Nhìn cục diện này, Lý Thất Dạ chỉ hờ hững, cười nói:
- Như vậy càng khiến ta cảm thấy hứng thú. Ai cản đạo của ta, giết chết không tha. Kẻ địch càng mạnh thì giết càng thú vị. Dù sao kẻ yếu ngay cả cơ hội làm nóng người cũng không có, quá mất mặt mũi của ta.
- Không sợ là chuyện tốt, thế nhưng quá mức vô tri thì là ngông cuồng.
Vạn Thọ lão quân nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Thiên hạ đại thế, ngươi làm sao có thể nhìn thấu. Cho dù ngươi mạnh tới nỗi có thể đánh thắng ta, cho dù ngươi có thể đại biểu Trường Sinh cốc đánh bại Vạn Thọ quốc thì cũng không có nghĩa tương lai ngươi có thể giữ gìn Trường Sinh đạo thống. Thế gian còn có nhân vật mạnh mẽ hơn đang theo dõi vùng thế giới này.
- Thật sao?
Lý Thất Dạ cười đậm, nói chậm:
- Ý ngươi muốn nói rằng phía trên có người thèm Trường Sinh đạo thống chảy dãi sao? Chuyện tốt nha, để bọn họ tới đây, lâu rồi ta chưa đại khai sát giới, ta cũng muốn giết từ Vạn Thống Giới giết lên Đế Thống Giới. Chỉ cần cản đường ta thì ngay cả Tiên Thống Giới thì ta cũng giết không còn manh giáp.
Lời này vừa thốt, toàn bộ thiên địa đều trở nên yên tĩnh. Lời nói nghịch thiên như vậy, không ai dám tiếp lời. Lời này vừa nói ra, không chỉ đắc tội toàn bộ Vạn Thống Giới mà còn đắc tội luôn cả Đế Thống Giới, Tiên Thống Giới. Một mình độc chiến toàn bộ Tam Tiên Giới.
Khi Lý Thất Dạ nói như vậy, rất nhiều người cho rằng Lý Thất Dạ điên rồi. Lấy Vạn Thống Giới mà nói, có rất nhiều người kiêng kỵ Đế Thống Giới, càng đừng nói tới Tiên Thống Giới.
Hiện tại Lý Thất Dạ hay rồi, vừa mở miệng là đòi giết Tiên Thống Giới không còn manh giáp. Đúng là điên cuồng tới mức không thể điên cuồng hơn.
- Cuồng vọng vô tri!
Vạn Thọ lão quân quát lên:
- Ngươi thật sự cho rằng ngươi nắm giữ sức mạnh của Trường Sinh đạo thống thì vô địch khắp thế gian sao? Đừng nói Đế Thống Giới mà ngay ở Vạn Thống Giới cũng có cao nhân ẩn dật. Ở Đế Thống Giới thì càng không cho phép ngươi làm càn. Ở nơi đó nhân vật khổng lồ nhiều vô số, tùy tiện ra tay một cái thì đã có thể dễ dàng tiêu diệt ngươi.
Lời nói của Vạn Thọ lão quân khiến Dương Minh tán nhân nghiêm mặt lại. Vạn Thọ quốc muốn đoạt quyền hành của Trường Sinh đạo thống không chỉ vì sự tham lam của chính bản thân Vạn Thọ quốc mà bọn họ còn có sức mạnh bên ngoài trợ giúp. Mà sức mạnh bên ngoài này có liên quan rất nhiều tới Đế Thống Giới.
Chuyện như vậy, Dương Minh tán nhân làm sao không kiêng kỵ cho được, làm sao không cảnh giác cho được. Dù sao Dương Minh giáo của bọn họ chính là đệ nhất đại giáo ở Vạn Thống Giới. Nếu như Trường Sinh đạo thống có thể bị chiếm đoạt thì Dương Minh giáo bọn họ cũng có thể bị chiếm đoạt.
- Không, ngươi nói sai rồi!
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:
- Dám đối địch với ta, dám ngăn cản con đường của ta, đừng nói nhân vật khổng lồ mà ngay cả thủy tổ ta cũng giết không chừa một ai! Vì vậy, hiện tại ta cho Vạn Thọ quốc các ngươi lựa chọn. Hoặc là cả nước trên dưới bỏ vũ khí đầu hàng ngay lúc này, hoặc là ta tiêu diệt Vạn Thọ quốc các ngươi. Còn nhân vật khổng lồ ở Đế Thống Giới mà ngươi nói, bọn họ dám động vào ta thì đợi khi ta có thời gian thì ta sẽ đi lên Đế Thống Giới giết sạch cả tộc bọn họ!
Lời này thô bạo đến mức không thể thô bạo hơn nữa. Khắp thế gian này, ở Vạn Thống Giới làm gì có ai dám nói sẽ giết tới Đế Thống Giới, đồ sát nhân vật khổng lồ, thậm chí còn dám khoác lác muốn giết thủy tổ, chuyện này đúng là điên rồ.
- Tiểu nhi vô tri, lại dám khoác lác không biết ngượng ---
Một vĩ lão tổ nương nhờ Vạn Thọ quốc ở trên Dược Đàn nhìn thấy Lý Thất Dạ phách lối như vậy, lớn tiếng hét lên.
"Phốc ---"
Vị lão tổ này còn chưa dứt lời thì đã bị Lý Thất Dạ nghiền thành sương máu, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Nhìn thấy vị lão tổ này trong nháy mắt bị nghiền thành sương máu, mọi người trên Dược Đàn rùng mình. Lúc này mọi người mới sực nhớ Lý Thất Dạ điều khiển sức mạnh của Trường Sinh đạo thống, có Trường Sinh Thể gia thân. Dám làm càn trước mặt hắn, đúng là tự tìm đường chết.
Vì vậy những lão tổ nương nhờ vào Vạn Thọ quốc đều cảm thấy sợ hãi, đều cách xa Lý Thất Dạ, không dám trêu chọc cái vị chiến tranh cuồng nhân này, để cho Vạn Thọ lão nhân trừng trị hắn rồi tính sau.
- Nếu ngươi đã tự tìm đường chết, như vậy ta sẽ thành toàn ngươi.
Vạn Thọ lão quân thần thái lạnh lùng, lạnh lùng nói rằng:
- Hôm nay, không chỉ ngươi chết mà Trường Sinh cốc cũng sẽ chôn cùng với ngươi, đây chính là một lựa chọn sai lầm!
Vạn Thọ lão quân vừa nói như vậy, rất nhiều người cảm thấy toàn thân phát lạnh. Vạn Thọ lão quân đầy vẻ sát phạt, trong hoảng hốt mọi người có thể nhìn thấy cảnh Trường Sinh cốc máu chảy thành sông thê thảm.
Vạn Thọ lão quân vừa dứt lời thì rất nhiều người đều thấy nghẹn thở. Lời nói của một vị bất hủ không phải là chuyện giỡn chơi, sức uy hiếp rất khủng bố, vì vậy không ít người bắt đầu lung lay.
Trong nhất thời mọi người cùng nhìn Lý Thất Dạ. Mọi người không biết Lý Thất Dạ có ngăn cản được Vạn Thọ lão quân hay không. Nếu như không ngăn được, mà Trường Sinh cốc lại không có bất hủ tọa trấn, như vậy Trường Sinh cốc thật sự xong đời rồi.
- Đây là chuyện tốt, giết chóc một hồi đi.
Lý Thất Dạ không hề tức giận, hời hợt nói rằng:
- Ngươi muốn qua đây ta chém, hay ngươi muốn ta qua đó chém.
- Trước tiên tiêu diệt ngươi rồi lại tiêu diệt Trường Sinh cốc.
Vạn Thọ lão quân sắc mặt lạnh lùng, không hề trả lời Lý Thất Dạ, nói chậm:
- Bắt đầu đi, khởi động đại thế đi.
Vạn Thọ lão quân vừa nói xong, vương đình của Vạn Thọ quốc dâng trào ánh sáng. Chỉ nghe "vù vù vù", chỉ thấy từng tòa đại điện thần phong trong vương đình đều dâng trào ánh sáng, xuất hiện từng đường kinh tuyến vĩ tuyến. Những đường kinh tuyến vĩ tuyến này tràn ngập khí tức bất hủ. Phép gia trì này tuyệt đối xuất từ tay Chân Đế hoặc bất hủ.
"Vù"
Sau đó lấy Vạn Thọ quốc làm trung tâm, ánh sáng này phát tán khắp toàn bộ lãnh thổ của Vạn Thọ quốc. Chỉ trong thời gian ngắn, từng tấc đất trong ngàn vạn dặm lãnh thổ của Vạn Thọ quốc đều dâng trào ánh sáng, kinh tuyến vĩ luyến lít nha lít nhít đan dệt trên từng tấc đất của Vạn Thọ quốc, tạo thành đại thế vô cùng to lớn.
- Đây chính là căn cơ của Vạn Thọ quốc. Lần này Vạn Thọ quốc chơi thật rồi, ngay cả căn cơ của mình cũng ném vào rồi. Không thành công thì thành nhân.
Nhìn thấy hào quang ngút trời như một bó đuốc soi sáng toàn bộ Vạn Thọ quốc, rất nhiều tu sĩ cường giả Trường Sinh đạo thống thầm giật mình.
---------------