Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1014: Trận thứ hai

Thanh âm đánh thức không khí tĩnh lặng trong quảng trường Chiến thần, Kính hồ.

Trận doanh nhân tộc vang tiếng reo hò điên cuồng như núi lửa uấn nhưỡng ngàn vạn năm phun trào vào khoảnh khắc này. Tiếng hoan hô như sấm xông thẳng lên tầng mây, sóng âm tựa gió lốc khuếch tán bốn phương tám hướng.

Trận doanh yêu tộc vốn tràn đầy tự tin, nhiều cường giả, cao thủ sa sầm nét mặt.

Trận doanh yêu tộc không ngờ Hắc Sơn Yêu Đế sẽ thua, còn là trong tình huống đột phá bình cảnh tiến vào thánh nhân cảnh thua một thanh niên tông môn nhỏ Bắc Vực không nghe tên tuổi. Nếu không phải trận tỷ võ từ đầu đến cuối có chí tôn nhân tộc, yêu tộc nhìn chằm chằm, không có chuyện gian dối thì trận doanh yêu tộc rất muốn xông lên lôi đài màu vàng điều tra cẩn thận, nhìn xem Cuồng Đao Trương Phàm có phải là nhân loại Bắc Vực hay đao cuồng kiếm si Đinh Hạo cải trang.

Một luồng sáng trắng chớp lóe xuất hiện trên lôi đài màu vàng.

Là Lý Lan.

Lý Lan là chưởng môn Vấn Kiếm tông nên trước tiên chạy lên dìu Cuồng Đao Trương Phàm xuống lôi đài màu vàng.

Vô số ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ nhìn Lý Lan. Nhiều cao thủ, chưởng môn tông môn nhân loại tự hỏi lòng Vấn Kiếm tông là một tông môn nhân loại nhỏ bé có may mắn gì mà lần lượt ra đao cuồng kiếm si Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm, hai thiên tài kinh thế hãi tục? Bao nhiêu đại tông môn đi khắp nhân loại tìm hạt giống thiên tài bồi dưỡng nhưng không ra hai tuyệt đại song kiêu xuất sắc như thế.

Lúc các đời chưởng môn Vấn Kiếm tông còn sống chắc chắn đã tích đứng lớn.

Thiên tài như vậy có được một người trong vòng mấy trăm năm đã đủ để bất cứ đại tông môn nào mở cờ trong bụng.

Có thể tưởng tượng qua trận chiến hôm nay cái tên Cuồng Đao Trương Phàm sẽ truyền khắp thiên hạ, trở thành ngôi sao mới chói lọi nhất võ đạo nhân loại, thành đối tượng vô số võ giả nhân loại tôn sùng, bắt chước, khiến các tông môn nhân loại lôi kéo làm quen.

Cái gọi là mười năm mài đao, sương nhẫn chưa thử, một chiêu rút đao, anh hùng thiên hạ biết!

Trong đám đông đệ tử Vấn Kiếm tông hưng phấn nhất. Cuồng Đao Trương Phàm biểu hiện làm bọn họ thấy giật mình. Cường giả tuyệt đối như vậy đến từ tông môn của mình, điều này ý nghĩa địa vị Vấn Kiếm tông sau này sẽ tăng vọt. Các đệ tử mặc trang phục Vấn Kiếm tông đi trong Bắc Vực sẽ nhận được tôn trọng và ưu đãi.

Vương Tuyệt Phong chửi tục:

- Bà mợ nó, hàng này giấu sâu thật!

Tuy Vương Tuyệt Phong đã đoán trước thực lực của Cuồng Đao Trương Phàm tiến triển rất nhanh, có lẽ vượt qua gã nhưng không ngờ Trương Phàm vượt trên khả năng Vương Tuyệt Phong hiểu biết.

Không có lý nào, ba năm nay mọi người cùng nhau tu luyện, Thập Hoàng Thể Tôn Công gì đó gã cũng từng nghiên cứu nhưng tại sao tiểu tử Trương Phàm có thể tu luyện đến cảnh giới này? Vốn bên cạnh gã chỉ có một quái vật Đinh Hạo đã rất đả kích người, bây giờ thêm Cuồng Đao Trương Phàm không kém bao nhiêu. Bà nội nó, ngày xưa gã là Tổng giáo sư của bọn họ làm sao sống?

Thanh xuất vu lam mà thắng vu lam cũng có nhiều, rất nhiều người thích đề tài trò giỏi hơn thầy này.

Nhưng vượt qua nhiều như vậy rất là thảm, sau này khi người ta nhắc đến Vương Tuyệt Phong tuyệt đối sẽ không tâng bốc hâm mộ gã mà sẽ thắc mắc hỏi: nam nhân râu ria bụng đen thật sự là người dẫn đường võ đạo của đao cuồng kiếm si Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm thật sao? Hắn yếu như vậy chắc không phải là giả mạo đi?

- Meo, tiểu tử ngốc lợi hại như vậy?

Đại ma vương Tà Nguyệt thò đầu ra từ bên cạnh Vương Tuyệt Phong, nghi hoặc hỏi:

- Không có lý nào, sắp bắt kịp nhân sủng của meo.

Vương Tuyệt Phong ngẩn ra:

- Nhân sủng của ngươi?

Đại ma vương Tà Nguyệt vênh váo nói:

- Chính là Tiểu Đinh Tử.

Vương Tuyệt Phong hiểu ra, biểu tình khinh thường nói:

- Theo ta được biết thì Tiểu Đinh Tử là chủ nhân của ngươi mới đúng, con mèo lười là mèo ngu Tiểu Đinh Tử nuôi!

Đại ma vương Tà Nguyệt tức giận vươn móng mềm mại, vuốt sắc bén lóe ánh sáng lạnh.

Đại ma vương Tà Nguyệt hăm dọa:

- Nhân loại ngu xuẩn, xem ra ngươi không biết trong ba năm qua thực lực của meo tăng vọt đến đua.a ngươi có biết là nhân tộc, yêu tộc trong Trung Thổ Thần Châu bây giờ nghe đến tên meo sẽ tè ra quần không? Nửa bước Võ Hoàng cảnh nho nhỏ như ngươi dám huênh hoang trước mặt meo?

Biểu tình coi rẻ trên mặt Vương Tuyệt Phong càng đậm, thò tay vào ngực móc ra chó con lông đen ngủ say sưa.

- Gâu gâu gâu gâu gâu!

Chó con lông đen thân thiết liếm bàn tay Vương Tuyệt Phong rồi ngủ tiếp.

Từ khi Vương Tuyệt Phong biết thân phận thật của chó con lông đen thì mấy ngày nay gã âm mưu lừa gạt vật nuôi của Đinh Hạo, trộm thần tài bảo dược từ thần minh dược phố của Vấn Kiếm tông ra đút cho chó con lông đen ăn, đã quen thân với nó.

Thấy chó con lông đen, đại ma vương Tà Nguyệt từ nhe răng cười trở nên cứng ngắc, biểu tình thay đổi ngay. Không còn nét mặt hăm dọa, Tà Nguyệt ra vẻ đáng yêu thè lưỡi liếm vuốt.

Đại ma vương Tà Nguyệt cười tươi nói:

- Những lời meo vừa nói chắc ngươi không nghĩ là thật? Meo, hì hì, đùa chút thôi. Tình cảm của hai ta vững bền biết bao, sao ta vươn vuốt với ngươi được.

Đại ma vương Tà Nguyệt tức giận thầm nghĩ:

- Tổ cha nó, sớm biết thế này đã không kêu Đinh Hạo nuôi con chó sinh non đó, giờ biến thành khắc tinh của meo. Meo không còn địa vị, hu hu hu.

Vương Tuyệt Phong ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Đúng rồi, khi ngươi còn là con mèo con chưa mọc lông thì ta đã biết ngươi, ta còn nhìn ngươi lớn lên.

Đại ma vương Tà Nguyệt chỉ có thể tiếp tục chịu nhục.

* * *

- Sao có thể như vậy?

Trong đám đông hò reo, Đệ tử của Tử Linh tông ngây ngốc.

Đệ tử của Tử Linh tông không thể tin điều gã tổng thấy.

Mười ảo ảnh đồ đằng hợp lại thành chưởng đè xuống như thần giới phán xét, mạnh như Hắc Sơn Yêu Đế tiến vào cảnh giới nửa bước thánh nhân cảnh cũng bị đè bẹp như một con kiến, không có chút sức chống cự.

Lực lượng, cảnh giới như vậy vượt qua Đệ tử của Tử Linh tông tưởng tượng.

- Thắn, ha ha ha ha ha ha! Thắng, thắng thật rồi!

A Kim nhảy cẫng lên kết quả vọt cao mấy chục thước làm chính gã sợ hét to, té cái bịch xuống đất. A Kim chưa thích ứng trong cơ thể đột nhiên thêm lực lượng, nhưng trông thấy hình ảnh Cuồng Đao Trương Phàm chiến thắng làm gã kích động không nói nên lời.

Rất nhiều người xung quanh điên cuồng hoan hô.

Trận chiến thắng này thật khó có, đây là chiến thắng ngoài mong đợi. Đặc biệt vào phút cuối Cuồng Đao Trương Phàm thi tỉnể ra thần thông mười ảo ảnh đồ đằng như thần linh giáng xuống, khí thế vô song. Các võ giả nhân loại máu nóng sục sôi, trong người có ngọn lửa đốt cháy. Bọn họ rất kinh động, cũng hiểu rằng trận chiến này ảnh hưởng rất lớn đến nhân loại.

Cuồng Đao Trương Phàm chiến thắng ý nghĩa trong hai trận lôi đài sinh tử chiến tiếp theo thắng thêm một ván là nhân loại ba thắng hai hoàn toàn chiến thắng.

Phe nhân loại Tuyết Châu có đao cuồng kiếm si Đinh Hạo còn chưa xuất chiến.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất