Đám đông lại rộ lên kinh kêu, tự động tách ra con đường.
Người vội vàng đến là bốn, năm chục đệ tử ngoại môn Thiên Lý Lâu.
Người dẫn đầu khoảng hai mươi tuổi, mặc áo lam, khuôn mặt chua ngoa, mắt hẹp dài thường lóe tia sáng, mũi ưng cao càng tăng thêm khí chất độc ác.
- Mau nhìn, đến rồi, đầu mục của Thiên Lý Lâu, Đoạn Thiên Lý.
- Nghe nói Đoạn Thiên Lý trở thành đệ tử ngoại môn đã sáu năm. Khi Đoạn Thiên Lý mới vào tông môn cũng coi như một tiểu thiên tài, đáng tiếc lòng hiếu thắng quá mạnh. Vì vượt qua mấy vị đệ tử ưu tú nhất quý đó chọn dùng cách kích thích tiềm lực, tuy tăng vọt trong thời gian ngắn trở thành đệ nhất nhanh đệ tử ký danh quý đó nhưng vì tiềm lực cạn kiệt khiến đường võ đạo cắt đứt, cuối cùng kẹt tại đỉnh ngũ khiếu Võ Đồ cảnh, không thể tiến tới nữa.
- Nói vậy thì Đoạn Thiên Lý cũng đáng thương thật.
- Đáng thương? Đáng thương cái gì? Nên biết người đáng thương cũng có chỗ đáng hận.
- Đúng vậy. Con người Đoạn Thiên Lý thủ đoạn rất ác, vì áp chế đối thủ cạnh tranh không tiếc trả giá hết thảy, từng âm thầm hủy bao nhiêu đệ tử ký danh cùng giới có thiên phú. Những người này bị cắt đứt đường võ đạo nên tâm lý biến thái, càng ác hơn, sau khi xây dựng Thiên Lý Lâu thì khi dễ cướp bóc, không biết làm bao nhiêu chuyện xấu xa trong trời đất. Nếu Đinh Hạo cóthể đánh sập Thiên Lý Lâu cũng xem như trừ bỏ tai hại.
- Suỵt, nhỏ giọng chút, nếu như bị Đoạn Thiên Lý nghe thấy thì sao? Ngươi không muốn sống?
- Đoạn Thiên Lý, Đoạn Thiên Lý tên này quá đúng, thật là đoạn mất thiên lý, là tên biến thái.
Đám người xì xầm bàn tán, nhưng khi nhóm Đoạn Thiên Lý đến thì thanh âm nhỏ dần. Đa số người ngậm miệng lại, rõ ràng rất sợ mũi ưng Đoạn Thiên Lý độc ác vô cùng.
Đoạn Thiên Lý chạy nhanh đến.
Sau khi đệ tử ngoại môn mặt trắng báo tin, Đoạn Thiên Lý biết hôm nay gặp rắc rối. Đoạn Thiên Lý vội tập trung tất cả cao thủ Đoạn Thiên Lý đến đây ngay.
Đoạn Thiên Lý cảm nhận người xung quanh sợ hãi, cảm thấy rất thỏa mãn.
Đoạn Thiên Lý thích loại cảm giác này.
Đệ tử ngoại môn mặt trắng lúc trước sợ đến suýt đái dầm hiển nhiên có thiên phú chó quẫy đuôi, lúc này lại trở về kiêu ngạo, ngang ngược đứng bên cạnh Đoạn Thiên Lý, diễu võ dương oai.
Đệ tử ngoại môn mặt trắng chỉ vào Đinh Hạo, nói với Đoạn Thiên Lý:
- Chính là hắn! Chính là tiểu tạp chủng này muốn đạp bể chiêu bài của chúng ta!
- Đoạn sư huynh... Nươi (ngươi)... Nươi (ngươi) phải báo chù (thù) cho chúng ta!
Trương Nghị nằm dưới cầu thang giả chết nửa ngày như chó dữ thấy chủ nhân lăn lộn bật dậy đi tới bên Đoạn Thiên Lý. Trương Nghị ôm nửa bên mặt sưng húp như trái đào chín rớt xuống đất bị dập, rớt mấy cái răng, há mồm lọt gió không nói rõ ràng.
Trương Nghị dời mắt khỏi Đinh Hạo nhìn Trương Nghị.
Đoạn Thiên Lý thấy Trương Nghị chật vật như vậy, đặc biệt là vết thương thì gã nhíu mày, không nói. Đoạn Thiên Lý xoay người đi tới trước mặt các thành viên Thiên Lý Lâu bị Đinh Hạo tát bay té xuống đất xỉu, gã ngồi xổm xuống quan sát vết thương của những người này.
Khi Đoạn Thiên Lý phát hiện vết thương của các đệ tử ngoại môn là dấu tay rõ ràng thì đáy mắt lóe tia tức giận.
Dùng tay tát là cực kỳ nhục nhã với võ giả.
Cuối cùng ánh mắt Đoạn Thiên Lý ngừng lại trên người thiếu niên đệ tử ngoại môn đỉnh tam khiếu Võ Đồ cảnh huyền khí hệ kim sắc bén.
Rốt cuộc Đoạn Thiên Lý phát hiện thứ khác trừ dấu tay.
Sương lạnh màu bạc.
Sương bạc như một miếng băng mỏng từ dấu tay trên mặt lan tràn nửa người cao thủ Thiên Lý Lâu, năng lượng huyền khí rất đáng sợ. Phơi dưới ánh mặt trời gần một nén nhang nhưng tầng băng không có vẻ gì là hòa tan.
Nhìn đấy đây giận dữ trong mắt Đoạn Thiên Lý đọng lại nghiêm túc.
Thực lực của Đinh Hạo trên Đoạn Thiên Lý dự đoán.
Đoạn Thiên Lý ngồi xuống, vận chuyển huyền công, thúc giục công thể vỗ vào người thiếu niên đệ tử ngoại môn đỉnh tam khiếu Võ Đồ cảnh huyền khí hệ kim sắc bén, vỗ bộp bộp liên tục mười một chưởng. Lòng bàn tay Đoạn Thiên Lý phát ra từng luồng hơi nóng kỳ dị miễn cưỡng hòa tan băng tầng bạc mỏng từ từ.
Làm xong Đoạn Thiên Lý đứng dậy.
Khi Đoạn Thiên Lý đứng dậy biểu tình của gã đã bình tĩnh.
Nhưng ai quen thuộc Đoạn Thiên Lý đều biết đó là điềm báo có bão sắp đến.
Đoạn Thiên Lý tới trước cửa cái Thiên Lý Lâu, mắt lướt qua tấm biển chữ vàng bị đóng băng tại cửa, nhìn chằm chằm Đinh Hạo.
Đoạn Thiên Lý lạnh lùng cười:
- Tiểu tử, ngươi chính là Đinh Hạo? Đến báo thù cho bằng hữu của ngươi? Đúng là tiểu tử trẻ tuổi ngyâ thơ. Ngươi cho rằng một mình ngươi có thể lật tung Thiên Lý Lâu sao?
Đinh Hạo mở mắt ra, từ trên cao nhìn xuống Đoạn Thiên Lý, không nói.
Đoạn Thiên Lý tiếp tục lạnh lùng nói:
- Đừng ngây thơ như vậy. Tiểu tử, nếu thật sự làm được thì gần mười năm qua Thiên Lý Lâu sớm biến mất. Không sợ nói thật cho ngươi biết, xương của huynh đệ ngươi bị ta tự mình đánh gãy, nghe bọn họ kêu gào vừa đánh gãy từng cái, hì hì, ta không chỉ đánh một đệ tử Thanh Sam Đông Viện!
Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, chậm rãi đứng dậy.
Thấy Đinh Hạo rốt cuộc dao động cảm xúc, mắt Đoạn Thiên Lý lóe tia đắc ý.
Đoạn Thiên Lý lạnh lùng cười:
- Tiểu tử, hôm nay ta nói thẳng tại đây mặc kệ là đệ tử viện nào, bằng hữu của ai, chỉ cần bọn họ có bất mãn chống đối Thiên Lý Lâu thì ta sẽ đánh gãy từng khúc xương của bọn họ. Ta muốn nhìn xem là xương của chúng cứng hay ta cứng!
Vênh váo không kiêng nể gì!
Đây là phong cách thường thấy của Đoạn Thiên Lý, không biết đã hù sợ bao nhiêu người.
Nhưng Đinh Hạo không có biểu hiện gì, hắn chậm rãi từ trên bậc thang đi xuống, từng bước một đến gần gã.
Vẻ mặt Đoạn Thiên Lý có ngạc nhiên.
Đinh Hạo đến gần khiến Đoạn Thiên Lý bỗng cảm thấy dường như có nhân tố không nghe gã khống chế đang điên cuồng sinh ra.
Cách trước kia luôn thuận lợi vào lúc này có xu hướng mất hiệu lực.
Đoạn Thiên Lý ngừng một lúc, ngẫm nghĩ, tiếp tục bảo:
- Nhưng Thiên Lý Lâu ta dù gì là mở cửa buôn bán, không muốn có tranh chấp ồn ào. Chuyện hôm nay ngươi bồi thường mười vạn lượng vàng cho Thiên Lý Lâu rồi phụ trách tiền thuốc men cho các huynh đệ, bày tiệc rượu xin lỗi Thiên Lý Lâu, tự tay gắn tấm biển về, làm mấy chuyện này xong thì coi như bỏ qua.
Đoạn Thiên Lý dứt lời, trong đám người rộ lên ầm ĩ.