Đế Bá

Chương 4616: Đại chiến

Tam Tiên nhìn nhau, sắc mặt bọn họ đầy ngưng trọng, cho dù đối với tồn tại như bọn họ mà nói, nếu thật sự làm theo lời của Lý Thất Dạ, việc này chính là lật trời.

- Chỉ sợ khó thắng trận chiến này.

Hi Đế trầm ngâm một lúc.

Hi Đế nói lời này đã suy nghĩ rất kỹ, hắn cũng không nói Lý Thất Dạ không địch lại, chỉ nói khó thắng. Tuy bọn họ chưa tiến vào thế giới này, nhưng từ thực lực của ba vô thượng khủng bố, bọn họ đã nhìn thấy dấu vết lưu lại.

Bọn họ tự biết, nếu ba người bọn họ thật tiến vào thế giới này, bọn họ tuyệt đối không có khả năng còn sống trở lại, đi qua chỉ chịu chết mà thôi.

Về phần Lý Thất Dạ, đám người Hi Đế đều thừa nhận Lý Thất Dạ rất cường đại, còn mạnh hơn ba người bọn họ rất nhiều, nhưng nếu thật tiến vào thế giới này, vậy thì không nhất định, tất cả hậu quả khó có thể tưởng tượng.

- Thắng thì không dễ.

Lý Thất Dạ cười cười, nói:

- Giết một tính một, đánh một trận mà thôi, ta không có tính sẽ thắng tất cả, muốn chiến thắng toàn bộ là chuyện không có khả năng. Đầu tiên phải đánh một trận mài lưỡi đao cũng tốt.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, đám người Hi Đế cười khổ một tiếng, Lý Thất Dạ nói rất hời hợt, phong khinh vân đạm, giống như đây là trận chiến bình thường, nhưng bọn họ biết rõ, một khi Lý Thất Dạ tiến vào thế giới này, khi đó sẽ gặp lực lượng hủy thiên diệt địa, chắc chắn sẽ có đại chiến khoáng cổ tuyệt kim.

Chỉ sợ trận chiến này còn đáng sợ hơn bất cứ chuyện gì.

- Đạo huynh là người có tiềm lực cao nhất chúng ta từng thấy.

Toại Đế trầm ngâm nói:

- Tại sao Lý đạo huynh không tiềm tu? Có lẽ Lý đạo huynh bước ra một bước cuối cùng sẽ là Chân Tiên, có lẽ đánh một trận như thế, Lý đạo huynh nhất định có thể chiến thắng trở về.

Đám người Toại Đế rất xem trọng Lý Thất Dạ, so với bọn họ, tiềm lực của Lý Thất Dạ cường đại nhất, nếu như thế gian thực sự có Chân Tiên, như vậy, người nọ trở thành Chân Tiên nhất định là Lý Thất Dạ không ai có thể hơn.

- Chân Tiên?

Lý Thất Dạ bật cười, hắn lắc đầu nói:

- Thế gian không có Chân Tiên, nếu có Chân Tiên, các ngươi cho rằng kết cục sẽ như thế nào? Tam Tiên giới có thể nuôi nổi Chân Tiên sao? Nếu nuôi ra được một Chân Tiên, cần trả giá thế nào?

Lý Thất Dạ nói lời này làm ánh mắt đám người Hi Đế co rút, bọn họ nhìn nhau.

Chân Tiên, đây là vấn đề đáng sợ, thế gian không tiên, ít nhất bọn họ cho rằng như thế, bọn họ cũng không phải Chân Tiên, chẳng qua là hậu nhân gán ghép khiên cưỡng mà thôi.

Đương nhiên, có lẽ bọn họ trong mắt thế nhân là Chân Tiên, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng, bọn họ muốn trở thành Chân Tiên còn có con đường rất dài phải đi, hơn nữa, con đường này không có kinh nghiệm tham khảo.

- Cho nên, tất cả đều là truyền thuyết.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Cho dù có thể trở thành Chân Tiên, chỉ sợ cái giá lớn đến mức các ngươi không thể thừa nhận, cho dù có thể chịu đựng được, các ngươi nguyện ý nhìn thấy sao?

Nghe Lý Thất Dạ hỏi như vậy, rốt cục Tam Tiên im lặng không hề nói chuyện, bọn họ cũng tự hỏi mình.

- Tam Tiên giới các ngươi đã gặp may mắn, bao nhiêu năm tháng, bao nhiêu kỷ nguyên đều tránh được một kiếp, các ngươi cho rằng, tương lai còn xa xôi không?

Lý Thất Dạ từ từ nói.

- Chúng ta hiểu.

Cuối cùng Nông Đế thở dài, nói:

- Chúng ta không bằng đạo huynh. Chúng ta không có dũng khí này, trên con đường đại đạo, đạo huynh đi xa hơn chúng ta.

- Chẳng qua trong lòng các ngươi có lo lắng mà thôi.

Lý Thất Dạ cười cười, từ từ nói:

- Chúng ta đầu tiên là người, sau đó mới là tu sĩ, bằng không thì, chúng ta khác gì bọn chúng?

- Đạo huynh nói đúng.

Hi Đế gật đầu, cuối cùng hắn mới nói:

- Chúng ta cũng không phải là không thể xé mở nơi này, nhưng kính xin đạo huynh nghĩ lại, đạo huynh đi lần này, chắc chắn không quay trở lại.

Hi Đế nói rất rõ, Lý Thất Dạ thật sự tiến vào thế giới này, chỉ sợ tất sẽ chết thảm trong đó, trong thế giới như vậy, hắn không được cứu viện, hơn nữa hắn rất lạ lẫm thế giới đó.

- Giết đến khi bầu trời sụp đổ, đây là chuyện tốt, chết cũng chết có giá trị.

Lý Thất Dạ cười, hắn nói rất bình thản giống như không phải chuyện gì quan trọng.

- Nếu là như thế, chúng ta sẽ làm.

Hi Đế trịnh trọng, hắn hết sức nghiêm túc.

- Đúng thế.

Lý Thất Dạ gật đầu, từ từ nói:

- Tai nạn sắp tới, chuẩn bị tốt nghênh đón tai nạn, việc này sẽ cải biến ba ngàn thế giới, về phần tương lai có thế giới tốt hơn hay không, vậy thì xem tạo hóa của mọi người.

Tuy nhiên Lý Thất Dạ đã quyết định một trận chiến, nhưng đó cũng không phải nói hắn đã muốn chiến đã muốn, lỗ mãng quyết định, trái lại, hắn đã sớm chuẩn bị thật lâu, hắn cũng biết trận chiến này chắc chắn sẽ nghênh đón hậu quả đáng sợ hơn.

- Vậy hãy bắt đầu từ ta.

Sau khi đồng ý, Hi Đế cũng không hề do dự, bọn họ cũng toàn lực ủng hộ Lý Thất Dạ.

Dù sao, đúng như lời Lý Thất Dạ nói, đối với một thế giới, Tam Tiên giới đã bạo lộ, đối với khối thịt mỡ như Tam Tiên giới, những vô thượng khủng bố kia sẽ không dừng tay, một ngày nào đó sẽ có sơ hở, nếu đến ngày đó, chỉ sợ là tận thế của Tam Tiên giới, đến ngày đó, chỉ sợ không có bất kỳ người nào có thể cứu vớt Tam Tiên giới, cho dù là bọn họ cũng không được.

Cho nên, hiện tại Lý Thất Dạ thật muốn giết qua, cho dù đây không phải biện pháp tốt, bọn họ tin tưởng, cho dù Lý Thất Dạ không thể đại hoạch toàn thắng, nhưng bằng nội tình của Lý Thất Dạ, hắn sẽ giết đối phương người ngã ngựa đổ.

Tam Tiên vốn có tài nguyên có thể dùng vô hạn để hình dung, bọn họ sống trong Tam Tiên giới vô số năm tháng, đã tích lũy không biết bao nhiêu tài nguyên, cho nên bọn họ toàn lực tương trợ, đó là trợ giúp lớn nhất cho Lý Thất Dạ.

Huống chi, trước khi đến, Lý Thất Dạ đã có chuẩn bị đầy đủ, trong tay có rất nhiều tiên vật vô thượng, đặc biệt là mấy phi địa tương trợ, càng làm cho Lý Thất Dạ có được rất nhiều tài nguyên.

Lần này hắn chuẩn bị giết sang, có thể nói bọn họ hao tiền tốn của kinh người, làm cho thế nhân không thể tưởng tượng.

Thời điểm Lý Thất Dạ và Tam Tiên chuẩn bị đánh vào thế giới khác, thiên địa yên tĩnh, cho dù là Bất Độ Hải, Tam Tiên giới hoặc Cửu giới, thập tam châu đều yên tĩnh.

Đặc biệt là Thuỷ tổ trong Bất Độ Hải, bọn họ cảm thấy kỳ quái, Lý Thất Dạ đi gặp mặt Tam Tiên nhưng sau đó không có động tĩnh gì, không còn tin tức, việc này làm một ít Thuỷ tổ có suy đoán.

- Chẳng lẽ hắn lại bế quan lần nữa, đây là muốn thành tiên sao?

Có Thuỷ tổ nói ra suy đoán.

- Có lẽ, đã là tiên, càng muốn tiến thêm một bước, trở thành Đại La Kim Tiên trong truyền thuyết.

Cũng có vô địch cường đại nói ra suy nghĩ của mình.

Đương nhiên, cái gọi là Đại La Kim Tiên không nhất định thật tồn tại, xưng hô như vậy chẳng qua chỉ đề cập trên cổ tịch mà thôi, có lẽ xưng hô như vậy là bịa đặt, thế gian căn bản không có Đại La Kim Tiên.

- Muốn làm gì đây? Hắn đã cường đại đến mức không thể cường đại hơn nữa.

Cũng có một ít vô địch không nghĩ ra.

Đối với bọn họ mà nói, Lý Thất Dạ cường đại đến mức bọn họ không hiểu nổi, thậm chí bọn họ cho rằng, đây đã là đỉnh phong của người tu đạo, chỉ sợ không thể vượt qua, không có khả năng mạnh hơn nữa.

Những vô địch này có suy nghĩ của bản thân, điều này cũng không có vấn đề gì, dù sao, trước đó bọn họ cho rằng tồn tại khủng bố là mạnh nhất, nhưng lại bị Lý Thất Dạ chém giết dễ dàng, thử nghĩ xem, Lý Thất Dạ đạt tới cao như vậy, trên con đường tu đạo không bao giờ đạt tới tầng thứ cao hơn nữa, hoặc đại đạo cực đỉnh là đây.

Quan trọng hơn là, đối với thế giới này, Lý Thất Dạ triệt để vô địch, vô địch chính thức, chỉ sợ Tam Tiên liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.

Thử nghĩ xem, sau khi đạt tới độ cao như thế, trong Tam Tiên giới này có ai làm gì được Lý Thất Dạ? Cho nên đạt tới độ cao như hắn đã là cực hạ của đại đạo.

Đương nhiên, có một ít Thuỷ tổ biết nhiều hơn một ít, bọn họ hiểu Lý Thất Dạ truy cầu rất cao xa, bọn họ hiểu Lý Thất Dạ không dừng lại ở đây, hiện tại yên tĩnh là do Lý Thất Dạ chuẩn bị hành động kinh thiên mà thôi.

Đây là yên lặng trước cơn bão, đối với tồn tại trong phi địa, bọn họ biết rõ, hiện tại yên lặng chỉ là ngắn ngủi, bọn họ biết rõ, không bao lâu sẽ có bão tố tiến tới.

Cho nên, vào nơi sâu nhất trong phi địa, có người ngẩng đầu nhìn vào sâu trong bầu trời, bọn họ đã nhìn thấy một ít thứ gì đó.

- Quá xa xưa.

Trong nơi sâu nhất của phi địa, một giọng nói như có như không vang lên, giọng nói này chỉ có bọn họ nghe được và cũng chỉ có bọn họ hiểu.

- Vẫn có người bước ra một bước này.

Trong nơi sâu nhất có người than thở, từ từ nói:

- Thời gian quá xa xưa, có lẽ đây là một cơ hội.

- Rốt cục sắp đánh vỡ cân đối.

Trong phi địa khác cũng có người nói:

- Ở kiếp này, cán cân nghiêng về hướng nào?

Đối với tồn tại trong phi địa, bọn họ rất rõ ràng, trận chiến này có ảnh hưởng sâu sắc.

Một trận chiến này, bất kể là ai thắng ai thua, cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều thứ, không phải một thế giới, cũng không chỉ có ba ngàn thế giới, nó sẽ là sự kiện trọng đại từ khi khai thiên tích địa tới nay.

- Không thua gì trận chiến năm đó.

Có người trong phi địa nói nhỏ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất