Công kích của nửa bước võ thánh đúng thật là đủ khủng bố, đặc biệt ở khoảng cách gần như vậy, khí lực dù trải qua luyện thể lần thứ hai cũng có chút không chịu nổi. Cũng may mắn tố chất thân thể của Tần Phàm mạnh mẽ phi thường, đã có thể tránh né được yếu hại, nếu không hậu quả thật sự khó lường.
Nếu không kịp tránh né bộ vị yếu hại, lúc này Tần Phàm đã bị thương không nhẹ, phong kiếm sắc bén nếu xuyên vào bên trong thân thể hắn, sẽ giống như có vô số phong nhận lốc xoáy vây trên mũi kiếm, điên cuồng mà xoắn lấy kinh mạch trong thân thể hắn, nếu không phải ở trong thời điểm mấu chốt Tần Phàm dùng Kỳ Lân Thủ phản kích, bị Bạch Vũ tiếp tục dùng phong kiếm công kích chỉ sợ thân thể hắn đã bị phá hủy huyết nhục mơ hồ.
Nếu trước khi trải qua lần thứ hai luyện hóa ma chủng mà gặp phải công kích như vậy, Tần Phàm khẳng định mình sẽ không chịu nổi!
Mà càng làm cho hắn kiêng kỵ không thôi chính là Phong Bạch Vũ phảng phất giống như một cơn gió, tốc độ di chuyển chẳng những nhanh đến khủng bố, hơn nữa còn có thể không chút âm thanh làm cho công kích của hắn phảng phất như nơi đâu cũng có, làm cho người ta khó lòng phòng bị!
Cho dù Tần Phàm đã đem Lưu Tinh Bộ tu luyện tới hoàn mỹ cũng không sánh được, trong tốc độ thân pháp, hắn kém hơn Phong Bạch Vũ rất nhiều, thậm chí có thể nói, căn bản không cùng một cấp bậc!
Thân pháp của Phong Bạch Vũ phối hợp cùng công phu ẩn nấp, quả thật có thể giết người trong vô hình!
Chẳng thể trách trước khi tham dự đại hội cả năm nửa bước võ thánh đều dám tuyên bố giữa công chúng mình muốn lấy vị trí thứ nhất, tuy rằng Tần Phàm còn chưa gặp được bốn người khác nhưng chỉ từ Phong Bạch Vũ xem ra, thật sự hắn cũng có địa phương để tự tin.
Chỉ bằng thuật ám sát inh đủ cho hắn tiếu ngạo quần hùng!
Lúc này Tần Phàm kinh hồn chưa định, mà ở một bên Phong Bạch Vũ cũng không tốt hơn bao nhiêu, hắn vốn nghĩ rằng dùng thực lực nửa bước võ thánh chặn đánh Tần Phàm chỉ là chuyện dễ dàng, hắn tự tin cho dù là một gã cửu cấp võ tôn gặp phải công kích sắc bén của mình cũng khó thể giữ được tính mạng.
Nhưng hiện giờ, thiếu niên chỉ nghe nói mới đột phá tới cảnh giới võ tôn còn chưa được nửa năm đã có được khí lực khủng bố như vậy, còn có được tố chất thân thể biến thái cùng tốc độ phản ứng khó tin, quả thật vượt ngoài ý liệu của hắn, làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa ở trong loại tình huống bị thương như vừa rồi, người này vẫn còn có thể phản kích! Tuy rằng không thể trực tiếp công kích trúng trên người của hắn, nhưng quyền phong cường hãn sắc bén làm cho hắn cảm giác được có chút rát bỏng trên mặt, làn da trắng nõn đã biến thành một mảnh hắc hồng, làm gương mặt hắn hốc hác, cực kỳ khó coi!
Loại công kích trình độ này, bên trong ẩn chứa lực lượng làm cho hắn biết, nếu vừa rồi hắn không tránh kịp, một quyền đánh trúng chỉ sợ đầu của hắn đã vỡ.
- Tiểu tạp chủng, nếu còn tùy ý cho hắn phát triển thêm nữa, ngày sau ta làm gì còn mặt mũi tự xưng thiên tài?
Lúc này Phong Bạch Vũ vô cùng âm lãnh nhìn Tần Phàm, trong lòng cảm thấy vô cùng ghen ghét. Vốn hắn bị Vân Phi Dương huynh đệ đè ép bên dưới đã thập phần khó chịu, hiện tại xuất hiện thêm một kẻ biến thái, điều này làm cho hắn có chút không thể thừa nhận!
- Phong Bạch Vũ, bằng vào ngươi đã dám nói chung kết kỳ tích của ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Theo dược lực của Hoàng Nguyên Đan cực phẩm phát huy, cộng thêm khí lực đặc thù của Tần Phàm, thương thế của hắn đang khôi phục thật nhanh. Ngay sau đó dưới chân hắn giẫm một cước, thừa dịp hiện tại đối phương còn chưa kịp ẩn nấp, thân hình bắn ra.
Đồng thời hắn đã đem Vương Trù Đao nắm chặt trong tay, tốc độ của Phong Bạch Vũ quá nhanh, nếu công kích từ xa còn có thể bị hắn ẩn nấp, cho nên phải lựa chọn cận chiến!
Vương Trù Đao kéo tới, hỏa hệ nguyên khí nóng rực cuồn cuộn chẳng khác gì mây lửa, như sóng gió ba đào tràn về phía trước, mà thế đao bao trùm cả trời đất bao phủ lấy Phong Bạch Vũ, làm cho hắn không thể thoát ra.
- Hừ, chớ đắc ý được quá sớm! Hôm nay ngươi nhất định phải bỏ mạng tại đây, khu vực anh hùng săn bắn chỉ có ta mới là anh hùng!
Sắc mặt Phong Bạch Vũ càng thâm âm trầm, hừ lạnh một tiếng.
Ngay lập tức trong cơ thể hắn bắn ra một phi luân, phi luân tràn đầy răng cưa sắc bén, theo một thân khí kình của hắn kéo tới, phi luân vận chuyển với tốc độ cao, thật giống như một cỗ phong luân, chỉ trong thoáng chốc đã đem thế đao của Tần Phàm phá thành mảnh nhỏ.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Vương Trù Đao trong tay Tần Phàm vốn chém vào thân thể Phong Bạch Vũ, nhưng lập tức bị phi luân ngăn trở! Tiếp theo công kích của hắn chẳng khác gì sóng lớn từng cơn sóng tiếp lấy cơn sóng, nhưng đều bị phi luân ngăn cản lại, giao kích lẫn nhau, hoa lửa tung tóe, từng luồng khí kình mạnh mẽ truyền tới, Tần Phàm chẳng những không tạo thành thương tổn thực chất gì cho Phong Bạch Vũ ngược lại còn mơ hồ cảm thấy cổ tay mình có chút run lên.
Thực lực của nửa bước võ thánh quả nhiên là không tầm thường, không ngờ Phong Bạch Vũ có thể khủng bố tới mức độ này. Thân ảnh di chuyển, mỗi một lần hai người tiếp xúc đều bộc phát ra từng đạo kình phong thật đáng sợ, đem thảo nguyên bùn đất bên dưới đánh vỡ tung tóe tán loạn, theo hai người di động phạm vi trăm trượng rất nhanh bị hai người biến thành một đống hỗn độn.
Càng đánh trong lòng hai người càng cảm thấy khiếp sợ.
Tần Phàm khiếp sợ Phong Bạch Vũ có thể khống chế phi luân tự nhiên thành thục đến như thế, ngay cả truyền nhập nguyên khí cũng không hề có chút cản trở, không ngờ có thể liên tục nhiều lần ngăn cản công kích của hắn! Mà Phong Bạch Vũ thì khiếp sợ Tần Phàm có được lực công kích mạnh như vậy, hơn nữa công kích lại liên miên không dứt tựa hồ không hề có nửa điểm cảm giác bị mỏi mệt.
Tiếng gió gào thét lướt qua bên tai, đao khí nóng rực phá vỡ hư không, trong bất tri bất giác Tần Phàm đã nhân đao hợp nhất, công kích của hắn cuồn cuộn như dòng chảy, hạo hãn không ngừng, từng trận từng trận không ngừng đánh thẳng tới phía trước.
- Oanh!
Một lần phách trảm, lúc này phi luân rốt cục không còn chịu nổi lực lượng Vương Trù Đao của Tần Phàm, phi luân bị đánh bay, sau đó thân thể Phong Bạch Vũ cũng lần thứ hai bị đánh bay ra xa hơn mười trượng, “c op y từ ‘t un g ho anh’ ” sắc mặt có chút khó coi, tựa hồ đã nếm một ít thiệt thòi.
Ở bên kia, tuy rằng vừa rồi dùng cường độ công kích cực cao, nhưng với khí lực biến thái của Tần Phàm cũng không có cảm giác mỏi mệt, hắn một kích được thế, không hề có chút dừng lại rất nhanh dưới chân đột nhiên đuổi tới lần nữa, như hình với bóng, hắn biết rõ quyết không thể cho Phong Bạch Vũ ẩn vào bóng tối, nếu không bản thân hắn sẽ lại bị vây trong vị trí bị động.
- Tiểu hỗn đản, ngươi gây sức ép cũng đã đủ rồi, tới thời điểm nằm xuống cho ta đi!
Thấy Tần Phàm nhanh như vậy bay tới, Phong Bạch Vũ còn chưa hoàn toàn hòa hoãn lại liền cắn răng, bản tức nguyên khí trong cơ thể đột nhiên bị gợi lên toàn lực, phi luân sắc bén tiếp tục điên cuồng chuyển động trên không trung.