Nhắc đến sự tích đen tối làm Nộ Sơn Thánh biến sắc mặt, nét mặt sa sầm nói:
- Lôi Bạo đạo huynh không cần lo, nói đến chuyện năm đó thì Thánh Viện chẳng tốt lành gì. Các người giao ra bao nhiêu người, các người lén làm bao nhiêu hoạt động xấu xa?
Nộ Sơn Thánh và Lôi Bạo Thần đều tự vạch một số chuyện xấu xa trong Thượng Bộ, Thánh Viện, thi nhau vạch áo cho người xem lưng, hai bên không nhường một bước.
Mới rồi Thượng Bộ, Thánh Viện còn hợp tác đối kháng Lý Thất Dạ nhưng lúc này bọn họ tự bôi tro vào mặt nhau.
Thật ra chuyện này không khó hiểu, đối diện tổ khí Cuồng Đế Thương thì có ai không tim đập nhanh? Đừng nói môn phái xích mích nhau, vì món tổ khí như Cuồng Đế Thương thì phụ tử cãi nhau cũng rất bình tĩnh, không hề làm người ta ngạc nhiên chút nào.
Lôi Bạo Thần hừ lạnh một tiếng:
- Vậy sao?
Lôi Bạo Thần cười khẩy nói:
- Nếu không nói chuyện trước kia thì thôi nói bây giờ đi. Thượng Bộ các người hiện đang làm chuyện xấu xa gì, đừng tưởng người ta không biết gần đây các ngươi lén làm vài chuyện gì đó. Muốn người không biết trừ phi mình đừng làm.
Lôi Bạo Thần và Nộ Sơn Thánh cãi nhau, Thánh Viện hay Thượng Bộ đều muốn độc chiếm thanh Cuồng Đế Thương này.
Nhiều lão tổ môn phái thế gia rất vui khi thấy Thượng Bộ, Thánh Viện chó cắn chó. Nếu Thượng Bộ, Thánh Viện tự tàn sát nhau thì không chừng bọn họ có thể ngồi ngư ông đắc lợi, vậy là bọn họ sẽ nhặt của rơi, chiếm Cuồng Đế Thương làm của riêng.
Trong khi Lôi Bạo Thần và Cuồng Đế Thương không ai nhường ai thì tiếng vỗ tay vang lên:
- Hay, nói rất hay, nói hay lắm!
Một người cười to bảo:
- Các ngươi chó cắn chó náo nhiệt thật, cũng rất hay. Nhưng ta phải làm các ngươi tạm dừng chút.
Khi nghe thanh âm đó Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ vụt xoay người khác, ánh mắt giết người bắn phá xung quanh.
Trong đám người chỉ có Lý Thất Dạ là dám nói chuyện kiểu đó với bảy Chân Thần bọn họ, chỉ có Lý Thất Dạ mới dám không kiêng nể gì với bảy Chân Thần.
Thấy Lý Thất Dạ, Nộ Sơn Thánh và Lôi Bạo Thần tim rớt cái bịch. Bọn họ bị Cuồng Đế Thương làm mờ mắt quên mất còn kẻ thù là Lý Thất Dạ.
- Đánh gãy các ngươi giữa chừng, ngại quá.
Lý Thất Dạ nhìn nhóm Nộ Sơn Thánh mỉm cười nói:
- Ta đành nói tiếng xin lỗi đã đâm bể giấc mơ đẹp của các ngươi. Thánh Viện hay Thượng Bộ gì đó, các ngươi đều mơ giữa ban ngày. Cuồng Đế Thương này không đến lượt các ngươi có nó, thanh Cuồng Đế Thương do ta quyết định.
Lý Thất Dạ nói câu đó tức là không nể nang gì Thượng Bộ, Thánh Viện, tát mạnh vào mặt họ.
Đám người xem nhìn nhau, đã sắp thói quen Lý Thất Dạ bá đạo. Mọi người nhìn hướng Lý Thất Dạ và bảy Chân Thần Nộ Sơn Thánh.
Lúc này môn phái nào, thế gia nào đều khao khát Lý Thất Dạ và bảy Chân Thần đánh nhau.
Nếu Lý Thất Dạ đánh với bảy Chân Thần Nộ Sơn Thánh thì không rảnh quan tâm Cuồng Đế Thương, lúc đó bọn họ sẽ nhặt của rơi, có thể thừa dịp ngàn năm một thuở cướp lấy Cuồng Đế Thương.
- Huênh hoang!
Nghe Lý Thất Dạ nói thế Nộ Sơn Thánh hừ lạnh một tiếng:
- Xếp bối phận cũng không đến lượt ngươi đòi quyền sở hữu Cuồng Đế Thương!
- Đúng vậy!
Lôi Bạo Thần lạnh lùng nói:
- Cuồng Đế Thương thuộc về Cuồng Đình đạo thống, người lai lịch không rõ ràng không có tư cách sở hữu nó. Nếu dám nhúng chàm tức là đối địch với toàn Cuồng Đình đạo thống, giết không tha!
- Cuồng Đế Thương phải do chính thống Cuồng Đình đạo thống kế thừa, người khác đều không có tư cách.
Nộ Sơn Thánh sắc bén cảnh cáo:
- Đặc biệt là hạng người không rõ lai lịch như nhà ngươi càng không có tư cách nhúng chàm!
Lúc này một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Ai nói Lý công tử không có tư cách?
Thanh âm trong trẻo êm tai, rất có sức cuốn hút.
Rầm rập rầm rập!
Một đội người chạy nhanh đến, hoàng khí ngút trời, dũng sĩ như sư tử lao nhanh đến, khí thế hoành bá bát phương.
Khi đoàn người đứng lại trước mặt mọi người thì thấy một nữ nhân ngồi trên phượng liễn. Nữ nhân mặc phượng y, phượng nghi vô song. Một đế ấn đại biểu quyền lực đặt bên cạnh nữ nhân, nàng là Vương Hàm, hoàng hậu của Cuồng Đình đạo thống.
Bên cạnh phượng liễn của Vương Hàm có một lão nhân ôm đao đứng, lão nhân toát ra đao quang đáng sợ như đã hòa thành một với trường đao trong ngực.
Thấy đoàn người, đám đông lòng rung động, đã biết người đến là ai:
- Thiết kỵ Vương phủ!
Đội thiết kỵ này đại biểu cho lực lượng trung kiên nhất của Vương phủ một trong bốn thế lực lớn của Cuồng Đình đạo thống.
Thấy đế ấn đặt bên cạnh hoàng hậu Vương Hàm thì đám tu sĩ quỳ lạy. Dù sao hoàng đế mới chưa sinh ra, hoàng hậu Vương Hàm chấp chưởng đế ấn tức đại biểu cho chính thống của Cuồng Đình đạo thống, nàng đại biểu quyền lực Cuồng Đình đạo thống. Những người có mặt hễ là đệ tử Cuồng Đình đạo thống thì dù xuất thân từ môn phái nào đều phải quỳ lạy tham kiến.
Chỉ có đại nhân vật đẳng cấp lão tổ hoặc Chân Thần là không cần quỳ lạy hoàng hậu Vương Hàm, như nhóm Nộ Sơn Thánh vẫn đứng thẳng tắp.
Thấy lão nhân ôm đao đứng cạnh phượng liễn của hoàng hậu Vương Hàm, lão tổ mạnh như Nộ Sơn Thánh, Lôi Bạo Thần đều con ngươi co rút giật mình kêu lên:
- Đao Liệt Thần Từ Hạo Đông!
Nghe cái tên đó đám người rung động giật nảy mình nhìn lão nhân:
- Đao Liệt Thần, Từ Hạo Đông!
Nhiều người trong Cuồng Đình đạo thống đều nghe cái tên Đao Liệt Thần Từ Hạo Đông, người đời gọi là đệ nhất cao thủ Vương phủ, Đại Cảnh Chân Thần.
Tuy Đao Liệt Thần Từ Hạo Đông cùng là Đại Cảnh Chân Thần như Nộ Sơn Thánh, Lôi Bạo Thần nhưng mạnh hơn hai người này nhiều. Vì Nộ Sơn Thánh, Lôi Bạo Thần từng thua dưới tay Đao Liệt Thần Từ Hạo Đông. Cả hai từng đánh nhau với Tử Hạo Đông nhưng không đánh lại.
Nên Đao Liệt Thần Từ Hạo Đông mới có danh hiệu là đệ nhất cao thủ Vương phủ.
Hoàng hậu Vương Hàm xuất hiện tại đây, Đao Liệt Thần Từ Hạo Đông tự mình hộ giá, cường giả Thượng Bộ, Thánh Viện đều hiểu sóng gió của Vương phủ đã qua, Vương Hàm thành người thắng.
Trước đó có tin tức truyền rằng Vương phủ rơi vào nội đấu, có lão tổ Vương phủ muốn đề cử người mạnh mẽ hơn nữa thay thế Vương Hàm bước lên ngai vàng, nên Vương Hàm bị nguyên lão Vương phủ buộc lội, đối mặt bị phế truất.
Nhưng bây giờ Vương Hàm xuất hiện tại đây, có Đao Liệt Thần Từ Hạo Đông đệ nhất cao thủ Vương phủ tự mình hộ giá tức là cuộc nội đấu này Vương Hàm thắng. Nàng tổng hợp tất cả lực lượng Vương phủ, khiến toàn bộ Vương phủ ủng hộ nàng, để nàng với tư thái hoàn toàn mới xuất hiện trong cuộc chiến quyền lực này.
Có lão tổ thế gia thấy hoàng hậu tự mình giá lâm thì lẩm bẩm:
- Đúng là lợi hại, hèn gì có thể chủ trì đại cục Vương phủ.
Mấy năm nay hoàng hậu Vương Hàm luôn điệu thấp ít khi lộ mặt nhưng người hiểu nội tình thì biết nàng không thua kém gì hoàng đế.
Hoàng đế trước kia là người khác họ ở rể trong Vương phủ, một tiểu tử khác họ muốn được lão tổ Vương phủ ủng hộ và ngồi trên ngai vàng thì khó tin cỡ nào? Chuyện đó vô cùng khó khăn.