Mỗi vị trí trên sân rộng cũng không có đánh dấu tính danh, hiển nhiên là có thể tùy tiện ngồi, bởi nhân số đông đảo, đợi cho hơn phân nửa tu luyện giả an tọa đã trôi đi mất nửa canh giờ.
Mỗi vị đại tu sư vừa đến liền trực tiếp bay vào trong đại điện, mấy người Lâm Khiếu Đường nhận biết cũng đều bay cả vào, trong đó cũng có Hỏa Diễm Lão Tổ, Luyện Hỏa Chân Nhân và Liên Hỏa Tiên Tử.
Vài tên tu luyện giả đứng cạnh Lâm Khiếu Đường châu đầu ghé tai nhỏ giọng với nhau, ai nấy đều nhìn bên trong đại điện với vẻ ước ao. Một gã thanh niên thư sinh càng lắc đầu nói:
- Không biết khi nào chúng ta có thể bước vào bên trong đại điện, lúc đó thì quá tốt rồi!
Một gã nữ tử mặc cung trang khác nói:
- Ngươi hãy cứ đợi kiếp sau đi!
- Vị đạo hữu này, ngươi có thể tránh ra một ít, nơi này năm người chúng ta đã chọn từ trước, xin mời đến chỗ khác ngồi!
Một gã nho sinh trong số mấy người đi tới trước Lâm Khiếu Đường có phần ái ngại nói.
- Đạo hữu, ngươi một mình tới đây sao?
Gã thư sinh sau khi quan sát Lâm Khiếu Đường một chút liền bất ngờ hỏi.
Lâm Khiếu Đường khẽ gật đầu, cũng không muốn nói nhiều với mấy người này, đang muốn ly khai thì gã nữ tử mặc cung trang kia lại nói:
- Đạo hữu, ngươi nếu một mình tới đây, lại không môn không phái, hay là đi thôi, ngươi chỉ sợ khó kiếm được một chỗ. Bên ngoài Tạo Linh Tông cũng không có thống nhất an bài, đều là tùy ý hành sự, nguyên nhân chính cũng là không muốn những kẻ không mời mà đến.
Một gã Thiếu nữ mặc lục y khác nhìn Lâm Khiếu Đường có điểm khinh thường nói:
- Đạo hữu, không phải ta xem thường ngươi, linh hồn giai sơ kỳ đến xem náo nhiệt làm gì, thừa lúc trở về đi, đỡ phải tới cảnh không chỗ ngồi rồi bị người ta chế nhạo.
Lâm Khiếu Đường đối với bên trong đại điện cũng không hứng thú, thầm nghĩ tùy tiện tìm một chỗ ngồi bên ngoài đợi một hồi tới khi điển lễ hoàn thành liền tự rời đi, hắn không có một chút ý tứ tham dự, chủ yếu là do ứng phó mà thôi, chí ít để Linh Dược Lão Tổ nhìn một chút chính mình đã tới là đủ, ít nhất vẫn là làm tròn lễ nghĩa.
Chỉ là Lâm Khiếu Đường không nghĩ tới cư nhiên lại gặp phải cảnh này, trong lòng không khỏi tự giễu, hiển nhiên không có thừa tâm tình nói thêm với những tên tu luyện giả này.
Lâm Khiếu Đường chẳng cần tính toán với đám tiểu bối, tránh xa một chút sang bên cạnh lại tìm được mấy chỗ ngồi vẫn chưa có người.
Ngay lúc Lâm Khiếu Đường chuẩn bị ngồi xuống, bỗng nhiên bên trong đại điện truyền đến một tiếng la lớn:
- Lâm đ*o hữu, xin mời vào đại điện, sao có thể cho ngươi ngồi bên ngoài được!
Tiếng nói vừa dứt, một đạo thân ảnh từ bên trong đại điện bay ra, chính là Linh Dược Lão Tổ, một tiếng lớn này cũng thu hút sự chú ý của không ít tu luyện giả.
Mọi người không khỏi đều nhìn về phía Lâm Khiếu Đường, đối với thân phận vị thanh niên mặc tử bào này nhất thời có chút hiếu kỳ, dù sao có thể khiến Linh Dược Lão Tổ chuyên trách nghênh tiếp, nhân vật như vậy tất nhiên không phải bình thường được.
Đám tu luyện giả vừa xa lánh Lâm Khiếu Đường lại càng kinh ngạc, vô luận như thế nào đi nữa bọn họ cũng không nghĩ một gã tu vi linh hồn giai sơ kỳ lại có thể khiến đích thân Linh Dược Lão Tổ thỉnh mời.
Thiếu nữ mặc lục y trước buông lời khinh thường Lâm Khiếu Đường lúc này nét mặt đã xuất hiện vẻ hối hận, lần này đi ra nàng muốn tìm cho mình một vị bạn lữ song tu, tu vi của thanh niên mặc tử bào này tuy rằng kém mình nhưng xem ra lại có chút bối cảnh, hẳn là một lựa chọn không tồi.
Lâm Khiếu Đường lại có chút bất đắc dĩ, lúc này chính mình khó tránh khỏi phải đi vào đại điện, khi đó sợ rằng khó giữ kín được thân phận., hơn nữa lúc này cũng không thể rời đi, dù sao những người bên trong đại điện không ai là dễ chọc tới, toàn bộ đều là những lão quái địa vương hậu kỳ, càng có tuyệt thế cao nhân như Vũ Thái Đấu, chính mình nếu sớm bỏ đi chắc chắn sẽ làm mất lòng bọn họ.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLLinh Dược Lão Tổ tiến tới xin lỗi nói:
- Lâm đ*o hữu, để ngươi chờ lâu như vậy thực sự là Văn mỗ đã thất trách, hôm nay khách nhân thực sự quá đông khiến mỗ tiếp đãi không xuể, có chỗ nào thất lễ còn thỉnh Lâm đ*o hữu thông cảm cho.
Linh Dược Lão Tổ dĩ nhiên chủ động chịu nhận lỗi, hành động này nhất thời khiến chúng tu luyện giả xung quanh tròn mắt nhìn, đối với thân phận thanh niên mặc tử bào càng thêm tò mò hứng thú.
- Lẽ nào người này có liên quan gì với Bất Chu Sơn hay Thái Vũ Môn sao?
Thiếu nữ mặc lục y lẩm bẩm, thân phận của thanh niên mặc tử bào càng đặc thù thì nàng lại càng hối hận.
- Ta xem không giống!
Thanh niên thư sinh lắc đầu nói.
- Người này hẳn không phải là người trong đại môn phái, tu vi cũng quá yếu đi!
Nữ tử mặc cung trang có điểm bất bình trong lòng nói.
Ngay khi mọi người còn đang suy đoán lung tung, bên trong đại điện truyền ra một trận tiếng cười lớn, bên trong tiếng cười còn ẩn hàm một cỗ nguyên lực khiến cho không ít tu luyện giả có tu vi hơi yếu kém một chút cảm thấy khó khăn, thậm chí đầu óc choáng váng.
Mấy người thiếu nữ mặc lục y mặc dù không đến mức choáng váng đầu óc thế nhưng vẫn cảm thấy khó khăn, lông mày không khỏi nhăn lại.
Chỉ thấy một đạo quang mang màu vàng lấp lánh thoáng qua, một vị lão giả thân hình lực lưỡng xuất hiên trước mắt chúng nhân, người này chính là Vũ Thái Đấu, đệ nhất cao thủ Chu Võ Quốc.
- Ha ha ha, Lâm đ*o hữu cần gì phải khách khí, ngồi cùng một chỗ với đám tiểu bối này thực sự làm mất thân phận của đạo hữu, lão phu rất không đồng ý, Lâm đ*o hữu ngươi ngồi chỗ này thì mấy người chúng ta ngồi bên trong sao được!
Vũ Thái Đấu trực tiếp nói, hơn nữa thanh âm còn rất lớn.
Ngay cả Vũ Thái Đấu cũng phải tỏ thái độ với thanh niên mặc tử bào này, hơn nữa một phen vừa rồi còn có ý tứ xác minh rõ ràng, chúng tu luyện giả bốn phía coi như có ngu ngốc đến mấy cũng có thể nhận ra.
Thanh niên mặc tử bào cũng là một lão quái địa vương giai?
Thiếu nữ mặc lục y, thanh niên thư sinh và nữ tử mặc cung trang ai nấy đều ngưng nét mặt, rồi lại có phần bối rối khẩn trương, hồi tưởng lại thái độ chính mình vừa rồi, nếu đối phương là một lão quái địa vương giai mà nói, kia chẳng phải tự chuốc họa vào thân sao.
Thanh niên thư sinh vừa nghĩ vậy, cũng bất chấp, lập tức tiến lên thi đại lễ nói:
- Lâm tiền bối, vãn bối vừa rồi lỗ mãng, nếu có điểm gì sai sót mong tiền bối tha thứ cho!
Thiếu nữ mặc lục y gần như sợ hãi sắp khóc, chính mình thực sự quá buồn cười, đầu tiên là khinh thường người ta, có lúc lại muốn cùng người ta song tu, hiện tại lại biết người ta cư nhiên là một địa vương giai lão quái, những điều này quả thực buồn cười đến cực điểm, chỉ biết đi tới nói:
- Lâm tiền bối, vãn bối vừa rồi đã đắc tội.
Vũ Thái Đấu không đợi Thiếu nữ mặc lục y nói hết lời, không nhịn được nói:
- Cút, không thấy lão phu đang nói chuyện với Lâm đ*o hữu sao? Lâm đ*o hữu chính là đương đại cao nhân, không thèm tính toán với đám tiểu bối các ngươi, thực sự là mất hứng, cút cút cút!
Ba tiếng "cút" của Vũ Thái Đấu còn ẩn chứa cực đại khí nguyên trùng kích bên trong, vài tên tu luyện giả thiếu chút nữa không chịu được ngất đi, bất quá bọn họ đều rất rõ ràng như vậy là Vũ Thái Đấu đã hạ thủ lưu tình rồi.
Tại trước mắt bao nhiêu người, Vũ Thái Đấu tự mình lôi kéo thanh niên mặc tử bào đi vào trong đại điện, Linh Dược Lão Tổ cũng đi bên cạnh, dáng vẻ thập phần cung kính.
Bỗng nhiên bên trong chúng tu luyện giả như có người nhớ tới điều gì, nhẹ giọng nói:
- Lẽ nào người này chính là người hơn hai tháng trước độc chiến năm vị đại tu sư sao?
Thanh âm không lớn, thế nhưng rất nhanh được truyền rộng ra chúng nhân, tựa hồ chỉ có khả năng này là duy nhất, một người có thể để Vũ Thái Đấu tự mình nghênh tiếp, tuyệt đối không phải là người bình thường được.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ chắm chú nhìn vào bóng lưng thanh niên mặc tử bào chậm rãi biến mất trên bậc thềm rồi tiến vào bên trong đại điện.