Đế Tôn

Chương 1003: Tạo hóa thần khí (2)

Giang Nam hướng cuối cùng của Thần Ma thí nghiệm tràng đi đến, ở ven đường, hắn lại tao ngộ vài nhóm Tiên Thiên Thần Ma, bị một đoàn Tiên Thiên Thần Ma truy sát mấy vạn dặm, lại ở trong một mảnh kiến trúc đồ sộ cổ xưa thấy được một kiện pháp bảo vô cùng khổng lồ.

Kiện pháp bảo kia phảng phất là một máy móc vô cùng tinh vi, vô cùng thần bí, bao phủ ở bên trong tiên quang, đang không ngừng rút ra năng lượng bên trong tiên quang, chế tạo Tiên Thiên Thần Ma, chỉ là tốc độ chế tạo phi thường chậm.

- Tiên nhân lưu lại Tạo Hóa Thần Khí! Nếu ta có thể có được pháp bảo bực này, chế tạo ra Tiên Thiên Thần Ma, há không phải có thể tung hoành vạn giới?

Bên cạnh Tạo Hóa Thần Khí, cũng không có ít cao thủ đến từ Chư Thiên vạn giới, ý đồ thu bảo vật này, bất quá đáng tiếc chính là, không người có thể đem tinh thần của mình khắc ở bên trong Tạo Hóa Thần Khí.

Thậm chí, Giang Nam còn thấy có người lấy ra Ngọc Hư thần hỏa, ý đồ luyện hóa Tạo Hóa Thần Khí này, nhưng Ngọc Hư thần hỏa đi tới bên cạnh kiện pháp bảo này, liền tư một tiếng dập tắt, để cho người nọ thống khổ mặt mày méo mó.

Hắn ở trước Tạo Hóa Thần Khí lưu trú một lát, cuối cùng nhất lựa chọn rời đi, tuy hắn đối với tòa Tạo Hóa Thần Khí cũng tâm động không thôi, nhưng muốn thu Tạo Hóa Thần Khí bực này, là sự tình hắn không cách nào làm được.

- Ngay cả Ngọc Hư thần hỏa cũng bị hủy, mặc dù ta lấy Đâu Suất Thần Hỏa ra, chỉ sợ cũng không có tác dụng gì, nếu để cho Đâu Suất Thần Hỏa dập tắt, ta cũng ít một cái tiền vốn.

Giang Nam quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy cũng không có ít người chưa từ bỏ ý định, như trước vây quanh tòa Tạo Hóa Thần Khí này đảo quanh, thầm nghĩ:

- Đại khái chỉ có nhân vật Đế cấp, mới có thể thu lấy loại bảo vật này a? Nhưng tiếc, nơi này có tiên quang phong tỏa, nhân vật Đế cấp căn bản không cách nào tiến vào nơi đây. Tòa Tạo Hóa Thần Khí này, chỉ sợ chỉ có thể vĩnh viễn sống ở chỗ này, không ngừng chế tạo Tiên Thiên Thần Ma rồi...

Hắn rốt cục đi ra Thần Ma thí nghiệm tràng, nhưng mà cùng nhau đi tới, gặp được người lại không nhiều, nghĩ đến rất nhiều người đã chết ở trong Thần Ma thí nghiệm tràng.

- Cái đó là...

Đột nhiên Giang Nam chứng kiến năm ba mươi người dừng lại ở phía trên Hoang Nguyên, ngừng chân không tiến, phiến Hoang Nguyên kia rộng lớn ngàn dặm, chỉ có quái thụ đứng vững trong cánh đồng hoang vu, không có vật khác.

Từng đạo tiên quang quấn quanh những quái thụ này, lộ ra yên tĩnh thần bí.

Những quái thụ kia giống như liễu không phải liễu, giống như dong không phải dong, rủ xuống cành cùng rễ cây mềm mại, ở giữa không trung gột rửa.

Rừng cây rộng lớn ngàn dặm, ngăn chặn tất cả con đường tiến lên của mọi người, muốn xuyên qua đây, nhất định phải từ chút ít quái thụ này đi qua.

- Đến a, mau lại đây a!

Đột nhiên Giang Nam nghe được trong rừng cây truyền đến tiếng kêu, ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy trong tán cây một quái thụ rủ xuống một cành cùng rễ cây, mỗi cành cùng rễ cây đều treo một người, một người sống sờ sờ!

Những người này bị cành hoặc rễ cây của gốc quái thụ kia cắm ở trên ót, phảng phất như vô số khôi lỗi, tứ chi vặn vẹo buồn cười, hướng mọi người đứng ở ngoài bìa rừng ngoắc.

- Đến a, nhanh tới a!

Thi thể tuổi trẻ cường giả bị treo ở trên cây kêu lên, lộ ra âm trầm mà khủng bố.

Trong rừng cây treo thi thể, chỉ sợ có mấy vạn, rễ cây cùng cành rậm rạp chằng chịt rủ xuống, vô số cỗ thi thể hướng bọn người Giang Nam nhếch miệng mà cười, ngoắc kêu gọi.

Lần này Chư Thiên vạn giới cường giả tiến vào Vọng Tiên Đài chỉ có hơn ngàn người, hiển nhiên thi thể đọng ở trên những quái thụ này cũng không phải đều là cường giả tiến vào Vọng Tiên Đài lần này, hơn nữa là cao thủ lúc Vọng Tiên Đài khai mở lần trước!

Trong đó một vị tuổi trẻ cường giả mặc Tử y Giang Nam lại đã gặp, là một vị cường giả đến từ Trung Thiên thế giới, ở bên trong Trung châu xã tắc đồ, dưới một hồi hỗn chiến, chỉ có không đến hai mươi người lưu lại, trong đó liền có người này!

Hắn là thiên tài cao thủ do một thế lực lớn của Trung Thiên bồi dưỡng được, nhân vật đạt trình độ cao nhất của Trung Thiên thế giới, Giang Nam tự nhận nếu như chính diện giao phong, mình muốn thắng hắn cũng cần trả một cái giá lớn.

Thực lực sau lưng người này không kém hơn quái vật khổng lồ như Cửu Cực Lãng Uyển, Hạo Thiên Thánh tông, lại thật không ngờ rõ ràng chết ở chỗ này, bị một rễ cây xỏ xuyên qua đầu!

- Giang giáo chủ, đã lâu không gặp.

Người nọ phảng phất không biết mình đã bị chết, rễ cây trên ót nhẹ nhàng múa, cười nói:

- Giáo chủ, phía trước là Vọng Tiên Đài, ngươi còn không qua đây?

- Ngươi không đau sao?

Giang Nam dò xét rễ cây trên ót hắn, hiếu kỳ nói.

- Không đau.

Mấy ngàn gốc quái thụ kêu lên, mấy vạn cổ thi thể cùng một chỗ quay đầu, đồng loạt hướng Giang Nam xem ra, mặt mỉm cười, trăm miệng một lời nói:

- Thật sự một chút cũng không đau, ngược lại rất thoải mái, bởi vì chúng ta dung hợp, tư duy mọi người chúng ta đều dung làm một thể rồi!

Mấy vạn người há miệng đồng thời cười nói:

- Tới a, nhanh tới a, rộng mở tinh thần của ngươi, dung nhập đến trong cơ thể mẹ a!

Giang Nam rùng mình một cái, lẩm bẩm nói:

- Lúc vị tiên nhân kia mở thế giới, đến cùng đã chế tạo ra quái vật gì...

- Giang giáo chủ, lời này của ngươi liền nói sai rồi.

Đột nhiên một thanh âm từ sau lưng của hắn truyền đến, Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy vị nam nữ trẻ tuổi mặc quần áo và trang sức Hắc Bạch nhị sắc, trên mặt đeo mặt nạ Hắc Bạch, chẳng biết lúc nào cũng đi tới bên cạnh phiến rừng cây này.

- Đệ tử Huyền Hoàng Học cung?

Giang Nam nao nao, lập tức giật mình:

- Huyền Hoàng Đại Thế Giới cũng có mười cái danh ngạch, nghĩ đến mấy vị đệ tử Học cung này là cao thủ bị tuyển nhập Vọng Tiên Đài. Không biết trong bọn họ, cái nào mới là đệ tử của Bổ Thiên Thần Nhân, Huyền Hoàng lão tổ?

Trong đó một vị đệ tử Huyền Hoàng Học cung cười nói:

- Căn cứ Huyền Hoàng Học cung ta ghi lại, những quái thụ này thực sự không phải là vị tiên nhân kia chế tạo. Năm đó vị tiên nhân kia khai thiên tích địa, từ Hỗn Độn Hồng Mông mở ra Huyền Hoàng Đại Thế Giới, dùng tiên lực diễn biến hàng tỉ chủng thần kỳ, trong đó có không ít sinh linh ở Thiên Địa Khai Ích mới bắt đầu liền tự nhiên tạo ra. Những sinh linh nguyên thủy này là Thiên Địa đản sinh ra Thần Ma, cực kỳ cường đại, có chút mở ra linh trí bị vị tiên nhân kia thu làm đệ tử môn sinh, cũng có một ít thì cực kỳ tà ác, tất bị vứt bỏ ở bên trong Vọng Tiên Đài, khiến chúng nó cả đời không thể ly khai Vọng Tiên Đài nửa bước. Những quái thụ này, là một cái trong số đó.

Lại có một vị nữ đệ tử cười nói:

- Thần hồn của những người này, đã bị những quái thụ kia ăn hết. Bất quá phiến rừng cây này nhìn như có rất nhiều cây cối, nhưng rễ cây dưới mặt đất của chúng tương liên, chính là một chỉnh thể, đều là cùng một sinh mệnh. Quái thụ ăn tươi thần hồn những người này, còn bảo lưu lấy pháp lực cùng thần thông của bọn hắn khi còn sống, nếu như cưỡng ép xuyên qua phiến rừng cây này, sẽ lọt vào những cường giả chết mất kia công kích, còn cần phòng bị rễ cây cùng cành quái thụ xuyên thủng đầu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất