Lúc này không ai muốn làm chim đầu đàn. Mặt khác bọn họ đã nghe ác danh của Lý Thất Dạ, bây giờ nhân vật lãnh tụ Mộc Thiếu Thần có mặt, bọn họ cần gì phải tranh nhau làm bia đỡ đạn chứ.
- Hôm nay gặp mặt ở Vạn Phong Lĩnh, mọi người không hề có ác ý.
Vẫn là Dương Minh tán nhân lên tiếng đầu tiên. Nàng ngồi nguyên tại chỗ, cao quý ngời ngợi, nói chậm:
- Có không ít đạo thống cho rằng ngươi tu luyện ma công, vì vậy mọi người muốn xác định một chút. Dù sao năm đó Cuồng Đình đạo thống các ngươi đã có hứa hẹn với Vạn Thống Giới, hy vọng rằng ngươi sẽ tuân thủ.
- Ma công?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Trò mèo mà thôi, làm sao có thể lọt vào mắt của ta chứ.
- Ăn xàm nói bậy.
Lão tổ Bàn Long đạo thống lập tức đứng dậy, trầm giọng quát lên:
- Ngươi tàn sát ngàn vạn đệ tử vô tội của tam đại đạo thống, phá hoại thiên địa, chính là dùng ma công của Cuồng Đình đạo thống. Việc ác như thế, ai ai cũng giận sôi máu, là hành động của ác ma, người người tru diệt.
- Ngu xuẩn.
Lý Thất Dạ còn chẳng thèm nhìn bọn họ, chỉ cười nhạt.
- Có ngụy biện cũng vô dụng.
Lúc này Mộc Thiếu Thần đứng dậy, thần thái lẫm liệt, trầm giọng nói:
- Rất nhiều người chứng kiến việc này, có hàng ngàn, hàng vạn người nhìn thấy ngươi dùng ma công tàn sát ngàn vạn đệ tử vô tội của tam đại đạo thống, chứng cứ như núi, ngụy biện cũng không có tác dụng.
Nói tới đây, Mộc Thiếu Thần nhìn Dương Minh tán nhân, trầm giọng nói:
- Tán nhân, việc này chứng cứ như núi, làm ác như vậy không xem là ác ma thì phải xem là cái gì? Vì vậy, theo đề nghị của ta, không cần phải khách khí với thứ ma đầu này, giết là xong!
- Ngươi chính là Mộc Thiếu Thần đúng không.
Dương Minh tán nhân còn chưa lên tiếng thì Lý Thất Dạ đã mỉm cười.
- Không sai, chính là tại hạ.
Mộc Thiếu Thần cười ngạo nghễ, nói:
- Cuộc đời này của Mộc Thiếu Thần ta không ưa nhất chính là bực ác ma làm hại nhân gian, lạm sát kẻ vô tội như ngươi. Vì vậy ta tình nguyện tận chút sức mọn vì Vạn Thống Giới, chém giết tên ma đầu nhà người.
Mộc Thiếu Thần nói chuyện không hề khách khí, nói thẳng muốn giết chết Lý Thất Dạ. Ân oán giữa bọn họ đã sâu, bây giờ Mộc Thiếu Thần lại còn nắm chắc phần thắng, nắm giữ đại cục, tại sao cần khách khí với Lý Thất Dạ chứ, hắn căn bản không lọt mắt Lý Thất Dạ.
- Thiếu chủ nghĩa bạc vân thiên, hiệp nghĩa nhân tâm, chính là tấm gương cho chúng ta.
Nhìn thấy Mộc Thiếu Thần trực tiếp đối đầu với Lý Thất Dạ, những tu sĩ theo phe Mộc Thiếu Thần vội vàng phụ họa.
Lý Thất Dạ bật cười, nhìn qua những tu sĩ cường giả phụ họa Mộc Thiếu Thần, lắc đầu nói:
- Các ngươi xuất thân đại đạo thống mà lại khúm núm nịnh bợ như vậy, mặt mũi của thủy tổ các ngươi đều bị các ngươi làm mất hết.
Bị Lý Thất Dạ nói như vậy, không ít tu sĩ cường giả nương nhờ Mộc Thiếu Thần đỏ mặt, căm tức nhìn Lý Thất Dạ. Có tu sĩ quát mắng Lý Thất Dạ:
- Lý Thất Dạ, bực ma đầu như ngươi lạm sát kẻ vô tội, người người tru diệt. Mộc thiếu chủ nhân nghĩa bác ái, vô địch thế gian, nhất định sẽ chém nhà ngươi!
Lý Thất Dạ vốn chẳng thèm quan tâm tới những tu sĩ này, chỉ nhìn sơ qua Mộc Thiếu Thần, cười cợt, nói rằng:
- Xem ra lời nói của ta vẫn chưa được truyền lại. Thiếu chủ Mộc gia là cái thứ gì chứ, chỉ là con kiến trong mắt của ta mà thôi, thế mà lại dám khoác lác trước mặt ta.
Mộc Thiếu Thần kiêu căng tự phụ, không coi ai ra gì, nhất là lúc này hắn còn nắm chắc phần thắng, gần như đã thành công trở thành lãnh tụ của Vạn Thống Giới nên càng không coi ai ra gì. Bây giờ bị Lý Thất Dạ khinh thường như thế, hắn lập tức biến sắc.
- Lý Thất Dạ, chết tới nơi rồi mà còn không biết.
Mộc Thiếu Thần âm u nhìn Lý Thất Dạ. Hắn bễ nghễ nhìn Lý Thất Dạ, nói lạnh lùng:
- Ngươi có thực lực mạnh cách mấy thì đã sao, Đế Thống Giới cường giả nhiều vô số kể. Khi ta ở Đế Thống Giới, ngay cả Chân Đế cũng từng đàm đạo với ta, thứ cỏ cây mới có chút thành tựu như ngươi trong mắt ta ngay cả cọng lông cũng không phải. Muốn diệt ngươi, chỉ cần nháy mắt là xong.
Mộc Thiếu Thần nói rất hào hùng, khi nói chuyện có tư thế bễ nghễ thiên hạ, coi thường bát hoang, khí thôn sơn hà, tự phụ nhìn xuống chúng sinh.
Mộc Thiếu Thần nói vậy làm rất nhiều người hít lạnh, nhất thời có không ít người nhìn nhau, ngay cả lão tổ đạo thống cũng phải rùng mình. Không biết Mộc Thiếu Thần nói thật hay giả, nếu như ngay cả Chân Đế cũng muốn bàn luận đại đạo với hắn thì hắn quá lợi hại rồi.
- Thiếu chủ vô địch, thiếu chủ thật soái.
Nhất thời, có vô số nữ tu sĩ trẻ tuổi bị khí thế bễ nghễ bát phương của Mộc Thiếu Thần chinh phục, ánh mắt tỏ vẻ yêu thương. Như Bảo Kỳ công chúa, như ngọc nữ Âu Dương thế gia thì càng mê mẩn, nhìn thẳng Mộc Thiếu Thần như người mất hồn.
- Nháy mắt?
Nghe Mộc Thiếu Thần nói như vậy, Lý Thất Dạ bật cười, nói rằng:
- Ta muốn xem thử xem ai có thể nháy mắt diệt trừ ta, ta có hứng thú lắm đấy.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ khoan thai nhìn Mộc Thiếu Thần, cười cợt, lắc đầu nói:
- Thế nhưng, nếu như là ngươi thì e rằng không thể, ta nháy mắt diệt ngươi thì còn coi được.
- Đồ cái thứ không biết trời cao đất rộng!
Mộc Thiếu Thần lạnh mắt, uy nghiêm nói:
- Thế gian này không ai có thể nháy mắt diệt ta cả! Ta tu luyện vô địch thuật của Mộc gia, kiêm vạn đạo pháp, có bảo vật vô song nhất thế gian, thử hỏi thế gian này có ai có thể nháy mắt diệt ta!
Lúc này Mộc Thiếu Thần mười phần thô bạo, cực kỳ hăng hái, không coi người trong thiên hạ ra gì, quát lớn Lý Thất Dạ:
- Ta diệt ngươi thì dễ như ăn cháo. Chỉ là một tên cường giả ở Vạn Thống Giới mà thôi, trong mắt ta chẳng khác gì sâu kiến cả.
Tuy không ít người khó chịu với cách ăn nói bá đạo của Mộc Thiếu Thần thế nhưng không thể không thừa nhận rằng hắn có vốn liếng ngông cuồng. Dù sao hắn có thiên phú vô song, vô số tuyệt thế thuật hắn chỉ cần liếc nhìn một cái thì đã có thể tìm hiểu, có vô số đạo thống muốn cầu cạnh hắn.
- Lý Thất Dạ, có dám phân cao thấp với ta hay không.
Lúc này Mộc Thiếu Thần ngạo khí mười phần, nhìn xuống chúng sinh.
- Ồ.
Lý Thất Dạ nhìn Mộc Thiếu Thần tự tin trăm phần trăm, hắn bật cười, nói:
- Ta ngược lại rất muốn xem thử xem ngươi có thủ đoạn gì. Hừ, ngươi có thủ đoạn gì thì cứ tung ra hết đi.
- Mộc Thiếu Thần ta cần gì tới nhiều thủ đoạn, chỉ cần một tấm bảo kính là đủ. Ngươi có dám đứng trước tấm bảo kính này soi một cái hay không?