Đan Vũ Càn Khôn

Chương 416: Ngũ minh truy đuổi (1)



Nhưng hắn càng không thể lui về phía sau, bởi vì đằng sau có càng thêm công kích hung hãn hơn nữa!
Mà tình thế hôm nay, cũng căn bản là không thể né tránh!
Ở thời điểm này căn bản không cho phép Tần Phàm lại do dự, chỉ là một phần ngàn giây thời gian, thân thể hắn liền xông về tiền phương, một đao trực tiếp chém về phía hỏa cầu mà Tần Tinh Hà đánh ra kia.
Oanh!
Một đao kia của Tần Phàm trực tiếp cùng hỏa cầu này đụng cùng một chỗ!
Tiếng nổ mạnh qua đi, thân thể Tần Phàm xuyên qua hỏa cầu này!
Trên người của hắn vào lúc này xuất hiện rất nhiều vết thương nhỏ, không ngừng có máu tươi chảy ra, quần áo cũng lộ ra rách rưới mất trật tự, nhìn ra được một kích này của Tần Tinh Hà uy lực hoàn toàn chính xác là không tệ.
Thậm chí khí tức của Tần Phàm vào lúc này cũng có chút mất trật tự rồi.
- Tiểu Phàm, chạy nhanh đi, Nhiếp Bá sắp tỉnh!
Mà thời điểm Tần Phàm muốn đè xuống thương thế, tiếp tục giết chết Tần Tinh Hà, thanh âm lo lắng của Tần Li truyền đến lần nữa.
Nghe thấy thanh âm của Tần Li, lại nhìn thoáng qua Tần Tinh Hà gần trong gang tấc, hắn lúc này lại ngược lại trở nên bình tĩnh, thậm chí trên khóe miệng còn có một tia vui vẻ buông lỏng và thực hiện được.
Tần Tinh Hà tựa hồ biết rõ mình hẳn phải chết, nhưng có thể kéo theo Tần Phàm cùng xuống Hoàng Tuyền, hắn không còn gì phải tiếc nữa. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang lao nhanh đến kia, hắn biết rõ, người này nếu hôm nay không chết, như vậy ngày sau đối với Càn Kinh Tần gia hắn nhất định là một đả kích rất lớn.

Hắn biết rõ ước hẹn năm năm giữa Tần Phàm và Càn Kinh Tần gia, tuy rằng chỉ có năm năm, rất nhiều người đều không tin Tần Phàm có thể đánh bại được Càn Kinh Tần gia vốn có Võ Thánh, nhưng chẳng biết tại sao, sau khi chứng kiến đủ loại biểu hiện yêu nghiệt của Tần Phàm hắn liền cảm thấy lo lắng.
Hắn từ miệng Tần Hạo Dương biết rõ, Tần Phàm này chỉ là dùng ba năm liền từ Võ Đồ đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư, sau đó hắn lại tận mắt nhìn thấy Tần Phàm chỉ trong ba tháng đã từ Linh Vũ sư tam cấp đột phá đến Linh Vũ sư thất cấp.
Chỉ tiến vào Thánh Địa ba tháng đã không thua gì hắn mười năm.
Loại tốc độ tu luyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Tần Phàm vô luận thế nào cũng phải chết.
Trong lòng của hắn chỉ có thanh âm này, vì gia tộc, coi như hi sinh thì hắn cũng không tiếc.
Tần Phàm vào lúc này cảm giác được kình khí sau lưng ngày càng gần, hắn cũng nhìn ra được cách nghĩ của Tần Tinh Hà, tiếp theo hắn hít sâu một hơi, vào lúc này tốc độ đột nhiên phát huy đến cực hạn, tàn ảnh còn ở nguyên chỗ, nhưng thân thể thực tế đã vọt tới trước người Tần Tinh Hà.
Tốc độ chưa giảm, cũng không xuất đao, mà trực tiếp đâm vào khiến cả người Tần Tinh Hà bay lên.
Tiếp theo thân thể của hắn tiếp tục hướng tới trước, ở cách đó không xa là một vách núi, hắn liền dùng sức đạp một cái lên vách núi kia, giống như một con cá linh hoạt vòng người lại.
Khi thân thể Tần Tinh Hà rơi xuống, thân ảnh của Tần Phàm lần nữa trở lại, ngay sau đó hắn trực tiếp dùng sức đá một cước lên thân thể Tần Tinh Hà khiến hắn bị bay đi như môt bao cát về phía đám người.
Cũng giống tưởng tượng của Tần Phàm, công kích của mọi người đã rơi hết lên người Tần Tinh Hà.
Dưới nhiều đạo công kích cường hoành như vậy, coi như Tần Phàm cũng phải bị thương nặng, đừng nói Tần Tinh Hà còn chưa kịp rên lên một tiếng, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã bị đánh đến huyết nhục mơ hồ, cuối cùng ngã xuống mặt đất chết không nhằm mắt.

Tần Tinh Hà vốn muốn dùng cái chết của mình để đổi lấy mọi người đằng sau truy sát Tần Phàm, nhưng hiện giờ đã thất bại
Tần Phàm coi hắn như một “Tấm mộc”, hắn đến chết cũng không thể nhìn thấy Tần Phàm có dấu hiệu chết đi, thậm chí một khắp sắp chết hắn vậy mà ẩn ẩn cảm thấy Tần Phàm vẫn không chết theo mình.
Vào lúc này hắn nhớ tới các chuyện của gia tộc. Nghĩ tới ân oán giữa gia tộc và Tần Phàm, còn nghĩ tới lời nhắc nhở của gia tộc lúc trước khi tiến vào Chân Vũ thánh địa, kỳ vọng của gia tộc, lại nghĩ đến mọi chuyện phát sinh với Tần Phàm trong ba tháng nay...
Tần Tinh Hà nghĩ đến rất nhiều, nhưng nhưng chỉ phát sinh trong tâm nửa nhịp hô hấp, ngay khi mất đi ý thức, hắn rất muốn quay đầu lại oán độc liếc Tần Phàm, nhưng cho đến khi hắn ngã xuống đất mới nhìn thấy bóng người màu xanh kia.
Đối với hắn và Càn Kinh Tần gia mà nói, thân ảnh này như một ác mộng vậy.
Tần Tinh Hà chết
Mầm mống cuối cùng của Càn Kinh Tần gia ở Chân Vũ thánh địa cuối cùng cũng chết đi.
Trong lòng Tần Phàm hơi ngâm, vào lúc này thập phần tỉnh táo, vô kinh vô hỉ, thân thể lại vô cùng linh hoạt, đảo mắt hắn liền đón lấy thi thể Tần Tinh Hà để yểm hộ, lập tức lướt qua mấy người vây quanh, nhanh chóng phóng về phía thông đạo.
Sau khi bỏ qua mọi người một khoảng cách, ở hướng kia hiện giờ chỉ còn lại một người ngăn cản hắn.
Tần Phàm nhận ra người này là Phó minh chủ của Đại Chấn Minh, thực lực của người này tương tự như Triệu Khang, hiện giờ tuy rằng hắn đang bị thương nhưng tự tin có thể giết được người này.
Vì hắn không giảm tốc độ, lập tức liền lướt qua hơn mười thước, khi đến trước mặt người nọ, hắn không chút do dự, trực tiếp gọn gàng linh hoạt giơ Vương Trù Đao lên bổ về phía người kia.
Người nọ rõ ràng cũng không ngờ Tần Phàm có thể lướt qua mọi người nhanh như vậy, chỉ qua một hô hấp đã đến ngay trước mặt mình, hắn cuống quít vội vàng giơ trường đao màu đen lên ngăn cản.

Nhưng ở trước mặt Vương Trù Đao, những đao khí khác sao có thể ngăn cản.
Chỉ vừa đối mặt, trường đao màu đen của người nọ liền yếu ớt như một que tre, trực tiếp bị Vương Trù Đao của Tần Phàm chém đứt hai nửa, sau đó đao thế Vương Trù Đao chưa giảm, trực tiếp chém một đao lên lồng ngực người nọ.
Máu tươi bão táp, Phó minh chủ của Đại Chấn Minh này không cam lòng mở to hai mắt, nhưng trong nháy mắt sinh cơ liền đoạn tuyệt.
Lấy lực công kích của Bá Vương Đao, cộng thêm Vương Trù Đao có Kỳ Lân Tí phụ trợ tăng thêm, trừ phi là cao thủ Linh Vũ sư đỉnh phong như Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên, nếu không không có bao nhiêu người có thể chống đở được một đao.
Kỳ thật từ lúc Tần Li kêu gọi Tần Phàm đầu hàng, đến khi những chuyện này xảy ra, chỉ diễn ra trong vòng mấy hô hấp, Tần Phàm không chỉ giết chết Tần Tinh Hà mà còn thành công đi đến trước thông đạo. Hiện giờ hắn đã có thể trông thấy Tần Li tựu lo lắng đợi phía trước, lập tức, hắn không do dự trực tiếp lướt qua thân thể Phó minh chủ Đại Chấn Minh, phóng về phía cửa thông đạo.
- Nhiếp Hải.
Nhưng vào lúc này, trong sơ động vang lên một thanh âm cuồng nộ, chính là Minh chủ Đại Chấn Minh Nhiếp Bá được Tần Li “chiếu cố trọng điểm” đã giãy giụa ra khỏi ảnh hưởng của ảo mộng.
Ngay khi hắn tỉnh lại liền vừa vặn trông thấy Phó minh chủ Nhiếp Hải chết đi khiến hắn buồn giận lẫn lộn, hai mắt như hỏa diễm thiêu đốt nhìn về phía Tần Phàm
Phó minh chủ Đại Chấn Minh Nhiếp Hải chính là thân sinh đệ đệ của Nhiếp Bá hắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất