Hơi thở vô cùng đáng sợ đó phát ra từ cây chiến côn trong tay Mộc Kiếm Chân Đế. Chiến côn màu trắng, nhìn liền biết rèn từ xương của mãnh thú hồng hoang.
Trên cây chiến côn khắc phù văn cổ xưa rậm rạp, mỗi phù văn cổ tỏa ra uy Thủy Tổ vô địch, khiến người nhìn liền biết chiến côn do Thủy Tổ tạo ra.
Cầm chiến côn trong tay Mộc Kiếm Chân Đế như biến thành mãnh thú hồng hoang, có thể giẫm lên thiên địa, nuốt thế gian, ăn thời gian. Mộc Kiếm Chân Đế bị hơi thở khủng bố từ chiến côn ảnh hưởng, người phát ra hơi thở hung tàn lạnh lẽo.
Chiến côn tỏa ra hơi thở hung tàn sắc lạnh khiến nhiều người kinh ngạc.
- Đây là binh khí gì?
Hơi thở hung tàn cuồng bạo như vậy khác hẳn khí thế đường hoàng vô địch của Mộc gia.
Không ai ngờ Mộc gia có binh khí hung tàn cuồng bạo như vậy, đặc biệt lúc binh khí xuất hiện như con mãnh thú hồng hoang bàn cứ trong lòng mỗi người, làm họ rợn tóc gáy, hồn lìa khỏi xác. Mọi người cảm giác con mãnh thú hồng hoang như muốn ăn thịt mình.
Trông thấy chiến côn, ít ai nhận ra nhưng vẫn có Bất Hủ Chân Thần cổ hủ biết lai lịch của nó, giật mình kêu lên:
- Cổ Thao Chiến Côn!
Bất Hủ Chân Thần cổ hủ nhìn Cổ Thao Chiến Côn trong tay Mộc Kiếm Chân Đế, cảm khái bảo:
- Mộc Kiếm Chân Đế thật ghê gớm, không uổng là thiên tài giỏi nhất Mộc gia đương thời, chẳng những ngộ tính rất cao mà đạo tâm cũng vô cùng kiên định.
Nhiều người không biết sự khủng khiếp của chiến côn, thắc mắc hỏi:
- Chiến côn này khủng bố lắm sao?
Bất Hủ Chân Thần cổ hủ chậm rãi nói:
- Rất kinh khủng, đó là binh khí tàn bạo nhất trong tay Mộc Vân Thủy Tổ. Nghe đồn năm xưa Mộc Vân Thủy Tổ từng gặp một con mãnh thú hồng hoang vô cùng khủng bố. Con mãnh thú hồng hoang tên là Cổ Thao, thực lực phải nói là vô địch, thậm chí ngang ngửa với Mộc Vân Thủy Tổ. Về sau Mộc Vân Thủy Tổ tốn sức chín trâu hai hổ mới giết mãnh thú hồng hoang Cổ Thao được. Giết mãnh thú hồng hoang rồi Mộc Vân Thủy Tổ rút đạo cốt của nó luyện hóa thành binh. Đó chính là Cổ Thao Chiến Côn.
Nói đến đây Bất Hủ Chân Thần cổ hủ con ngươi co rút, biểu tình nghiêm túc nói:
- Chiến côn này tế luyện từ đạo cốt của Cổ Thao, bên trong đạo cốt còn niêm phong lực lượng thô không gì sánh bằng của Cổ Thao. Nên ai cầm cây Cổ Thao Chiến Côn là sẽ bị lực lượng thô bạo của nó cảm nhiễm, bị thúc đẩy vào trạng thái phát cuồng. Người đạo tâm không kiên định sẽ đỏ mắt thấy người giết người, khiến vạn dặm không mọc cọng cỏ, đồ diệt tất cả. Nhưng Mộc Kiếm Chân Đế cầm Cổ Thao Chiến Côn mà không bị lực lượng thô bạo cảm nhiễm, vẫn giữ được bản thân, có thể nói đạo tâm của Mộc Kiếm Chân Đế rất kiên định.
Bất Hủ Chân Thần cổ hủ cảm khái bảo:
- Đáng tiếc Mộc Kiếm Chân Đế sinh ra không đúng dịp, nếu hắn không sinh cùng thời đại với Đệ Nhất Hung Nhân thì sẽ trở thành một vị Chân Đế rất kinh diễm. Dù không thể sánh bằng Trịnh Đế, Trọng Hoa Chân Đế cũng sẽ để lại nét mực đậm trong lịch sử Tam Tiên giới. Đáng tiếc...
Không chỉ Bất Hủ Chân Thần cổ hủ này cảm khái tiếc thương, bao người trong thiên hạ cũng than thở.
Sinh cùng thời đại với Đệ Nhất Hung Nhân thật là điều vô cùng bi kịch, khiến tất cả thiên tài tuyệt vọng. Mặc kệ ngươi kinh diễm biết bao, thiên phú vô song cỡ nào, thực lực cường đại đến đâu, thành tựu to lớn ra sao, hễ có mặt Đệ Nhất Hung Nhân là tất cả bị lu mờ, bé nhỏ không đáng kể.
Dưới vầng sáng vô cùng rực rỡ của Đệ Nhất Hung Nhân thì tất cả thiên tài bị lu mờ, tự biết xấu hổ, đây chính là bi kịch khi cùng thời đại với Đệ Nhất Hung Nhân.
Có lão tổ đạo thống gật gù tán thán:
- Mộc Kiếm Chân Đế thật là một thiên tài kinh diễm, Chân Đế có tiềm lực vô cùng, mạnh hơn đệ đệ của hắn không biết bao nhiêu lần. Không phủ nhận đệ đệ của hắn về thiên phú thì trong thiên hạ không ai so được, đại đạo, ảo diệu gì đó hắn nhìn một cái là có thể tham ngộ. Tiếc rằng phẩm tính quá kém, đạo tâm mỏng, đã định trước không làm được việc lớn.
Nghe nhắc đệ đệ của Mộc Kiếm Chân Đế tức là Mộc Thiểu Thần thì nhiều người liếc nhau. Người trong Đế Thống giới đều biết thiên phú của Mộc Thiểu Thần ra sao, lúc gã còn nhỏ thật là kinh diễm vô biên, nổi bật hơn xa ca ca Mộc Kiếm Chân Đế. Tiếc rằng Mộc Thiểu Thần lông bông không học giỏi, du thủ du thực, tự phế mình.
Có người nhìn chiến côn trong tay Mộc Kiếm Chân Đế, nói:
- Cổ Thao Chiến Côn, ngang ngửa lực lượng Thủy Tổ, cộng thêm đạo nguyên thì có thể chiến một trận với Đệ Nhất Hung Nhân không?
Mọi người đều ngóng cổ trông chờ, vì Mộc Kiếm Chân Đế trong trạng thái này đã rất mạnh, không tìm ra đối thủ trong thế hệ trẻ.
Ong ong ong ong ong!
Tiếng vù vù vang lên, đại đạo pháp tắc của ba mươi sáu vị thượng tổ bắn lên cao. Lúc này bọn họ không giữ lại chút gì, tất cả huyết khí, lực lượng đại đạo đều dâng lên. Trong không gian run rẩy bọn họ mở ra lĩnh vực đại đạo của mình.
Oong!
Một tiếng trong trẻo êm tai, khi ba mươi sáu vị thượng tổ mở ra lĩnh vực đại đạo của mình thì đạo nguyên Mộc gia dần nổi lên, mọi người đều nghe tiếng rào rào như nguyên đạo nguyên muốn tách ra khỏi đại đạo chân thủy.
Oong!!!
Một tiếng vang lớn, ba mươi sáu vị thượng tổ cùng diễn biến đại đạo, đại đạo phù văn của đạo nguyên bỗng chốc diễn biến.
Trong thời gian ngắn trong đại đạo chi nguyên diễn biến ra ba mươi sáu đại đạo thiên chương, mỗi đại đạo thiên chương bàng bạc vô tận, giống như có thể cất chứa tất cả.
Bóc một tiếng các đại đạo thiên chương tách ra khỏi đạo nguyên, mỗi đại đạo thiên chương hoàn chỉnh không gì sánh được, mỗi chương đã chứa ảo diệu vô thượng, pháp tắc vô địch.
Nhìn từng vị thượng tổ diễn biến khống chế một đại đạo thiên chương, nhiều người thầm lấy làm lạ.
- Đây là cái gì?
Rào rào!
Ba mươi sáu đại đạo thiên chương vận chuyển không ngừng, diễn biến không ngớt, cuối cùng hòa tan vào nhau, trong phút chốc hóa thành một bản vô thượng chân kinh.
Khi vô thượng chân kinh hợp thành, đạo quang chí cao vô thượng nhấp nháy, dường như là Mộc Vân Chân Đế chính tay viết ra vô thượng chân kinh.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi mọi người chưa lấy lại tinh thần thì thấy vô thượng chân kinh đập vào lưng Mộc Kiếm Chân Đế, trong tiếng nổ vô thượng chân kinh hòa tan vào người gã.
Nhiều người xem mà không hiểu thấu huyền cơ ảo diệu trong đó:
- Đây là thủ đoạn gì?