Lâm Khiếu Đường đạp lên từng thạch tượng tiến nhập vào tầng thứ hai bên trong tế đàn. Trên bốn vách tường từng phòng trong tế đàn đều có những cây đuốc thắp sáng xung quanh, cũng không có nhiều bụi bẩn hoặc mạng nhện, tựa hồ thường xuyên có người tới quét dọn.
Phía trước truyền đến tiếng đánh nhau, Lâm Khiếu Đường thuận theo tiếng thanh âm, đi dọc hành lang tới đầu cùng, tới trước một cánh cửa rồi lập tức tiến vào bên trong một gian thạch thất thật lớn.
Chỉ thấy hai Vu sư một nam một nữ đang cùng một con Song Đầu huyết xà màu hồng kích đấu kịch liệt.
Trên mỗi cái đầu của con Song Đầu huyết xà đều mọc lên một chiếc sừng sắc nhọn, dấu hiệu này nói rõ nó đã đạt tới thể thành thục cấp mười ba.
Lâm Khiếu Đường không dừng lại lâu, chân nhún một cái, thân thể giống như thiểm điện bắn đi, hướng tới một chỗ khác bên trong thạch thất bay đi.
- Đạo hữu, hỗ trợ!
Tiểu Ma Thiên Thiên thấy có một gã tu luyện giả xa lạ tiến vào nơi này liền cực kỳ kinh ngạc, bất quá chỉ thất thần trong nháy mắt, lập tức lãnh tĩnh nói.
Lâm Khiếu Đường đâu để ý tới, không đợi thanh âm truyền tới thì người đã tiến vào bên trong một cửa đá cách đó xa xa, kết trận phong ấn bên ngoài cửa đá đối với hắn căn bản không tạo thành bất luận uy hiếp gì.
Tiểu Ma Thiên Thiên nghiến răng một cái, trên hai lòng bàn tay là mấy hình nhân, trong nháy mắt đã phóng to biến thành một khôi lỗi trợ giúp cho Tiểu Ma Thiên Thiên chống lại công kích của Song Đầu huyết xà.
Được một chút thời gian thở dốc thân ảnh Tiểu Ma Thiên Thiên nhoáng lên, bất chấp tất cả bay thẳng về phía cửa đá. Hỏa vu vừa thấy thánh nữ rời đi, bản thân không có lòng dạ ham chiến muốn theo sau, thế nhưng Song Đầu huyết xà đâu cho hắn rời đi dễ như vậy.
Tiến vào bên trong cửa đá, đập vào mắt chính là một bậc thềm đá nhỏ hẹp dài không thấy đầu cùng, bất quá không có cơ quan và kết trận nào, Lâm Khiếu Đường hưng phấn bay xuống, rất nhanh liền đã tới đầu kia, một cánh cửa đá không hề bố trí cạm bẫy mở ra trước mắt, Lâm Khiếu Đường cẩn thận đề phòng bước vào bên trong.
Gian thạch thất này lớn hơn so với gian trước một ít nhưng bề ngang lại chỉ chưng hai ba mươi trượng, ở giữa có đặt một cái thạch đôn màu hồng.
Bên trên thạch đôn có một thanh nhận đao đỏ như máu cắm thẳng, thân đao màu huyết hồng, chuôi cầm dùng cho hai tay, bốn phía xung quanh thanh đao lấp lánh huyết quang, thấp thoáng còn có những tiếng ông ông chấn động.
- Đao tốt!
Kỳ Áo không kìm lòng được tán thưởng.
Lâm Khiếu Đường có thể cảm giác được rõ ràng trên thanh đao này tản mát ra sát khí cường đại, người có tu vi thấp nếu cách quá gần thanh đao này chỉ sợ tâm hồn lập tức bị ăn mòn, không bao lâu biến thành một tên khôi lỗi thị sát thành tính. Thảo nào nơi đây không cần quá nhiều khán hộ (bảo vệ), cũng bởi vì chính bản thân thanh đao này đã là một tồn tại vô cùng kinh khủng rồi.
Cho dù tu vi Lâm Khiếu Đường đã đạt tới địa vương giai trung kỳ đỉnh phong nhưng lúc này vẫn phải vô cùng cẩn thận. Huyết sát khí thanh đao này quả thực quá mức cường đại, hơi c chút vô ý liền có thể bị quấy nhiễu tâm thần.
Thân đao ước chừng có hai phần ba là cắm vào thạch đôn, hơn nữa xung quanh phạm vi bán kính mười trượng còn có một đạo bình chướng thật lớn màu hồng che lại toàn bộ thanh đao, chỉ sợ nếu không phải như vậy thì huyết sát khí tỏa ra xung quanh càng thêm dày đặc.
- Tiểu tử, mảnh toái phiến kia không ở chỗ này, lên trên đài quan sát xem.
Kỳ Áo đề nghị nói.
Lâm Khiếu Đường ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trên đỉnh thạch đôn có một chỗ hổng nhỏ, một đạo huyết quang vừa vặn chiếu tới, chiếu sáng toàn bộ khu vực phía trên thạch đôn.
Lâm Khiếu Đường khẽ động, một chiếc toàn phiêu đã bay vào trong vòng huyết quang, toàn phiêu vừa tới đã bị ăn mòn thành màu hồng.
Bên trong huyết quang có chứa huyết độc cường liệt, cực kỳ bá đạo.
Bất quá phàm là độc nguyên đều không thể làm cho Lâm Khiếu Đường sợ hãi, toàn phiêu ngoại trừ bị màu huyết hồng bao phủ bên ngoài ra cũng không xuất hiện tình huống gì khác.
Nguyên khí toàn thân Lâm Khiếu Đường bành trướng, chân khí hộ thể được mở rộng ra, Lục dực kim lôi sí phía sau đã dang rộng, hư ảnh chợt lóe, không xuất hiện trong vòng huyết quang mà hiện ngay trên đỉnh tháp.
Tuy nói Lâm Khiếu Đường có thể chống đỡ được huyết quang chi độc, nhưng cũng không thể khinh thường, vừa tiến vào đỉnh tháp lập tức thoát khỏi vùng huyết quang.
Trong gian phòng, bốn vách tường vẽ đầy các loại đồ án, lại có sáu cây thạch trụ theo từng vị trí đặc biệt dựng đứng, trên đỉnh mỗi một cây thạch trụ có gắn một viên ngọc lớn màu đen, mỗi viên ngọc này có đường kính hơn năm thước.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.comSáu viên ngọc khổng lồ màu đen và đồ án trên bốn vách tường thỉnh thoảng lại phóng ra hai loại chướng khí cổ quái, khi chúng giao hòa cùng nhau sẽ tạo thành một đạo hư ảnh biến ảo, rồi từng cái từng cái tiến vào trong vòng huyết quang.
Nguyên lai huyết quang kia cũng không phải là do từ bên trên chiếu xuống mà là do chiếu từ bên dưới lên, sau đó lại được những hư ảnh huyễn hóa chặn huyết quang không cho phát tán ra ngoài.
Lâm Khiếu Đường nhìn lướt qua bốn phía, quan sát hai mảnh toái phiến đang ở trạng thái giải phong ấn dính trên tường, lập tức xuất trảo thu hai mảnh toái phiến lại.
- Tiểu tử, lão phu vẫn có cảm giác nơi này rất cổ quái, đã lấy được hai mảnh toái phiến thì hãy nhanh chóng rời khỏi. Đỡ phải đêm dài lắm mộng.
Thanh âm Kỳ Áo có chút lạ thường nói.
Trong lòng Lâm Khiếu Đường cũng cảm giác có chút áp lực, nơi này hiển nhiên không hề đơn giản như mới nhìn qua, nhưng chỉ cần không xúc động đến những thứ kia hẳn là sẽ không đánh vỡ quy tắc nơi đây.
Đỉnh gian phòng nhưng thực tế lại không thấy đỉnh, Lâm Khiếu Đường phát hiện phía trên gian phòng kỳ thực được bao phủ bởi một không gian kết trận nào đó, căn bản không thể trực tiếp xuyên qua, muốn an toàn vẫn phải trở lại theo đường cũ.
Ngay lúc Lâm Khiếu Đường nhảy vào chỗ hổng muốn trở lại gian thạch thất bên dưới, bỗng nhiên toàn bộ ngọn tháp kịch liệt rung động, rồi những tiếng chấn động vang lên bốn phía, chấn nhiếp tâm thần.
Chỉ thấy một nữ tử mặc lục bào đang dùng một loại bí thuật từng chút từng chút rút thanh huyết đao kia ra khỏi thạch đôn, mỗi khi rút ra một chút, toàn bộ ngọn tháp lại rung chuyển một lần, phảng phất như yêu thú gặp phải thiên địch của mình phát ra những tiếng kêu khiếp đảm vô cùng.
Đang chú tâm rút đao, lần thứ hai Tiểu Ma Thiên Thiên nhìn thấy tên tu luyện giả thanh niên mặc tử bào xa lạ xuất hiện, trong lòng cả kinh, cho rằng người này muốn cướp đi thanh Thiên Huyết đao, nhất thời càng đẩy nhanh tốc độ, đồng thời lại phóng ra hơn mười hình nhân công kích tới.
Lâm Khiếu Đường căn bản không muốn dây dưa nhiều, cho rằng đối phương đang chuyên chú sẽ không bận tâm tới mình ai ngờ đối phương một câu cũng không nói, đã lập tức xuất thủ.
Ánh mắt Lâm Khiếu Đường ngưng trọng, nguyên niệm khẽ động phóng ra trăm viên hỏa châu.
Bang bang phanh… Hỏa châu bắn lên mình đám hình nhân lập tức bạo tạc kịch liệt, nguyên hỏa ẩn trong đó lúc này lập tức phát huy hiệu dụng, đám hình nhân tuy đã được xử lý qua phương pháp đặc thù nhưng cũng không thể chịu đựng nổi độc nguyên chi hỏa, trong khoảng khắc đã bị thiêu rụi.
Tiểu Ma Thiên Thiên biến sắc, không nghĩ tới đối phương cư nhiên có thể nhẹ nhàng phá vỡ thế công kích của mình như vậy, đành tạm thời ngừng thi triển bí thuật, trong miệng ngâm niệm một hồi rồi khẽ quát một tiếng.
- Đại di thiên trận!
Ba mươi sáu thanh Hoa tán (ô, dù) kịch liệt xoay tròn cắt tới Lâm Khiếu Đường.
Con ngươi Lâm Khiếu Đường co rút lại, ngày trước tại Đại Hạ cũng đã đấu qua một lần với nữ tử này, khi đó bất quá chỉ là tiểu di thiên hoa tán trận, số lượng cũng chỉ là mười hai thanh Hoa tán mà thôi, chỉ với bộ trận hình như vậy đã phi thường khó đối phó rồi.
Lâm Khiếu Đường lần thứ hai bắn ra hỏa châu, nhưng lực bạo tạc và nguyên hỏa với đám Hoa tán căn bản không tạo thành thương tổn.
Tên mặt Tiểu Ma Thiên Thiên lộ ra nụ cười nhạt, đây chính là tuyệt chiêu mà nàng vẫn luôn khổ tu nhiều năm qua, coi như là đại tu sư gặp phải cũng khó có thể chống đỡ.
Tiểu Ma Thiên Thiên ngóng nhìn lại phát hiện thanh niên kia tựa hồ nhìn có chút quen mắt, sau một hồi suy nghĩ, ánh mắt chợt biến đổi, thầm nghĩ, là hắn!
Tiểu Ma Thiên Thiên thế nào cũng không nghĩ tới hạ giới này cư nhiên lại có người có tốc độ tu luyện tương đương với mình, lẽ nào người này cũng là một người phát ngôn của tu luyện giả thượng giới, bằng không tuyệt đối không thể có tố độ tu luyện kinh khủng đến như vậy.
Tiểu Ma Thiên Thiên nghĩ như thế cũng không tính là hoàn toàn sai lầm. Lâm Khiếu Đường tuy rằng không phải là một người phát ngôn của tu luyện giả thượng giới, nhưng từ lúc hắn bước chân vào con đường tu luyện, gián tiếp đã được Kỳ Áo, một tu luyện giả thượng giới trợ giúp, mà công pháp tu luyện của hắn cũng vượt xa hạ giới.
Ngày trước ở ngoài thành Tân La, người này mới chỉ chỉ có tu vi sư giai, thời gian gần hai trăm năm lại có thể tiến vào hàng ngũ địa vương giai, tốc độ tu luyện như vậy phải nói là quá mức kinh khủng. Coi như Tiểu Ma Thiên Thiên cũng không thể so sánh. Trước sau cùng với người này gặp mặt hai lần, lần này nữa là lần thứ ba thế nhưng mỗi một lần gặp mặt thì người này cơ hồ đều có những bước tiến mang tính nhảy vọt, lúc này cẩn thận hồi tưởng lại mới thấy có chút kinh khủng.
Trước cũng là bởi vì tu vi và khí chất của người này biến hóa quá lớn, cho nên căn bản Tiểu Ma Thiên Thiên không ngờ tới cũng như không thèm lưu ý nên đến lúc này cẩn thận hồi tưởng lại mới nhớ đến.
Tiểu Ma Thiên Thiên một mặt thao túng Đại di thiên trận, một mặt thi triển bí thuật, từng chút từng chút một rút thanh đao kia ra khỏi thạch đôn.
Lâm Khiếu Đường phóng ra mấy loại pháp bảo bình thường, đều bị di thiên Hoa tán trận đơn giản phá tan, hiển nhiên nếu không cách nào hình thành pháp bảo trận hình thì căn bản không có biện pháp chống đỡ.
Ba mươi sáu thanh Hoa tán bao vây xung quanh Lâm Khiếu Đường, toàn bộ Đại di thiên trận đã được thành hình.
Tiểu Ma Thiên Thiên vừa thấy cảnh này, lạnh lùng cười, lực chú ý lại càng đặt nhiều hơn vào việc rút đao, đây mới là mục đích chân chính của nàng.
Bỗng nhiên, không trung tử mang bùng phát, Đại di thiên trận đang co rút lại trong nháy mắt bị đẩy ra.
Tiểu Ma Thiên Thiên vừa nhìn cảnh này lập tức kinh hãi, chỉ thấy ba mươi sáu thanh tử kim thương đã liên tục đẩy lui ba mươi sáu chiếc Hoa tán, mà một vài Hoa tán đã xuất hiện vết rạn cũng như mấy lỗ thủng.
Những thanh Hoa tán này dùng Kim nham trúc và Cương ngọc chỉ làm nguyên liệu chính để luyện chế, trong đó còn thêm một vài tài liệu có tính dung hợp, mà phải biết rằng hai loại nguyên liệu chính kia hạ giới căn bản là không có bao nhiêu, đây chính là do Hoàng phi nương nương chỉ dẫn và tiêu hao rất nhiều tài nguyên mới có thể tạo ra phỏng chế phẩm này, còn tại thượng giới bộ pháp bảo này có tên là Kim trúc ngọc hoa tán.
Tuy rằng chỉ là phỏng chế phẩm, nhưng uy lực của nó lại không chút thua kém, nếu có thể trải qua bồi dưỡng lâu dài thì có thể đạt tới Kim trúc ngọc hoa tán. Loại pháp bảo này có được hơn phân nửa uy lực so với thượng nguyên thánh bảo.
Thượng nguyên thánh bảo so với thiên nguyên thánh bảo coi như kém hơn một bậc. Pháp bảo kém nhất thượng giới chính là nguyên thanh bảo, trên nữa chính là thượng nguyên thánh bảo, còn thiên nguyên thánh bảo chính là pháp bảo lợi hại nhất trong các loại pháp bảo, uy lực của nó tuyệt đối không phải hai loại kia có thể so sánh được.
Đối với việc tử kim thương rất đơn giản đã có thể chọc thủng Hoa tán của mình, nội tâm Tiểu Ma Thiên Thiên lúc này không phải là kinh ngạc mà chính là kinh hãi. Vốn là người phát ngôn của tu luyện giả thượng giới, nàng phi thường rõ ràng trong các loại pháp bảo có chênh lệch như thế nào, càng hiểu rõ uy lực pháp bảo của chính mình, mà tử kim thương của đối phương cư nhiên lại có thể làm được điều này thì ít nhất cũng phải đạt tới cấp thượng nguyên thánh bảo trong phân phia cấp bậc pháp bảo thượng giới.
Lúc này Tiểu Ma Thiên Thiên càng thêm kiên định với suy nghĩ kẻ này chính là người phát ngôn của tu luyện giả thượng giới, nhìn lại Thiên huyết đao đã được rút ra hơn phân nửa, tay vung lên rồi nắm chặt lấy.
Trong không trung, ba mươi sáu chiếc Hoa tán lập tức đồng thời thu về, tụ hợp lại thành một loại hình thái mới, có phần tương tự với pháp khí dạng thương.
Tán tiêm (mũi nhọn đỉnh ô, dù) tuy là sắc bén, thế nhưng kỳ thực bên trong trống rỗng, một cỗ sương mù màu sắc rực rỡ từ đó phiêu đãng tỏa ra ngoài.
Sương mù cùng với tán thương hình thành một pháp trận hoàn toàn mới, dường như mọi thứ áp bách đều được tụ lại tại đây. Lâm Khiếu Đường không chút hoang mang, ba mươi sáu thanh tử kim thương chia ra bốn phía, vững vàng cấu thành trận hình phòng ngự Hạ huyền tử kim thương.
Tiểu Ma Thiên Thiên bùng phát nguyên niệm, điên cuồng điều khiển trận hình công kích, thế nhưng vô luận là công kích điên cuồng cỡ nào thì Thương tán cũng không thể phá được Tử kim thương trận, sương mù cũng phiêu đãng bay vào nhưng là bên trong Tử kim thương trận lại ẩn hàm độc nguyên và Dung hồn yêu hỏa, một khi sương mù tiến vào lập tức bị tử hỏa thiêu cháy rồi thôn phệ hoàn toàn.
Lâm Khiếu Đường khẽ động tâm niệm, Tử kim thương trận lập tức chuyển đổi, chuyển thành trận hình công kích, điên cuồng hướng tới Thương tán trận hình, sương mù xung quanh lập tức bị thôn phệ sạch sẽ.
Tiểu Ma Thiên Thiên kinh hãi, mặt cắt không còn chút máu. Thiên huyết đao mới rút ra được hơn phân nửa, còn lại gần phân nửa vẫn cắm trong thạch đôn, mà hư không đã có ba thanh tử kim thương xuyên qua Thương tán trận bắn tới.
Mắt thấy Tử kim thương đã phóng tới đây, ngay lúc Tiểu Ma Thiên Thiên chuẩn bị liều mạng nguy hiểm chịu trọng thương để chống đỡ Tử kim thương thì bên ngoài cửa chợt lóe kim quang.
Bên ngoài cửa cùng lúc xuất hiện ba cỗ khí nguyên cường đại, sắc mặt Lâm Khiếu Đường ngưng trọng, cặp lông mày đã hơi nhăn lại.