Hơn nữa bây giờ bởi vì nàng trải qua một đêm chiến đấu hăng hái tối hôm qua cùng tiếng đàn vừa rồi ảnh hưởng, thân thể đã hết sức yếu ớt. Nàng cũng không có lực khôi phục cường đại như Tần Phàm, ở chỗ này hoàn toàn chính xác không giúp được cái gì, chỉ có thể thành vướng bận, còn không bằng trước quay về Mạc Lợi Thành.
Nhìn xem Kỷ Huyên Nhi an toàn rời đi, lúc này Tần Phàm mới lần nữa xoay người sang chỗ khác nhìn xem Vân Thiên.
- Ngươi yên tâm, Vân Thiên ta rất ít ra tay đối với nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp.
Lúc này Vân Thiên tiếp tục cười lạnh nói:
- Bất quá ngươi đã có di ngôn nhắn nhủ, hiện tại cũng là thời điểm lên đường.
- Đúng vậy, cường giả chân chính sẽ không sính uy phong nhất thời.
Tần Phàm nhạt cười nhạt nói.
Những lời này, là lúc trước Vân Thiên ở trên tửu lâu nói với hắn, hiện tại hắn dùng để đáp lễ đối phương.
- Ta hôm nay đồng dạng sẽ để cho ngươi hối hận không kịp!
Vân Thiên tự nhiên nhớ rõ lời mình nói qua, lúc này sắc mặt lập tức tái nhợt, rốt cục nhịn không được dưới chân đạp mạnh, cả người về phía trước kích bắn mà ra.
Một câu nói kia, cũng là lúc trước hắn đã từng nói qua ở trên tửu lâu đấy.
Vân Thiên thân là lục kiếp Bán Thần cường giả, kỳ thật thực lực chân chính rất mạnh. Thân hình của hắn khẽ động, tựa như một đạo Bạch Hồng xỏ xuyên qua giữa không trung, tốc độ nhanh đến cực hạn, tiếng xé gió vang lên, cơ hồ trong nháy mắt đã qua khoảng cách ngàn mét.
Khí lay nhô lên cao, hóa chưởng thành đao, hắn dùng một tư thái từ trên cao nhìn xuống, hướng về Tần Phàm trực tiếp bổ tới.
Xuy xuy xùy...
Chỉ thấy kình khí kia cuồn cuộn mang tất cả ra giữa không trung, chưởng đao đánh xuống, không gian lập tức xuất hiện rung động như hồ nước, vết nứt không gian tí ti kia lộ ra một cổ khí tức hủy diệt cường đại.
Một chưởng tùy tiện ẩn chứa lực công kích kia, chỉ là khí kình tràn ra, chỉ sợ cũng đủ để giết chết không ít Ngũ kiếp Bán Thần cường giả.
Lúc này Tần Phàm đứng ở giữa không trung, đối mặt chưởng đao kia bổ tới, giống như là thật sự cảm giác được có vô số đao khí tung hoành trước mắt, còn có một cổ tinh thần ý chí cũng bị chưởng đao này dẫn dắt, sinh ra ảo giác như rơi vào mây mù.
Bất quá, lúc này sắc mặt của hắn lại vô cùng bình tĩnh.
- Vậy hãy để cho ta nhìn xem đến tột cùng là ai sẽ hối hận!
Thời điểm chưởng đao kia cơ hồ đã đáp xuống trước mặt, đao khí muốn chặt đứt toàn bộ cơ thể hắn, quả đấm của hắn mới có chút co rụt lại, sau đó là một quyền oanh ra.
Cánh tay Kỳ Lân hiện lên, Đoạt Thần Quyền Sáo tản mát ra một loại hào quang vô cùng sáng chói, lóng lánh giữa không trung.
Quyền chưởng song kích, giống như là hai khỏa sao chổi trong không gian vũ trụ chạm vào nhau, kình khí không ngừng hướng về bốn phía lan tràn, một loại hào quang hình tròn lập tức bộc phát ra, bầu trời gió nổi mây phun, như là hồ nước bị quấy động.
Áo bào phần phật, phong độ tư thái trác tuyệt.
Tuy Tần Phàm lơ lửng ở phía dưới, nhưng ánh mắt kia lại kiên định như cũ nhìn xem Vân Thiên ở phía trên công tới.
Nắm đấm cùng chưởng đao đụng lại với nhau.
Rầm rầm rầm...
Một loại kình khí im ắng đang không ngừng hướng về bốn phía bộc phát, từng vòng kình khí rung động đẩy ra, bùn đất trên thảo nguyên phía dưới ở lúc này không ngừng bị lật lên, toàn bộ đại địa như là triệt để trầm luân.
Hai người cứ như vậy ở giữa không trung tương đối.
Thời gian phảng phất giống như là dừng lại.
- Vân Thiên, ngươi cũng không gì hơn cái này mà thôi.
Mà sau một khắc, Tần Phàm đồng thời kích phát Kỳ Lân ma thân cùng Phần Thần bí kỹ, một loại lực lượng cường đại ở trong thân thể của hắn như là núi lửa bộc phát bỗng nhiên tuôn ra, tiếp theo liền trực tiếp đánh bay Vân Thiên ra ngoài.
Lúc này ở trên quảng trường trung tâm, từng ánh mắt đều tụ tập đến trên màn sáng cực lớn.
Mà lúc này bên trong Sát Lục Bí Cảnh cơ hồ tất cả người dự thi đã ly khai, hình ảnh bên trên màn sáng kia cũng là tập trung đến trong chiến đấu của Tần Phàm cùng Vân Thiên. Từng đợt hào quang kình khí sáng chói từ trong đó lóng lánh bay ra, làm cho con mắt của tất cả mọi người không khỏi có chút nóng bỏng.
Mà ở dưới vô số ánh mắt, mọi người vô cùng chấn động chứng kiến, Vân Thiên ở trong màn sáng nguyên lai là xếp hạng đệ nhất rất lâu trên Thiên Tài Kim Bia, cứ như vậy bị Tần Phàm đánh bay ra ngoài.
- Làm sao có thể? Đây chính là xếp hàng thứ nhất Vân Thiên, tại sao có thể bị Tần Phàm đánh bay như vậy?
- Trời ạ, chẳng lẽ hiện tại Tần Phàm so với Vân Thiên còn mạnh hơn sao?
- Điều đó không có khả năng, hẳn là Vân Thiên còn chưa có dùng hết toàn lực a.
- Coi như là không dùng toàn lực, vốn lấy thực lực Lục kiếp Bán Thần vậy cũng là không bình thường rồi! Tần Phàm có thể đánh bay Vân Thiên, có thể thấy được thực lực của hắn, theo suy đoán của ta, hiện tại hắn nhất định là đã đột phá Tứ kiếp Bán Thần chi cảnh rồi.
- Đúng vậy, trước kia Tần Phàm có thể giết chết La Phong, ta còn tưởng rằng hắn là may mắn, nhưng hiện tại xem ra thực lực của hắn chỉ sợ sớm đã có thể so sánh với Lục kiếp Bán Thần!
- Quá nghịch thiên a! Ngũ kiếp Bán Thần cùng Lục kiếp Bán Thần tầm đó là cách một cái hào rộng, không thể tưởng được hắn vậy mà có thể vượt qua!
- Ha ha, có lẽ đây chẳng qua là Vân Thiên nhất thời chủ quan, tiếp tục xem tiếp đi, ta nghĩ rất nhanh Vân Thiên sẽ dùng thực lực chân chính của hắn rồi.
Một màn như vậy, có một loại cảm giác rung động thật lớn. Một đôi ánh mắt yên lặng nhìn xem màn sáng, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, lập tức trên cả quảng trường nhao nhao nghị luận, đối với Tần Phàm biểu hiện, mỗi người đều là vô cùng chấn động.
Đương nhiên, vẫn có phần lớn người đều cho rằng bởi vì Vân Thiên không có sử dụng toàn lực mới bị Tần Phàm đánh bay.
Mà ở phía trên kiến trúc cao lớn bên cạnh quảng trường.
- Chư vị cho rằng một trận chiến của Tần Phàm cùng Vân Thiên lúc này đây ai có thể thắng được?
Một Hoa phục lão giả đứng ở bên cửa sổ nhìn màn sáng cực lớn phía dưới, lúc này thấy một màn như vậy liền hướng hai người khác hỏi.
- Tuy lúc này đây Vân Thiên bị Tần Phàm tạm thời đánh lui, nhưng nhìn ra được lần này Tần Phàm đã sử dụng bí kỹ, Vân Thiên lại còn không có sử dụng bất luận bí kỹ gì, ưu thế của Lục kiếp Bán Thần là chân thật đáng tin, ta nghĩ chỉ cần Vân Thiên cẩn thận, rất nhanh có thể một lần nữa nắm giữ chiến cuộc.
Một hoa phục lão giả màu xanh da trời nói ra.
- Ta xem chưa hẳn, Tần Phàm này một mực đều cho người cảm giác che dấu sâu đậm, ta nghĩ Vân Thiên muốn thắng được một trận chiến này sẽ không dễ dàng.
Mà Hoa phục lão giả áo bào tím, thần sắc tương đối nghiêm túc thì là nói ra.
- Đảo chủ, ngài cho rằng như thế nào?
Hoa phục lão giả kia lại cung kính xoay người sang chỗ khác hướng Mạc Lợi hỏi.