Thiên Tiệm dài ức ức ức vạn dặm, tạo dựng được nó phải dời núi lấp biển. Người có thể hái trời trăng sao tế luyện thành nham thạch mới tạo ra Thiên Tiệm được.
Nhưng nguyên Tiên Thống Giới không ai biết Thiên Tiệm xây dựng từ thời đại nào, trong ký ức của mọi người khi sinh linh có mặt trên đời thì Thiên Tiệm đã tồn tại, dường như nó ở đây từ thuở thiên địa ban đầu.
Mặc dù không có ghi chép tỉ mỉ về Thiên Tiệm nhưng từng lưu truyền một số câu chuyện. Trăm ngàn vạn năm qua chưa từng có ai công phá Thiên Tiệm được.
Lý Thất Dạ cảm khái:
- Phòng ngừa chu đáo là may mắn của Tam Tiên giới, có tiên hiền, tổ tiên như vậy Tam Tiên giới mới tránh thoát nhiều tai nạn, bao nhiêu đợt hủy diệt. Tam Tiên giới nhiều lần trốn thoát kiếp nạn không phải ngẫu nhiên mà vì được tổ tiên tuyên cổ vô song che chở.
Nguyên Tam Tiên giới là thành lũy to lớn, tất cả sinh linh sống trong đó không biết mình đang sống trong thành lũy an toàn nhất. Thành lũy to lớn này trừ vốn có ưu thế bẩm sinh đặc biệt còn vì tổ tiên vô song che chở Tam Tiên giới.
Đáng tiếc như Cửu Giới, Thập Tam Châu, những kỷ nguyên trước kia không may mắn như vậy. Vì Cửu Giới, Thập Tam Châu đều là thế giới tự do mở rộng, không giống Tam Tiên giới.
Thiên Tiệm rất lớn nhưng người bình thường không thể biết, dưới Thiên Tiệm có lực lượng càng mạnh ngưng tụ thành đại thế nâng vật khổng lồ này. Lực lượng đó mạnh hơn Thiên Tiệm, nếu ngoại địch xâm nhập không thể chỉ công phá Thiên Tiệm, còn phải đánh nát lực lượng siêu mạnh ở lòng đất.
Lý Thất Dạ cười, hắn muốn thử lực lượng siêu cường đại này xem sao, kỳ tích ngưng tụ thành đại thế.
Cơ thể Lý Thất Dạ dần trong suốt như sắp hòa tan, càng lúc càng trong suốt hòa vào Thiên Tiệm. Lý Thất Dạ dung nhập càng nhiều, từ từ chìm xuống chỗ sâu nhất lòng đất Thiên Tiệm.
Bộp!
Vang tiếng nổ lớn, khi thân thể Lý Thất Dạ lặn xuống đủ sâu thì lực lượng đại thế dưới lòng đất cảm nhận hắn xâm nhập, lực lượng siêu vô địch bắn ngược đẩy hắn ra khỏi Thiên Tiệm.
Lý Thất Dạ bị lực lượng đại thế đẩy ra, cảm khái:
- Lực lượng rất mạnh.
Nếu Lý Thất Dạ làm thật thì trên đời này khó tìm ra lực lượng nào có thể hất hăng ra, đừng nói Chân Đế, dù là Thủy Tổ bình thường cũng không thể so sánh lực lượng đó. Có thể tưởng tượng người xây dựng Thiên Tiệm có thủ đoạn kinh thiên cỡ nào.
Lý Thất Dạ nghiên cứu đại thế Thiên Tiệm xong đã nắm rõ hết ảo diệu của nó.
Nếu Lý Thất Dạ mạnh mẽ đánh vào chỗ sâu nhất Thiên Tiệm, công phá đại thế nằm ở tận cùng lòng đất cũng được, nhưng sẽ làm Thiên Tiệm đứt đoạn, tựa như cắt đứt long mạch.
Lý Thất Dạ không có thù hận gì với Thiên Tiệm, hắn không cần làm như vậy. Thiên Tiệm là mồ hôi và máu của vô số người đi trước, cắt đứt nó thì quá đáng.
Khi Lý Thất Dạ mày mò đại thế Thiên Tiệm đã phát hiện chút vấn đề, nó không phải hoàn toàn vững chắc, vẫn có chút kẽ hở do thời gian trôi qua. Niên đại xây Thiên Tiệm quá xa xôi, xưa đến không thể ngược dòng. Trong năm tháng dài dòng bị thời gian ăn mòn, khiến đại thế có chút lỗ hổng nhỏ.
Những kẽ hở này có thể trám, có điều cần nhiều công sức. Nếu trám hết kẽ hở thì Thiên Tiệm sẽ rực rỡ hẳn lên, cứng rắn không thể đánh phá, phòng thủ thêm trăm vạn năm hay lâu hơn nữa đều không thành vấn đề.
Lý Thất Dạ đứng bên tường nhìn vũ trụ phía xa, hắn cảm khái chậm rãi nói:
- Năm đó đã xảy ra chuyện gì khiến kẻ nghịch thiên như thế phải cảnh giác, thận trọng đến nhường này, không tiếc trả giá đắt xây dựng Thiên Tiệm!
Năm xưa chắc chắn xảy ra chút chuyện làm tổ tiên siêu mạnh không tiếc mọi giá xây dựng Thiên Tiệm, trở thành kỳ tích của Tam Tiên giới.
Vì có Thiên Tiệm nên Tiên Thống Giới càng an toàn hơn.
Lý Thất Dạ nhìn Bất Độ Hải, đưa mắt hướng Thiên Khư. Bất Độ Hải bên trái, Thiên Khư bên phải, Thiên Tiệm ngăn cách cả hai. Vì có Thiên Tiệm ngăn cách Bất Độ Hải, Thiên Khư đối diện Tiên Thống Giới.
Thiên Tiệm được xây tại đây không phải ngẫu nhiên, chắc chắn có lý do sâu sắc nào đó. Ngày xưa tổ tiên Tam Tiên giới xây Thiên Tiệm có lẽ đề phòng Bất Độ Hải hoặc Thiên Khư, hoặc cả hai.
Nhưng ngàn vạn năm nay Tam Tiên giới không gặp ngoại địch xâm nhập, lý do cụ thể thế nào thì không biết.
Thiên Tiệm dài vạn vạn vạn dặm, vừa dài vừa rộng, muốn gặp ai trên tường thành cũng khó, dù có người đi ngang qua thì bước chân vội vã.
Lý Thất Dạ đi trong Thiên Tiệm lâu vậy mà chỉ tình cờ gặp chút tu sĩ, nhưng bọn họ lướt qua nhanh không ngừng lại. Có một số tu sĩ rảnh rỗi đi dạo Thiên Tiệm thì chỉ đi ngang qua rồi bước đi nhanh.
Với tất cả tu sĩ thì Thiên Tiệm không có gì đẹp, chỉ là bức tường đá, chỗ nào cũng giống nhau, đi dạo một chút là được, không cần đi quá xa.
Hầu như không có người đi bộ suốt con đường như Lý Thất Dạ.
Ngẫu nhiên có tu sĩ lướt ngang qua thấy Lý Thất Dạ đi bộ trên Thiên Tiệm, họ nhìn hắn như gặp đồ ngốc.
Có tu sĩ lúc sắp đi tốt bụng nhắc nhở:
- Nếu đi bộ thì cả đời ngươi cũng không đi hết Thiên Tiệm.
Nói xong tu sĩ vội vàng rời đi.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn không phải đến ngắm cảnh, hắn đi trên Thiên Tiệm để thăm dò kỳ tích này.
Lý Thất Dạ đi nhiều ngày sau gặp một tiểu đội tuần tra trên Thiên Tiệm.
- Cần giúp đỡ gì không?
Tiểu đội tuần tra chỉ có mười mấy binh sĩ, mỗi người rất mạnh, nhìn là biết tu sĩ thực lực cường đại. Tiểu đội trưởng là một thiếu nữ, tóc ngắn ngang cổ gọn gàng, áo giáp mặc trên người rất anh khí. Đặc biệt eo nhỏ phụ trợ vóc dáng nhấp nhô đầy đặn, cũng tôn lên nhan sắc nàng xinh đẹp động lòng người.
Tiểu đội tuần tra này không đi bộ từng bước như Lý Thất Dạ, nếu đi bộ tuần tra thì bọn họ khó mà đi tuần Thiên Tiệm dài như vậy. Tiểu đội tuần tra ngồi trên các chiếc chiến xa, khi xe lăn qua nham thạch từ xa đã nghe tiếng bánh xe ầm ầm.
Tường thành Thiên Tiệm quá rộng, như đại điện, mấy chục chiến xa chạy song song cũng không chật chội.
Nên khi chiến xe của tiểu đội tuần tra song song chạy tới rất có khí thế.
Nếu biết cờ xí cắm trên chiến xa người ta sẽ nhường đường ngay, vì đó là cờ của quân đoàn Thiên Tiệm.
Người trong thiên hạ đều biết Thiên Tiệm, Thiên Hùng quan dưới quyền quản lý của quân đoàn Thiên Tiệm, bọn họ nổi tiếng như cồn trong Tiên Thống Giới, không ai không biết.
Tiểu đội ngừng lại hỏi Lý Thất Dạ không phải vì hắn cản đường họ, tường thành rộng như vậy đủ cho tiểu đội chạy cái vèo qua.