Dựa vào nhan sắc, giá cả của nữ nô Tinh Linh trên đại lục có giá từ mười kim tệ cho đến hơn vạn kim tệ, năm mươi vạn người Sở Thiên nói, chính là chỉ những Tinh Linh đã sớm tàn phai nhan sắc, nếu thật sự muốn mua, vài kim tệ là có thể rồi, cho nên tiền chi để mua năm vạn nữ nô, đối với một người thu nhập mỗi năm trên nghìn vạn tệ như Sở Thiên vốn chẳng đáng vào đâu.
Tuy rằng chút tiền này với Sở Thiên không có gì đáng nói, nhưng với Tinh Linh tộc thì ý nghĩa lại khác rồi, Tinh Linh đa phần sinh sống trong rừng sâu, cũng có số ít Tinh Linh sinh sống trên biển. Cho nên trong tình huống này, Hách Nhĩ Hi đã sống được mấy trăm năm nhưng lại thật sự chưa từng thấy nhiều tiền như vậy!
"Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh, điều ngươi nói là thật chứ?" Hách Nhĩ Hi vội thu cung lại, nghi ngờ hỏi Sở Thiên: "Ngươi thật sẽ tặng ta năm vạn nữ nô Tinh Linh?"
"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Đương nhiên là thật! Nữ thần đã nói: nói dối sẽ báng bổ vào tâm linh của mỗi một con người!" Lại là một dáng vẻ đạo mạo đĩnh đạc, lại là một lời nói bâng quơ theo lời của nữ thần, nhưng Sở Thiên đã bắt được yếu huyệt của Hách Nhĩ Hi, "Ta không dám đảm bảo họ là người đẹp nhất, nhưng ta dám đảm bảo, họ là người khỏe mạnh nhất!"
Nguyện vọng lớn nhất của Tinh Linh tộc là gì? Phục quốc! Vậy phục quốc phải cần gì? Quân đội! Nhưng Tinh Linh Vương đang cần nhất quân đội, thì thủ hạ chỉ có hơn chục vạn người già yếu bệnh tật! Như vậy, đề nghị của Sở Thiên không khác gì đã tiếp thêm hi vọng cho Tinh Linh tộc phục quốc!
Thọ mệnh của Tinh Linh tộc có thể lên tới mấy trăm năm, thậm chí là trên nghìn năm! Nhưng đối với nữ nô Tinh Linh mà nói, một khi vượt qua năm trăm tuổi, vậy đã phai tàn nhan sắc, không còn đáng tiền nữa. Sở Thiên tặng cho Hách Nhĩ Hi chính là những nữ nô không đáng tiền ấy! Tuy họ đã không còn dung nhan để tự hào, nhưng năm trăm tuổi đối với một Tinh Linh mà nói, lại chỉ mới bước vào độ tuổi trung niên!
Năm mươi vạn Tinh Linh tráng kiện, cộng với tài năng thiên phú về xạ kích của Tinh Linh tộc, Sở Thiên gần như đã tặng cho Tinh Linh vương năm vạn thiết giáp hùng sư!
Nhưng Sở Thiên vẫn chưa thấy đủ, chỉ năm vạn hùng binh vẫn chưa đủ, "Ha ha, đương nhiên, nếu ngươi cần, thì cộng thêm năm vạn khôi giáp binh khí nữa cũng được…" Nữ nô Tinh Linh dùng tiền thì có thể mua được, còn về trang bị, gia tộc Phan Mạt Tư chuyên buôn súng ống đạn dược có thể giải quyết được.
Nguồn tại http://Truyện FULL"Phất…Phất Lạp Địch Nặc," Hách Nhĩ Hi tuy đã bị kích động đến ăn nói lắp ba lắp bắp, hơn nữa khuôn mặt do kích động mà đỏ bừng, nhưng nàng vẫn chưa mất đi lý trí, cái giá khổng lồ mà Sở Thiên bỏ ra như vậy, chắc chắn hắn muốn đòi lại không ít! "Tinh Linh tộc chúng ta phải trả bao nhiêu!"
Sở Thiên từ đáy lòng rất kính phục Hách Nhĩ Hi, nhiều thứ như vậy mà không khiến nàng choáng ngất, xem ra phải thêm một chút ít lợi lộc nữa rồi, "Ta muốn gì đợi lát rồi nói, bây giờ, ta vẫn chưa nói xong, cộng thêm một con ma thú cấp tám thì thế nào!" Lần này Sở Thiên đã đánh vào vốn liếng cốt lõi nhất, ma thú cấp bảy là vật phẩm cao cấp được quản chế trong quân sự trên đại lục, rất khó để có! Cho dù là mua lại giá thấp từ gia tộc Phan Mạt Tư, e rằng cũng phải mất năm trăm vạn kim tệ! Hơn nữa còn là có tiền mà không mua được!
Rắc ~~ Chiếc đoản tiễn trong tay Hách Nhĩ Hi bỗng bị nàng vì kích động mà bẻ gãy, "Tuy Tinh Linh Vương bệ hạ không có ở đây! Có điều, chỉ cần ngươi bảo đảm vương vị của bệ hạ, ta có thể chấp nhận bất cứ điều gì!"
Hách Nhĩ Hi rốt cuộc đã mắc câu của Sở Thiên, Tinh Linh tộc không phải không có cao thủ, mấy vị trưởng lão đều là cao thủ cấp cao, còn bản thân Tinh Linh Vương cũng là một Ám Dạ Tiễn Thần cấp chín! Nhưng chỉ dựa vào những cao thủ có lẽ có thể đánh bại một quân đội, nhưng có thể trị một quốc gia được không? Cho nên thứ mà họ thiếu nhất chính là những chiến sĩ bình thường! Lúc này, Sở Thiên lại tặng năm vạn nữ chiến sĩ Tinh Linh được trang bị cả quân trang, còn thêm một ma thú cấp tám, có những thứ này, việc phục quốc của Tinh Linh tộc không đã không còn là mơ ước nữa!
Sở Thiên không có phản ứng gì, vì hắn bị câu nói "chuyện gì cũng chấp nhận" của Hách Nhĩ Hi làm cho sững lại! Trong kế hoạch ban đầu, Sở Thiên không thể ngờ Tinh Linh tộc lại vì phục quốc mà phải trả một cái giá lớn như vậy, cái gì cũng có thể cho Sở Thiên, ngoại trừ việc phải đảm bảo địa vị của Tinh Linh Vương! Cho nên hắn cảm thấy, thứ ban đầu mình cần hơi ít…
"Chúng ta rốt cuộc phải trả lại thứ gì?" Hách Nhĩ Hi nhìn Sở Thiên hồi lâu không nói, sợ rằng hắn hối hận, cắn răng vứt bỏ lợi ích của mình, "Nếu Tinh Linh tộc phục quốc thành công, vậy chúng ta có thể làm nước phụ thuộc vào Khải Tát!"
Hách Nhĩ Hi cho rằng, lợi ích mà Sở Thiên cho Tinh Linh tộc đủ để diệt một nước nhỏ, nhiều thứ như vậy, tuyệt đối không phải một mình Sở Thiên có thể có được, e rằng Lô Địch Tam Thế để Sở Thiên mang cho Tinh Linh tộc, và ủng hộ việc Tinh Linh phục quốc, cũng có khả năng nhất đây là ý của đế quốc Khải Tát, cho nên bà đề nghị việc để Tinh Linh trở thành nước phụ thuộc Khải Tát, điều này cơ hồ giống với việc bán nước, để đổi lấy sự ủng hộ của Khải Tát!
Nhưng đáng tiếc rằng, Hách Nhĩ Hi hoàn toàn hiểu nhầm cách nghĩ của Sở Thiên, năm vạn nữ nô Tinh Linh và trang bị, cộng thêm một ma thú cấp tám, những thứ này tuy rằng rất đắt đỏ, nhưng Sở Thiên vẫn có thể gánh được, mà người muốn làm ăn vơi Tinh Linh tộc, cũng chỉ là một mình Sở Thiên!
Khi Hách Nhĩ Hi cầm ra bình Sinh Mệnh Tinh Hoa, Sở Thiên đã có kế hoạch ban đầu, bình Sinh Mệnh Tinh Hoa tuy vô dụng với Long Hoàng, nhưng với An Đông Ni? Với Ba Bác Tát thì sao? Ban đầu, Sở Thiên chỉ muốn mua lại mấy bình Sinh Mệnh Tinh Hoa từ chỗ Tinh Linh tộc, để khôi phục lại thân thể cho lão sư và Ba Bác Tát, nhưng không ngờ, Hách Nhĩ Hi lại không biết tài sản khổng lồ của Sở Thiên đến mức nào, lại hiều nhầm những thứ này chỉ có đế quốc Khải Tát mới có thể đáp ứng được, cho nên hắn đã đổi chuyện làm ăn riêng tư của mình nâng lên thành việc chính trị quốc gia!
Sở Thiên đã hiểu, Hách Nhĩ Hi hiểu lầm mình đang thay mặt cho đế quốc để làm ăn, nhưng mà, sự hiểu lầm này thật hoàn hảo, hoàn hảo tới mức bản thân lại có thêm một kế hoạch mới! Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Cơ hội lập công của hầu tước Phất Lạp Địch Nặc đến rồi!
"Trở thành nước phụ thuộc Khải Tát thì không cần thiết, nước ta tôn trọng sự tôn nghiêm của Tinh Linh Vương bệ hạ!" Sở Thiên nheo mắt bắt đầu cuộc đàm phán chính trị đầu tiên trong đời hắn! "Nước ta chỉ muốn vương quốc Tinh Linh tương lai sẽ kết thành đồng minh!" Sở Thiên suy đoán cách nghĩ của Lô Địch Tam Thế, sau khi trở thành nước phụ thuộc, tuy tương đương vơi việc bán Tinh Linh tộc cho Khải Tát, nhưng cái giá mà Khải Tát phải trả là rất lớn, phụ trách an toàn, ủng hộ kinh tế, cung cấp phòng thủ, đào tạo nhân tài…Nhiều điều kiện song song như vậy, có lẽ Lô Địch Tam Thế sẽ không đồng ý, dù gì tinh lực của Khải Tát cũng đã dốc hết vào việc đối phó với Lôi Tư, căn bản không còn sức đâu để quản chuyện của Tinh Linh tộc! Cho nên, đồng minh là lựa chọn tốt nhất, cũng là cách lựa chọn có khả năng nhất của Lô Địch Tam Thế!
Hách Nhĩ Hi có thể là một trưởng lão trung thành, nhưng tuyệt đối không phải là một nhà ngoại giao xuất sắc, nàng vốn dĩ không nghĩ được đến quan hệ lợi ích trong đó, mà chỉ đơn thuần cảm kích sự vô tư giúp đỡ của Khải Tát, "Đa tạ ngươi, tất cả Tinh Linh tộc chúng ta sẽ đều cảm kích với đế quốc Khải Tát vĩ đại!"
"Ngươi đừng vội cảm tạ, ta còn điều kiện chưa nói xong," Chỉ là một nước liên minh sao đã đủ cho khẩu vị của Sở Thiên, một chút công lao ấy sao có thể làm cho Lô Địch Tam Thế trọng thưởng mình? "Nước ta yêu cầu địa điểm xây dựng vương quốc Tinh Linh phải nằm ở phía nam đế quốc Lôi Tư! Nếu tương lai nước ta và Lôi Tư có chiến tranh, Tinh Linh tộc phải phối hợp nam bắc cùng nước ta giáp công Lôi Tư!"
"Điều này…" Hách Nhĩ Hi có chút do dự, dựng nước ở phía nam Lôi Tư thì không có vấn đề gì, nhưng tham dự vào chiến tranh giữa Lôi Tư và Khải Tát, về điều này lại không thể không khiến cho nàng suy nghĩ đôi chút. Dù gì Lôi Tư cũng là một trong những cường quốc của đại lục, thực lực lớn lao ấy tuyệt đối không phải Tinh Linh tộc có thể đối phó được!