Lâm Khiếu Đường băn khoăn lo ngại, thực sự thì hắn cũng không muốn tu luyện giới Nam Xuyên Giới bị người khác tiêu diệt, lý do trọng yếu hơn nữa chính là vì muốn bảo trụ Hiên Viên Tông và Thiên Hà Tông. Một khi Nam Xuyên giới bị diệt vong thì Thiên Hà Tông và Hiên Viên Tông tự nhiên cũng không còn.
Đối với hai môn phái một trước một sau sinh ra ảnh hưởng nhất định đối với chính mình, Lâm Khiếu Đường nhiều ít có chút cảm tình riêng tư, không hy vọng chúng bị hủy diệt trước mắt bản thân.
Thông Vân chân nhân thọ thương đã ko thể gia nhập cuộc chiến, sắc mặt tu luyện giả Nam Xuyên Giới trong lồng giam đều vô cùng nghiêm trọng, chỉ có thể đặt hết hy vọng lên người vị đệ tam nguyên lão trẻ tuổi của Thiên Hà Tông kia mà thôi.
Lâm Khiếu Đường và người thanh niên tuấn mỹ kia giằng co, chỉ sợ là ko thể giải quyết nhanh trong thời gian ngắn được. Lúc này hai người quấn lấy nhau, không thể thu tay lại nhưng đồng thời vẫn ko thể làm gì được đối phương.
Ở phía xa, tam đại cổ thú đang diễn ra một trận quần đấu long trời lở đất, Hóa phượng thanh loan cùng Hóa long giao là chính thống thần thú, hai thần vật tranh đấu hoàn toàn theo bản năng, cũng như một núi không thể có hai hổ. Còn tham thị thú thực sự chỉ làm rối loạn cuộc chiến lên mà thôi, cục diện vốn có thể đơn giản nay trở nên cực kỳ phức tạp.
Ngoại trừ hai trọng điểm thu hút ánh mắt ra, bên trong không cũng đang có vài luyện giả hỗn chiến, vẫn đang ở thể giằng co, bất phân thắng bại.
Hoàn cảnh này rất thuận lợi cho hai nguyên lão của âm La Điện. Hai người đã biến mất sau ngọn núi, có lẽ đã thành công tiến nhập vào sào huyệt của Hóa long giao.
Nhìn thấy cảnh này ít nhiều chúng tu luyện giả đều sinh ra một chút tâm tình không cam lòng, thực sự là không thể tiếp thụ việc người của âm La Điện dễ dàng chiếm được tiện nghi như vậy. Nếu như để cho hai lão quỷ lấy được thứ tốt, thì chỉ sợ thế lực phân chia trong Nam Xuyên Giới sẽ biến đổi.
Nói chung, hàng trăm tu luyện giả đều đang bị nhốt cùng một lồng giam, thế nhưng trong lòng cũng đang thầm nghĩ tìm cách. Quá nửa trong số đó vì an nguy bản thân mà nôn nóng bất an, chỉ có một số người tu vi cao thâm, không ngừng tìm cách thoát ra để đoạt lấy bảo bối mà hai lão quỷ âm La Điện tìm được.
Ước chừng thời gian một chén trà nhỏ, mọi người tại đương trường cho rằng cục diện này sẽ phải duy trì rất lâu, đội nhiên trên đỉnh núi xa xa truyền đến những tiếng động điếc tai.
Sau đó, những tiếng long ngâm vang lên, tưởng chừng như khiến cho cả thiên địa phải run rẩy.
Trên đỉnh núi, hoa quang chợt lóe, hai người mặc truờng bào màu xám tro, chính là hai lão quỷ của âm La Điện, lúc này đang chạy thật nhanh. Trong đó âm Toàn lão tổ bị thương rất nặng, cánh tay vô lực, buông thõng sang bên, tựa hồ đã bị phế bỏ, trên người tràn đầy vết máu. Còn âm La Ma Quân kia sắc mặt trắng bệch, cũng đã thọ trọng thương.
Sau khi hai người bay ra ngoài lập tức bỏ chạy ko dám ngoái đầu lại, hướng về phía Lâm Khiếu Đường và vị thanh niên tuấn mỹ cướp đường phi hành điên cuồng, tựa hồ vừa nhìn thấy quỷ.
Ầm ầm, đỉnh núi lần thứ hai bị xé mở, lại một đầu hóa long giao có thân thể tương đối nhỏ màu vàng từ đó bay vọt ra, vốn là đôi mắt to lớn màu bạc, nay phát tán hồng quang bức nhân, trông bộ dạng cực kỳ phẫn nộ.
Xuất hiện một lúc hai đầu Hóa long giao, mọi người dĩ nhiên rất khiếp sợ. Loại thần thú này vốn bản tính cô độc, trước nay chỉ độc lai độc vãng, không thích quần cư, nay lại đồng loạt xuất hiện, thật sự là một việc kỳ dị khác thường.
"Sống mái đồng huyệt (đực cái một huyệt), đây chính là dấu hiệu trước khi hóa long. Hai đầu hóa long giao này còn cách thời điềm hóa long không xa. Bởi vậy mà cùng đến một huyệt hỗ trợ lẫn nhau, chỉ vì thời điểm nhất phi trùng thiên cuối cùng, là long hay là giao phải xem tạo hóa của chúng. Nếu như thất bại sợ là không còn khả năng thi thăng, nếu như thành công thì sẽ thoát thai hoán cốt hóa thành chân long phi thăng mà đi."
Một lão hòa thượng trong lồng giam trầm ngâm nói.
Lão hòa thượng nói ra những lời này cũng không ai chú ý, bởi mọi người lúc này đều tập trung vào đầu Hóa long giao thứ hai vừa bay ra. Con thần thú lúc này cuồng nộ chấn thiên, cự ly nghìn trượng thoáng cái đã bị nó bỏ lại đằng sau, khoảng cách lồng giam càng lúc càng gần.
Âm Toàn lão tổ và âm La Ma Quân tốc độ rõ ràng không sánh được với Hóa long giao, mắt thấy sắp bị đuổi kịp, tâm cơ chuyển động, hai người chia ra, một người bay nhanh về phía chiếc lồng lớn, hy vọng chiếc lồng có thể cản bước tiến của Hóa long giao.
Lửa giận của Hóa long giao từ lâu đã không kiềm chế được. Truy đuổi hai con bò sát nho nhỏ, chỉ hận không thể đem nuốt luôn vào bụng. Bất luận thứ gì cản trở việc truy đuổi, nó cũng chấn nát.
Nơi Hóa long giao đi qua, mọi thứ dường như đóng băng, sau đó lại như vỡ ra bởi tiếng rồng gầm. Không ít tu luyện giả gặp kiếp nạn, còn chưa biết chuyện gì xảy ra đã thịt nát xương tan.
Sắc mặt Lâm Khiếu Đường và thanh niên tuấn mỹ khẽ biến, hai lão quỷ chia ra bỏ chạy là để dụ cho Hóa long giao đến, lợi dụng bọn họ đối phó với cơn cuồng nộ của con thần thú.
Âm Toàn lão tổ và âm La Ma Quân lượn vòng qua chỗ Lâm Khiếu Đường cùng thanh niên tuấn mỹ, rồi hướng phía chiếc lồng lướt đi.
Thấy rõ thế đến cuồn cuộn của Hóa long giao, khuôn mặt của thanh niên tuấn mỹ hiện rõ nét hoảng hốt, chủ động truyền âm nói với Lâm Khiếu Đường:
"Ngươi và ta cùng thu tay lại, bằng không tất chết bởi con súc sinh kia!"
Lâm Khiếu Đường tự biết nặng nhẹ, tình huống khẩn cấp không nên chậm trễ, liền nói thẳng:
"Vậy thì ngay lập tức buông tay!"
Thời khắc nguy hiểm, hai người lại có thể kết hợp ăn ý đến khó có thể tưởng tượng, trong sát na thoát ly nhau.
Thế nhưng tốc độ của Hóa long giao quả thực quá nhanh. Hơn nữa khí lưu nó gây ra phạm vi cực lớn, Lâm Khiếu Đường và thanh niên tuấn mỹ chỉ kịp thu tay lại mà không kịp trốn chạy.
Dưới sự bất đắc dĩ, hai người chỉ còn cách đồng thời chống lại hóa long giao đang lao tới.
Thực tế từ lúc còn cách mấy trăm trượng, hai người đã cảm nhận được Hóa long giao. Trong thân thể của đầu thần thú này tản mát ra băng khí bức nhân, làm cho con người ta thấy bất an. Bất quá Lâm Khiếu Đường cùng thanh niên tuấn mỹ dù sao cũng đã có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, có thể dựa vào hộ thể chân khí mà miễn cưỡng chống đỡ lại hàn khí kia.
Cự ly của hai người với đầu thần thú càng lúc càng rút ngắn, cỗ hàn khí này như muốn đem không gian xung quanh đông cứng.
Khi Hóa long giao đã bay tới phía trước hai người, Lâm Khiếu Đường và thanh niên tuấn mỹ đã chìm trong một lớp băng sương, tay chân đông cứng, khí lực không thể vận chuyển linh hoạt. Lập tức hai người bắn ra mấy đạo tử mang cùng hơn mười đạo thúy lục quang mang, đánh thẳng vào Hóa long giao.
Oanh một tiếng, thiên địa biến sắc, khí lạnh cuồn cuộn. Lâm Khiếu Đường cùng thanh niên tuấn mỹ cho dù có một thân bản lĩnh cũng không thể đỡ được cường lực này, đồng loạt bị chấn bay ra ngoài.
Băng lãnh hàn khí điên cuồng quán nhập cơ thể, Lâm Khiếu Đường cố gắng dùng nguyên khí tống hàn khí ra ngoài, nhưng cố đến mẩy cũng vô dụng. Cả người như nứt ra, Lâm Khiếu Đường đánh giá độ lạnh này chỉ sợ là đã âm mấy trăm độ. Nếu chỉ là nhiệt độ ngoài trời thì không cần bận tâm, nhưng hàn khí lúc này đã xâm nhập vào trong cơ thể, gã có chút chịu không nổi. Cho dù là linh hồn giai hậu kỳ tu vi cũng khó trụ vững.
Thanh niên tuấn mỹ so với Lâm Khiếu Đường còn thê thảm hơn nhiều. Khuôn mặt tuyệt thế kia như bị dính một lớp băng mỏng, tái nhợt không chút huyết sắc, một thân thanh bào cũng đã bị tàn phá, thủng lỗ chỗ.
Hai người tuy rằng có chút chật vật, thân thụ thương nhưng cũng may là không bị tổn quá lớn, rốt cuộc cũng qua khỏi kiếp nạn.
Mấy đạo tử mang tự nhiên là phát xuất từ Tử Kim Thương trên tay Lâm Khiếu Đường, còn mấy đạo thúy lục quang mang là của thanh niên tuấn mỹ dùng pháp bảo bắn ra. Hai đại pháp bảo này uy lực không gì so sánh, nhưng cũng vô pháp cản trở Hóa long giao. Bất quá Hóa long giao cũng không khá hơn là mấy, toàn thân đầy dấu vết ngoại thương.
Cũng may Hóa long giao không vì vậy mà đem toàn bộ lực chú ý lên người Lâm Khiếu Đường và thanh niên tuấn mỹ, bằng không hai người sẽ lại một phen chật vật.
Vượt qua được trở ngại, hóa long giao còn chưa kịp hồi thần lại, liền va chạm vào chiếc lồng giam thật lớn, thiên địa vang vọng, một tiếng gầm thét trầm đục xé rách màng tai.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.comChúng tu luyện giả phần lớn ngất đi sau tiếng gầm của đầu thần thú, chỉ còn lại một số tu vi cao thâm là vẫn còn thanh tỉnh, nhưng hết thảy cũng đã nội thương. Nếu không nhờ bên ngoài lồng giam có một tầng kết trận bảo vệ và bản thân lồng giam vô cùng chắc chắn thì chỉ sợ lần này đã lấy đi tính mệnh của đại đa số người.
Khóe miệng Hồ Mị Nhi rỉ máu tươi, thần sắc u buồn nhìn về phía Lâm Khiếu Đường. Bỗng nhiên nàng phát giác màn bảo hộ che chắn bên ngoài chiếc lồng giam đã bị đánh vỡ, liền truyền âm ra cho Lâm Khiếu Đường:
"Công tử, người mau chạy đi, không cần lo cho ta. Yêu nhân Đại Hạ bắt chúng ta là có mục đích, nếu muốn đã có thể giết từ lâu, làm sao còn giam tới bây giờ, ta sẽ không việc gì đâu."
Lâm Khiếu Đường hướng ánh mắt ôn nhu nhìn liếc về phía hồng y nữ tử rồi truyền âm với nàng:
"Ta chỉ là tới để cứu ngươi, những người khác đối với ta không quan hệ!"
"Công tử!"
Sâu trong nội tâm của Lâm Khiếu Đường có một cỗ kích động khó có thể miêu tả, nhất thời không nói ra được lời nào.
"Hắn không có quên ta", Hồ Mị Nhi xúc động mạnh, nhưng rất nhanh đã trấn áp được, liền muốn lần thứ hai truyền âm cho Lâm Khiếu Đường. Đột nhiên một cỗ băng hàn lãnh khí ập đến, nàng phải vận toàn lực chống đỡ, vô pháp phân tâm để truyền âm.
Hóa long giao va mạnh vào chiếc lồng, tạo ra một cơn chấn động trời rung đất chuyển. Đầu thần thú này, mặc kệ vết thương do lực phản chấn của chiếc lồng, tiếp tục truy đuổi hai lão quỷ âm La Điện đang ở cách đó hơn trăm trượng.
Sắc mặt âm Toàn lão tổ cùng âm La Ma Quân ngưng trọng. Hai người cũng đã bị cỗ hàn khí gây thương tích, hành động có điều bất tiện. Nguyên tưởng rằng lưỡng đại cao thủ này quỷ dị hơn người, có thể gây thương tổn cho Hóa long giao, ai ngờ một chút cũng không có, ngược lại còn bị nó đuổi chạy thục mạng.
Có thể hóa long giao đánh đến trọng thương, nhưng chưa gây tổn thất đến căn cơ của hai lão quỷ. Hóa long giao là thượng cổ thần thú, không giống người bình thường, càng không như những yêu thú hạ cấp. Nó không điên cuồng bừa bãi mà quên mất mục đích của mình, tính mục đích của chúng rất mạnh, một đường liên tục gặp phải vật cản thế nhưng vẫn chưa thể làm cho hóa long giao tức giận đến mức bỏ qua cho mục đích của chính nó.
Âm La Ma Quân tốt xấu gì cũng là một linh hồn giai hậu kỳ, thấy rõ Hóa long giao thân thụ trọng thương, bèn tung ra một bộ xương khô, định đánh gục con thần thú. Nhất thời không trung âm khí đại thịnh.
Nhưng mà âm la khô lâu đã làm cho rất nhiều tu luyện giả Nam Xuyên Giới phải kiêng kị này không hề có tác dụng với Hóa long giao. Trong khoảnh khắc bị hàn khí của hóa long giao đông cứng, nhanh chóng mức vỡ nát.
Thấy Hóa long giao lao về phía bản thân, thần sắc âm La Ma Quân hiện lên vẻ không muốn, nhưng cũng đành cắn răng lấy từ trong bọc ra một vật, ném thẳng ra ngoài.
Thấy rõ vật đó, Hóa long giao nhất thời rúng động, gầm lên một tiếng, lập tức buông tha âm La Ma Quân, chuyển hướng đuổi theo vật vừa mới tung ra.
Âm La Ma Quân dùng lực cực mạnh, nhắm hướng thanh niên tuấn mỹ mà tung tới. Thanh niên tuấn mỹ thấy vậy rất đỗi nghi hoặc, không sao giải thích được. Nhưng khi thấy rõ Hóa giao long đang đến, tâm cơ nhất động, biết là âm La Ma Quân muốn gia hại mình.
Hàn khí trong cơ thể vẫn chưa được trục xuất hoàn toàn, lực lượng của thanh niên tuấn mỹ có hạn, nhưng vẫn phải phóng ra một miếng ngọc bội, ngọc bội va chạm với vật thể đang bay tới, biến đổi phương hướng trực tiếp rơi thẳng vào trong lồng giam.
Lúc này mọi người mới nhìn rõ vật kia là một quả trứng rất lớn màu trắng bạc.
Trứng giao long! Một trong những hạ giới chi bảo, vạn năm mới sản sinh ra một quả. Đây là vật đại bổ, bên trong chứa một cặp Hóa long giao một đực một cái, trứng giao long được tích tụ từ tinh hoa thiên địa, một khi đoạt được thì có thể luyện hóa, tu vi liền một bước lên mây, xác trứng càng là một loại tài liệu luyện bảo cực phẩm.
Thanh niên tuấn mỹ thấy rõ quả trứng giao long màu bạc, nhất thời hối hận vô cùng. Nếu biết sớm đó là trứng giao long đã không gạt đi, mà lập tức thu lấy bỏ trốn, mặc cho Hóa long giao có đuổi theo cũng không buông. Nếu quả trứng rơi vào tay thì dù nhiệm vụ lần này không hoàn thành, cũng không lo ngại gì nữa.