Dị Thế Tà Quân

Chương 598: Hai chiến trường!

Khuôn mặt hờ hững của Quân Mạc Tà liền trở nên nghiêm túc, hắn không thể ngờ, trước bờ vực sống chết lại có thể đột phá cực hạn! Nhưng nhờ vào đột phá của Trữ Vô Tình lại giúp cho Quân Mạc Tà có thể hiểu rõ một đạo lý: Kiếm đạo, chính là thế này!

Cực tình cực trí mới có thể đột phá! Đứng trong tử địa mới tạo thành đột phá! Cực thù, cực hận, tạo cực kiếm! Chân chính là nhân kiếm hợp nhấ...t

Thì ra là như vậy! Quân Mạc Tà nhìn không chớp mắt những kiếm nhận phong bạo của Trữ Vô Tình, tay phải liền duỗi ra, một đạo lưu quang xuất hiện trong tay hắn.

Thần kiếm! Viêm Hoàng Chi Huyết! Cảm nhận được kiếm khí cực hạn của Trữ Vô Tình, Viêm Hoàng Chi Huyết nằm trong tay Quân Mạc Tà đột nhiên phát ra âm thanh "keng" một tiếng, tự bay lên không mà dựng thẳng, toàn thân kiếm lưu chuyển quang hoa, phát ra một đạo vô hình kiếm khí sắc bén, tự động đón đánh kiếm khí của Trữ Vô Tình! Thần kiếm có linh hồn, Viêm Hoàng Chi Huyết sau khi trải qua tinh luyện bằng máu huyết của Quân Mạc Tà, lại được tắm trong linh khí khôn cùng của Hồng Quân Tháp, giờ phút này đã có linh tính, mà linh tính này lại càng giống với chủ nhân! Quân Mạc Tà một thời Tà Quân tính tình cuồng vọng, xưa nay tự cho mình là nhất, đứng trên cao mà nhìn xuống thiên hạ chúng sinh, thanh kiếm này củng kế thừa điểm này của hắn, tuy lúc này chỉ mới có một chính linh tính, nhưng bị kiếm khí khác ngay trước mắt nó mà diễu võ dương oai, làm sao nó có thể bỏ qua, nên liền tự thân bay lên nghênh chiến! Chủ nhân là Tà trung quân vương, bản thần kiếm cũng phải là kiếm trung phách giả (chủ nhân là vua tà đạo, thì kiếm cũng là thanh kiếm tốt nhất trong các loại kiếm)! Quân Mạc Tà nhìn thấy chuyện này cũng hoảng sợ, vội vàng chụp kiếm vào tay, Trữ Vô Tình dường như không thấy được dị tượng này, nhìn hắn mà lành lạnh nói:

- Quân Mạc Tà, hai người các ngươi có đảm lượng chiến đấu một trận chiến công bình cùng chúng ta mà kết thúc ân oán sinh tử?

Quân Mạc Tà vẫn đang khiếp sợ, đang tự hỏi kiếm của mình đang xảy ra chuyện gì, nghe xong câu nói này chợt bừng tỉnh:

- Cái gì? Trữ Vô Tình, chuyện như vậy mà ngươi cũng dám nói? Các ngươi có mười tám người, lại muốn "chiến một trận chiến công bình" với hai người chúng ta?

Khuôn mặt Trữ Vô Tình bất động, lạnh lùng nói:

- Ta muốn đối chiến ngay mặt với các ngươi! Nếu ngươi lại dùng loại mưu mẹo ám sát nham hiểm thì không phải là anh hùng hảo hán!

Quân Mạc Tà nghe xong liền cười:

- Các ngươi lấy đông đánh ít, lại còn đi nói người khác mưu mẹo nham hiểm, đây gọi là hành vi của chính nhân quân tử sao? Trong thiên hạ không ngờ còn có loại sự tình này, trước khi giao thủ lại có thể quy định phương thức giao thủ với địch nhân, sau đó cậy mình người đông thế mạnh mà bao vây tấn công, vậy mà còn mặt dày nói "cuộc chiến công bình"... Trữ Vô Tình, người có thể vô sỉ, nhưng không thể vô sỉ tới bậc này nha! Ta vốn cho ngươi vài phần mặt mũi, cho ngươi chút thể diện mà xuống cửu tuyền, cùng đoàn tụ với nhị đệ của mình, nhưng nếu ngươi đã vô sỉ như vậy, cũng đừng trách bản thiếu gia ra tay quá tàn nhẫn! Chỉ tiếc một điều, nếu Trữ Phong Ý dưới hoàng tuyền gặp lại tên đại ca vô sỉ như ngươi, có nhận ngươi làm đại ca hay không còn chưa biết!

Trữ Vô Tình hét lớn một tiếng liền phóng người lên không trung, quyền cước kiếm phong sắc bén như lưỡi dao tấn công về phía Quân Mạc Tà! Mỗi một quyền của hắn đều mang kiếm khí, mỗi một cước của hắn đều mang lưỡi đao! Thậm chí, ngay cả mỗi bộ phận trên cơ thể của hắn, mỗi một sợi tóc của hắn đều phát ra kiếm khí không thể phá giải! Nguyên bản, Trữ Vô Tình đã là đại cao thủ Chí Tôn chi thượng, lúc này lại thiêu đốt sinh mệnh tiềm lực, thực lực của hắn bạo tăng ít nhất gấp hai lần, lại ngay thời điểm cuối cùng của sinh mệnh mà đột phá cảnh giới nhân kiếm hợp nhất, tình huống lúc này của Trữ Vô Tình, tánh mạng của hắn chắc chắn sẽ không còn, nhưng nếu nói về thực lực hiện giờ của hắn, đã ngang ngửa với Mai Tuyết Yên! Nếu nói riêng về sự sắc bén của lực sát thương, thậm chí còn hơn xa Mai Tuyết Yên! Dù sao thì mỗi bộ phận trên người của hắn đều đã biến thành lợi kiếm vô cùng sắc bén! Chỉ cần tiếp xúc bất cứ bộ phận nào cũng có thể giết người! Lúc này, cùng một mình hắn mà chiến đấu chẳng khác nào cùng hơn mười cao thủ kiếm khí tấn công cùng một lúc! Tuy trạng thái của Trữ Vô Tình lúc này đã như hoa phù dung sớm nở tối tàn, nhưng lực sác thương của hắn đã khủng bố tới cực điểm! Cho dù là Mai Tuyết Yên tự mình ra tay cũng không dám cùng hắn đánh bừa, chỉ có thể dùng biện pháp du đấu mà tiêu hao sinh mệnh lực của hắn! Chiến lực của Trữ Vô Tình giờ phút này đã không thua bất cứ ai của thế giới này, đánh tiếc một điều, đối thủ của hắn chính là Quân Mạc Tà, là một khắc tinh trời sinh của bất cứ một địch thủ nào! Quân Mạc Tà cười ha hả, không sợ hãi chút nào, thân ảnh trở nên mơ hồ bay ngược ra sau, Trữ Vô Tình đã muốn giết hắn đến đỏ cả mắt, thề giết chết không buông, đương nhiên phi thân đuổi theo, hai người một đuổi một chạy, thoáng chốc đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người! Chỉ còn lại mười bảy vị cao thủ tiến lên bao vây Mai Tuyết Yên! Mai Tuyết Yên lo lắng nhìn về hướng mà Quân Mạc Tà vừa chạy đi, nàng đương nhiên nhận ra, Trữ Vô Tình lúc này đã trở nên vô cùng nguy hiểm, thậm chí còn nguy hiểm hơn sự liên thủ của mười bảy người trước mắt, dù cho hắn giao thủ cùng nàng, nàng mặc dù có thể giết chết hắn, nhưng nàng cũng phải trả một cái giá rất đắt mới có thể đạt được! Vì vậy, Quân Mạc Tà liền câu dẫn người nguy hiểm nhất rời đi, kéo dài thời gian cho Mai Tuyết Yên xử lý mười bảy tên còn lại! Tâm niệm của Mai Tuyết Yên thay đổi thật nhanh, xoay người lại, hắc khí trên trán đại thịnh, hướng tới sáu vị Chí Tôn chi thượng, mười một vị Chí Tôn mà vọt lên.

Mai Tuyết Yên quát to một tiếng, bắt đầu phát động thế công, trường kiếm ra khỏi vỏ, một đạo ánh sáng trải dài trong không trung! Trận chiến này phải tốc chiến tốc thắng, nàng mới có thể mau chóng đi trợ giúp Quân Mạc Tà! Vì thế, Mai Tuyết Yên không chút do dự, thậm chí, chiêu thức thăm dò cũng không dùng, ta tay lần đầu tiên liền sử dụng tuyệt học của Thiên Phạt sâm lâm: Thiên Phạt Phạt Tinh, chiêu thứ nhất; Phạt Đoạn Ngân Hà, chiêu thứ hai; Phạt Tẫn Phồn Tinh, chiêu thứ ba; Phạt Tẫn Phồn Tinh, chiêu thứ tư... bốn tinh hoa tuyệt chiêu đồng thời phát ra! Kiếm quang phát ra như mưa, lại như hai ngôi sao va chạm vào nhau, phát ra ngàn vạn đạo ánh sáng ngọc tràn ngập cả thiên không! Lạnh lùng ra chiêu, ngàn đạo hàn quang, như sao bay đầy trời cuồn cuộn cả ngân hà...

Điên cuồng tấn công tới....

Thế kiếm như hung thần giáng thế rung động thương thiên, chấn động đại địa, tuyệt chiêu cuối cùng của nữ hoàng Thiên Phạt như muốn tuyệt sát mười bảy vị cường giả đương thời! Một trận kinh hô vang lên! Người nào cũng không ngờ ngay từ chiêu thứ nhất mà Mai Tuyết Yên đã muốn liều mạng... Kiếm quang hủy diệt phát ra ánh sáng ngọc chói mắt tới cực điểm, nhanh chónh lướt qua đám cao thủ vây công, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên... Tất cả mười bảy người, không người nào mà không có vết thương, khí thế thảm liệt! Mai Tuyết Yên thét một tiếng dài, lại ra chiêu mạnh nhất: Yêu Phạt Phạt Thiên! Một chiêu này đâm ra cuồng mãnh, bộ kiếm pháp này uy lực quả xứng với tên! Thiên còn có thể bị trừng phạt, vậy thì còn có cái gì không thể phạt?

Thân hình của Mai Tuyết Yên xoay tròn cực nhanh, dường như hóa thành một đạo cột sáng muốn lấp đầy thiên địa, toàn thân của Mai Tuyết Yên hoàn toàn chìm trong cột sáng, ngự kiếm hành không cách mặt đất một trượng, sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt, tiếng binh khí vỡ vụn, vô số tay chân cụt bay tán loạn trong không trung...

Thân hình Quân Mạc Tà mơ hồ, lúc trái lúc phải, chỉ trong nháy mắt đã cách chỗ cũ cả trăm trượng, cả người Trữ Vô Tình phát ra kiếm khí ngùn ngụt, truy đuổi trong không trung, bất luận Quân Mạc Tà thay đổi bao nhiêu phương hướng, hắn đều theo sát phía sau, trong mắt tràn ngập vẻ độc ác của mèo khi nhìn chuột!

- Quân Mạc Tà, ngươi cứ chạy đi, chạy được xa bao nhiêu hay bấy nhiêu, đến khi ngươi không chạy nổi nữa, lão phu mới ra tay chơi đùa với ngươi. Ngươi cứ yên tâm, lão phu nhất định sẽ không dùng một kiếm mà lấy tính mạng ngươi, lão phu phải "vẽ" lên người ngươi chín trăm chín mươi chín kiếm, cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong! Không phải ngươi thích nhất ngược đãi địch nhân sao? Ngược người, sau lại bị người ngược, quả báo thôi!

Trữ Vô Tình phát hiện thân pháp của Quân Mạc Tà không phải rất nhanhy, không khỏi mừng thầm trong lòng, cười ha hả như nổi cơn điên! Quân Mạc Tà lại không nói một lời nào, thân hình chỉ mơ mơ hồ hồ, triển khai thân pháp linh hoạt trong khu rừng tuyết, Trữ Vô Tình cứ rít gào phía sau, theo sát không rời, vô luận Trữ Vô Tình dùng núi đá hay cây cối để né tránh, tất cả đều bị kiếm khí kinh người của hắn chém nới dập nát! Từ chỗ cũ tới nơi này đã được làm thành một con đường rộng lớn bằng phẳng! Phía trước đã là núi đá, vách núi thẳng đứng, phía trước không đường, phía sau có tử thần!

- Quân Mạc Tà, ta xem ngươi có thể trốn vào đâu! Chuẩn bị chịu chín trăm chín mươi chín kiếm của ta đi!

Bộ tóc bạc của Trữ Vô Tình tung bay, hắn cười ha ha càng lúc càng điên dại.

Thân hình của Quân Mạc Tà không ngừng lại chút nào, mắt thấy vách núi thẳng đứng đã ở ngay trước mặt, đột nhiên hắn dừng lại, quay đầu lại nhìn rồi cười một cách quỷ dị với Trữ Vô Tình, sau đó cả người đột nhiên biến mất! Trữ Vô Tình sắp đắc thủ tới nơi khi thấy cảnh này thì vô cùng kinh hãi, hắn căn bản không phát hiện ra nửa thân ảnh của Quân Mạc Tà, tức giận muốn rống to một tiếng, nhưng chưa kịp rống thì đột nhiên trên đỉnh đầu vang lên lên âm thanh ầm ầm, vô số núi đá cự đại từ trên núi ầm ầm đổ xuống đầu hắn! Bất cứ một khối đá nào cũng phải nặng ít nhất mấy ngàn cân, khu vực xung quang mười trượng đều bị núi đá đè xuống! Giống như là núi lở! Không, cái này đúng là núi lở chân chính! Tuy nhiên, tại sao lại phát sinh chuyện núi lở ngay thời khắc này?

Tại sao lại trùng hợp đến thế này?

Trừ khi là ngẫu nhiên, không phải ngẫu nhiên, tất nhiên là do người làm...

- Quân Mạc Tà, nhất định là do tiểu tử ngươi giở trò quỷ! Ngươi lăn ra đây cho ta! Có dũng khí thì hăn ra đây cho lão phu!

Kiếm khí trên người Trữ Vô Tình phát ra vô số hào quang, bắn ra bốn phương tám hướng, trực tiếp lấy cứng chọi cứng xông lên phía trước! Vô số núi đá đổ xuống ầm ầm, tuy rằng hiện tại thực lực Trữ Vô Tình vô cùng cao cường, kiếm khí sắc bén vô cùng, nhưng hắn cùng bị núi đá nện tới điên cuồng không thôi, cả trăm ngàn khối đá đồng thời nện xuống đầu, Trữ Vô Tình hoàn toàn không có đường tránh né, hắn ra sức đánh nát hơn mười khối đá, tuy nhiên, đá rơi từ trên cao xuống liên miên không dứt, cuối cùng, Trữ Vô Tình cũng bị chôn dưới đống đá! Thổ hợp! Lần đầu tiên Quân Mạc Tà thí nghiệm, dùng Thổ lực mà phát động công kích, hiệu quả lại cực kỳ tốt! Bóng người chợt lóe, Quân Mạc Tà đã đứng trên núi đá, lúc này hắn mới buông lỏng tinh thần. Đột nhiên dưới chân hắn chấn động, Quân Mạc Tà cảm thấy cả kinh mà phi thân lên không trung, chỗ đặt chân của Quân Mạc Tà lúc nãy lay động dữ dội, sau đó nổ lớn một tiếng nức toát ra, vô số đạo kiếm quang phá đá mà ra! Núi lở đến thế mà cũng không thể lấy mạng của Trữ Vô Tình! Thực lực trước mắt của Trữ Vô Tình quả là đáng sợ! Quần áo của Trữ Vô Tình đều rách nát cả, khóe miệng đầy máu nhưng kiếm khí vẫn phát ra ào ạt từ thân thể hắn, hai cánh tay hắn vươn ra, quét ngang xung quanh thân thể một cách điên cuồng. Nhất thời, hai cánh tay biến thành hai đạo kiếm khí lớn tới cực điểm, một trái một phải, lúc lên lúc xuống, tại thành hai nửa vòng sáng hình tròn! "Lão quái vật này sau khi thiêu đốt sinh mệnh lực quả thực khó mà chơi một lần đã đắc thủ!" Quân Mạc Tà hừ một tiếng.

Kiếm khí của Trữ Vô Tình tung hoành, nhưng hiện tại không phát hiện ra địch nhân, hắn đang muốn phát ra thần thức kiếm khí cảm ứng thì đột nhiên cảm thấy phía sau lưng chợt lạnh, hắn vội vàng nghiêng người cúi đầu, quét ngang một kiếm! Cánh tay của hắn, chính là kiếm!

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất