Trong nháy mắt, Tần Kiếm Dao rút trường kiếm khỏi vỏ. Khi trường kiếm rút khỏi vỏ thì kiếm chiếu cửu châu, ánh kiếm ngút trời. Trong nháy mắt, Tần Kiếm Dao biến mất, hóa thành kiếm đạo mênh mông cuồn cuộn.
Tiếng kiếm reo "keng keng keng" vang không dứt, một kiếm hóa vạn đạo. Trong nháy mắt, chỉ thấy ánh kiếm nở rộ giống như một đóa sen. Kiếm liên nở rộ đánh tan gông xiềng không gian, chỉ nghe tiếng vỡ vụn "răng rắc", kiếm còn chưa ra chiêu thì không gian đã bị nghiền nát.
- Thanh Liên Kiếm Đạo...
Theo tiếng quát của Tần Kiếm Dao, kiếm hóa vạn đạo, tiếng kiếm reo "keng keng keng" vang lên. Lúc này trong trời đất có ngàn vạn đóa kiếm liên nở rộ, khi ngàn vạn đóa kiếm liên nở rộ thì kiếm khí càn quét bát hoang, một kiếm quét ngang cửu thiên thập địa, toàn bộ thiên địa chớp mắt bị kiếm đạo đáng sợ trấn áp.
- Không biết tự lượng sức mình.
Đối mặt với ngàn vạn đóa kiếm liên nở rộ, lão tổ Tĩnh Liên quan hừ lạnh, chớp mắt ra tay. Chỉ nghe "đùng" một cái, chân khí mênh mông vô ngần, một kiếm ngang trời, kiếm ý chớp mắt lấp kín thiên địa. Cho dù chỉ là một sợi kiếm ý quét tới thôi thì cũng nhấc lên sóng lớn ngàn tỉ trượng, đập thẳng lên trời, chớp mắt đánh nát vũ trụ tinh thần.
"Phanh phanh phanh"
Kiếm hải ập tới, đập hủy ngàn vạn đóa kiếm liên. Mặc dù kiếm đạo của Tần Kiếm dao mênh mông cuồn cuộn, thế nhưng so với lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan thì chênh lệch quá xa.
Ngàn vạn đóa kiếm liên bị sóng lớn bao phủ, kiếm ý kinh khủng nghiền ép, từng đóa kiếm liên vỡ nát, cuối cùng "phanh" một tiếng, toàn bộ kiếm đạo bị đánh nát.
Tần Kiếm Dao bị đánh bay, "oa" một tiếng, ói ra máu tươi.
Ngay khi Tần Kiếm Dao không còn sức chống cự, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan bóp tay lại, "phanh" một cái, xiềng xích khóa chặt Tần Kiếm Dao, chớp mắt phong bế đạo hạnh của nàng.
- Phạt ngươi ở tù năm trăm năm.
Sau khi lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan phong ấn Tần Kiếm Dao thì tiện tay ném nàng về Tĩnh Liên quan, chớp mắt nhốt nàng vào nhà lao diện bích của Tĩnh Liên quan.
Nhìn thấy màn này, không ít người chấn động, nhất là thế hệ trẻ tuổi thì càng hồn phi phách tán. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Tần Kiếm Dao bị đánh bại, bị nhốt trong đại lao của tông môn, đối với thế hệ trẻ thì chuyện này quá rung động lòng người.
Trong suy nghĩ của tu sĩ trẻ tuổi, Tần Kiếm Dao chính là tồn tại chí cao, là thiên tài vô cùng kinh diễm, có thể nói thế hệ trẻ hiếm thấy đối thủ.
Nhất là trước đó Tần Kiếm Dao với Quan Hải Đao Thánh từng đánh một trận, mặc dù không thể tận mắt nhìn thấy, thế nhưng mọi người đều biết rằng kiếm đạo của Tần Kiếm Dao đã đạt tới độ cao rất cao.
Thế nhưng Tần Kiếm Dao dù sao cũng còn trẻ. Mặc dù trong thế hệ trẻ nàng hiếm thấy đối thủ, thế nhưng so với Chân Thần bất hủ như lão tổ chí tôn thì vẫn còn chênh lệch rất lớn. Cho dù hôm nay Tần Kiếm Dao có thể bước vào cánh cửa Chân Thần bất hủ đi nữa thì cũng không thể so với lão tổ chí tôn được. Dù sao lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan từ lâu đã là một vị Chân Thần bất hủ vô địch rồi.
- Quá cường đại, đúng là vô địch.
Màn này làm vô số người trẻ tuổi rung động, làm một số thiên tài trẻ tuổi cảm thấy tuyệt vọng. Ngay cả Tần Kiếm Dao cũng không thể chịu nổi một đòn, như vậy bọn họ càng không có thực lực khiêu chiến lão tổ chí tôn.
- Cũng chẳng có gì lạ.
Có trưởng bối nói chậm:
- Trong năm lão tổ chí tôn thì lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan là mạnh nhất. Hắn là lão tổ tu luyện hai bí, có lẽ Đấu Chiến Hoàng có thể so với hắn.
Lời này khiến thế hệ trẻ trầm mặc. Một vị lão tổ chí tôn tu luyện hai bí đúng là mạnh ngoài sức tưởng tượng. Lúc này, rất nhiều người trẻ tuổi rùng mình, bất kỳ ai muốn phản kháng lão tổ tông của mình cũng đều cân nhắc thực lực của mình. Tuyệt đại như Tần tiên tử cũng không có kết quả tốt thì nói gì tới bọn họ chứ.
- Bệ hạ, nên quyết định rồi.
Sau khi giam giữ Tần Kiếm Dao, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan nói chậm.
Rất hiển nhiên, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan đã biểu hiện ra sức mạnh vô song, biểu hiện ra thái độ cường thế.
- Ta đã quyết định rồi.
Lý Thất Dạ ngáp một cái, nói rằng:
- Đó là chặt đầu các ngươi, tiện tay tiêu diệt tông môn của các ngươi, đơn giản thế thôi.
- Khẩu khí thật lớn...
Lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc từ lâu đã không còn nhịn nổi nữa, quát khẽ:
- Tiểu bối, cho dù đơn đả độc đấu chúng ta không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng chúng ta vẫn có thủ đoạn trấn áp ngươi! Bây giờ giao ra Cửu Tiên Thằng thì vẫn còn kịp.
- Nha, muốn quần ẩu sao? Chẳng lẽ cho rằng chỉ có các ngươi nhiều người sao?
Ngay lúc này có tiếng cười khẽ vang lên, trên bầu trời xuất hiện một lão ẩu, người này chính là Độc Phượng Thần Cơ.
Nhìn thấy Độc Phượng Thần Cơ đột nhiên xuất hiện, rất nhiều người thắc mắc lão ẩu này là ai, vậy mà lại dám nhúng tay vào vũng nước đục này.
- Nàng là ai vậy?
Rất nhiều người kinh ngạc, không ai nhận ra Độc Phượng Thần Cơ.
- Độc Phượng Thần Cơ...
Nhìn thấy Độc Phượng Thần Cơ, Đấu Chiến Hoàng nhận ra nàng, không khỏi giật mình.
- Xem ra vẫn còn có người nhớ tới lão thân.
Độc Phượng Thần Cơ cười khẽ, nói rằng:
- Coi như không sống uổng phí.
- Ha ha, muốn đánh nhau sao? Chúng ta phụng bồi nha.
Lúc này, giọng nói như tiếng sấm vang lên, Cuồng Ngưu cũng xuất hiện, múa múa cây búa đá trong tay, kêu gào:
- Nhiều người thì ghê gớm sao!
- Cuồng Ngưu...
Nhìn thấy Cuồng Ngưu, Binh Trì Tuyệt Tôn cũng sầm mặt.
- Kéo bè kéo lũ đánh nhau, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy chứ, tính luôn cả ta.
Bát Tí Kim Long cũng xuất hiện, cười lớn nói rằng.
- Bát Tí Kim Long...
Lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc sầm mặt.
- Bốn người các ngươi quá không biết tự lượng sức mình, chỉ bằng các ngươi mà cũng đủ tư cách khiêu chiến công tử của chúng ta hay sao? Để mấy bộ xương già chúng ta chơi với các ngươi.
Một giọng nói ung dung vang lên, Viêm Vũ Sinh đã đứng ở đó.
- Viêm Vũ Sinh...
Nhìn thấy Viêm Vũ Sinh đong đưa quạt lông, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quân nghiêm mặt.
- Độc Phượng Thần Cơ, Cuồng Ngưu, Bát Tí Kim Long, Viêm Vũ Sinh...
Nhìn thấy bốn người này lần lượt xuất hiện, có lão tổ thế gia hít lạnh, thì thào rằng:
- Chẳng lẽ người chết đều bò ra khỏi một hay sao?
- Bọn họ là ai vậy?
Rất nhiều người trẻ tuổi không biết bọn họ, thậm chí chưa từng nghe đến uy danh của bọn họ. Dù sao thì bọn họ đã biến mất một thời đại, rất nhiều người đã quên mất bọn họ.