Đế Bá

Chương 1011: Tử Yên phu nhân (1)

Ta thích người trực sảng.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

- Vậy liền đi thôi, ta hi vọng ngươi có thể vì ta mang đến tin tức tốt, tuyệt đối không nên khiến người thất vọng.

Thiết Nghĩ hô hấp một hơi thật sâu, hướng Lý Thất Dạ ôm quyền nói:

- Xin công tử gia yên tâm, công tử gia chờ đợi tin tức tốt của tiểu yêu là được.

Nói xong, hắn lập tức chui xuống dưới đất, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười, cũng không nói gì, tiếp tục nằm ở trên ghế, giống như sự tình gì đều không có phát sinh.

Ngay tại xế chiều hôm đó, Tử Yên phu nhân ra ngoài trở về, vừa nhìn thấy mặt đất toát ra một cái hố như thế, nàng ngây ngốc một chút, nói ra:

- Đây là. . .

- Không có gì, một con chuột đào động mà thôi, không có gì kinh quái cả.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra.

Dù Lý Thất Dạ nói như vậy, nhưng mà Tử Yên phu nhân y nguyên không khỏi nhìn nhiều cái động này một chút, trong nội tâm nàng lo lắng, nàng thật đúng là sợ sự tình mình lo lắng phát sinh.

- Yên tâm đi, mặc kệ chuyện gì phát sinh, chúng ta đều có thể bình yên vô sự. Lại nói, chúng ta đây là tới chúc thọ, không phải đến gây chuyện, ngươi nói có đúng hay không?

Lý Thất Dạ nhìn thấu tâm tư của Tử Yên phu nhân, vừa cười vừa nói.

Tử Yên phu nhân đành phải nở nụ cười, đối với chuyện này nàng không tiếp tục truy vấn. Nàng nhẹ nhàng ở sau lưng Lý Thất Dạ ngồi xuống, vì Lý Thất Dạ nhẹ nhàng nắm vuốt bả vai.

Đãi ngộ như thế, diễm phúc như thế, cũng chỉ có Lý Thất Dạ mới có thể hưởng thụ. Mà Lý Thất Dạ nhắm mắt dưỡng thần, hưởng thụ Tử Yên phu nhân ôn nhu.

Qua một hồi lâu, lúc này Lý Thất Dạ mới chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn lấy gương mặt mỹ lệ mà không dung tục kia của Tử Yên phu nhân, cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Ta liền thích ngươi người như vậy. Nhu tình như nước, tinh tế tỉ mỉ kiên nhẫn.

Đối với Lý Thất Dạ nói, Tử Yên phu nhân không khỏi lộ ra mỉm cười tiếu dung, nụ cười của nàng thoạt nhìn mười phần xinh đẹp.

Đương nhiên, Tử Yên phu nhân không có hiểu lầm ý tứ của Lý Thất Dạ, trong nội tâm nàng biết, ưa thích theo như lời của Lý Thất Dạ không phải ưa thích tình yêu nam nữ.

- Ta tin tưởng công tử ngươi, theo ta thấy, lấy năng lực của công tử, tương lai tất có một phen đại nghiệp.

Tử Yên phu nhân vì Lý Thất Dạ ôn nhu vuốt vuốt bả vai, êm ái nói ra:

- Chỉ là ta đối với lai lịch công tử không có biết chút nào.

Trong lòng Tử Yên phu nhân tin tưởng tương lai Lý Thất Dạ tuyệt đối có thể trở thành một vị Dược Đế, hắn tuyệt đối có thể danh khuynh thiên hạ, cái này không hề nghi ngờ. Nhưng mà, trong lòng Tử Yên phu nhân cũng có sầu lo, chính như nàng từng nói, nàng đối với lai lịch của Lý Thất Dạ hoàn toàn không biết gì cả.

Đương nhiên, Tử Yên phu nhân cũng minh bạch Lý Thất Dạ cũng không ham nàng cái gì, bọn hắn có thể cùng một chỗ. Nàng biết Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải ham sắc đẹp của nàng, cũng không phải ham Cự Trúc quốc. Nếu không, những vật này với hắn mà nói là được một cách dễ dàng.

- Tử Yên nha, ngươi nghĩ lầm rồi.

Lý Thất Dạ nhắm mắt lại khe khẽ lắc đầu, nói ra:

- Dược Đế, thành tựu như vậy với ta mà nói có cũng được mà không có cũng không sao. Như lời ngươi nói, lai lịch của ta kỳ thật cũng không trọng yếu. Ngươi chỉ cần biết, ngươi đi theo ta, cái kia chính là đi theo Tiên Đế tương lai, không, còn vượt xa Tiên Đế, ngươi đi theo ta, liền là theo tồn tại đỉnh phong tương lai. . .

- . . . lúc ngày đó đến, bên trong Cửu Giới, thần linh run rẩy, vạn tộc cúi đầu. Thần Hoàng ở trong thủ hạ của ta, cũng chỉ đủ tư cách ở vị trí thấp nhất mà thôi. Nếu thế gian Chân Tiên vẫn còn, cũng nhất định phải ngồi dưới tay ta. Thế gian nếu Chân Long vẫn còn, cũng nhất định phải cuộn lại! Phía trên Thương thiên, do ta chúa tể, vạn cổ thương mang, duy ta vĩnh hằng!

Một lời nói này, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng nói ra, tựa như tình nhân bên tai nỉ non, tựa như trong lúc ngủ mơ nói mộng.

Dạng này nghe tựa như ảo mộng, nhưng mà Lý Thất Dạ chỉ là nhẹ nhàng nói ramà thôi.

Tử Yên phu nhân lại tinh tế lắng nghe, nhẹ nhàng vì Lý Thất Dạ lỏng vai, nghe Lý Thất Dạ nói lời tựa như ảo mộng.

Lời cùng loại như vậy, Tử Yên phu nhân ở Tổ phòng trong vùng ngoại ô quốc đô liền nghe Lý Thất Dạ nói qua, nhưng mà, lúc ấy nghe lời này cùng bây giờ nghe lời này, hoàn toàn là cảm giác không giống nhau.

Lúc đó, lúc nàng nghe Lý Thất Dạ nói lời này, trong nội tâm nàng không khỏi có chỗ hoài nghi, nhưng mà, hiện tại lại nghe lời như vậy của Lý Thất Dạ, một khỏa phương tâm của nàng không khỏi vì đó dao động.

Mà lúc này đây, Lý Thất Dạ mở hai mắt, đưa tay phải ra, nhẹ nhàng nắm nắm cái cằm tinh xảo mà mỹ lệ kia của Tử Yên phu nhân, đưa tay vuốt gương mặt xinh đẹp của Tử Yên phu nhân.

Động tác như vậy nếu xuất phát từ tay người khác, có lẽ khinh bạc hạ lưu, nhưng mà, Lý Thất Dạ khẽ vuốt gương mặt xinh đẹp của nàng, không mang dâm tà chút nào, là thong dong như vậy, tự nhiên như vậy, không có chút dấu vết hạ lưu, không có bất kỳ ý tứ khinh bạc gì.

- Tử Yên, trong lòng ngươi đung đưa không ngừng, trong phương tâm ngươi rất bàng hoàng, tựa như nai con lạc đường.

Lý Thất Dạ vuốt gương mặt xinh đẹp của nàng, cười nhạt một tiếng.

Tử Yên phu nhân lấy lại tinh thần, nàng không khỏi ngây ngốc một chút, mà Lý Thất Dạ thu tay về, chậm rãi nhắm mắt lại, nói ra:

- Không có gì phải kinh ngạc, sự tình có thể dấu diếm được hai mắt của ta thật đúng là không nhiều. Nhìn thấu tâm sự của ngươi, cái này đối với ta mà nói không có độ khó đáng nói.

Tử Yên phu nhân nhẹ nhàng thở dài một cái, vì Lý Thất Dạ nhéo nhéo bả vai, nói ra:

- Công tử, cái này đối với ta mà nói là lựa chọn trọng đại của nhân sinh.

- Ta biết.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Gọi ta thiếu gia đi, ta càng ưa thích ngươi kêu ta thiếu gia, cái này đối với ta mà nói có chút hàm súc độc nhất vô nhị.

Nói như vậy đổi lại người khác nói ra, có chút biến thái, bất quá, từ trong miệng Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói ra, lại trở nên có hàm súc thú vị như vậy, có tiết tấu như vậy.

- Thiếu gia. . .

Tử Yên phu nhân lấy lại tinh thần, cũng không khỏi nhẹ nhàng kêu một tiếng. Trong phương tâm nàng vậy mà cự tuyệt không được yêu cầu của Lý Thất Dạ, tựa hồ mình đối với Lý Thất Dạ hữu cầu tất ứng.

Lý Thất Dạ thoải mái mà nhắm mắt lại, nghe thanh âm để lòng hắn động, ôn nhu động lòng người, với hắn mà nói, đây là một loại hưởng thụ, một loại dư vị.

Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ nhắm mắt hưởng thụ lấy Tử Yên phu nhân ôn nhu lúc này mới chậm rãi mở miệng, nói ra:

- Trong lòng ngươi bàng hoàng, ta có thể hiểu được . Bất quá, có một chút ta có thể nói cho ngươi biết, cái kia chính là liên quan tới lai lịch của ta. Ta không phải tới từ Thạch Dược giới, mà là đến từ Nhân Hoàng giới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất