- Tặng huyết sâm này cho nàng.
Lý Thất Dạ lấy huyết sâm ngàn vạn năm ra nói:
- Vẫn câu cũ. Nếu nấu huyết sâm thì rất ngốc, giữ nó bên mình sẽ có lợi lớn. Có thể lấy được niềm tin của nó hay không phải xem bản lĩnh của nàng. Nếu thành công thì tương lai nó không chỉ giúp nàng một tay mà còn có lợi rất lớn.
Nhìn huyết sâm bị Lý Thất Dạ phong ấn, Lý Khiêm giật mình kêu lên:
- Huyết sâm trên ngàn vạn năm, đây là sâm vương trong sâm vương!
Đám Lý Khiêm thế mới hiểu Lý Thất Dạ đột nhiên rời đi là bắt huyết sâm.
Nhìn sâm vương trong tay, mắt Sở Thanh Lăng xoe tròn, không dám tin vào mắt mình. Sở Thanh Lăng truy bắt huyết sâm này tốn bao nhiêu công sức mà không thành công, bây giờ Lý Thất Dạ lại tặng nó cho nàng.
Đây là huyết sâm trên ngàn vạn năm! Như Lý Khiêm nói, sâm vương trong sâm vương.
Sở Thanh Lăng kích động nói:
- Đa tạ công tử, Thanh Lăng nguyện vượt lửa qua sông vì công tử!
Lý Thất Dạ gật đầu:
- Trở về đi.
Cuộc chiến Khuyết Nha sơn khiến đại cục Cuồng Đình đạo thống đã quyết định. Thượng Bộ, Thánh Viện bị bại như núi đổ. Môn phái truyền thừa như Bắc Cảnh, Trần gia không cần hoàng đế Vương Hàm mở miệng, chẳng cần Hoàng Đình đi bao vây tiễu trừ bọn họ, trong thời gian ngắn Thượng Bộ, Thánh Viện đã thanh lý môn hộ. Chỉ thời gian ngắn truyền thừa Trần gia, Bắc Cảnh như cây to chọc trời ngã đổ.
Cuộc chiến Khuyết Nha sơn kết thúc, Vương Hàm leo lên ngai vàng trở thành người cầm quyền Cuồng Đình đạo thống. Cũng thành một trong số ít nữ hoàng trong lịch sử Cuồng Đình đạo thống.
Trong phút chốc vô số môn phái, tu sĩ Cuồng Đình đạo thống sôi trào. Vô số môn phái thế gia đến Hoàng đình triều bái.
Với các môn phái thế gia Cuồng Đình đạo thống thì bọn họ không chỉ đến triều bái vua mới Vương Hàm, bọn họ càng khao khát được bái kiến tiên tổ Lý Thất Dạ.
Vì tin tiên tổ Lý Thất Dạ sống lại đã đồn khấp Cuồng Đình đạo thống, tin tức làm nguyên Cuồng Đình đạo thống phấn chấn.
Tuy nhiều môn phái thế gia không tham gia cuộc chiến quyền lực, bọn họ chỉ muốn canh giữ cương thổ của mình, nhưng cũng khó chấp nhận trơ mắt nhìn Cuồng Đình đạo thống xuống dốc. Môn phái thế gia nào đều cùng vinh nhục với Cuồng Đình đạo thống.
Cuồng Đình đạo thống tụt dốc thì lực lượng đại đạo nguyên cương tổ cũng yếu đi, đại thế của môn phái thế gia trong Cuồng Đình đạo thống cũng xuống dốc theo. Nếu đến ngày đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống cạn kiệt thì nguyên Cuồng Đình đạo thống sẽ tan vỡ, lúc đó không môn phái nào may mắn thoát khỏi.
Cho dù ngày nào đó đến Cuồng Đình đạo thống cũng sẽ không bị hủy diệt nhưng nó sẽ suy yếu thành đất hoang, dân chúng lầm than, cuối cùng thành đất hoang vu. Môn phái, thế gia nào trên Cuồng Đình đạo thống cũng tụt dốc theo, thậm chí không tồn tại.
Nên Lý Thất Dạ là tiên tổ, hắn có thể sống lại từ Tổ uyên khiến các đệ tử Cuồng Đình đạo thống đặt hy vọng cao vào hắn. Bọn họ khao khát Lý Thất Dạ dẫn dắt Cuồng Đình đạo thống vực dậy, thậm chí lại leo lên tiên thống.
Đặc biệt Lý Thất Dạ là tiên tổ sống lại mang đến hai tổ binh cho Cuồng Đình đạo thống, Cuồng Đế Thương và Nộ tiên kiếm.
Tất cả môn phái thế gia Cuồng Đình đạo thống sôi trào. Tổ binh vô giá, hiện tại Lý Thất Dạ trở về, Cuồng Đình đạo thống một lúc được hai tổ binh hỏi sao không làm các đệ tử hưng phấn? Trong phút chốc nhiều môn phái thế gia thấy hy vọng trùng hưng Cuồng Đình đạo thống.
Tuy các môn phái thế gia Cuồng Đình đạo thống rất hưng phấn, có lão tổ đòi đến bái kiến Lý Thất Dạ, nhưng hắn không hứng thú với bên ngoài ồn ào. Mấy ngày qua Lý Thất Dạ đóng cửa từ chối tiếp khách, không gặp khách lạ.
Sâu trong Hoàng Đình Cuồng Đình đạo thống, nơi này là chỗ quan trọng nhất của Cuồng Đình đạo thống, cũng là cấm địa, đạo nguyên.
Trong Cuồng Đình đạo thống không ai được vào đạo nguyên, trừ phi được người thủ hộ cho phép. Không ai được vào đạo nguyên, dù là hoàng đế Vương Hàm cũng không được.
Trong đạo nguyên tràn ngập đại đạo chi khí. Thật ra đạo nguyên khá lớn, nó không phải con suối nhỏ, nguyên đạo nguyên tựa như hồ nước lớn, đại đạo chi khí lượn lờ.
Trong đạo nguyên sóng nước dập dìu, trên hồ nước có các loại dị tượng. Trên mặt hồ đạo nguyên ẩn hiện lầu cổ, tiên linh ngao tường, cành hoa thấp thoáng trong sương mờ.
Lý Thất Dạ ngồi bên hồ nước, huơ đôi chân trần đá bọt nước. Rửa chân trong đạo nguyên. Chỉ có Lý Thất Dạ mới làm điều này, chỉ có tồn tại như hắn mới có tư cách làm điều đó.
Lý Khiêm là lãnh tụ người thủ hộ cũng không dám làm chuyện như vậy, không ai dám trách móc Lý Thất Dạ làm điều đó.
Lý Thất Dạ nhìn các dị tượng trên mặt hồ, lạnh nhạt nói:
- Đạo nguyên vạn vật nhìn như đẹp nhưng thật ra là xuống dốc.
Lý Khiêm cười gượng cứng da đầu nói:
- Tử tôn hậu bối vô dụng.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đúng là vô dụng. Đường đường là tiên thống mà tụt dốc đến mức này. Lúc trước Cuồng Tổ sáng lập Cuồng Đình bá khí biết bao, chỉ hai chữ Cuồng Đình đã tràn đầy bá khí. Đó là bễ nghễ Tiên Thống giới, ngạo thị cửu thiên thập địa.
Lý Khiêm nghe mà sôi trào máu nóng. Dù không thể thấy tận mắt vinh diệu vô thượng của Cuồng Đình đạo thống, không được sinh ra trong năm tháng đỉnh cao nhất của Cuồng Đình đạo thống. nhưng xem các loại ghi chép của Cuồng Đình đạo thống cũng biết Cuồng Đình đạo thống từng năm tháng huy hoàng, bễ nghễ cả Tiên Thống giới cao cao tại thượng, bá khí không ai bằng ta.
Đáng tiếc, cho đến ngày nay Cuồng Đình đạo thống không chỉ lưu lạc thành Vạn Thống giới còn sắp không sống nổi, nguyên Cuồng Đình đạo thống đã đến tuổi xế chiều.
Nghĩ đến đây Lý Khiêm thở dài thườn thượt. Tuy Lý Khiêm cũng có quyết tâm làm Cuồng Đình đạo thống lớn mạnh, muốn cứu vãn nó, nhưng là lão tổ mạnh nhất Cuồng Đình đạo thống mà cũng đành bất lực.
Lý Khiêm khom người hướng Lý Thất Dạ, cung kính thưa:
- Xin lão tổ ra tay vực dậy Cuồng Đình đạo thống!
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
- Chuyện này ta có ra tay cũng không ích gì. Một cây cột khó dựng được cả tòa nhà. Cho dù ta có thể khiến Cuồng Đình đạo thống mạnh lên một, hai ngày thì tử tôn vô dụng, khi ta rời đi tòa nhà này vẫn sụp đổ. Nói cho cùng Cuồng Đình đạo thống muốn mạnh lên phải dựa vào chính các ngươi.
Lý Thất Dạ nhìn Lý Khiêm:
- Chỉ khi tử tôn mạnh mẽ, tương truyền đời đời thì Cuồng Đình đạo thống mới càng hưng thịnh
Lý Khiêm thở dài thườn thượt. Lão cũng hiểu đạo lý đó nhưng nói dễ hơn làm. Để vực dậy đạo thống thì thật là gánh nặng đường xa.
- Nên để lại cho các ngươi những gì thì ta đã để lại, nên trải đường ta cũng đã trải, nếu vẫn không làm được thì chỉ có thể nói gỗ mục không thể điêu.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta chỉ có thể dẫn các ngươi đến một con đường, tương lai các ngươi phải tự đi. Chẳng lẽ muốn tiên tổ ta đây bảo vệ cho các ngươi hưng thịnh đời đời sao?
Lý Thất Dạ để lại nhiều thứ tốt cho Cuồng Đình đạo thống, toàn là vật cất chứa của Cuồng Tổ. Lý Thất Dạ để lại cho Cuồng Đình đạo thống vì hy vọng có ngày bọn họ sẽ càng lớn mạnh hơn.
Lý Khiêm hít sâu vái hướng Lý Thất Dạ:
- Chúng ta sẽ càng cố gắng nhiều hơn, không dám phụ kỳ vọng cao của tiên tổ.