Đấu Thần

Chương 158: Ba món lễ vật

Đả tự: Sided Lovettt

***

Bên ngoài Vân Thủy Thành, trong một trạch viện vô cùng im ắng.

Lý Dật và Nạp Lan Khánh đã ngồi đối mặt nhau. Nạp Lan Khánh chỉ khẽ cười, nói:

- Ha ha, không ngờ các hạ lại là Lý Dật Thiếu gia ở Vạn Triệu Thành, điểm này ta cũng thật không ngờ tới. Còn về vị kia, chắc rằng cũng không phải là người của Lý Gia chứ? Tuy ra biết Lý Gia các ngươi không phải không có cường giả Đấu Vương, thế nhưng cơ hồ... Ha ha...

Lý Dật khẽ cười, nói:

- Nạp Lan Thiếu gia nói thẳng như vậy. Không tồi... Nàng ấy không phải là người của Lý Gia chúng ta, thế nhưng người chỉ cần biết, nàng ấy đứng ở bên ta là được rồi... Nạp Lan Thiếu gia, chúng ta đều là người thông minh, nhiều khi nói chuyện, cũng không cần phải vòng vo nhiều. Có lời gì muốn nói, ngươi cứ nói thẳng ra đi.

Nạp Lan Khánh khẽ gật đầu, suy nghĩ trong chốc lát, rồi nói:

- Tại hạ có một yêu cầu quá đáng mong Lý Dật Thiếu gia chấp nhận!

- Thỉnh cầu gì?

- Mong Lý Dật Thiếu gia, đánh bại Nạp Lan Hạ trong ước chiến ba ngày sau. Nếu như có thể giết hắn ngay tại chỗ, vậy thì là chuyện tốt nhất rồi... Ha ha...

Nạp Lan Khánh thấp giọng nói.

Lý Dật nhàn nhạt cười, nói:

- Nạp Lan Thiếu gia đúng là có ý hay a... Những câu phí lời như kiểu tại sao ngươi muốn ta giết Nạp Lan Hạ, ta sẽ không hỏi nữa. Ta chỉ muốn hỏi ngươi, ngươi muốn ta làm đả thủ miễn phí, có phải tính toán không được tốt lắm không?

Nạp Lan Khánh nhàn nhạt nói:

- Dĩ nhiên ta biết, nếu như không có lợi ích gì, Lý Dật Thiếu gia sẽ không đồng ý. Vì vậy lần này đến, tại hạ đã chuẩn bị mấy phần đại lễ. Chỉ là không biết, Lý Dật Thiếu gia, ngươi có đồng ý hay không...

Lúc nói chuyện, Nạp Lan Khánh tiện tay vung ra, Dung Giới trên tay khẽ sáng lên, đã có ba chiếc hộp ngọc chỉnh tề rơi xuống bàn..

Làm xong Nạp Lan Khánh lại vung tay nói:

- Đương nhiên, nếu Lý Dật Thiếu gia không đồng ý điều kiện của tại hạ, vậy thì ba thứ này xem như là tâm ý của ta đi... Lần này không hợp tác được, hai chúng ta sau này cũng nhất định sẽ còn cơ hội hợp tác! Vậy tại hạ xin cáo từ trước, quyết không làm phiền... Nếu Lý Dật Thiếu gia lúc nào muốn hợp tác, cứ thông báo cho tại hạ một tiếng. Hộ vệ ngoài cửa là thân vệ của tại hạ! Có chuyện gì tìm họ là được rồi! Vậy thì tại hạ xin cáo từ trước đây!

Dứt lời, Nạp Lan Khánh cũng không nhiều lời, mà chắp tay, rồi từ từ lui xuống.

Sau một lát, Cung Vô Song ngồi trong góc phòng mới đột nhiên nhàn nhạt nói:

- Nạp Lan Khánh này, cũng là một nhân vật... Có điều Nạp Lan Hạ kia cũng tuyệt đối không đơn giản. Xem ra Nạp Lan Gia Gia chủ thuộc về ai cũng rất khó nói!

- Ha ha, họ ai làm Gia chủ có liên quan gì đến ta?

Lý Dật nhếch miệng cười:

- Chỉ cần có thể đạt được mục đích của ta là được rồi.

Cung Vô Song nhíu mày nói:

- Vốn dĩ không có liên quan đến người, thế nhưng chuyện người làm hôm nay, e rằng đã can thiệp sâu vào rồi... Hiện tại mọi người đều có thể nhìn ra, hai vị Nạp Lan Thiếu gia đang đoạt vị. Nếu Nạp Lan Hạ thật sự bại trong tay người, không thể không hủy hôn, e rằng từ nay danh tiếng sẽ bị tan biến... Nào còn tư cách gì để kế thừa vị trí Gia chủ?

- Vậy thì, hắn đừng làm nữa.

Lý Dật nhàn nhạt nói:

- Cho dù hắn lợi hại phi phàm, tài giỏi, ta cũng tin hắn chắc chắn không phải là đối thủ của ta...

- E rằng chưa chắc.

Cung Vô Song trầm giọng nói:

- Thực lực thật sự của người quá yếu, thế nhưng sức mạnh cấp Đấu Hoàng của ngươi, lại không thể tùy ý sử dụng... Chúng ta khó khăn lắm mới thoát khỏi sự truy sát của hai đại Đấu Hoàng bảy đại Đấu Vương, ngươi không ngốc đến mức dẫn họ tới lần nữa chứ?

Lý Dật sở mũi, nhàn nhạt nói:

- Ta không ngu như vậy. Nếu bị họ phát hiện, đừng nói là ta, e rằng sau này Lý Gia chúng ta cũng đừng mơ có được ngày bình yên... Chỉ có điều, chỉ dựa vào thực lực của bản thân ta, lẽ nào còn sợ hắn sao?

Sắc mặt cô quái nhìn Lý Dật, Cung Vô Song mới chậm rãi lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Ta không biết, có điều ba ngày này, ngươi yên tâm tiềm tu đi. Ta sẽ ở trong sân hộ pháp cho ngươi, bảo đảm ngay cả một con ruồi cũng không bay lọt!

Dứt lời, Cung Vô Song khẽ vụt người, đã ngồi xếp bằng trong góc sân. Lúc nàng vung tay lên, một luồng đấu khí bằng lạnh đã chụp xuống xung quanh sân, chụp cả Lý Dật vào bên trong

Cảnh tượng này, Lý Dật nhìn rồi chỉ có thể lắc đầu cười khô, hắn rất rõ ý của Cung Vô Song, nàng đơn giản chỉ là sợ Lý Dật bị bại trận rồi làm bừa...

- Bỏ đi, không đi lo những chuyện này, thử xem xem Nạp Lan Khánh tặng ta thứ gì tốt.

Lý Dật nhệch miệng cười, tiện tay bắn ra một tia đấu khí, chiếc hộp ngọc đầu tiên chậm rãi mở ra.

Hộp ngọc vừa mở, một đạo hàn khí ập đến, Lý Dật đã "y" một tiếng, rồi chậm rãi đi lên một bước nhìn.

Chỉ thấy trong hộp ngọc chầm chậm bay lên một thanh chủy thủ dài bằng cánh tay. Mũi chủy thủ hơi cong, giống như loan đạo, thế nhưng hai mặt lại lấp loáng ánh sáng thanh sắc.

Ở đầu cuối đuôi chủy thủ, có lẽ đã chiếm một phần ba chủy thủ, kích cỡ vừa vặn thích hợp để Lý Dật sử dụng. Chỉ có điều, ở chuối tay còn có một viên hoàn, cuối đầu viên hoàn nối với một chiếc xích màu tối nhỏ bằng ngón út. Nếu không nhìn kỹ, đúng thật là không nhìn rõ.

Ở cuối sợi xích còn có một thứ giống như hộ thủ, hiển nhiên là để người ta đeo lên cánh tay. Một vũ khí tạo hình độc đáo như vậy, khiến Lý Dật thoáng ngây người.

Một lát sau, hắn mới mở miếng da dê bên cạnh chủy thủ ra, đọc dòng chữ bên trong:

- Đoạn Hồn Nhận, binh khí cấp tám. Binh khí này rèn bằng hàn thiết vạn năm, nặng ba cân bốn lạng, chém sắt như chém bùn, hơn nữa còn có hiệu quả đầm, với Say Đấu khí của Đấu Sư, Khải giáp Đấu khí của Đấu Vương, đều có khả năng đâm xuyên...

Sau đó chỉ là những tranh vẽ sơ lược chỉ kỹ thuật sử dụng Đoạn Hồn Nhận.

Lý Dật chỉ nhìn thoáng qua, trong lòng đã vô cùng kinh ngạc. Người rèn ra vật này, tuyệt đối là một cao thủ. Đoạn Hồn Nhận này không những có thể dùng để chiến đấu cận thân, hơm còn có thể sử dụng đánh xa như một chiếc roi. Công năng đâm xuyên, càng là thứ nhằm vào Sa y Đấu khí và Khải giáp Đầu khí. Lý Dật tin rằng, có thứ này phối hợp với thân thủ của mình, khi phải bất ngờ đối mặt với một cường giả Đấu Sư, vậy thì cũng không khó để đâm cho hắn vài nhát a!

Nghĩ tới đây, Lý Dật không khỏi thở dài, nói:

- Nạp Lan Khánh này, đúng là giàu có!

- Hừ, chẳng qua chỉ là một vũ khí cấp tám, như vậy đã dọa được ngươi rồi?

Thân hình Xà Tôn Giả từ từ bay ra từ trong Vân Hoang Giới Chỉ, sau đó nhìn Đoạn Hồn Nhận, nhàn nhạt nói:

- Thứ này cũng tốt, có điều hàn thiết vạn năm chỉ thích hợp với người tu luyện Công pháp Băng thuộc tính. Ngươi không phải không thể dùng chỉ có điều, hiệu quả bình thường mà thôi... Có điều ở nơi như Đế quốc Thiên Phong này, vũ khí cấp tám đã có hiếm có rồi, ta thấy cả ngày người toàn dùng những món vũ khí cũ nát kia, chi bằng tạm thời dùng cái này đi. Còn về cách dùng chắc rằng không cần ta dạy chứ?

Lý Dật thúc động đấu khí, tỉ mỉ kiểm tra một lượt, xác định bên trong không có vấn đề gì rồi mới bĩu môi nói:

- Lão quỷ, ngươi phí lời nhiều vậy, kiếm một thần binh đến để ta sử dụng xem a... Vũ khí cấp tám, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy đây!

Lúc nói chuyện, Đoạn Hồn Nhận đã được đeo lên cổ tay phải của hắn. Mua máy mấy lần chủy thủ trong tay theo cách sử dụng Lý Dật cảm thấy rất hài lòng.

Thứ này ngày thường giắt nó trong tay áo, không có ai nhìn thấy, lúc cần, binh khí có thể đánh lúc gần lúc xa, đúng là rất thích hợp với tính cách của hắn.

Sau khi cười nhàn nhạt một tiếng, Lý Dật nhìn sang chiếc hộp ngọc thứ hai, vẫn cẩn thận dùng đầu khí mở nắp hộp ra, lại nhìn thấy một Quyền trục từ từ bay ra không trung,

Lý Dật tiện tay mở Quyên trục ra nhìn, bất giác như hít phải khí lạnh:

- Vân Bộ, thân pháp Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp, sau khi luyện thành, lúc sử dụng người nhẹ như phù vân, thân hình uốn lượn như nước chảy, gió thổi không loạn, chóp đánh không tan, quỷ dị vô song.

- Là thân pháp Đấu kỹ sao?

Xà Tôn Giả cũng không khỏi sững sờ, sau đó hắn tiện tay hút quyền Vân Bộ vào lòng bàn tay, rồi về mặt kinh ngạc nói:

- Tiểu tử, Vân Bộ đúng là thứ không tồi a. Tác dụng duy nhất của nó, chính là khiến thân hình của người càng trở nên quỷ dị, cơ hô giống như trời sinh ra nó cho người vậy. Ta nghĩ ngươi nhất định sẽ thích... Tên tiểu quỷ Nạp Lan Khánh xem chừng mặt mũi bình thường không ngờ lại hào phóng như vậy. Vũ khí cấp tám và cả Quyền trục thân pháp Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp, tuy không đáng bao nhiêu tiền, thế nhưng nếu ở trong Đế quốc Thiên Phong này, cũng chắc chắn tạo ra một cơn chấn động.

Lý Dật cười khổ một tiếng, nói:

- Xem ra, hắn chỉ mong ta lên lôi đài rồi một chiêu giết chết đệ đệ của hắn, vì vậy mới tặng nhiều đại lễ như vậy... Nào nào nào, chúng ta lại thử xem xem, đại lễ cuối cùng rốt cuộc là gì.

Dứt lời, Lý Dật tiện vung tay, sau chốc lát, chiếc hộp cuối cùng được mở ra. Chỉ có điều, điều ngoài dự liệu là trong chiếc hộp ngọc lại không có thứ gì bay ra, Lý Dật nhíu mày một hồi rồi mới bước lên xem, hắn bất giác lắc đầu cười khổ một tiếng, lắc đầu không nói gì.

- Thế nào, lại là thứ gì tốt?

Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói.

Lý Dật thở dài một tiếng nói:

- Thứ này nếu bình thường thì không có tác dụng gì, thế nhưng hiện giờ, đúng là thứ vô cùng tốt...

Dứt lời, Lý Dật tiện vỗ tay, đã đánh vỡ hộp ngọc thành bột, mấy chục quyển sách trong chiếc hộp cùng lúc hiện ra trong mắt của Xà Tôn Giả.

Số sách chí ít cũng có hai mươi quyền, trên mỗi quyền, đều viết một cái rõ nét:

- Nạp Lan Hạ quyển một.

- Nạp Lan Hạ quyển hai.

Xà Tôn Giả tiện tay hút lất một quyển, giờ xem một hồi, rồi thở dài nói:

- Nạp Lan Khánh này, quả nhiên không đơn giản... Ta nghĩ từ khi hắn hiểu chuyện, đã bắt đầu làm chuyện này rồi. E rằng bắt đầu từ lúc đó, Nạp Lan Hạ ngày ngủ bao lâu, cơm ăn mấy bữa, đều được hắn ghi chép lại. Còn về việc hắn tu luyện công pháp gì, Đấu kỹ gì, con bài bí mật gì, càng rõ ràng hơn... Lý Dật, nhân vật như Nạp Lan Khánh, ngươi nhất định phải cẩn thận! Không sợ đắc tội cường giả, chỉ sợ đắc tội với người như hắn. Ta nghĩ, cho dù lần này ngươi không xuất hiện, Nạp Lan Hạ cũng không thể không chết với hắn.

Lý Dật nhàn nhạt nói:

- Nếu hắn cho ta, chỉ cần đưa một số tài liệu được rồi, đưa nhiều như vậy, muốn xem chết người ta sao?

Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:

- Ngươi không nhìn ra sao? Hắn không có dự định để người xem hết những thứ này, hắn để ngươi xem chúng, chẳng qua chỉ có một mục đích mà thôi...

- Mục đích gì?

- Chính là muốn nói cho ngươi biết, tất cả mọi thứ của Nạp Lan Hạ, hắn đều nằm trong tay. Nếu hai người hợp tác, vậy thì chuyện sẽ thành công gấp đôi... Thậm chí, Đoạn Hồn Nhận và Vân Bộ kia, đều là bản thân hắn chuẩn bị để đối phó với Nạp Lan Hạ. Vì vậy, lúc này mới lấy ra, xem như là lời cho ngươi rối...

Xà Tôn Giả chần chừ trong chốc lát nói.

Lý Dật nhíu mày, nói:

- Nếu như hắn đã tính kỹ như vậy, cần gì phải đề ta giúp, có lẽ bản thân hắn động thủ, Nạp Lan Hạ cũng đã chết không có chỗ chôn thấy rồi?

Xà Tôn Giả bĩu môi nói:

- Cũng không phải như vậy, có lẽ Nạp Lan Khánh này tuy tâm tư thâm trầm, thế nhưng dưới tay lại không có quá nhiều cao thủ... Bằng không, với tâm cơ của hắn há phải ẩn mình lâu như vậy? Dù gì cho dù bản thân hắn lợi hại thế nào, thế nhưng đừng quên rằng căn cơ của Nạp Lan Gia không phải chỉ để ngắm đâu. Hoặc có lẽ, hắn có lý do gì đó không thể quang minh chính đại đoạt quyền... Thế nhưng cho dù thế nào, sự xuất hiện lúc này của ngươi, hơn nữa lại rõ ràng nhắm vào Nạp Lan Hạ, đối với hắn mà nói, cơ hồ chính là thời cơ phát động tốt nhất... Dù gì, thực lực của tiểu nha đầu đó đề ở đây, hắn vì muốn kéo ngươi vào cùng, mới không tiếc đem tặng nhiều thứ như vậy... Chỉ có điều tình hình trước mắt, nếu ngươi muốn đạt được mục đích, biết rõ là thuyền đạo tặc, ngươi cũng bắt buộc phải lên thôi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất