngươi luyện binh một chút.

Trình Vũ Dương có khí độ đại tướng, có nho nhã của văn sĩ, phong phạm không giống người thường. Nhưng mới mở miệng, thật sự là phong cách của lão Trình gia. Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.com

Tam đại quân đoàn của Lam Vân đế quốc, Bạo Hùng quân đoàn, Thiên Hồ quân đoàn, Lôi Đình quân đoàn, phụ trách đối kháng Man tộc, Đồ Đằng đế quốc, Thảo Nguyên Vương Đình. Bọn họ là từ quân đội năm đó Trình Tiếu Thiên ngăn cản liên quân ngũ quốc phân ra ba chi, trải qua vài chục năm chiến đấu cùng phát triển, càng cường đại khôn cùng.

Hoàng Đế mượn nhờ trăm năm Thú triều sắp bộc phát, chỉnh hợp năm tỉnh Tây Nam muốn tạo một quân đoàn mới, mục đích đúng là lo lắng không có biện pháp đối kháng Tam đại quân đoàn. Sức mạnh của Tam đại quân đoàn này không đơn giản giống như người thường tưởng tượng. Quân đội địa phương hoàn toàn không có biện pháp bằng được.

Thời điểm Chu Dật Phàm trở lại Tây Chu, mượn nhờ cơ hội Tây Chu hành tỉnh hợp tác cùng Thiên Hồ quân đoàn quét sạch một ít quân đội của Đồ Đằng đế quốc tiến vào Lam Vân đế quốc, nên tiến vào trong Thiên Hồ trong quân đoàn một lần.

Cũng chính là lần đó nhìn thấy qua Trình Vũ Dương một lần, cũng được chứng kiến quân đội Đồ Đằng đế quốc chém giết cùng mấy vạn người Thiên Hồ quân đoàn, sự tình vừa qua không bao lâu, hắn tự nhiên khắc sâu ấn tượng.

Ta dựa vào, thống khoái, bản đại thiếu thật vui sướng. Trình Cung ở bên vừa nghe, lập tức con mắt tỏa sáng, lời nói này thực mẹ nó sướng, thống khoái, ngưu bức.

Trình Cung đối với Trình Lam là rất không thích, tuy chưa thấy qua phụ thân Trình Lam, nhưng bản năng cảm giác đối với Trình Vũ Dương không tốt lắm.

Nhưng câu nói đầu tiên của Trình Vũ Dương khiến cho Trình Cung có hảo cảm rất nhiều.

Lại tưởng tượng, Trình Vũ Phi cùng Trình Vũ Dương thường niên ở biên cương, hài tử như thế nào thật đúng là không quan hệ cùng bọn họ. Lão tử anh hùng, con thành cẩu hùng

- Nói rất hay, đây mới là người Trình gia, có phong phạm của ta.

Trình Cung ở một bên dựng thẳng ngon tay khen.

Ánh mắt Trình Vũ Dương nhìn Trình Cung, khóe mắt có chút nhúc nhích, lập tức nhìn về phía Chu Dật Phàm lần nữa, tư thế này là chờ Chu Dật Phàm nói đấu võ. Nếu quả thật đánh nhau, Lam Vân đế quốc sẽ triệt để nội loạn, đến lúc đó Đồ Đằng đế quốc, Thảo Nguyên Vương Đình, Man tộc cũng sẽ không nhàn rỗi.

Móa, nhị thúc của mình thật đúng là rất kỳ quái, mình nói hắn như vậy cũng không có phản ứng gì.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất