Đấu Thần

Chương 187: Tử cục

Đả tự: Sided Lovettt

***

Huyền U Quyết của Nạp Lan Bá, lúc này có thể nói đã bị phá hoại, thân hình của hắn cứng đờ lại, rồi không chịu được run lên bần bật, khuôn mặt đang hồng hào chớp mắt đã tối sầm lại.

Ấn ký mà ông phí công ngưng kết lại, thế nhưng vào lúc then chốt nhất, lại bị quỷ hồn của Ảnh Chi Khí ngưng thành phá hoại. Còn cổ họng của ông chỉ có thể phát ra tiếng như ú ở như bị trúng gió, vô cùng quỷ dị...

Keng!

Thân hình của Nạp Lan Phỉ và đạo hắc ảnh kia chạm vào nhau, trong không khí lóe ra một tia lửa, đó chính là Quỷ Khôi Lỗi của La Bàn.

Đúng lúc này, Ảnh Khôi Lỗi lại phát ra một uy lực cực lớn, tuy rằng trên người hắn không có chút đấu khí nào, thế nhưng chi dụng sức mạnh đơn thuần cũng đã đập, bồ, đầm, xé...

Các động tác khiến Nạp Lan Phỉ phải liên tiếp thối lui.

Chỉ có điều, Nạp Lan Phỉ cũng có chút bản lĩnh, đấu khí trong tay vung ra liên hồi, sau khi đánh Quỷ Khôi Lỗi ra khỏi nửa phân, còn có thể bổ về phía La Bản.

Trong lúc vội vàng, hắn còn quay đầu lại nhìn, trầm giọng quát:

- Nhanh chóng kết ấn, thời gian không đủ rồi!

Thân hình của La Bản đã bị Nạp Lan Phỉ ngăn lại, trong không trung không thể không dừng người lại, lúc này hắn đã bị mất đi sự điều khiển tinh diệu nhất.

- Nạp Lan Phỉ lão cẩu!

La Bản quát lên một tiếng anh chát, thân hình căng phồng lên. Đại Bi Âm Ma Thủ vỗ liền ba chưởng trong không trung, ngay lập tức ba đạo đấu khí ba động đã hình thành một cơn sóng lớn trùng trùng điệp điệp rồi lao thẳng vào Nạp Lan Phỉ.

Những nơi luồng khí màu đen ấy đi qua, âm khí dính nhớt trong hư không trong thoáng chốc bị quấy nhào. Trong hư không lờ mờ xuất hiện những vết nứt, trông vô cùng bá đạo.

Một chiều tốc độ bình thường, thế nhưng khí thế che phủ đất trời ấy lại khiến bất cứ người nào cũng không dám coi thường. Hơn nữa, La Bản đã tính kỹ Nạp Lan Phỉ muốn bảo vệ Nạp Lan Bá hoàn thành xong Huyền U Quyết, vì vậy mà chiêu này đánh thẳng vào đảo trên không mà không đánh vào người Nạp Lan Phỉ.

Lúc này trong lòng hắn đang nóng ruột sục sôi, chuẩn bị quyết liều mạng với Nạp Lan Phỉ.

Nạp Lan Phỉ cười lạnh một tiếng, hai tay điểm vào không trung vài lượt, theo đó có mấy đạo đấu khí đen nhánh đột nhiên bắn ra, hóa thành một chiếc lưới đấu khí chằng chịt quăng vào đòn tấn công trước, cùng lúc đó hắn lui người lại, trong chớp mắt đã đứng ở trước mặt đảo trên không.

Ý đồ muốn bảo vệ đã rất rõ ràng!

La Bản cười lạnh liên hồi, hắn không đợi kết quả của đòn vừa rồi, ấn ký trên hai tay lại nhanh chóng biến đổi. Đại Bi Âm Ma Thủ đã giống như hơi nước bốc hơi trong không khí, nhưng từng dòng khí hắc sắc lại giống như những vệt lửa bập bùng bên cạnh hắn, theo sự thay đổi của ấn ký trong tay hắn, những vệt lửa ấy không ngừng thay đổi hình dạng.

Ấn ký của La Bản không nhanh không chậm, thế nhưng mỗi lần hắn động tay, luồng hắc khí bên người dường như lại căng phồng lên. Mỗi lần như vậy, trong không gian xung quanh có thêm một cảm giác nặng nề, ai cũng có thể nhìn ra, chiêu thức tiếp theo của La Bản sẽ ghế gớm đến thế nào.

Nạp Lan Phỉ biến đổi sắc mặt, sau chốc lát, hắn lại nghiến chặt răng tay phải vỗ chưởng vào hư không thân hình đã đáp xuống trên đảo trên không cùng lúc đó ấn ký trong tay nhanh chóng thay đổi, vẻ mặt càng lúc càng nghiêm trọng.

Lúc này, chiêu đòn dữ dội lúc trước La Bản đánh ra đã bổ vào trước mặt Nạp Lan Phỉ.

Nạp Lan Phỉ biết rõ chiêu trước mặt này đáng sợ thế nào, thế nhưng hắn lại giống như không nhìn thấy, đôi tay vẫn từ từ biến đổi ấn ký, chân đạp vài cái, đã có mấy đạo quang nhận đấu khí chém thẳng vào chiêu thức kia, khiến thế công của nó bị cản lại phần nào.

Trong hư không hai luồng sáng đâm sầm vào nhau, thế nhưng lần này lại không có âm thanh nào phát ra, chỉ là âm khí xung quanh đã bị quyện vào trong ánh mắt của mọi người, sau đó... đổ sụp...

Nạp Lan Bá trong Hóa Khí Trì lúc này không bị Ma Thủ Van Biến của La Bản quấy nhiễu, thân hình đã vững lại. Ấn ký trong tay ông đã biến hóa không biết bao nhiêu lần, cuối cùng lại kết thành hình, sau đó chỉ cất tiếng quát khẽ:

- Đại... Đại thế...

Mới nói được hai chữ, Nạp Lan Bá chợt há toác miệng, một búng máu ộc trào ra nhuốm đỏ chòm râu trắng muốt dưới cằm hắn. Có điều, hắn lại dường như không hề nhìn thấy, chi cất tiếng cười ha hả, cuối cùng lại dùng sức lực cả người đề rống lên một câu đanh đúa:

- Đại thế... Đại thế như tro... Độn Hóa Khởi!

Phụt!

Vừa dứt lời, từng bụm máu đỏ sậm xen lẫn những cục thịt màu đen, đỏ phun ra rơi vào trong Hóa Khí Trì...

Cùng lúc đó, cơ hồ trong lúc hắn vừa dứt lời, đấu khí trong Hóa Khí Trì đã giống như đã tìm được chủ nhân của mình, đấu khí hình ốc xoáy quỷ dị bay đến quấn quanh Nạp Lan Bá.

Ầm!

Ngọn lửa màu trắng nhợt lại hóa thành đấu khí lao vọt lên trời, Nạp Lan Bá bên trong đó vẻ mặt hung tợn, râu tóc bị gió thổi ngược. Ai cũng có thể nhìn thấy rõ, da thịt của ông lúc này cơ hổ đã bị đấu khí cuồng bạo gọt đi một lớp, lộ ra một vùng da đỏ quạnh.

Quỷ dị, vô cùng khủng khiếp...

Tình cảnh như vậy, cho dù là tuyệt thế cường giả cũng phải cảm thấy rợn người.

Lúc này, mọi người đều hiều, nếu như Nạp Lan Bá muốn động thủ, đừng nói là Đấu Hoàng, thậm chí là Đấu Tôn cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của ông!

Chỉ vì tinh hoa đấu khí được vô số đời tổ tiên của Nạp Lan Gia để lại, lúc này đã hoàn toàn ngưng tụ trong cơ thể của ông.

Thế nhưng cũng như vậy, người nào cũng hiểu rằng lúc này cơ thể của ông đã yếu đến độ nào. Không cần đến ngoại lực, e rằng chưa đến lát sau, luồng đấu khí sôi trào kia sẽ có thể đánh tan thân xác của ông...

Thế nhưng, đây không phải chỗ quỷ dị nhất.

Cơn chao đảo cổ quái trong hư không đã dừng lại khi lời nói của Nạp Lan Bá vừa dứt, điều khiến người khác phải kinh hãi chính là sự ngừng rung chuyền của lần này khác với những lần trước.

Lúc này khí tức của Lý Dật tuy vẫn còn, thế nhưng hàm lượng đấu khí trong cơ thể đã là sự tồn tại cao nhất từ trước tới nay, sự cảm ứng của hắn lúc này dĩ nhiên cũng sẽ nhạy bén hơnn.

Hắn cảm nhận được rõ ràng, cơm chao đảo xung quanh tuy đã dừng lại, thế nhưng chỉ là biểu hiện bên ngoài. Sự chao đảo bên ngoài lúc này đã hóa thành nội lực, vô số âm khí đã thay đổi hình thái của mình, khiến Quỷ U Phong Đô thấp thoáng như đang rơi vào trạng thái thu mình lại.

Áp lực âm khí xung quanh càng lúc càng lớn, Lý Dật tin rằng lúc này bất cứ vật nào ở trong đó cũng ngay lập tức bị hóa thành tro bụi.

Đưa mắt nhìn xung quanh, khung cảnh vừa rồi bị thu rút bên trong đó đã hoàn toàn biến mất, ngay cả ngọn lửa trắng nhợt phun dưới đáo trên không cũng đã nhanh chóng thu lại, rồi biến mất trong hư không...

Đây có phải là sự bình yên trước khi nổi bão không?

Khóe mắt của Lý Dật giần giật, hắn nhìn những người bên cạnh mình. Chỉ đáng tiếc, lúc này, nồng độ đậm đặc của âm khí xung quanh đã lên đến cực hạn, khuôn mặt ai cũng mờ ảo, ngoài ở phía phụ cận đảo trên không...

Lý Dật dời ánh mắt sang đó, sau đó hắn nhìn thấy, việc thay đổi ấn ký vô cùng phức tạp của La Bản đã kết thúc. Vào lúc ấn ký trên tay hắn chỉ còn lại một khoảnh khắc, đấu khí âm thuộc tính nồng đặc ở người đã ngưng kết lại, chỉ đợi đến lúc trào ra...

Còn đối diện hán, sắc mặt của Nạp Lan Phỉ xám xịt lại. Chỉ có điều, đôi chân của hắn giống như đang cắm chặt vào đảo trên không ấn ký trong tay cũng cơ hồ ngưng kết lại cùng lúc đó.

Đằng sau hắn, luồng âm khí nồng đặc không biết từ lúc nào đã hình thành từng vùng khí hình ốc xoáy quỷ dị, không ngừng trào động theo hơi thở của hắn...

Còn Nạp Lan Bá...

Đấu khí căng phồng trên người Nạp Lan Bá chớp mắt đã biến mất. Chỉ có điều, lúc này trên người ông vẫn là một màu huyết hồng trên khuôn mặt già nua, chỉ có thể nhìn thấy mấy lỗ đen đang chậm rãi từng nhịp đóng mở...

Lý Dật cảm thấy đôi mắt mình đau nhức, thậm chí hắn nhìn thấy rõ, máu tươi đã không ngừng phun ra giữa các cơ thịt trên mặt của Nạp Lan Bá...

Rốt cuộc là chuyện gì khiến hắn lâm vào bước này?

Cảnh tượng trước mắt khiến Lý Dật bất giác ngậm chặt miệng, chỉ có điều, tuy rằng không có bất cứ cử động gì, hắn cũng cảm thấy hàm răng mình tê buốt...

Đột nhiên, hắn nhớ ra Huyện U Quyết vừa rồi, đã có đủ bốn chữ Thiên, Địa, Hỗn Độn... Vậy thì tiếp sau đây, có lẽ là "Biến"...

Chỉ là lúc này, rốt cuộc bản thân nên làm gì? Dựa vào sức mình mà đi ngăn cản? Hay là, đợi đến lúc Thiên Địa Hỗn Độn Biến được mở?

Chưa bao giờ có lúc Lý Dật lại cảm thấy khó khăn khi đưa ra quyết định như vậy... Thậm chí hắn còn muốn vò đầu bứt tóc mà suy nghĩ, chỉ có điều...

Hắn không có thời gian đó.

Nụ cười trên mặt của La Bản đã biến mất, thần sắc đã hiện ra vẻ nghiêm túc hiếm có. Đôi cánh đấu khí hắc sắc sau lưng hắn từ từ đập nhẹ, theo từng cái lần đập cánh, âm khí xung quanh hắn xuất hiện ra từng cơn gió xoáy...

Đôi cánh đấu khí hắc sắc lúc này hiện ra thật đẹp, có điều năng lượng bạo phát ẩn hàm bên trong lại khiến bất cứ người nào cũng không dám khinh nhờn.

Xèo!

Khí tức của Nạp Lan Phỉ và La Bản xộc vào nhau, âm khí giữa hai người phát ra những tiếng khó nghe, sau đó luồng âm khí bị khí tức của hai đại Đấu Hoàng nghiền nát, rồi tan ra...

Lúc này, hai tay của La Bản đột nhiên giơ lên, vạch ra một vòng tròn quỷ dị trong không trung. Chớp mắt, ống tay áo của hắn bị xé tan nát, cánh tay đang bình thường lúc này đã biến thành trong suốt... Mọi người đều có thể nhìn thấy rõ, trong cánh tay trong suốt của hắn có những luồng đấu khí hắc sắc lớn đang chảy...

Xuy!

Một vòng tròn đấu khí hắc sắc quỷ dị đã hiện ra trước mặt hắn, trong vòng tròn có một chuỗi hạt châu hắc sắc nối liền nhau, giống như một thực thể đang treo trước mặt hắn...

Vòng tròn và chuỗi hạt châu hắc sắc ấy giống như được liên kết thành một thể hoàn chinh, không ngừng bùng cháy. Trong chuỗi hạt châu, tuy rằng mọi thứ bên ngoài vẫn còn đang thay đổi, thế nhưng trong không gian La Bản khống chế, tất cả lại không hề thay đổi.

Chỉ là điểm này... Đã khó mà tin được...

Dưới khí thế của Huyền U Quyết, La Bản còn có thể tạo ra một không gian như vậy, có thể nói hắn đã chạm tới cánh cửa của cấp bậc Đấu Tôn. Chỉ là, với thực lực của hắn thì vẫn còn kém xa, từ đây có thể nhìn ra, chiêu Đấu kỹ của hắn sẽ cường đại như thế nào.

Nạp Lan Phỉ sắc mặt âm lãnh, đôi tay kết thành hình, âm khí hình ốc xoáy sau lưng càng lúc càng nhiều, thân hình hắn chập chờn muốn động cơ hồ lúc nào cũng có thể lao lên phía trước, đâm sầm vào La Bản.

Sắc mặt hắn thoáng chốc đã biến đổi không biết bao nhiêu lần, càng lúc càng khó nhìn. Trong tình hình này, Lý Dật thậm chí còn có tâm trạng khen ngợi một tiếng trong lòng, cảm xúc khuôn mặt của Nạp Lan Phỉ thật là phong phú.

Chỉ có điều cuối cùng, từng giọt mồ hôi lạnh trên mặt Nạp Lan Phỉ lại lách tách chảy xuống...

Như vậy, có thể thấy hắn đang chịu một áp lực rất lớn.

Đúng khoảnh khắc quỷ dị này, Nạp Lan Bá lúc này bộ dạng nửa người nửa quỷ lại chợt rùng mình, ấn ký cuối cùng đã được tạo ra trên tay. Trong sự im lặng quỷ dị có thể nghe thấy rõ ràng từng chữ phát ra khiến người khác lạnh buốt người:

- Quỷ U...

Có điều chỉ hai chữ ngắn ngủi, Nạp Lan Bá lại trào ra huyết thủy, sau đó, huyết thủy lại bị đấu khí sôi trào làm bốc hơi rồi uốn lượn quanh người ông, cảnh tượng khiến người khác phải giật mình!

Khí thế của La Bản ngưng kết lại cũng đúng lúc này đã biến đồi, hắn chợt đầy thẳng tay ra, khí thế đã ngưng kết được đẩy ra với thế rời non lấp biển, vòng tròn hắc sắc trước mặt cũng căng trào lên rồi nhanh chóng lao xuống!

- Ảnh Ma Đồng Quy!

Cùng lúc đó, thân hình của Nạp Lan Phỉ cũng bốc lên, khí tình hình ốc xoáy sau lưng hắn đã tụ lại theo động tác của hắn, hình thành từng con mãng xà hư ảo lớn rồi lao bồ về phía trước...

- Vạn Xà Thôn Thiên!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất