Đế Tôn

Chương 481: Tà Vương Giang Tử Xuyên (2)

Trận chiến này chém giết Thiên Ma Bảo đại sư huynh, cuối cùng xác định uy danh hiển hách của hắn, để cho hắn đưa thân vào hàng ngũ trẻ tuổi cường giả đương thời!

Có thể xâm nhập vòng tròn này, tính toán đâu ra đấy, cũng bất quá hơn ba mươi người mà thôi.

Mấy vị cao thủ của Bách Hiểu Lâu quan sát trận chiến này, trong bút ký lục tinh tế viết:

- Tin đồn Cận Đông Lưu cho Pháp Thiên mượn Thái Hoàng tự viết, hơn phân nửa cuốn sách này rơi vào tay Giang Nam.

Bách Hiểu Lâu chính là Mị Nguyệt lâu chủ sáng chế, Mị Nguyệt là Yêu Thần Tông thủ tịch đại đệ tử, bởi vì nàng thành danh rất sớm, là nhân vật cùng thời kỳ với Lạc Hoa Âm, có rất ít người đem nàng làm thành trẻ tuổi.

Trừ lần đó ra, thời đại Mị Nguyệt kia còn có thật nhiều cao thủ, tỷ như hai đại hoa khôi khác của Vạn Hoa Lâu là Khương Nhu cùng Ngọc Sinh Hương, tất cả đều là nhân vật xuất sắc cùng thời kỳ, tu vi của các nàng thâm hậu, không cách nào xếp loại đến trong trẻ tuổi quật khởi hậu kỳ.

Bách Hiểu Lâu trên thực tế khống chế ở trong tay Yêu Thần Tông, Yêu Thần Tông tông chủ Yêu Hoàng mặc dù không hiển lộ sơn thủy, nhưng xây dựng tổ chức tình báo như Bách Hiểu Lâu này sưu tập tình báo thiên hạ, cũng là có mục đích khác, có thể nói dã tâm bừng bừng.

Bất quá Yêu Thần Tông Yêu Hoàng mặc dù rất có dã tâm, nhưng bởi vì Thái Hoàng lão tổ gần với Thần minh nhất này trấn áp, lại có nhân tài như Tịch Ứng Tình có hy vọng trở thành Thần minh nhất mới xuất hiện, dã tâm của người này liền bị áp chế xuống, không chỗ thi triển.

Yêu Hoàng dã tâm thật lớn, tâm cơ thâm trầm, lòng dạ sâu không lường được, thủ đoạn của hắn cũng cực kỳ kinh người, cùng đám người Thái Hoàng và Tịch Ứng Tình sinh cùng thời đại, là bi ai của hắn.

Nếu phóng tới thời đại khác, Yêu Hoàng có thể hùng tài bá lược, tương lai nhất định sẽ làm ra một phen thành tựu kinh thiên động địa, nhưng mà có Tịch Ứng Tình cùng Thái Hoàng lão tổ ở phía trước, hùng tài của hắn liền không có chỗ dùng chút nào, chỉ có thể ẩn núp nanh vuốt, chờ kỳ biến.

- Giang lão đệ bản lãnh rất cao a!

Tần Phi Ngư bước nhanh đến phía trước, trên dưới đánh giá Giang Nam, cười nói:

- Có thời gian giao lưu trao đổi?

Giang Nam đối với hắn tu luyện công pháp cũng rất là động tâm, cười nói:

- Tốt!

Trong Vạn Hoa Lâu, mọi người tụ tập dưới một mái nhà, chuyện trò vui vẻ, Thần Thứu Yêu Vương cũng ngồi xuống, ngồi ở bên cạnh Tần Phi Ngư, tò mò đánh giá Thiên Phủ thiếu chủ này.

Chỉ thấy hai thiếu nữ vóc người mạn diệu đứng phía sau vị Thiên Phủ thiếu chủ này, lụa mỏng hồng tụ, thỉnh thoảng vì Tần Phi Ngư thêm rượu, đại hán này gãi chân, đợi rượu rót đầy liền bưng lên uống, Thần Thứu Yêu Vương nhạy cảm phát hiện đất bẩn trên ngón tay của hắn đâm vào trong rượu.

Cho dù là Thần Thứu Yêu Vương cũng không khỏi xấu hổ, đối với thần kinh của đại hán này rất là bội phục.

- Tần đạo hữu thực lực kinh người, khiến người khâm phục, nhục thể của ngươi hôm nay chỉ sợ có thể được xưng tụng thứ nhất trong trẻ tuổi?

Thần Tiềm ánh mắt chớp động, bưng chén rượu lên cười nói.

- Không tính a.

Tần Phi Ngư lắc đầu nói:

- Ta từng cùng Cận Đông Lưu giao thủ, lúc ấy hắn không có thi triển pháp lực, chỉ dựa vào thân thể cùng ta giao phong, cường độ nhục thể của hắn, cùng ta không phân cao thấp.

- Tu vi của Cận Đông Lưu lại mạnh đến loại trình độ này?

Đám người Giang Nam không khỏi động dung, Cận Đông Lưu là đệ nhất nhân trong trẻ tuổi, tu luyện chính là hai đại thần cấp kinh điển Thái Huyền Tâm Kinh cùng Đấu Pháp Thần Điển, tất cả mọi người biết hắn rất mạnh, chỉ là không có nghĩ đến hắn lại mạnh đến loại trình độ này!

Thân thể của Tần Phi Ngư mạnh đến nổi có thể so với Động Thiên chi bảo, này chẳng phải là nói rõ, thân thể của Cận Đông Lưu cũng đạt tới loại trình độ này?

- Cận Đông Lưu đã là tông sư tâm cảnh, là một nhân vật hết sức đáng sợ, cũng may ta cũng không kém, trận chiến ấy hắn không có thể giết ta.

Tần Phi Ngư lộ ra vẻ kính trọng, trầm giọng nói:

- Trong mắt của ta, người này tương lai nhất định là một Thái Hoàng lão tổ! Giang lão đệ, nghe nói ngươi cùng hắn có năm mươi năm ước chiến, ngươi cần nỗ lực.

Giang Nam trong lòng lãnh nhiên, đồng thời lại có chút ít hưng phấn:

- Có thể có đối thủ như vậy tới kích lệ ta không ngừng hăng hái đi về phía trước, Thượng Thiên đối đãi không bỏ.

Bọn người Thần Tiềm, Phong Mãn Lâu cùng Tần Phi Ngư có thể cảm ứng được trên người hắn tản mát ra chiến ý bén nhọn, trong lòng là kinh ngạc lại vừa bội phục, những người khác nếu như nghe được Cận Đông Lưu mạnh như thế, hơn phân nửa đã sớm mất đi lòng tiến thủ, sinh lòng sợ hãi, mà hắn giống như sắt luyện bị đại chùy gõ trăm ngàn lần, dũ phát sắc bén, hóa thành bảo kiếm bộc lộ tài năng!

- Tông sư tâm cảnh...

Thần Tiềm thở dài, có chút tiêu điều cô đơn, thở dài nói:

- Không biết ta khi nào mới có thể đạt tới một bước này...

Đám người Phong Mãn Lâu cũng là mặc nhiên, tông sư tâm cảnh đại biểu một loại độ cao, có thể đưa mắt nhìn xuống người khác, thấy rõ, hơn nữa lúc tu luyện lại càng tinh tiến dũng mãnh, tông sư tu luyện một ngày, tương đương với người khác tu luyện mười ngày, bọn họ tu hành Thần Thông lại càng mau lẹ, Thần Thông người khác không thể tu thành, bọn họ rất nhanh sẽ nắm giữ đến bản chất Thần Thông.

Không có đạt tới tông sư tâm cảnh, bọn họ cùng Cận Đông Lưu chênh lệch chỉ biết càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành đá đặt chân của Cận Đông Lưu.

Đây chính là thiên tài bi ai, tựa như Yêu Hoàng, Phụ Văn Cung chúng Chưởng Giáo Chí Tôn bi ai giống nhau, biến thành đá đặt chân của Thái Hoàng lão tổ cùng Tịch Ứng Tình.

- Chư vị đạo hữu cần gì phải như thế?

Giang Nam cười nói:

- Tông sư tâm tình đi cùng tích lũy, hậu tích bạc phát, tích lũy đến, ngộ ra bản chất công pháp cùng Thần Thông, luyện thành Đạo Tâm, một cách tự nhiên chính là tông sư. Ta trước đó không lâu trong lúc vô tình nhận được một quyển Thái Hoàng tự viết, nguyện ý cùng chư vị đạo hữu chia xẻ.

Hắn lấy ra Thái Hoàng tự viết, nhìn qua người, cũng không nửa phần giữ lại nói:

- Thái Hoàng tự viết ý cảnh cao xa, là Đại Tông Sư tâm cảnh, trong đó tích chứa vạn pháp, không dám nói có thể làm cho chư vị lĩnh ngộ tâm tình tông sư, nhưng chỉ cần không phải quá ngu xuẩn, lĩnh ngộ ra Đạo Tâm là có thể.

Giang Nam đã dỡ xuống sáu chữ cuối cùng trong thẻ tre, sáu chữ "Giết" "quấy" "trấn" "phong" "cấm" "toái" thật sự nguy hiểm, đám người Thần Tiềm, Phong Mãn Lâu không có tu thành Huyền Thai, nếu thấy sáu chữ này chỉ sợ sẽ bị chết không còn một mống, vì vậy hắn cũng không có mạo hiểm.

- Giang đạo hữu lại đem bảo vật này lấy ra, lòng dạ rộng lớn làm người ta bội phục sát đất!

Đám người Thần Tiềm rối rít tham quan học tập Thái Hoàng tự viết, không khỏi động dung, lấy giới hạn kiến thức của bọn hắn, tự nhiên có thể thấy được Thái Hoàng tự viết trân quý, có thể làm giới hạn tâm cảnh, tu vi thực lực của bọn hắn tăng lên thật to, cảm khái nói:

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất