Đế Tôn

Chương 303: Thánh tăng chuyển thế (1)

Giang Nam chưa tu luyện tới Đạo Đài cảnh, cũng chưa từng tu luyện qua Vô Tướng Kiếp Kinh, vì vậy lúc giảng giải áo nghĩa môn công pháp này sinh ra dị tượng xa xa không đẹp mắt bằng Vô Tướng Thiền Sư.

Bất quá hắn nói Vô Tướng Kiếp Kinh so với Vô Tướng Thiền Sư còn muốn phức tạp cùng hoàn thiện, hắn tự nhiên không thể nào là tiên hiền của Thiện Tâm Tự chuyển thế, cũng không thể nào là liệt tổ liệt tông của Thiện Tâm Tự mượn miệng của hắn đem Vô Tướng Kiếp Kinh đầy đủ truyền thụ cho Vô Tướng Thiền Sư, chẳng qua là môn kinh điển Vô Tướng Kiếp Kinh này, cũng không có nhảy ra phạm vi Ma Ngục Huyền Thai Kinh, bị hắn thôi diễn đi ra ngoài mà thôi.

Nhưng mà Vô Tướng Thiền Sư lại không cho là như vậy, hắn mặc dù thông tuệ hơn người, nếu không cũng không có thể dựa vào kinh điển không trọn vẹn liền tu luyện tới Thiên Cung cảnh, bất quá Phật Môn từ trước đến giờ rất tin người có kiếp sau, dạy duyên phận, không thể trách hắn có quá nhiều liên tưởng.

- Giang thí chủ đúng là cùng ta cực kỳ hữu duyên, ta lần đầu tiên gặp hắn chính là lúc ở Quỷ Phật Thành độ hóa vong hồn của ân sư cùng chư vị sư huynh đệ, sau nhiều lần hướng hắn xuất thủ, cũng không có thể giết. Lần thứ hai hắn bị người đuổi giết, ta vốn muốn bắt hắn, nhận được tin tức hai vị nữ thí chủ Yêu Thần Tông kia, nhưng không ngờ cứu hắn một mạng.

Vô Tướng Thiền Sư trong lòng giật mình:

- Này nhất định là trong tối tăm có liệt tổ liệt tông Thiện Tâm Tự ta che chở, hoặc là hắn chính là thánh tăng của Thiện Tâm Tự chuyển thế, nếu không làm sao có trùng hợp như vậy? Mà ta dẫn hắn vào Thiện Tâm Đảo, hắn còn nói ra độc môn kinh điển của Thiện Tâm Tự ta...

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, đột nhiên, thanh âm của Giang Nam dừng lại, Vô Tướng Thiền Sư cùng đám người Vô Tâm hòa thượng nghe được như si như say, gặp dừng lại, rối rít ngẩng đầu hướng hắn xem ra.

- Giang thí chủ tại sao dừng lại?

Một tăng nhân đang nghe được chỗ mấu chốt, tâm ngứa khó nhịn hỏi.

- Cao thấp lập phán, cần gì phải nhiều lời?

Giang Nam trên mặt mỉm cười, lộ ra vẻ bí hiểm nói:

- Thiền sư, ngươi còn cho rằng thành tựu Phật hiệu của ngươi vượt qua ta hay không?

Trong lòng hắn cũng có chút thấp thỏm bất an, thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn chỉ đem Vô Tướng Kiếp Kinh thôi diễn đến Thần Thông tam trọng cảnh giới, nếu nói tiếp xuống, khẳng định sẽ lộ.

Sắc mặt Vô Tướng Thiền Sư khẽ biến, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, khuôn mặt dữ tợn, điềm nhiên nói:

- Giang thí chủ, Vô Tướng Kiếp Kinh của ngươi rốt cuộc được từ nơi nào?

Trong mắt của hắn sát ý đại tác, Vô Tướng Kiếp Kinh là bí mật không truyền của Thiện Tâm Tự, trừ người Thiện Tâm Tự ra, còn có người có thể nhận được môn công pháp này, đó chính là thần minh tiêu diệt Thiện Tâm Tự!

Vì vậy Vô Tướng Kiếp Kinh của Giang Nam, cũng có thể là được từ vị Thiên Thần kia!

Thần Thứu Yêu Vương không khỏi thấp thỏm, thầm than hỏng bét:

- Chủ công thổi da trâu qua đầu, lần này chỉ sợ ngay cả hòa thượng cũng không làm được, ngược lại còn có thể bị các hòa thượng nấu ăn hết, những hòa thượng này đã rất nhiều năm không có ăn thịt, xanh xao vàng vọt...

Sắc mặt Giang Nam không thay đổi, nhẹ giọng nói:

- Thiền sư bớt giận, ta thuở nhỏ liền có tuệ căn, thường xuyên đi chùa miểu lễ Phật, một ngày kia tham bái phật tượng, đột nhiên chỉ cảm thấy trước mắt Phật quang xông ra, trong lòng tỉnh tỉnh mê mê liền nhiều ra một môn kinh văn, đây cũng là Vô Tướng Kiếp Kinh.

Hắn thở dài, dằng dặc nói:

- Môn kinh văn này cực kỳ thâm ảo, cũng chẳng biết tại sao, ta phảng phất như đã sớm nghiên cứu trăm ngàn năm, kinh văn áo nghĩa thuộc nằm lòng.

Thần Thứu Yêu Vương không ngừng kêu khổ:

- Chủ công này da trâu càng thổi càng lớn, càng không tốt thu tràng...

- Giang thí chủ vì sao không nói Vô Tướng Kiếp Kinh tiếp?

Ánh mắt của Vô Tướng Thiền Sư nhìn thẳng, rơi vào trên mặt của hắn, không bỏ qua bất kỳ một dấu vết nào.

Giang Nam bình tĩnh như thường, mỉm cười nói:

- Cao thấp đã phân, cần gì phải nói? Khoan hãy nói, ta sao biết ngươi không phải là muốn gạt Vô Tướng Kiếp Kinh của ta?

- Xem ra hắn cũng không có khôi phục trí nhớ kiếp trước, còn không biết thân thế của mình...

Sắc mặt Vô Tướng Thiền Sư âm tình bất định, thấp giọng nói:

- Chuyển thế sống lại, trí nhớ hồi phục, chẳng lẽ trời cao có mắt, Thiện Tâm Tự ta bất diệt?

Hắn đột nhiên mặt lộ nụ cười, hợp thành chữ thập nói:

- Tiểu tăng thua, nếu như thí chủ muốn rời khỏi, tiểu tăng không dám miễn cưỡng.

Hắn giờ phút này không hề nữa tự xưng "Phật gia", mà là tự xưng "Tiểu tăng", nhưng mà bởi vì hoài nghi thân phận của Giang Nam chính là thánh tăng của Thiện Tâm Tự chuyển thế, vì vậy trở nên cung kính, không dám càn rỡ.

Giang Nam đứng dậy, cười nói:

- Vậy thì kính xin thiền sư đưa ta đi ra ngoài.

Vô Tướng Thiền Sư cũng đứng dậy nói:

- Mời đi theo ta.

Hắn đem Giang Nam cùng Thần Thứu Yêu Vương đưa ra Thiện Tâm Đảo, cười nói:

- Giang thí chủ, sau này có rãnh rỗi thì thương xuyên tới đây, tiểu tăng cũng muốn thường xuyên lắng nghe lời dạy dỗ.

- Thiền sư khách khí.

Giang Nam rời Thiện Tâm Đảo, âm thầm thở dài, lúc này tế lên Đại Thiên Lâu

Thuyền chạy nhanh, tránh cho hắn đổi ý.

Vô Tướng Thiền Sư đưa mắt nhìn hắn rời đi, trở lại Thiện Tâm Tự, đám người Vô Tâm hòa thượng vây lên nói:

- Sư tôn, hắn có Vô Tướng Kiếp Kinh đầy đủ, đang mang sư tôn tu hành, tại sao có thể phóng hắn rời đi?

- Câm mồm!

Vô Tướng Thiền Sư sắc mặt trầm xuống, quát lớn:

- Không được vô lễ! Vị Giang thí chủ kia, vô cùng có khả năng là thánh tăng Thiện Tâm Tự chuyển thế, bối phận của hắn so sánh với vi sư còn cao hơn, thậm chí nói không chừng chính là tổ sư của Thiện Tâm Tự ta!

Đám người Vô Tâm hòa thượng hai mặt nhìn nhau, chẳng biết tại sao hắn đột nhiên nói ra loại lời làm cho người ta sờ không được đầu óc này.

Vô Tướng Thiền Sư ngẩng đầu nhìn trời, hai hàng thanh lệ rơi xuống, tự nhủ:

- Sư tôn, hôm đó ta đem ngươi độ hóa, chẳng lẽ ngươi đã tiên đoán được có tiền bối chuyển thế, đến đây chỉ điểm đệ tử sao...

Trên lâu thuyền, Thần Thứu Yêu Vương còn đang buồn bực hỏi:

- Chủ công, tặc ngốc Vô Tướng kia làm sao trước ngạo mạn sau cung kính, sẽ đem chúng ta phóng ra như vậy?

Giang Nam lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết. Bất quá Vô Tướng Thiền Sư tu luyện Vô Tướng Kiếp Kinh đã đi vào Ma Đạo, đoán chừng là hắn đang phát tác, tâm điên mất rồi. Cũng có thể là hắn tự giác thua, hết lòng tuân thủ hứa hẹn.

Nơi này còn đang ở trên biển, khoảng cách Huyền Thiên Thánh Tông còn cực kỳ xa xôi, Giang Nam tĩnh hạ tâm lai, tinh tế tính toán Vô Tướng Kiếp Kinh, môn Phật Môn kinh điển này đích xác là bí hiểm, rất lợi hại, nhất là đối với tâm tình tôi luyện thắng được đủ loại tâm pháp mà Giang Nam chứng kiến từ trước.

Tu luyện môn kinh điển này, cần để cho Tu Luyện Giả thể nghiệm chúng sanh vạn cảnh, ở trong Hồng Trần giãy dụa, một cùng một kiếp, trải qua vạn kiếp cuối cùng siêu thoát, đạt tới cảnh giới Vô Tướng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất