Nhưng thực lực của thất kiếp yêu thú há lại tầm thường, một trảo vừa rồi đủ làm cho hắn khí huyết quay cuồng, có chút chật vật bay ngược ra một khoảng cách mà thôi.
Biết được Thiên Ưng lão nhân thật khó chơi, trong lòng hắn càng thêm oán hận Tần Phàm. Nếu như cho hắn biết hắn phải ở nơi này liều mạng ứng phó với Thiên Ưng lão nhân, trong khi Tần Phàm lại xông vào hang ổ của thất kiếp yêu thú tìm kiếm ưu đãi, phỏng chừng hắn sẽ lập tức nổi trận lôi đình.
Bên trong thạch thất Thiên Ưng sơn.
Vượt qua Thiên Ưng Huyễn Âm, Tần Phàm lập tức thoải mái trở lại, ở bên trong thạch thất tuy tiền bạc châu báu không nhiều, nhưng lại có không ít linh dược trân quý, bên trong còn có cả Bạch Diệp Lam Tâm Thảo mọc trên miệng núi lửa Bạch Hỏa sơn.
- Chẳng lẽ Thiên Ưng lão nhân cũng là luyện đan sư hay sao?
Thấy vậy Tần Phàm không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn.
Bởi vì yêu thú trở thành luyện đan sư cực ít, tự học thành tài càng gian nan, nhưng xem Thiên Ưng lão nhân xem trọng linh dược như vậy, tám chín phần mười có giao thiệp với đan đạo.
Kế tiếp hắn cũng không khách khí, bắt đầu thu hoạch khắp bốn phía thạch thất, từng gốc linh dược trân quý bị hắn thu hồi, trong nháy mắt dược điền đã bị lấy hơn phân nửa. Nhưng hắn xem như cũng nhân từ, không tới mức nhổ tận gốc, linh dược tính nhiệt sinh trưởng bên trong núi lửa như Thiên Ưng sơn, phỏng chừng qua thêm vài năm lại có thể sinh trưởng bình thường trở lại.
Ngoài ra hắn còn nhịn đau lấy ra một viên hạt sen của Yêu Hỏa Diễm Liên đặt lên trên bàn, xem như bồi thường cho Thiên Ưng lão nhân, có được hạt sen này nếu lợi dụng hoàn cảnh của Thiên Ưng sơn hoặc là Bạch Hỏa sơn, còn có thể đào tạo ra Yêu Hỏa Diễm Liên thêm lần nữa.
- Di?
Ngay khi Tần Phàm làm xong hết thảy dự định rời đi tiếp tục tìm kiếm truyền thừa của Cát Bản, hắn bỗng nhiên phát hiện trên bàn đá có chút huyền cơ, sờ soạng một lúc hắn lại đem một chén trà trên bàn chuyển động.
Ca sát...
Trên bàn đá xuất hiện một hốc tối, hơn nữa bên trong hiện ra một bộ điển tịch.
- Yêu sư đan đạo?
Tần Phàm lấy ra điển tịch, sau đó chứng kiến mấy chữ rồng bay phượng múa, không nhịn được tò mò liền mở ra, phát hiện được một ít pháp môn luyện đan của yêu thú lưu lại, hơn nữa còn có không ít đan phương chuyên cung cấp cho yêu thú sử dụng.
Tần Phàm là một đan si, đối với đủ loại phương thức luyện đan đều vô cùng hứng thú.
Chứng kiến “Yêu sư đan đạo” cùng phương pháp luyện đan độc đáo bên trong, rất nhanh hắn liền bị hấp dẫn, thậm chí xem thật lâu mới bỏ vào trong trữ vật giới chỉ. Nếu không phải biết rõ trong này không thể ở lâu, nói không chừng hắn đã lập tức lấy ra Đan Võ Thần Đỉnh thí nghiệm thử một phen.
- Trước kia không tìm được đan dược thích hợp với tiểu Chiến, chỉ có thể cho hắn uống đan dược dành cho nhân loại, công hiệu đương nhiên là kém hơn đan dược dành riêng cho yêu thú. Nhưng lần sau gặp lại, nhất định có thể có món quà gặp mặt không tệ dành cho hắn đi!
Tần Phàm lộ ra ý cười, hắn vẫn không quên chiến trư đã cùng mình đi vào Tân Thế Giới.
Hắn có trực giác, lần này trong cuộc chiến thiên tài thần đảo có lẽ bọn họ sẽ gặp nhau.
Nhìn thoáng qua khắp bốn phía, thấy không còn thứ gì giá trị, hắn xoay người rời khỏi thạch thất, đóng cửa lại, giống như chưa từng đi qua nơi đây.
Hắn thật không dám tưởng tượng sau khi Thiên Ưng lão nhân quay về nhìn thấy tâm huyết bao năm của mình không còn sẽ có biểu tình như thế nào.
Rời khỏi thạch thất, hắn tiếp tục theo địa đồ tìm kiếm. Đây chính là mục tiêu hắn tới Tàng Long bình nguyên lần này, chỉ khi nào chiếm được truyền thừa đan đạo của hắn mới có thể tiếp tục tăng lên, có thể luyện chế ra được đan dược càng thêm hữu dụng đối với cảnh giới của hắn hiện tại.
Thông đạo khúc chiết đi thẳng xuống dưới, nhiệt độ càng ngày càng cao, ngũ kiếp bán thần bình thường chỉ sợ đã sớm không cách nào chịu đựng.
Đi thêm một lát, Tần Phàm cảm thấy sắp đi tới cuối địa đồ, mà phía trước nhiệt khí cuồn cuộn ập đến, thật giống như núi lửa sắp sửa bộc phát.
Hắn phải khởi động tăng thêm phòng ngự tiếp tục kiên trì đi tới cuối cùng.
Xuyên qua thông đạo cuối cùng, Tần Phàm giật mình.
Trước mắt hắn là hồ nham tương nóng bỏng, lần này nham tương là hỏa hồng sắc, thoạt nhìn nhiệt độ chỉ hơn chứ không kém nham tương bên Bạch Hỏa sơn.
Quan trọng là dựa theo biểu thị trên địa đồ, trước mắt hẳn là nơi truyền thừa của Cát Bản! Nhưng nhìn vào nham tương cuồn cuộn, làm sao nhìn thấy được truyền thừa, nếu rơi xuống bên trong nham tương, chỉ sợ hắn phải đi theo Cát Bản.
Lấy ra địa đồ xem lại vài lần, cuối cùng xác nhận không lầm, thậm chí thông đạo phía sau đều hoàn toàn giống địa đồ, không hề phát sinh bao nhiêu thay đổi.
Chỉ riêng nơi truyền thừa phía trước.
- Chẳng lẽ truyền thừa của luyện đan sư Cát Bản nằm bên dưới nham tương?
Tần Phàm không khỏi nhíu mày, lộ ra thần sắc suy tư.
- Cô đông... Cô đông...
Nham tương không ngừng quay cuồng kêu vang, tiếng vọng quanh quẩn bên trong thông đạo làm người ta có loại cảm giác dựng đứng tóc gáy. Nhiệt khí không ngừng bốc cao, nhìn vào phảng phất như có một đầu mãnh thú cắn nuốt đang không ngừng hô hấp lên.
Tần Phàm biết được nham tương trong Tân Thế Giới cũng không phải loại nham tương tầm thường, nhiệt độ ít nhất phải cao hơn nham tương trên Vũ Thiên đại lục gấp trăm lần, hơn nữa cho dù hắn có được Chu Tước ma chủng cũng khó thể tiến hành áp chế.
- Nếu quả thật nằm bên dưới nham tương này, ta phải làm sao bây giờ?
So sánh địa đồ xác nhận một lúc, sắc mặt Tần Phàm càng thêm trầm trọng.
Nếu phải tiếp tục thăm dò, vậy hắn nhất định phải tiến vào bên trong nham tương khủng bố kia, nếu như buông tha, như vậy bao nhiêu tâm huyết của hắn xem như là uổng phí, hơn nữa hắn thật sự vô cùng luyến tiếc.
Nhưng nếu như truyền thừa của Cát Bản thật sự nằm bên dưới nham tương, như vậy cũng có thể yên tâm còn chưa bị Thiên Ưng lão nhân lấy đi, bởi vì cho dù Thiên Ưng lão nhân đã thăm dò hết Thiên Ưng sơn, cũng sẽ không thăm dò vào bên trong dòng nham tương kia.
Hơn nữa ngay cả Tần Phàm đã biết truyền thừa của Cát Bản rất có thể nằm bên dưới nham tương mà vẫn phải do dự lâu như vậy, đối phương lại hoàn toàn không hay biết chuyện này, trừ phi nổi điên mới chủ động nhảy xuống bên dưới thăm dò.
Sắc mặt Tần Phàm không ngừng biến hóa, hắn không ngừng phân tích mức độ nguy hiểm nếu mình nhảy vào bên trong nham tương.
- Nếu như đã đi tới nơi đây, ta không khả năng cứ như vậy mà quay trở về!
Cuối cùng Tần Phàm cắn răng nhìn hồ nham tương trước mặt, lặng lẽ siết chặt nắm tay.
Hắn là một đan si, đan mạch hợp thành đối với hắn có lực hấp dẫn thật quá lớn, chỉ cần đạt được truyền thừa của Cát Bản, có thể nói hắn đã tiết kiệm được vài chục năm tu luyện cực khổ.
Cơ duyên lớn như vậy hắn không có khả năng buông tha.
Mười thước, tám thước, năm thước... Từng bước một đi tới bên hồ nham tương, từng đợt sóng nhiệt đập vào mặt của hắn, lúc này Tần Phàm cảm giác quần áo toàn thân ướt đẫm mồ hôi.