- Hừ, chỉ bằng một mình Đoạn Ngọc Chân Đế, ta không tin nàng có thể giết vào Mộc gia. Mộc gia là một trong ba cự đầu, nổi tiếng ngang với Lý gia, bọn họ cũng không phải là quả hồng mềm. Mộc Kiếm Chân Đế tu dưỡng cao, lòng dạ không phải người thường có thể so sánh, chỉ là không muốn so đo với người khác mà thôi. Bằng không, hắn với Đoạn Ngọc Chân Đế đánh với nhau một trận, chưa chắc ai đã hơn ai đâu.
- Mộc Kiếm Chân Đế có mạnh hay không thì ta không biết, tóm lại, ta biết Mộc Thiếu Thần đùa giỡn đệ tử Lý gia, Đoạn Ngọc Chân Đế giận dữ giết đến mức Mộc gia người ngã ngựa đổ, để Mộc gia nhốt Mộc Thiếu Thần vào trong thiên lao, còn bồi thường Lý gia lượng lớn trân bảo, như vậy mới dẹp yên cơn giận của Đoạn Ngọc Chân Đế. Thế nhưng, Mộc Kiếm Chân Đế vô cùng cường đại trong miệng các ngươi lại không dám đòi lại công đạo cho Mộc gia.
Tu sĩ ủng hộ Đoạn Ngọc Chân Đế tỏ vẻ khinh thường.
Hóa ra năm đó Mộc Thiếu Thần ỷ mình thiên phú vô song, lại rất được trưởng bối trong gia tộc ưu ái, nên hết sức huênh hoang ương ngạnh, hắn phách lối tới mức đùa giỡn nữ đệ tử Lý gia, khi dễ nữ đệ tử Lý gia.
Chính vì vậy đã chọc giận Đoạn Ngọc Chân Đế, Đoạn Ngọc Chân Đế dưới cơn nóng giận đã hù dọa Mộc Thiếu Thần trở về Mộc gia trốn tránh.
Mộc gia đương nhiên không muốn giao ra Mộc Thiếu Thần, cho nên Đoạn Ngọc Chân Đế một hơi giết vào Mộc gia, giết đến mức Mộc gia ngựa sa người ngã.
Đương nhiên, Mộc gia là một trong ba cự đầu của Đế Thống Giới nên không dễ trêu chút nào, Mộc gia có vô số lão tổ cùng đông đảo Chân Thần bất hủ.
Thế nhưng, Mộc gia cường đại, Lý gia cũng cường đại. Mộc gia có lão tổ tọa trấn, Lý gia cũng có lão tổ áp trận cho Đoạn Ngọc Chân Đế, nhất là lão tổ Cổ Nhất Phi đích thân áp trận cho Đoạn Ngọc Chân Đế.
Vì vậy khiến cho Mộc gia cường đại cách mấy cũng bó tay bó chân, bị Đoạn Ngọc Chân Đế giết đến mức ngựa sa người ngã, toàn bộ Mộc gia bị Đoạn Ngọc Chân Đế giết đến mức máu chảy thành sông.
Có thể nói, Đoạn Ngọc Chân Đế đúng là hung ác bá đạo, đổi lại là người khác thì sẽ suy tính hai cự đầu khi bộc phát chiến tranh thì sẽ phải đối mặt với hậu quả nghiêm trong như thế nào, sẽ dẫn tới kết cục như thế nào. Đổi lại là người khác, có lẽ sẽ cảm thấy vì ra mặt cho nữ đệ tử mà khiến hai đạo thống lớn khai chiến với nhau là hành động không có lý trí.
Thế nhưng, Đoạn Ngọc Chân Đế lại hung ác bá đạo, cuồng bá vô song, vì ra mặt cho nữ đệ tử Lý gia mà giết vào Mộc gia, một đường tiến nhanh, gặp thần giết thần, gặp ma giết ma, giết đến mức Mộc gia sói khóc quỷ gào.
Cuối cùng, Mộc gia không chịu nổi Đoạn Ngọc Chân Đế bá đạo như thế, chịu thua với Đoạn Ngọc Chân Đế, thỏa hiệp nhốt Mộc Thiếu Thần vào thiên lao, bồi thường nữ đệ tử Lý gia lượng lớn trân bảo cùng thần khí, như thế mới dẹp yên lửa giận của Đoạn Ngọc Chân Đế, mới khiến Đoạn Ngọc Chân Đế khải hoàn về triều.
Trận chiến này, có thể nói đã khiến Đoạn Ngọc Chân Đế uy chấn thiên hạ. Thân là Chân Đế, là một trong những thiên tài kinh diễm nhất mạnh mẽ nhất Đế Thống Giới, đế uy của nàng đã mạnh mẽ lắm rồi. Thế nhưng, sau trận chiến này, bất cứ ai nhìn thấy Đoạn Ngọc Chân Đế đều sẽ rùng mình, đều phải nhượng bộ lui binh.
Một lời bất hòa, ngay cả Mộc gia mà cũng dám giết đến mức ngựa sa người ngã, còn ai mà dám chọc giận nàng chứ?
- Không phải là Mộc Kiếm Chân Đế không đòi lại công đạo, mà là Mộc Kiếm Chân Đế làm người rộng rãi, lòng dạ vĩ ngạn, không muốn vì ân oán cá nhân mà gây ra chiến hoa liên miên, sinh linh đồ thán.
Lúc này, một vài tu sĩ sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế viện lý do.
Trên thực tế, người sùng bái Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế luôn xem thường lẫn nhau, hai bên luôn luôn tranh cãi với nhau.
Nhất là sau khi Đoạn Ngọc Chân Đế càn quét Mộc gia thì người sùng bái Đoạn Ngọc Chân Đế càng cho rằng Mộc Kiếm Chân Đế không bằng Đoạn Ngọc Chân Đế.
Người ủng hộ Đoạn Ngọc Chân Đế cho rằng Đoạn Ngọc Chân Đế cuồng bá vô địch, Mộc Kiếm Chân Đế căn bản không phải là đối thủ.
Người sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế thì nói rằng Mộc Kiếm Chân Đế làm người rộng rãi, lòng dạ to lớn, không muốn tranh chấp với người khác, hắn không hề thua kém Đoạn Ngọc Chân Đế.
Cho nên, từ trước tới giờ, người ủng hộ của hai vị Chân Đế luôn tranh cãi với nhau, không ai phục ai.
- Hừ, Đoạn Ngọc Chân Đế vừa ra, ai có thể tranh phong, ngay cả Mộc Kiếm Chân Đế cũng không thể.
Người sùng bái Đoạn Ngọc Chân Đế cười lạnh.
- Đừng nói quá vẹn toàn, hươu chết vào tay ai còn chưa biết đâu.
Người sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế hừ lạnh.
Ban đầu có người so sánh đệ nhất hung nhân với Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế. Thế nhưng bây giờ người ủng hộ của hai người bọn họ đấu nước bọt với nhau, đệ nhất hung nhân bị gạt qua một bên.
Còn phần thế hệ trước, chỉ mỉm cười, lắc đầu.
Trên trời, Lý Thất Dạ nhìn cự nhân sắt thép bị tháo dỡ, cười nhạt, nói:
- Cũng tốt, nhiều đồng nát sắt vụn như thế, rèn luyện một hồi, chế tạo một tòa đồng điện.
Nói xong, chỉ thấy bàn tay Lý Thất Dạ xòe ra, mười ngón tay khép lại. Lúc này, chỉ thấy lòng bàn tay của Lý Thất Dạ bốc lên hỏa diễm, hỏa diễm giống như nước chảy.
Tiếng đè nát "răng rắc, răng rắc, răng rắc"vang lên, vào lúc này, chỉ thấy cự nhân sắt thép bị tháo dỡ dưới sức mạnh cường đại vô song của Lý Thất Dạ từ từ nén lại, bị đè bẹp từng cái một.
"Răng rắc"
Tiếng vỡ nát vang lên không ngừng, chỉ trong thời gian ngắn, cự nhân sắt thép bị tháo dỡ đã bị nén thành một cục.
"Tư..."
Cuối cùng, cự nhân sắt thép bị vò thành một quả thiết cầu khổng lồ.
Lúc này, ngón tay Lý Thất Dạ bốc lên một ngọn lửa, ngọn lửa này như nước, vô thanh vô tức, chui vào bên trong thiết cầu.
Bị sức mạnh cường đại của Lý Thất Dạ đè nén, thiết cầu đã được nén tới cực hạn, vô số tạp chất bị ép ra ngoài, thế nhưng ngọn lửa vẫn chui vào một cách dễ dàng, giống như cá vào biển lớn, không hề trở ngại.
Sau khi ngọn lửa chui vào thiết cầu thì trong thời gian ngắn, thiết cầu bị ngọn lửa đốt đỏ hồng, thiết cầu khổng lồ hóa thành nước thép, thế nhưng vẫn duy trì hình cầu.
- Đây mới là khủng bố.
Nhìn thấy màn này, có Chân Thần bất hủ run rẩy.
- Vì sao đây mới là khủng bố?
Có vãn bối không hiểu, hỏi trưởng bối.