Có thể nói quang minh Quang Minh Thánh Viện ảnh hưởng mọi mặt của tất cả sinh linh trên mảnh thiên địa này, các sinh linh nhận phúc trạch từ lực lượng quang minh, chỉ riêng Tẩy Tội thành ngoại lệ.
Nên trong Quang Minh Thánh Viện, người ở nhiều nơi dù là dân chúng bình thường cũng thấy mình cao hơn Tẩy Tội thành một bậc, họ là con cưng của ông trời.
Đương nhiên quang minh sáng soi cũng ảnh hưởng sinh linh Quang Minh Thánh Viện nhiều thứ, ví dụ phàm nhân không tu luyện, từ khi sinh ra họ đã tín ngưỡng quang minh, thừa phụng quang minh.
Nên phàm nhân Quang Minh Thánh Viện mỗi ngày dùng nhiều thời gian tín phụng, bái ngưỡng quang minh. Từ quy tắc đời người phàm nhân Quang Minh Thánh Viện đứng cao hơn chỗ khác, tiêu chuẩn đạo đức cao hơn nơi khác.
Như Tẩy Tội thành là thành trì bình thường, không khác gì thành trì trong đạo thống khác. Con buôn thấp hèn người bán hàng rong gian dối, đây là chuyện thường đời người, nhưng nếu đặt ở Quang Minh Thánh Viện thì sẽ bị người khinh thường, rẻ rúng.
Nên thế tục trong Tẩy Tội thành sẽ bị nhiều người ở Quang Minh Thánh Viện cho là sa đọa.
Thật ra Tẩy Tội thành không có tội ác gì lớn, chẳng qua nơi khác trong Quang Minh Thánh Viện quang minh sán soi, sinh linh những nơi này càng ưu tú hơn, khiến nhiều nơi trong Quang Minh Thánh Viện cho rằng Tẩy Tội thành là chỗ sa đọa, khinh thường nó.
Với một đạo thống thì dân chúng an cư lạc nghiệp không có gì để chỉ trích, khiêu khích. Với tu sĩ, nơi duy nhất tín phụng quang minh là người nào chí nấy hợp ý nhau.
Với đám học sinh trên thuyền đương nhiên họ hướng tới nơi quang minh chiếu khắp, trong lòng họ nơi có quang minh như đào nguyên chốn trần gian. Được tẩm trong quang minh thần thánh từng giây từng phút là điều khiến người ngưỡng mộ biết bao.
Khi đám học sinh ngẫm lại Tẩy Tội thành của mình thì thấy buồn.
Đỗ Văn Nhụy nhìn thấy hết các vẻ mặt đó, gã biết tương lai những học sinh này lớn lên sẽ rời khỏi học viện, ra Tẩy Tội thành, phiêu bạt bên ngoài, mở ra một mảnh thiên địa. Các học sinh sẽ không trở về Tẩy Tội thành nữa, người quay về chỉ đếm trên đầu ngón tay. Đây không phải Đỗ Văn Nhụy tự mình đoán, gã làm viện trưởng đã tiễn từng nhóm học sinh rời đi, gã thói quen kết quả này.
Đỗ Văn Nhụy chưa từng nói gì, gã chỉ chúc phúc. Ai có chí nấy, Đỗ Văn Nhụy không thể miễn cưỡng những học sinh này sau khi có tài học còn tiếp tục ở Tẩy Tội thành, làm ra cống hiến cho Tẩy Tội thành, vì làm vậy là rất ích kỷ. Điều này trái với ước nguyện ban đầu ở lại Tẩy Tội viện của gã, điều Đỗ Văn Nhụy có thể làm là đưa các học sinh đi, để bọn họ giương cánh bay cao, đón gió vượt sóng. Tương lai bọn họ chọn ở phương xa hay ở lại Tẩy Tội thành thì Đỗ Văn Nhụy tôn trọng lựa chọn của họ.
Với các mặt này Lý Thất Dạ chỉ cười:
- Có một số người tuy không phải thánh nhân nhưng vĩ đại không thua gì thánh nhân.
Đỗ Văn Nhụy cười cười không nói gì, lái thuyền với tốc độ không gì sánh bằng bay nhanh tới trước.
Tẩy Tội thành cách Thánh sơn rất xa, thuyền Đỗ Văn Nhụy bay nhanh chỉ hơn mười ngày ngắn ngủi đã bay vào phạm vi Thánh sơn.
Dọc đường đi nhóm Triệu Thu Thực thấy rất nhiều điều, bọn họ được mở rộng tầm mắt, chuyến đi Thánh sơn mở ra cánh cửa cho họ.
Khi thuyền bay đến Thánh sơn, đập vào mắt là một mảnh trắng xoá, không đó không phải tuyết trắng, nhìn kỹ thì thấy quang minh tụ tập trên dãy núi như tam hoa cái đỉnh, nên nhìn từ xa trắng như tuyết.
Thánh sơn là thiên địa rộng lớn, núi non trập trùng, nguy nga cao ngất, các ngọn thần nhạc sừng sững tại đó.
So với chỗ khác trong Quang Minh Thánh Viện thì Thánh sơn không có thánh quang bắn lên cao, quang minh chiếu khắp như mọi người tưởng tượng.
Tại đây thánh quang hay quang minh như tuyết đọng nước mưa, nó thầm nhuần đất bùn núi sông, lực lượng quang minh thần thánh không là biểu hiện mặt ngoài.
Nên khi nhìn từ xa như núi tuyết, cảnh này chỉ có thể thấy trên trời, vì quang minh tụ tập chỗ đó như đọng thành tuyết.
Vì lực lượng quang minh ở Thánh sơn lặng lẽ thấm nhuần, mọi người đi đến đây đã không cảm nhận lực lượng quang minh chiếu khắp, không còn cảm giác quang minh ở khắp nơi nữa.
Người mạnh đến đỉnh mới cảm nhận được dưới lòng đất Thánh sơn ẩn chứa lực lượng quang minh bàng bạc vô tận, dưới mảnh đất này lực lượng quang minh như biển rộng mênh mông, tùy lúc chảy xiết dưới lòng đất. Thánh sơn chỉ là đất liền trôi nổi trên biển quang minh.
Khi ngươi cảm nhận lực lượng quang minh ẩn chứa dưới lòng đất Thánh sơn thì sẽ phát hiện lực lượng quang minh này luôn ở đây còn hơn nơi nào khác trong Quang Minh Thánh Viện, rất có thể đạo nguyên Quang Minh Thánh Viện nằm dưới Thánh sơn.
Khi thuyền đến Thánh sơn, nhiều học sinh xem ngây người. Lần đầu bọn họ trông thấy núi non đồ sộ rộng lớn như vậy, từng ngọn thần nhạc sừng sững trên mặt đất, vô cùng hùng vĩ. Đặc biệt là các thần nhạc phát ra hơi thở cảm giác như thần sơn đập vào mặt ngươi.
Khi thuyền đến nơi, đã có nhiều người tới Thánh sơn. Không chỉ có học sinh Tẩy Tội viện đến Thánh sơn, học viện toàn Quang Minh Thánh Viện có nhiều cường giả học sinh đến đây.
Học sinh đến từ học viện khác đều là học sinh ưu tú nhất, mạnh nhất của học viện. Một số người đã trở thành Chân Đế, Bất Hủ Chân Thần hay là Trường Tồn Bất Hủ.
Có thể nói tồn tại như vậy cao cao tại thượng, dù họ chỉ có thân phận học sinh Quang Minh Thánh Viện nhưng bọn họ đã nắm quyền thế chí cao vô thượng.
So với những học sinh này thì học sinh Tẩy Tội viện không đáng một đồng, dù nhóm Triệu Thu Thực là học sinh ưu tú nhất học viện. So với học viện khác, đặc biệt là bốn học viện lớn như Bắc Viện thì nhóm Triệu Thu Thực càng mờ nhạt.
Có các chiếc thuyền bay lướt đến, thuyền có huy chương của các học viện, hình dạng thuyền khác nhau nhưng đều có bảo quang phun ra nuốt vào, quang minh chiếu sáng, rất là hào hoa.
Một số học sinh ngự báu vật đến. Có học sinh đứng trên thần kiếm to, kiếm quang lướt ngàn dặm kéo đuôi kiếm rực rỡ đằng sau thần kiếm, cực kỳ chói mắt, làm người nhìn rung động.
Có học sinh cưỡi dị thú đến, một tiếng gầm lớn, có con voi báu to lớn đạp không đến, tỏa thần quang như ánh trăng, lưng cõng một tòa thần các, trong nháy mắt nó đã bước vào Thánh sơn.
Có học sinh đạp không đến, chắc chắn học sinh này rất mạnh, còn nhỏ đã là Bất Hủ Chân Thần, một bước đạp là một phương thiên địa. Toàn thân học sinh có vòng sáng thần bao phủ, thánh quang như lửa tiện vọt lên trời, một bước một thiên địa, chớp mắt đến Thánh sơn.
Khí thế đó làm học sinh Tẩy Tội viện trợn mắt há hốc mồm nhìn. Vì tất cả học sinh chen chúc trên một con thuyền, thuyền của viện trưởng không có thần quang phun ra nuốt vào như những bảo thuyền này, không xa hoa bằng, so với các bảo thuyền thì thuyền của viện trưởng thật nghèo nàn.