Cũng không phải là ngụy thần khí như Phiên Thiên Ấn, mà là thần khí chân chính do thần linh tạo ra!
Trong lý giải của hắn, ngụy thần khí hẳn do một ít bán thần hoặc là một ít nghịch thần giả lợi hại tạo ra, mà thần khí là do chân thần tạo ra.
Nói như vậy thần khí đều có thể tích thật lớn, ngay cả ngụy thần khí như Phiên Thiên Ấn còn có thể thu lớn thu nhỏ, huống chi là thần khí càng thêm lợi hại, tài liệu chế tạo thật không biết nhiều tới bao nhiêu! Lại bởi vì nguyên nhân thần khí quá lớn, muốn luyện hóa cùng nắm giữ trong tay thì rất khó khăn, cho nên mỗi kiện thần khí đều sẽ có một bộ phận lắp ráp trọng yếu được xem là thần khí chi linh!
Thần khí chi linh chính là trung xu của thần khí, đem thần khí chi linh luyện hóa, chẳng khác nào đã nắm lấy thần khí trong tay.
Mà hộp sắt kia chính là thần khí chi linh của Cửu Long Tháp, tương đương nắm giữ mấu chốt của cả Cửu Long Tháp, đám mây kia lại chính là lỗ hổng mà trước kia khi nó thoát ly Cửu Long Tháp còn lưu lại, cho nên khi hộp sắt kết hợp cùng đám mây đã hoàn chỉnh trở thành thần khí chi linh của Cửu Long Tháp!
Tần Phàm đem thần khí chi linh luyện hóa, chẳng khác nào đã nắm cả Cửu Long Tháp trong tay!
- Chẳng thể trách lúc trước hộp sắt luôn chỉ thị cho ta tin tức của Cửu Long Tháp, nguyên lai nó chính là thần khí chi linh của nơi này!
Tới hiện tại, Tần Phàm rốt cục đã hiểu rõ sở dĩ hắn hiểu biết về Cửu Long Tháp nhiều hơn những người khác, đó là bởi vì hắn có được thần khí chi linh.
Đương nhiên, hắn cũng biết bản thân mình hiện tại kỳ thật còn chưa xem là hoàn toàn luyện hóa được thần khí chi linh, dù sao đây chính là thần khí, thực lực của hắn còn chưa đủ để đem nó luyện hóa. Hiện tại hắn chỉ đem thần khí chi linh luyện hóa được bước đầu, nhưng chỉ là như vậy đã đủ cho hắn có được cảm giác nắm giữ Cửu Long Tháp rõ như lòng bàn tay.
Bắt đầu từ tầng thứ nhất, mỗi một tầng yêu thú cùng hài cốt chư thần biến thành cốt linh, hắn đều có thể tinh tường cảm giác được sự phân bố cùng tình huống thực lực của chúng nó, thậm chí hiện tại còn có chút người chưa rời khỏi Cửu Long Tháp còn đang liệp sát yêu thú tìm kiếm bảo vật trong tháp cũng bị hắn tinh tường chứng kiến.
Bất quá làm cho Tần Phàm cảm thấy kỳ quái chính là, tuy hắn bước đầu luyện hóa thần khí chi linh, nhưng hắn vẫn không thể nhìn thấy được tình huống tầng thứ chín cùng tầng trên cùng của Cửu Long Tháp, giống như nơi này hoàn toàn bị đóng cửa, dù hắn thông qua thần khí chi linh cũng không cách nào xem được đến.
- Xem ra tòa Cửu Long Tháp này khi được chế tạo đã làm đủ mọi hạn chế, những hạn chế kia đã hình thành quy tắc, với thực lực hiện tại của ta căn bản không đủ đánh vỡ quy tắc này, muốn chân chính nắm giữ Cửu Long Tháp trong tay còn phải đợi khi nào ta đem thần khí chi linh hoàn toàn dung hợp luyện hóa.
Tần Phàm đã hiểu được nguyên nhân bên trong.
Nếu hắn thật sự nắm giữ Cửu Long Tháp, như vậy hắn phải nhìn thấy rõ toàn bộ Cửu Long Tháp cùng khống chế được hoàn toàn mới phải, thậm chí hắn có thể mở cửa toàn bộ các tầng thả cho yêu thú cùng cốt linh bên trong tự do hành động hoặc rời khỏi tòa tháp.
Bất quá hiện tại hắn chỉ có thể khống chế được bốn tầng đầu tiên, chỉ có thể thả tự do cho yêu thú từ tầng đi tới tầng thứ tư hoặc là ngược lại, nguyên nhân là vì hắn còn chưa hoàn toàn luyện hóa được thần khí chi linh.
- Cửu Long Tháp... Chư thần mộ địa... Nếu như là thần khí thì do chính thần linh tạo ra.
Tần Phàm hiểu được tin tức về Cửu Long Tháp, ý cười trên mặt dần dần thu liễm lại.
Cửu Long Tháp đích xác chính là chư thần mộ địa, lúc trước được kiến tạo ra là vì ổn định hài cốt của chư thần. Cụ thể do ai kiến tạo Tần Phàm không biết, nhưng hiện tại trên Vũ Thiên đại lục chỉ có hai vị thần, chính là Chân Võ Thần cùng thần thú!
Như vậy tòa Cửu Long Tháp này nếu là thần khí, chỉ có thể do một trong hai người bọn họ tạo ra.
- Tòa Cửu Long Tháp nếu là chư thần mộ địa, có quan hệ tới chư thần, nhất định là quan hệ trọng đại, vì sao bọn họ cho ta nắm giữ trong tay?
Sau một lát trong lòng Tần Phàm lại có chút trầm trọng.
Hơn nữa bên trong Cửu Long Tháp có nhiều yêu thú cường đại như vậy, thậm chí là hài cốt của chư thần biến thành cốt linh, một khi đem mấy thứ này đều phóng xuất, như vậy tạo thành lực phá hoại nhất định là kinh người!
Một khi Vũ Thiên đại lục bị hủy, sẽ đả kích thật lớn đối với Chân Võ Thần cùng thần thú.
Bọn họ thật sự yên tâm về mình như vậy sao?
- Cho dù Chân Võ Thần cùng thần thú thật sự cần dùng ta đi giúp họ quét sạch nghịch thần giả trên Vũ Thiên đại lục, kỳ thật bọn họ cũng không cần đem Cửu Long Tháp giao cho ta... Rốt cục họ lại có dụng ý gì?
Trong lòng Tần Phàm vô cùng nghi hoặc, càng thêm trầm trọng, hắn hoàn toàn không cách nào nghĩ ra nguyên nhân.
Huống hồ lúc đó hắn đạt được hộp sắt kia thì mới là võ sư mà thôi, đang trên đường tham gia triêu thánh, thậm chí thiên phú cùng năng lực của hắn còn chưa bị người của Chân Võ thánh điện hay biết.
- Chẳng lẽ từ khi ta xuyên qua đại lục này đã bị Chân Võ Thần phát hiện, cho nên hành tung cùng sự trưởng thành của ta luôn nằm dưới sự thăm dò của họ?
Nghĩ tới khả năng như vậy, Tần Phàm không khỏi cảm giác toàn thân rét run, có một loại cảm giác sợ hãi lan tràn.
Sau khi hắn đi vào đại lục này từng phát ra đại nguyện, cuộc đời này nhất định phải nắm giữ vận mệnh của mình, nhưng bây giờ hắn vẫn luôn nằm dưới sự an bài của người khác, Chân Võ Thần đã chọn hắn làm quân cờ trọng yếu từ rất lâu khi trước rồi sao?
Loại cảm giác này thật sự làm cho Tần Phàm cảm thấy vô cùng khó chịu lẫn đáng sợ.
- Chưa chắc sẽ là như vậy, có lẽ chỉ do ta suy nghĩ nhiều mà thôi, cũng có thể vừa vặn hộp sắt kia rơi xuống đại lục, sau đó trùng hợp bị ta lấy được, không nhất định do Chân Võ Thần cố ý sắp đặt!
Qua hồi lâu, Tần Phàm hít sâu một hơi, trong lòng tự an ủi mình.
Nhưng tuy rằng tự an ủi mình như vậy, nhưng loại cảm giác bất an vẫn không cách nào xóa mờ trong nội tâm hắn.
Từ địa cầu xuyên qua tới đây, đây là bí mật lớn nhất của Tần Phàm, bí mật này hắn chưa từng nói với bất luận kẻ nào. Thậm chí là hai người thân cận nhất như Tần Li cùng Cổ Mặc cũng chưa biết được bí mật này, nếu một khi lộ ra cho người ta hay biết, hắn sẽ có loại cảm giác mình giống như không hề mặc quần áo, hoàn toàn bại lộ ra trước mặt người khác.
- Vô luận như thế nào đều được, hiện tại trên tay của ta có được một món thần khí! Ít nhất xem như gia tăng được thực lực, đây là chuyện tốt! Về phần sự tình sau này, như vậy về sau hãy tính toán đi.
Biết có nghĩ nhiều cũng vô ích, Tần Phàm thật khó khăn mới làm cho tâm tình của mình chậm rãi bình phục trở lại.