Đôi mắt vô cùng thâm thúy, đôi mắt thâm bất khả trắc, đôi mắt tràn ngập cơ trí.
Trong đôi mắt có tinh thần lóe sáng, so thời gian xa xôi, đôi mắt như thế làm người ta phải sợ hãi thán phục.
Vào lúc này, nhìn thấy lão giả đứng trong quang minh, đứng trên đỉnh Thánh Sơn, giống như hắn là chúa tể thế giới, tất cả mọi người hít khí lạnh, cho dù là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống cũng phải ngưng trọng.
Vào lúc này, Bát Bảo Thuỷ tổ, Phi Thiền Thủy tổ, Văn Trúc Thuỷ tổ và các Thuỷ tổ đứng trong doanh địa trên bãi cát, bọn họ đều nhìn thẳng lão nhân kia.
Cho dù Thuỷ tổ như bọn họ đã từng quét ngang một thời đại, nhưng ánh mắt bọn họ nhìn lên người lão nhân cũng phải ngưng trọng.
- Quá cường đại.
Nhìn thấy lão nhân xuất hiện, Tam Mục Thần Đồng thì thào tự nói.
Năm đó hắn tiến vào Thánh Sơn, hắn từng nhìn thấy lão nhân này, lúc ấy trong mắt hắn, lão nhân này thâm bất khả trắc, nhưng không ngờ lão nhân cường đại tới mức có thể đánh bay cường giả như Tả Ngạn Thuỷ tổ.
Lão nhân chính là lão Thụ Yêu trong miệng Đại Hắc Ngưu! Là chúa tể chân chính của Quang Minh Thánh Viện!
- Đồn đãi không giả.
Tả Ngạn Thuỷ tổ nhìn thấy lão Thụ Yêu, vẻ mặt hắn đầy ngưng trọng.
Trong thời đại của Tả Ngạn Thuỷ tổ, hắn từng nghe được qua một ít đồn, đồn đãi có chí tôn vô thượng sinh sống trong Thánh Sơn, nhưng chí tôn vô thượng giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi, hắn cũng chỉ nghe đồn mà thôi, hắn chưa gặp qua lần nào.
Hôm nay gặp được, hắn biết rõ đồn đãi năm đó là thực, cũng không phải bịa đặt ra, hơn nữa lão nhân cường đại không phải nói khoác, là rất cường đại và đáng sợ.
Đương nhiên, thế nhân không biết lão Thụ Yêu, cũng không biết lai lịch lão Thụ Yêu, người gặp được lão Thụ Yêu lại ít ỏi không có bao nhiêu.
Cho nên nhìn thấy lão Thụ Yêu đi ra trong quang minh, nhìn thấy quang minh phổ chiếu, thậm chí có lão tổ hỏi nhỏ:
- Là Viễn Hoang Thánh Nhân sao?
Nhìn thấy quang minh như phổ chiếu tam giới, nhìn thấy quang minh giống như thủy ngân không đâu không có, bất cứ kẻ nào cũng nghĩ tới Viễn Hoang Thánh Nhân.
Từ xưa đến nay, hình như chỉ có Viễn Hoang Thánh Nhân mới có thể làm được điểm này, cũng chỉ có Viễn Hoang Thánh Nhân mới có quang minh đáng sợ như thế.
- Chỉ sợ không phải, có... Có phần không giống.
Có lão tổ Trường Tồn sống rất lâu cũng do dự, mặc dù bọn họ không gặp qua Viễn Hoang Thánh Nhân, nhưng không ít người đã chiêm ngưỡng bức họa Viễn Hoang Thánh Nhân, cho nên bọn họ không nhìn thấy lão nhân giống Viễn Hoang Thánh Nhân.
- Nếu như không phải Viễn Hoang Thánh Nhân, rốt cuộc là ai? Từ khi nào Quang Minh Thánh Viện có tồn tại khủng bố như thế?
Lúc này có không ít người khó hiểu.
Quang Minh Thánh Viện xuất hiện tồn tại khủng bố như thế, thế nhân lại không biết, việc này có thể nghĩ, nội tình Quang Minh Thánh Viện thâm hậu cỡ nào, đáng sợ đến bực nào.
- Quang Minh Thánh Viện thâm bất khả trắc.
Có không ít người sợ hãi thán phục, bọn họ cũng sinh lòng kính nể.
Không nói lão Thụ Yêu bị ngộ nhận thành Viễn Hoang Thánh Nhân, cho dù là vô số đệ tử và cường giả Quang Minh Thánh Viện nhìn thấy lão Thụ Yêu bước ra trong quang minh, bọn họ đều cho rằng là Thủy tổ lưu lại thế gian.
- Thuỷ tổ!
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu người quỳ xuống đất, kể cả không ít lão tổ Quang Minh Thánh Viện, bọn họ đều cho rằng lão Thụ Yêu chính là Thuỷ tổ của Quang Minh Thánh Viện.
Cho dù là lão tổ cổ xưa của Quang Minh Thánh Viện cũng kinh nghi bất định, bọn họ cũng nghe qua đủ loại truyền thuyết về Thánh Sơn, nhưng lão Thụ Yêu cường đại đến tình trạng như vậy đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Cho nên, ngay cả lão tổ cổ xưa của Quang Minh Thánh Viện đã bắt đầu hoài nghi, lão Thụ Yêu trước mắt có phải là Thuỷ tổ Viễn Hoang Thánh Nhân của bọn họ hay không.
- Tiền bối tôn xưng như thế nào?
Tả Ngạn Thuỷ tổ nhìn lão Thụ Yêu, ôm quyền, thần thái cung kính.
Cho dù là địch nhân, Tả Ngạn Thuỷ tổ cũng hành lễ vãn bối. Bởi vì Đại Hắc Ngưu cũng là trưởng bối của hắn, lão Thụ Yêu còn xa xưa hơn cả Đại Hắc Ngưu.
- Xưng hô?
Lão Thụ Yêu thần thái tự nhiên, hắn lắc đầu, nhàn nhạt nói:
- Ta chỉ là một gốc cây già cắm rễ trên thế gian mà thôi, về phần xưng hô, ta đã quên.
- Tiền bối biết rõ như thế, Tả Ngạn cảm thấy không bằng....
Tả Ngạn Thuỷ tổ sợ hãi thán phục, hắn ôm quyền, phong thái Thuỷ tổ như trước.
- Triệt binh đi.
Lão Thụ Yêu khoát tay, hắn nói:
- Mọi việc trên đời đều là phiền não.
- Lệnh của tiền bối, chỉ sợ Tả Ngạn không dám theo.
Tả Ngạn Thuỷ tổ lắc đầu, nói ra:
- Tả Ngạn mang quân lệnh trên người, hoặc là chết trận, hoặc là diệt địch, mong tiền bối thứ lỗi.
- Ngươi không phải đối thủ của ta.
Lão Thụ Yêu nói rất bình thản, hắn nói ra lời này rất bình thản như không phải việc gì khó khăn.
Lão Thụ Yêu nói như thế, người trong thiên hạ sợ hãi thán phục, đối mặt Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống như Tả Ngạn Thuỷ tổ, lão Thụ Yêu vẫn có thể phong khinh vân đạm như thế, hắn cường đại thế nào?
- Đây mới thực sự là vô địch.
Nhìn lão Thụ Yêu, cho dù là lão tổ cường đại cũng tâm phục khẩu phục.
- Đúng thế.
Tả Ngạn Thuỷ tổ cũng không tức giận, rất bình tĩnh, hắn nói:
- Ta cũng biết tiền bối vô địch, với đạo hạnh của tiền bối, ta không thể chèo chống trong tay tiền bối bao lâu, nhưng tiền bối cường đại hơn nữa cũng khó ngăn cơn sóng dữ, vận mệnh Tam Tiên giới đã định.
- Vậy sao?
Lão Thụ Yêu cười nhạt, nói:
- Xem ra, các ngươi tràn ngập tin tưởng vào chính mình.
- Không dám, ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi.
Tả Ngạn Thuỷ tổ thập phần nghiêm túc, từ từ nói:
- Trăm ngàn vạn năm qua đi, có bao nhiêu người người trước ngã xuống, người sau tiến lên, nhưng không có ai thành công, cho dù là Thuỷ tổ kinh diễm cũng không thể ngăn cơn sóng dữ.
Nói đến đây, Tả Ngạn Thuỷ tổ dừng một chút, nói:
- Trên con đường này, Tả Ngạn chỉ là một tia sáng le lói mà thôi, ta từng nghĩ xua tan hắc ám đón nhận quang minh, chỉ tiếc...
Nói đến đây, Tả Ngạn Thuỷ tổ không nói nữa.
Nếu người nghe không hiểu sẽ không cảm thấy lời này thế nào, nhưng lão tổ Trường Tồn nghe hiểu lại rung động rất mạnh, trong nội tâm sinh ra hàn ý.
Tả Ngạn Thuỷ tổ nói rất hời hợt nhưng có thể tưởng tượng, bọn họ đã từng bộc phát chiến tranh đáng sợ, bọn họ đã từng trải qua biến hóa tàn khốc.
Có thể nghe ra được, đám người Tả Ngạn Thuỷ tổ ngay từ đầu cũng không rơi vào hắc ám, bọn họ đã cũng từng chiến đấu qua, đáng tiếc, cuối cùng bọn họ đã đưa ra lựa chọn.
Rất nhiều lão tổ, Trường Tồn đều hiểu, có thể trở thành Thuỷ tổ đều không phải kẻ yếu, cũng không có người nào đạo tâm yếu ớt, bọn họ đã từng trải qua vô số sóng gió, trải qua đủ loại sinh tử, gặp được các cường địch đáng sợ.
Nhưng bọn họ đều sống vượt qua, cuối cùng chứng đạo trở thành Thuỷ tổ.
Nhưng cuối cùng bọn họ lại rơi vào hắc ám, làm ra lựa chọn, thậm chí không tiếc mang theo quân đoàn hắc ám xâm lấn Tiên Thống giới, diệt đạo thống của chính mình.
Mọi người không thể tưởng tượng các Thuỷ tổ đã trải qua cái gì, cũng không cách nào tưởng tượng bọn họ đã gặp cường địch đáng sợ ra sao.
- Đạo tâm không kiên mà thôi.
Đối với lời của Tả Ngạn Thuỷ tổ, lão Thụ Yêu cũng không rung động, hắn nói một câu rất bình thản.
- Hổ thẹn.
Tả Ngạn Thuỷ tổ gật đầu, nói:
- Tiền bối nói đúng, đạo tâm của chúng ta không đủ kiên định.
Nói đến đây, Tả Ngạn Thuỷ tổ nhìn qua lão Thụ Yêu, từ từ nói:
- Chúng ta đã từng hi vọng qua, có người có thể ngăn cơn sóng dữ, đáng tiếc, đại thế tương lai đã định. Không nói tiền bối, cho dù còn cường giả như tiền bối cũng không cải biến cái gì. Vào ngày hôm nay, tuy tiền bối mạnh nhưng không phải người mạnh nhất.
Lão Thụ Yêu xuất hiện làm người trong thiên hạ sinh ra hi vọng, rất nhiều người xem ra, Quang Minh Thánh Viện chính là đạo thống có khả năng ngăn cản hắc ám xâm lấn nhất, đặc biệt là lão Thụ Yêu vô địch, tất cả mọi người cho rằng, cũng chỉ có tồn tại như hắn mới có thể đánh bại Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống như Tả Ngạn Thuỷ tổ.
Nhưng hiện tại Tả Ngạn Thuỷ tổ nói lời này làm rất nhiều người sợ hãi, toàn thân rét lạnh giống như rơi vào hầm băng.
Tả Ngạn Thuỷ tổ nói rõ, quân đoàn hắc ám của bọn họ còn có Thuỷ tổ mạnh hơn, thậm chí còn mạnh hơn cả lão Thụ Yêu.
Vào lúc này, không ít người nhìn vào nơi trú quân trên bãi cát, chẳng lẽ Thuỷ tổ cường đại hơn chưa đến? Cũng có rất nhiều lão tổ sợ hãi, chí cường giả trong lời Tả Ngạn Thuỷ tổ nói là người nào?
Với tư cách Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, Tả Ngạn Thuỷ tổ đã đủ cường đại, nhưng Tả Ngạn Thuỷ tổ lại nói còn có người cường đại hơn lão Thụ Yêu.
Lúc này, rất nhiều người miên man bất định, rất nhiều người vừa nghĩ tới chính là thập đại Thuỷ tổ.
Đám người Thánh Sương Chân Đế biết rõ nội tình càng hoảng sợ, trong nội tâm rung động mạnh, bọn họ cũng đều biết Hỏa tổ đã sa đọa, hơn nữa đã tử vong.
Nếu như nói, hôm nay còn có một vị Thuỷ tổ cường đại nhất đi theo quân đoàn hắc ám viễn chinh, người đó nhất định là một trong thập đại Thuỷ tổ không thể nghi ngờ, như vậy, đó là người nào?
Nghĩ tới điểm này, đám người Thánh Sương Chân Đế đổ mồ hôi lạnh, thập đại Thuỷ tổ, đã có hai đại Thuỷ tổ rơi vào hắc ám, đây là chuyện đáng sợ cỡ nào.
Lão Thụ Yêu gật gật đầu, nói:
- Ta thật sự không phải chí cường giả, chút đạo hạnh nông cạn của ta được coi là cái gì chứ? Nhưng chí cường giả cũng không phải các ngươi.
Nói xong, hắn cười cười nhìn vào bãi cát.
Trong doanh địa tại bãi cát, có người ngưng trọng nhìn lão Thụ Yêu.
Nội tâm Tả Ngạn Thuỷ tổ rùng mình, hắn không dám khinh thị lão Thụ Yêu, trong lòng hắn cho rằng, người mạnh nhất Tiên Thống giới cũng không mạnh hơn lão Thụ Yêu, cho nên, Tiên Thống giới không có ai có thể ngăn cơn sóng dữ.
Hiện tại lão Thụ Yêu lại nói chí cường giả cũng không phải Thủy tổ trong quân đoàn hắc ám của bọn họ, đó là người nào?