- Thiên Dương huynh quá khen.
Tần Phàm vẫn lộ ra tâm bình khí hòa nói.
- Kỳ thật Tần huynh không cần đề phòng đối với ta như vậy, vừa rồi đại bá ta cũng nói, trước khi Thần Đảo Thiên Tài Chiến bắt đầu là không người nào dám động thủ đối với ngươi đấy.
Thấy Tần Phàm tựa hồ vẫn chưa hoàn toàn buông cảnh giác, Mạc Thiên Dương nói ra.
- Nhưng nên có tâm phòng bị người, Thiên Dương huynh đã không ra tay đối với ta, vậy cũng không cần chú ý.
Tần Phàm chỉ là bình tĩnh nói ra.
Hắn gần đây cẩn thận, tự nhiên sẽ không để cho mình hoàn toàn buông đề phòng đối với người không quen, huống chi hiện tại hắn còn ở vào trạng thái bị thương.
Đương nhiên, nếu Mạc Thiên Dương thật sự ra tay đối với hắn, mặc dù bây giờ hắn là bị thương, nhưng đối phương muốn giết chết hắn là không có dễ dàng như vậy.
- Đó cũng phải, tại hạ nói như vậy, chẳng qua là muốn nói cho Tần huynh biết, ta và ngươi tầm đó sẽ không trở thành địch nhân.
Thấy Tần Phàm nói như vậy, Mạc Thiên Dương cũng không thèm để ý, chỉ là có chút ý tứ nịnh nọt nói:
- Bất quá không thể tưởng được Tần huynh còn có hùng tâm tráng chí như vậy, muốn lấy được Top 10 trong Thần Đảo Thiên Tài Chiến, nếu ta có thể tiến vào trước 100, thậm chí Top 500 cũng đã rất hài lòng, đến lúc đó nếu ta và ngươi gặp được, còn hi vọng Tần huynh có thể chiếu cố một chút.
- Kia là nhất định.
Lúc này Tần Phàm liếc nhìn Mạc Thiên Dương, tựa hồ là đang cân nhắc những lời này của đối phương, sau đó hắn nhẹ gật đầu, nhàn nhạt nói:
- Đã như vầy, tại hạ trước đi ra.
Nói xong, dưới chân ở trong hư không đạp mạnh, mấy cái lách mình liền hóa thành một đạo quang mang, rất nhanh bay vào quang môn ly khai Sát Lục Bí Cảnh.
Hiện tại trạng thái của hắn thập phần không xong, cũng không muốn ở chỗ này dừng lại nhiều hơn nữa.
- Hô...
Mà thấy thân ảnh của Tần Phàm đã hoàn toàn biến mất trong quang môn ly khai, Mạc Thiên Dương mới chậm rãi thở dài một hơi. Kỳ thật ở trước mặt Tần Phàm, hắn cũng cảm giác được áp lực rất lớn, vừa rồi chứng kiến một màn người phía trước giết chết Vân Thiên, trong lòng của hắn là còn mơ hồ có chút nghĩ mà sợ.
- Con mẹ nó, một Ngũ kiếp Bán Thần tại sao có thể có thực lực biến thái như vậy, cái này để cho những Lục kiếp Bán Thần chúng ta lăn lộn như thế nào a!
Sau đó trong miệng hắn hung hăng chửi một câu, hùng hùng hổ hổ nói:
- Bất quá Top 10 Thần Đảo Thiên Tài Chiến... Hắn thật đúng là dám nói ah!
Nói xong, thân hình hắn cũng rất nhanh lóe lên, biến mất ở bên trong Sát Lục Bí Cảnh.
Đã đến lúc này, toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh thời gian dần qua cũng hoàn toàn yên tĩnh, tựa hồ là lặng yên đợi một siêu cấp thiên tài quật khởi...
Trong quảng trường trung ương Mạc Lợi Thành, lúc này từng ánh mắt đều nhìn chăm chú lên Thiên Tài Kim Bia, mà đứng ở dưới Thiên Tài Kim Bia, đúng là những người dự thi còn sống trong tuyển bạt thi đấu lần này.
Trừ hơn một trăm người tự động tiến vào khu vực an toàn ra, dự thi tổng cộng hơn ba ngàn người, hiện tại cuối cùng có thể sống sót đi ra, vậy mà vẻn vẹn chỉ còn lại hơn mười người, thậm chí chưa đủ trăm người.
Chính thức là cửu tử nhất sinh!
Tỉ lệ tử vong cao như vậy, làm cho mọi người trên quảng trường vừa thấy cũng không khỏi âm thầm hít một hơi khí lạnh.
Phải biết rằng, có thể tới tham gia tuyển bạt thi đấu đều là thiên tài hiếm có trong toàn bộ Mạc Lợi Thần Đảo, nhiều thiên tài vẫn lạc như vậy, sợ là gia tộc của bọn hắn cũng sẽ đau lòng phải chết.
Bất quá, những người thông qua được tuyển bạt thi đấu kia, lúc này lại nhìn ra được bọn hắn vô luận là thực lực hay là tinh thần khí đều đã có tăng lên thật lớn, có ít người thậm chí như là hai người khác biệt.
Lúc này quang môn đi thông Sát Lục Bí Cảnh kia còn không có hoàn toàn đóng cửa, nhưng đã là thời gian rất lâu không có người từ trong đó đi ra.
Mọi người chú ý chính là, một trận chiến cuối cùng của Tần Phàm và Vân Thiên.
Hai người này, đến bây giờ còn không có đi ra.
- Kết quả đến tột cùng ra sao? Tần Phàm phải chăng giết chết Vân Thiên? Mà Mạc Lợi Đảo chủ vừa rồi đại phát phẫn nộ, phải chăng cũng sẽ giết chết Tần Phàm?
Đây là ý nghĩ trong nội tâm tất cả mọi người.
Không thể nghi ngờ, Tần Phàm ở trước mắt bao người muốn cường sát Vân Thiên, đã để cho tất cả mọi người khiếp sợ, bội phục đồng thời cũng vì hắn âm thầm đổ mồ hôi. Dùng tính cách bá đạo của Mạc Lợi Đảo chủ mà mọi người biết rõ, tuy thiên phú tiềm lực của Tần Phàm cực cao, nhưng dù là ba Hoa phục lão giả đến từ Mạc gia kia, trong nội tâm đối với cái này cũng nhìn không tốt. Phải biết rằng, vị đảo chủ bệ hạ này là rất ghét có người làm trái ý tứ của hắn.
Hành vi của Tần Phàm như vậy, khí phách là khí phách trùng thiên rồi, nhưng mọi người đều biết hắn là phải thừa nhận hậu quả rất nặng.
Chẳng qua nếu như Vân Thiên không chết, cái kia có lẽ còn có chút khả năng...
Mà cũng vào lúc này, quang môn cực lớn trên quảng trường kia lần nữa tản ra hào quang lập loè, cái này ý nghĩa sẽ có người ở trong đó đi ra, làm cho mọi người không khỏi là hai mắt tỏa sáng, liền tranh thủ quăng tất cả ánh mắt tới.
- Có phải là Tần Phàm hay không?
Mọi người trông mong mà nhìn.
Ông.
Một tiếng nhẹ minh ở bên trong Quang môn truyền đến, ở dưới vạn chúng chú mục, một đạo thân ảnh thanh sắc chậm rãi từ trong đó đi ra. Sắc mặt người này hơi có chút tái nhợt, nhưng mà tinh thần ý chí cứng cỏi kia cơ hồ là để cho người khó có thể bỏ qua, ở dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, hắn bước đi trầm ổn, sắc mặt bình tĩnh đến mức làm cho người khó có thể phỏng đoán trong nội tâm hắn suy nghĩ cái gì.
Người này, không phải Tần Phàm lại là người nào?
- Tần Phàm không có chết!
Chứng kiến Tần Phàm từ trong đó đi ra, không ít người không khỏi thấp giọng thở nhẹ, đặc biệt là những người ủng hộ Tần Phàm kia, càng là nhịn không được nội tâm kích động.
Kỳ Tích Chi Tử, lần nữa sáng tạo kỳ tích rồi!
- Vậy Vân Thiên đâu?
Sau đó sự tình để cho tất cả mọi người tò mò nhất, Tần Phàm không chết, phải chăng ý nghĩa Vân Thiên cũng không có chết?
Chỉ chốc lát, Quang môn kia lại lập loè lần nữa.
- Lại có người đi ra, có phải Vân Thiên hay không?
Ánh mắt mọi người khẽ động, Vân Thiên có một nhóm người ủng hộ khổng lồ, lúc này tựa hồ ẩn ẩn thở dài một hơi, người bọn hắn ủng hộ cuối cùng còn sống.
Nhưng mà nháy mắt sau đó, sắc mặt những người này lại ngưng lại rồi.
- Khục khục, mọi người khỏe.
Một âm thanh ho nhẹ từ trong đó truyền ra, sau đó một nam tử thô cuồng mặc thiên bào từ trong đó đi ra, tạo hình như vậy, rõ ràng cùng Vân Thiên có khác nhau rất lớn.
Là Mạc Thiên Dương.
Sau khi Mạc Thiên Dương từ trong Quang môn đi ra, rất nhanh Quang môn kia liền từ từ đóng cửa.
Mạc Thiên Dương có thể còn sống sót, tất cả mọi người không có ngoài ý muốn, nhưng Quang môn này đóng cửa, đây cũng là ý nghĩa, Lục kiếp Bán Thần thiên tài Vân Thiên đã thật sự vẫn lạc!