Có thể nói trong thời đại đó Trường Sinh Điện xứng là chí cao vô thượng, nắm quyền lực vô cùng hiển hách.
Về sau Trường Sinh Lão Nhân không luân hồi nữa, Trường Sinh Điện vẫn cao cao tại thượng, trong thời gian dài vẫn nắm giữ quyền lực Tiên Ma đạo thống. Nhưng rồi thời gian trôi qua, Trường Sinh Điện ngày càng mờ nhạt khỏi ánh mắt người đời, dần không can thiệp công việc Tiên Ma đạo thống nữa, ẩn khuất đi.
Dù vậy trăm ngàn vạn năm qua, trong lòng các đệ tử, hậu đại Tiên Ma đạo thống thì Trường Sinh Điện vẫn giữ địa vị rất cao thượng. Có thể nói khó ai lay động địa vị của Trường Sinh Điện trong Tiên Ma đạo thống.
Về điểm này Hộ Sơn tông thau xưa Trường Sinh Điện.
Tuy cho đến ngày nay Bát Quái Cổ quốc đã rất mạnh, có vũ lực cường đại không gì sánh bằng, có nội tình vô cùng thâm sâu, được gọi là đệ nhất cương quốc Tiên Ma đạo thống. Nhưng trong mắt nhiều người Bát Quái Cổ quốc không có tư cách chấp chưởng quyền lực Tiên Ma đạo thống. Trừ phi Bát Quái Cổ quốc đánh bại Trường Sinh Điện thì mới hoàn toàn xứng đáng là vị vua không ngai, nếu không Bát Quái Cổ quốc luôn bị bóng ma Trường Sinh Điện che đi.
Cũng vì trên đầu có bóng ma Trường Sinh Điện ám ảnh khiến Bát Quái Cổ quốc nôn nóng muốn mở Trường Sinh Tiên Bàn ra, hiệu lệnh thiên hạ. Bát Quái Cổ quốc muốn thừa dịp vạn năm một thuở xác lập đại vị của mình trong Tiên Ma đạo thống, mượn cơ hội này nắm giữ quyền lực.
Ong ong ong ong ong!
Vòng xoáy trên trời hiện ra một cánh cửa, có người song song đi ra từ cánh cửa.
Cường giả bước xuống từ cánh cửa đều mặc trường bào giống nhau, trường bào mộc mặc nhưng bọn họ toát ra khí thế không giận mà uy. Tay họ cầm trường thương mà như nắm gậy quyền lực, cảm giác nắm giữ hoàng quyền.
Dường như bọn họ đại biểu ý chí vô thượng của Tiên Ma đạo thống, sử dụng quyền lệnh vô thượng của Tiên Ma đạo thống.
Nên khi các cường giả song song bước xuống từ vòng xoáy, bao người nín thở. Cường giả Bát Quái Cổ quốc khi thấy cường giả Trường Sinh Điện đến cũng lộ biểu tình cẩn trọng không dám thả lỏng.
Vì đối với Bát Quái Cổ quốc sơ sẩy một cái không chừng sẽ đối địch với Trường Sinh Điện, hai bên đánh nhau ngay.
Một số đại giáo cổ quốc đã đứng về trận doanh Bát Quái Cổ quốc giờ hơi hối hận:
- Không ngờ Trường Sinh Điện đến.
Bây giờ mà đứng về phe Bát Quái Cổ quốc không chừng sẽ đối địch với Trường Sinh Điện.
Nhìn cường giả Trường Sinh Điện lần lượt đi xuống đứng hai hàng yên lặng chờ, có người lẩm bẩm:
- Trường Sinh Điện sẽ có đại nhân vật nào giáng lâm?
Có cường giả trẻ lo lắng nói:
- Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa có Trường Tồn Bất Hủ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đến. Nếu Trường Sinh Điện không phái Trường Tồn Bất Hủ đến thì không trấn được.
Có cường giả hưng phấn nói:
- Không chừng Khương Trường Tồn sẽ tự giá lâm!
Nghe cái tên Khương Trường Tồn, mọi người tim đập nhanh. Khương Trường Tồn xuất thân từ Trường Sinh Điện, là Trường Tồn Bất Hủ kinh diễm nhất đương thời.
Có lão tổ thế gia nhẹ lắc đầu nói:
- Sợ là không thể, Khương Trường Tồn đã biến mất từ rất lâu, dù thật sự còn sống cũng sẽ không xuất hiện vì chuyện này. Khương Trường Tồn mà lộ mặt, nói một câu thôi, trong Tiên Ma đạo thống có ai dám không nghe?
Mọi người cảm thấy lão tổ này nói có lý, thầm gật gù. Khương Trường Tồn là người duy nhất thau Trường Sinh Lão Nhân từ trăm ngàn vạn năm nay, có địa vị chí cao vô thượng trong Tiên Ma đạo thống. Khương Trường Tồn mà xuất hiện thì Trường Tồn Bất Hủ cỡ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sẽ cụp đuôi rút cổ.
Đối với cường giả Trường Sinh Điện đến, cỡ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh chỉ hừ lạnh, không tỏ thái độ:
- Hừ!
Đương nhiên Bát Quái Chưởng Thương Sinh kiêng dè Khương Trường Tồn thật, nếu Khương Trường Tồn không xuất hiện thì gã có thể liều chiến một phen với Trường Sinh Điện, trong lòng có tự tin.
Trong khi nhiều người chú ý Trường Sinh Điện có thần thánh phương nào giá lâm thì không biết ai la lên:
- Đệ Nhất Hung Nhân đến!
Mọi người nhìn qua.
Đoàn người chậm rãi từ cửa tổ thành đi vào, đằng trước nhất là Đệ Nhất Hung Nhân Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, trên chân không gác trường kiếm.
Thấy trên chân Đệ Nhất Hung Nhân không có trường kiếm, chẳng hiểu sao mọi người thầm thở phào.
Đệ Nhất Hung Nhân ngồi trên xe lăn, nhắm mắt như đang ngủ.
Dù Đệ Nhất Hung Nhân ngồi trên xe lăn, bề ngoài như kẻ tàn phế nhưng không ai dám coi khinh hắn, không có ai cho rằng hắn là tàn phế. Mọi người đều biết dù Đệ Nhất Hung Nhân ngồi trên xe lăn không nhúc nhích cũng có thể giết ma, vung tay đồ ngàn vạn.
Nên khi xe lăn của Đệ Nhất Hung Nhân chậm rãi vào tổ thành, tất cả cường giả tu sĩ trong thành lặng lẽ tránh ra một con đường. Thiên tài tuyệt thế của đại giáo hay Bất Hủ Chân Thần gì đều không dám cản đường Đệ Nhất Hung Nhân. Mọi người như thủy triều chậm rãi dạt sang hai bên.
Đệ Nhất Hung Nhân vào tổ thành, không ngừng lại ở nơi khác, xe lăn tiến nhanh đến tổ điện.
Tổ điện rất khổng lồ, đại điện mở rộng, từng bậc thềm đá lên trên. Chỗ cao nhất đại điện có một ngai báu cũ kỹ, đã bao nhiêu năm không có người ngồi nhưng nó vẫn tỏa sáng không nhiễm hạt bụi.
Đằng trước tổ điện có pho tượng siêu khổng lồ, cao bằng trời, ai đứng trước pho tượng cũng không kiềm được ngước nhìn.
Pho tượng này điêu Trường Sinh Lão Nhân, nhưng vô thượng ảo diệu che lấp mặt mày, nhìn mơ hồ không thấy rõ.
Từng có vô số cường giả mở thiên nhãn muốn cưỡng ép xem rõ mặt Trường Sinh Lão Nhân nhưng không thành công.
Pho tượng đứng sững tại đây vô số năm mà vẫn đại khí bàng bạc, hơi thở chí cao vô thượng. Dường như trăm ngàn vạn năm trôi qua không thể xóa nhòa hơi thở chí cao vô thượng ngược lại càng đậm, trên pho tượng đã tụ tập khí ihậu Tiên Ma đạo thống.
Không biết bao nhiêu người trông thấy pho tượng Trường Sinh Lão Nhân xúc động muốn quỳ lạy, nhiều người đến tổ điện sẽ quỳ tượng Trường Sinh Lão Nhân.
Xe lăn ngừng trước pho tượng lớn, Lý Thất Dạ như đang ngủ chợt mở mắt ra nhìn tượng khổng lồ. Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm xuyên thấu ảo diệu pho tượng nhìn thẳng khuôn mặt Trường Sinh Lão Nhân.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ nhìn hướng ngai báu trên tổ điện.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, hắn chỉ vào ngai báu trên tổ điện:
- Đẩy ta lên, ta muốn ngồi trên đó.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, mọi người xôn xao, cùng nhìn hướng hắn.
- Cái gì? Hắn muốn ngồi trên đó?
Đám người ồn ào ngó Lý Thất Dạ lại nhìn hướng ngai báu trên Tổ điện. Mọi người không thấy Lý Thất Dạ đùa chút nào, hắn thật sự nghiêm túc.