- Vậy cũng đúng, ta đối với trận đấu kế tiếp vẫn là rất chờ mong, theo quan sát của ta, vẫn còn có mấy thiên tài che dấu còn không dùng hết toàn lực, thực lực của bọn hắn so với Hách Kiếm cùng Nhiếp Phương chỉ mạnh không yếu, thậm chí Tần Phàm so sánh với bọn hắn cũng không bằng, che dấu rất sâu a.
Thái Hư đảo chủ cũng vuốt râu dài, mỉm cười gật đầu nói nói.
- Dù sao hiện tại Tần Phàm đã tiến nhập Top 50, cái kia đã là xa xa vượt qua kỳ vọng của ta, ta đã hết sức hài lòng rồi.
Mạc Lợi đảo chủ thì là không sao cả nói:
- Hơn nữa tuy cảm giác được có chút khó tin, nhưng ta tựa hồ vẫn ẩn ẩn cảm thấy, Tần Phàm hắn cũng chưa hẳn là tận lực.
Các loại nghị luận cũng không ngừng vang lên trên thần tọa đảo chủ, mà phía dưới theo cửa thứ bảy một chọi một toàn bộ thắng bại phân ra, cũng để cho một đám người dự thi nghỉ ngơi ước chừng một phút đồng hồ, chiến trường thứ tám lúc này rốt cục cũng chậm rãi mở ra.
- Cái này là cửa thứ tám sao?
Tần Phàm từ trong cổng truyền tống đi ra, bước lên trên chiến trường hoang vu kia.
Diện tích trên chiến trường này so với cửa thứ bảy lại lớn thêm không ít, diện tích không sai biệt lắm lớn hơn gấp 10 lần, hắn thô sơ giản lược đoán chừng, năm người dự thi ở trong đó tiến hành quyết chiến có lẽ vẫn là không có vấn đề, không dễ dàng ảnh hưởng lẫn nhau.
- Ồ? Cái cổng truyền tống kia, xem dĩ nhiên là trực tiếp cởi mở, làm sao có thể?
Ở bên trong bình chướng, Tần Phàm giương mắc nhìn về nơi xa, rất nhanh hắn liền kinh ngạc phát hiện ở trung ương chiến trường đằng kia, cổng truyền tống phát ra hào quang trong suốt dĩ nhiên là mở ra, cũng không có như dĩ vãng đợi phân ra kết quả tấn cấp mới có thể mở ra.
Nói cách khác, theo biểu hiện ra xem, cái đó và cửa thứ nhất không sai biệt lắm, trực tiếp xông đi vào là được rồi.
- Chẳng lẽ cửa ải này cũng là đồng dạng như mấy cửa phía trước, khảo nghiệm chính là tốc độ của người dự thi?
Hai mắt của Tần Phàm có chút ngưng tụ, trong nội tâm thầm suy nghĩ nói, nhưng chẳng biết tại sao, hắn lại trực giác cảm thấy cũng không có đơn giản như vậy.
Bởi vì mấy cửa đằng sau, cũng phải cần người dự thi cơ hồ liều ngươi chết ta sống mới có thể thông qua đấy.
Tựa hồ những người dự thi khác cũng có nghi hoặc đồng dạng, hắn có thể nghe được từ mấy cái chiến trường khác truyền đến vài thanh âm quái lạ.
- Như thế nào cửa ải này sẽ đơn giản như vậy?
Mà trên thần tọa đảo chủ, đồng dạng cũng có không ít đảo chủ đối với cái này tỏ vẻ nghi hoặc.
- Nguyên Hoàng, đây là có chuyện gì?
Thậm chí có đảo chủ không khỏi hướng chủ sự Nguyên Hoàng đảo đảo chủ dò hỏi, dù sao trước đây một đám đảo chủ cùng nghĩ trận đấu kế tiếp sẽ thập phần chờ mong, như thế nào sẽ đơn giản như thế, cái này để cho mọi người cảm giác được có chút thất vọng.
- Chư vị, không ngại tiếp tục xem đi là được, ta nghĩ cũng sẽ không để cho các vị thất vọng đâu.
Mà Nguyên Hoàng kia thì là mặt mỉm cười, mang theo vài phần thần bí mở lời nói ra.
Ông.
Rốt cục ở bên trong chiến trường, cửa thứ tám đã mở ra.
- Đã bắt đầu.
Tuy vẫn là cảm giác được có vài phần không rõ ràng cho lắm, nhưng Tần Phàm vẫn là rất nhanh từ trong đó đi ra, sau đó dưới chân đạp mạnh, lập tức thi triển tốc độ cao nhất hướng về cổng truyền tống ở chính giữa chiến trường phóng đi, dù sao nếu như cửa ải này thật là khảo nghiệm tốc độ, hắn sẽ không thể bỏ qua cơ hội như vậy.
Cùng lúc đó, hắn có thể phát hiện cùng mình một thời gian hành động còn có bốn đạo nhân ảnh khác.
Cửa ải này, tổng cộng có năm người.
Chỉ là Tần Phàm cũng không biết kết quả là quyết ra mấy người, bởi vì lần này hắn ngoài ý muốn không có nghe được thanh âm tuyên bố quy tắc quen thuộc kia vang lên trong chiến trường.
Mặt khác bốn người kia đều là thế hệ thực lực không kém, tốc độ mỗi người bay nhanh, một ít người xem thực lực không đủ, thậm chí chỉ nhìn thấy được mấy đạo tàn ảnh trên chiến trường mà thôi.
Tần Phàm ngay từ đầu cũng đã kích phát ra Phần Thần bí kỹ cùng Kỳ Lân ma thân, tốc độ của hắn vốn đã không chậm, tuy mấy người khác đều là Lục kiếp Bán Thần đỉnh phong, nhưng hiện tại hắn ngược lại là xông ở phía trước, cũng chỉ có một người dự thi có thể cùng hắn bảo trì không sai biệt lắm mà thôi.
5000m.
4000m.
3000m.
Tốc độ của năm người đều là cực nhanh, rất nhanh cùng cổng truyền tống dần dần tới gần, mà năm người từ năm phương hướng mà đến, lúc này cũng dần dần nhìn rõ ràng các đối thủ của mình.
Mà trong bốn người này, Tần Phàm nhận ra hai người, hai người này đều là ở trước khi Thần Đảo Thiên Tài Chiến chính thức bắt đầu hắn lưu ý qua. Một người trong đó chính là thiên tài che dấu đến từ Kiếm Đế đảo, áo bào trên người thêu kiếm nhỏ màu bạc, tốc độ của hắn có thể đạt tới cùng Tần Phàm tương đương, người này Tần Phàm còn không biết kỳ danh, là Vũ Văn Tài đánh bại Hách Kiếm kia.
Một người khác là thiên tài quần áo và trang sức thêu lên ngọn lửa màu xanh, chính là người dự thi của Hỏa Đế đảo, người này cho Tần Phàm cảm giác như là hỏa diễm trong khối băng, cho người cảm giác thập phần quỷ dị, lần thứ nhất ở trên chiến trường gặp phải Hách Kiếm, hắn cũng gặp qua một lần.
Người này đang theo sát lấy hắn và Vũ Văn Tài.
Còn có hai người, một cái chính là người dự thi đến từ Mộc Hoàng đảo, cũng là danh xưng Thần Đảo lúc trước bọn người Tần Phàm mới vừa tới Thiên Tài Đảo, không thể không chủ động nhường đường kia.
Một người dự thi xem quần áo và trang sức tựa hồ là đến từ Hư Thần Đảo như Bạch Trường Thiên, Hư Thần Đảo này chính là trong bảy mươi hai thần đảo thực lực bài danh hàng đầu, có thể ra mấy siêu cấp cường giả cũng không kỳ lạ quý hiếm.
Lập tức cổng truyền tống ngay ở trước mặt, lúc này năm người đều thi triển ra tốc độ nhanh nhất của mình, đều không nhường cho, muốn triệt để vứt xuống bốn người khác, dù sao rất có thể cửa ải này gần kề chỉ có một người thông qua cũng nói không chừng.
- Ta khích lệ các ngươi tốt nhất nên thối lui, nếu không kiếm của ta sẽ không lưu tình. Không sợ nói cho các ngươi biết, ngay vừa rồi Hách Kiếm đến từ Kiếm Thần đảo là vẫn lạc trên tay của ta.
Ngay thời điểm cách cổng truyền tống vẻn vẹn chỉ còn lại ngàn mét, Vũ Văn Tài kia đột nhiên mở lời nói ra, thanh âm lạnh lùng, để cho người nghe thấy cũng không khỏi cảm giác được không rét mà run.
- Người cùng Hư Thần Đảo ta đối nghịch không có kết cục tốt gì.
Cường giả đến từ Hư Thần Đảo kia cũng mở lời nói ra.
Thiên tài đến từ Hỏa Thần Đảo kia biểu lộ một mực thập phần nghiêm nghị, cũng không nói lời nào, nhưng tiếp theo trong nháy mắt lại trông thấy trên người của hắn đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu xanh, làm cho tốc độ của hắn đột nhiên tăng nhiều, giống như là một đạo Thanh Hồng, dĩ nhiên là rất nhanh tới gần Tần Phàm cùng Vũ Văn Tài, lập tức sẽ siêu việt.