Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1100: Cung điện cực lớn



Mà hắn quan sát những người tụ tập phía trước kia, thực lực đều là ở ngũ kiếp Bán Thần trở xuống, đoán chừng là lúc này đây quy mô di chỉ sắp mở ra không đủ lớn, cho nên không có hấp dẫn đến Bán Thần cường giả càng mạnh hơn nữa.
Ngũ kiếp Bán Thần, thực lực kia có thể coi là đường ranh giới phân chia Bán Thần cảnh giới rồi.
Thực lực Lục kiếp Bán Thần cường đại trở lên rất mạnh, số lượng cũng trở nên ít đi rất nhiều, sau khi đã vượt qua lần thứ năm Bán Thần Kiếp, lại đề thăng một kiếp đều sẽ lộ ra gian nan gấp 10 lần trở lên, Thượng Cổ di chỉ rất khó xuất hiện vật hữu dụng đối với bọn họ.
- Hiện tại Tứ kiếp Bán Thần ta mới có thể tới đánh một trận, ngũ kiếp Bán Thần, đánh không lại, nhưng đoán chừng cũng khó giết chết được ta.
Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, về phần Lục kiếp Bán Thần thì còn không nằm trong phạm vi lo nghĩ của hắn.
Long long long...
Cũng vừa lúc đó, trong sơn cốc xa xa tựa hồ bắt đầu dần dần có một ít chấn động yếu ớt truyền đến.
- Lão đại, tựa hồ là có đồ vật gì đó ở trong mặt đất chui đi ra thì phải!
Thấy vậy, con mắt của Tiểu Chiến sáng ngời nói ra.
- Ân, không sai, xem ra cái Thượng Cổ di chỉ kia hoàn toàn chính xác là chôn ở dưới mặt đất của phiến sơn cốc kia.
Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra, mà cảm giác được một loại khí tức đặc thù ở dưới mặt đất lộ ra. Trong lòng của hắn không khỏi hồ nghi mà thầm nghĩ:
- Không biết Thượng Cổ di chỉ ở bên trong Tân Thế Giới này cùng Vũ Thiên đại lục có cái gì bất đồng? Thời kỳ thượng cổ ở bên trong Tân Thế Giới này, cùng thời thượng cổ trên Vũ Thiên đại lục phải chăng là cùng một thời kì?
Đáp án, cần tìm tòi mới có thể biết được.

Ầm ầm!
Theo thời gian chuyển dời, dưới mặt đất sơn cốc truyền đến chấn động lộ ra càng ngày càng mãnh liệt, tựa hồ là ở dưới mặt đất đang có một ngọn núi lửa muốn bộc phát vậy.
- Lui ra phía sau, mọi người nhanh lui ra khỏi sơn cốc, di chỉ sắp tái hiện nhân gian rồi.
Có người lúc này lớn tiếng kêu lên, để cho tất cả mọi người tạm thời rút khỏi khỏi phạm vi đại chấn tập trung.
Theo cái âm thanh hô to này, đám người như là hồ nước bị ném vào một quả Boom, hoàn toàn nổ tung rồi. Lúc này xô đẩy ma sát trở nên càng thêm kịch liệt. Thậm chí trông thấy có vài tên nhị kiếp Bán Thần thực lực nhỏ yếu hơi có chần chờ liền trực tiếp bị đánh chết tại chỗ.
Hào khí bên trong sơn cốc kia trở nên càng ngày càng khẩn trương, một đôi con mắt cùng trái tim đều trở nên nóng rực.
- Lão đại, đã bắt đầu! Chúng ta mau đuổi tới a.
Lúc này Tiểu Chiến cũng nhịn không được nữa nhiệt huyết sôi trào, muốn lao ra khỏi rừng rậm hướng về phương hướng sơn cốc kia lao tới.
- Lại chờ một chút, chúng ta trước không nên cử động, chờ bọn hắn đi vào trước.
Tần Phàm vội vàng ngăn nó lại nói ra.
Ở trong bầy người bên sơn cốc kia, có thể chứng kiến người Bạch Mông Thành Minh gia đã từng chặn đường qua hắn, ngũ kiếp Bán Thần Minh Hiển kia cũng ở trong đó.
Theo quy mô cường giả kia mà xem, dùng Minh Hiển cầm đầu thế lực Bạch Mông Thành Minh gia là không nhỏ, thậm chí xem như lực lượng mạnh nhất ở đây. Nếu như hắn và Tiểu Chiến tùy tiện đi ra ngoài, rất có thể sẽ bị nhận ra, rước lấy không ít phiền toái.
- Chúng ta đi qua muộn, không sợ bị bọn hắn đều cướp sạch bảo bối sao?

Tiểu Chiến rõ ràng vẫn là lộ ra có chút vội vàng xao động nói.
- Ngươi không phải mới vừa nói để cho bọn hắn trước mở đường sao?
Hai mắt của Tần Phàm y nguyên nhìn về phía trước, trên mặt ngậm lấy một vòng vui vẻ nhàn nhạt nói ra, hắn so với Tiểu Chiến thì lộ ra có kiên nhẫn hơn rất nhiều. Lúc này đây bọn hắn trùng hợp đụng phải một lần di chỉ mở ra như vậy đã là rất may mắn, ngại gì lại chờ thêm một chút.
Trên thực tế, hắn có một loại dự cảm, hắn cảm giác được lúc này đây Thượng Cổ di chỉ cũng không có đơn giản như vậy, hơn nữa hắn còn cảm ứng được một loại khí tức nguy hiểm nương theo Thượng Cổ di chỉ kia dần dần bay lên.
- Vậy được rồi, nghe lão đại đấy.
Thấy Tần Phàm ngăn lại, Tiểu Chiến cũng chỉ có thể nhẫn nại tiếp tục chờ tại nguyên chỗ.
Mà phảng phất giống như nghiệm chứng cách nhìn của Tần Phàm, mấy thế lực lớn ở bên sơn cốc kia, thời điểm này cũng không có người đi đầu di động, chỉ là xa xa chiếm cứ lấy một góc địa bàn, mang theo các loại thần sắc lạnh nhạt nhìn những mạo hiểm giả không kiềm nén nổi kích động kia.
Rất rõ ràng, những người này cũng là đang chờ những mạo hiểm giả xúc động kia đi làm đá dò đường.
Những thế lực này, Tần Phàm ngoại trừ biết Bạch Mông Thành Minh gia, còn có ba cái khác, đều là dùng một gã ngũ kiếp Bán Thần cầm đầu, hơn nữa xem tuổi thọ ba gã ngũ kiếp Bán Thần này đều hết sức trẻ tuổi. Từ chuyện này có thể nhìn ra, cái Thượng Cổ di chỉ này, chỉ sợ là nới để cho các đại gia tộc dùng cho đệ tử gia tộc lịch lãm rèn luyện mà thôi.
- Có lẽ cái Thượng Cổ di chỉ này cũng sẽ không quá lớn a?
Bởi vậy trong nội tâm Tần Phàm cũng thầm suy nghĩ nói.
Ầm ầm...
Lại một lần kịch chấn vang lên.

- Tựa hồ là một cung điện!
Lúc này hai mắt của cũng Tần Phàm ngưng tụ, hắn chứng kiến trong sơn cốc Viễn Cổ rộng lớn kia, trong không khí có một mảng lớn kiến trúc cực lớn theo thời gian dần qua chui từ dưới đất lên mà ra, từ hình dáng bên ngoài kia mà xem, trọn vẹn kéo dài hơn mười dặm xa, quy mô cũng không tính nhỏ.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Nguyên một đám hình trụ cực lớn chèo chống lấy, những kiến trúc này từ trên mặt đất sinh trưởng trọn vẹn cao gần trăm mét. Đặc biệt là cái chủ điện kia, lồng lộng nga nga, chỉ sợ khoảng chừng trên ngàn mét, đều nhanh đạt đến độ cao của một ngọn núi rồi! Mỗi một cây trụ lớn trước Đại điện đều tản ra hào quang sáng chói, giống như là Cột Chống Trời, nối thẳng Thương Khung, những người xem ở ngoài sơn cốc kia nhỏ bé như là con sâu cái kiến.
Phóng mắt nhìn đi, kim quang chói mắt một mảnh, kiến trúc hùng vĩ kia như bỗng nhiên xuất hiện ở trên mặt đất, cho người một loại cảm giác rung động không gì so sánh nổi.
Khí thế cùng quy mô như vậy, là ở Vũ Thiên đại lục chưa từng có bái kiến qua đấy!
Ở phía trước nhất của cung điện đằng kia, là hướng về phía bên Tần Phàm này, cửa chính khu kiến trúc cực lớn tựu như là ở đó đợi mở ra. Cái môn hộ kia màu đỏ thắm cực lớn, giống như là hai cự hố, cách trở lấy Thiên Địa, khí thế vô cùng bành trướng tịch cuốn mà tới.
- Lão đại, cung điện thật lớn! Quá cường đại! Thật là quá uy vũ rồi!
Thấy một màn như vậy, Tiểu Chiến lộ ra vô cùng hưng phấn, cơ hồ là muốn lập tức ở trong rừng rậm nhảy ra.
- Thời đại Thượng Cổ ở trong Tân Thế Giới này, chẳng lẽ là thời đại Thần Ma hay sao?
Trong lòng Tần Phàm đồng dạng là rất rung động, hắn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn phía trước, quy mô phiến di chỉ này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, hắn không khỏi hít một hơi thật sâu mới mở lời nói ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất