Biên Tập
Toàn thân hắn tràn đầy những chùm sáng vàng chói mênh mông trong nháy mắt phát tán, tất cả dung nhập vào trong tầng đá. Hết đợt này đến đợt khác, những luồng sáng vàng chói kia thẩm thấu vào tầng đá làm một hồi lâu sau nó mới khôi phục lại màu xám đen ban đầu.
Vì Quân Mạc Tà dốc hết toàn lực, tuy là công lực hắn tiến nhanh nhưng vẫn không tránh khỏi thở hổn hà hổn hển vài lần. Hắn đành chậm rãi điều tức để từ từ ngưng tụ lực lượng, Hồng Quân Tháp trong đầu càng không ngừng xoay tít. Rất nhiều linh khí ùa ra chảy vào trong kinh mạch của hắn để bù đắp cho số năng lượng lớn vừa mới mất đi!
Cả tòa Kiếm Phong dù sao quá mức khổng lồ! Nếu muốn chỉ một lần là làm đổ thì căn bản đó là chuyện không có khả năng! Cho dù là có được
"Thổ chi Lực" quảng đại thần thông thì cũng vẫn rất khó khăn.
Ít nhất với năng lực trước mắt của Quân Mạc Tà thì vẫn là không có khả năng! Cho nên hắn chỉ có liên tục lần này tiếp lần kia!
Có công mài sắt, có ngày nên kim, núi cao cũng san bằng!
Mỗi một lần hắn đều toàn lực ứng phó!
Nhờ có Hồng Quân Tháp với nguồn linh khí dồi dào cung cấp, tốc độ khôi phục của Quân Mạc Tà khá mau lẹ! Cũng chẳng bao lâu mà lại có một chùm sáng vàng chói tiếp tục xoay tít tuôn trào ra bên ngoài rồi thấm vào một tầng đất đá khác.
Sau đó lại liên tục tiếp diễn như thế.
Quân Mạc Tà lần thứ hai lại tiến hành điều tức toàn thân. So với dự liệu của Quân Đại thiếu gia, Kiếm Phong đúng là cực kì vững chắc! Thật sự là chắc chắn. Trước sau nhiều lần như vậy, Quân Mạc Tà đã thay đổi Thổ chi Lực rất nhiều lần mà vẫn không thể làm dao động căn cơ của Kiếm Phong!
Những tầng Vạn Niên Huyền Băng quả là đạt đến mức chắc chắn làm cho người ta phải sợ hãi đến trợn mắt cứng lưỡi!
.v…v...! Vạn năm huyền bí,
Băng, chẳng phải chính là nước sao?
Chưa chắc do Thổ chi Lực khó có thể rung chuyển quả núi mà là phương pháp của mình có sai lầm!
Quân Mạc Tà ánh mắt sáng ngời, sau khi điều tức liền trợn mắt quát khẽ
"Ngũ Hành! Thủy chi Lực! Xuất!"Hai mắt hắn sau một khắc lại đột nhiên biến thành màu xanh thẳm. Hai tay lần lượt đan chéo không ngừng tạo ra ấn quyết khác nhau với những thủ pháp phức tạp. Biến hóa đến vô tận! Vào lúc này giống như Quan Âm ngàn tay thoăn thoắt múa lượn làm người khác không kịp nhìn!
Tiếp theo, một dải ánh sáng xanh thẳm mờ ảo từ tay của hắn phát ra!
Giống như cánh bướm múa lượn nay đã tìm được đường về nhà cứ thế hòa tan vào trong tầng Huyền Băng.
Trước sau liên tục bốn lần phóng ra Thủy chi Lực, Quân Mạc Tà lại lâm vào tình trạng kiệt sức ngồi phịch xuống đất há mồm thở hồng hộc.
Sau khi điều tức xong, Quân Mạc Tà lại thay đổi sang chỗ khác. Lại một lần nữa bắt đầu dùng Thổ chi Lực cùng Thủy chi Lực tuần hoàn.
Cứ phụt nước về tứ phía như vậy liên tục dưới lòng đất của Kiếm Phong, sau khi từ bốn góc đều sử dụng cách đó, cuối cùng thì Quân Mạc Tà cũng tiến vào chính giữa dưới chân núi Kiếm Phong! Đúng trung tâm thanh trường kiếm dựng thẳng đứng chĩa lên trời cao! Vị trí trung tâm!
Nơi này, mới là mấu chốt tất cả!
Quân Mạc Tà ngoài ý muốn phát hiện sau khi mình đi vào Âm Dương Độn thì hành động đúng là vô cùng gian nan! Thậm chí là vướng vấp trên từng bước!
Từ khi học cách dùng Âm Dương Độn đây mới là lần thứ hai hắn gặp tình huống như vậy!
Lần trước gặp trở ngại khi tiến lên chính là ở trong Thiên Phạt Sâm Lâm, nơi có tầng sương mù bao quanh trung tâm bí ẩn nhất. Sau này hỏi Mai Tuyết Yên thì hắnmới biết, nơi đó cũng là chỗ thần bí năm xưa
"Cửu U Thập Tứ Thiếu chạy trốn vào.
Mà trước đây Thiên Phạt Thánh Vương cũng bởi vì trông coi nơi đây rồi bị một vùng "Huyễn Phủ Mê vụ (sương mù)
" vây quanh nên sau đó không thể liên hệ được với bên ngoài nữa!
Mà lần này cản trở gặp phải làm hắn có cảm giác còn mạnh hơn lần trước.
Nhưng mà lần trước từ đầu tới đuôi hắn chỉ thấy có sương mù dày đặc. Còn cảnh vật trước mắt quả thực lại làm cho Quân Đại thiếu gia lưu luyến không rời mắt, thậm chí từ trong lòng bắt đầu nổi lên suy nghĩ đối với việc mình lần này định hủy diệt Kiếm Phong, lần đầu tiên hắn cảm thấy tiếc nuối thậm chí là hối hận!
Ở chính giữa nền móng của Kiếm Phong không ngờ lại là tầng Huyền Băng muôn màu muôn vẻ! Hơn nữa, những tầng Huyền Băng này bên ngoài thì cực kì đa dạng, còn bên trong lại ẩn chứa Thiên địa linh khí tinh khiêt với số lượng vô cùng kinh người!
Lượng Thiên địa linh khí nhiều đến đậm đặc như vậy, thậm chí dù thân thể Quân Mạc Tà coi như đã thấm đẫm Thiên địa linh khí, vậy mà khi đột nhiên hấp thu vào thì cũng có một loại cảm giác tắc thở!
Chỗ này căn bản không phải là "Giống như
"Thể rắn. Mà về ý nghĩa thực sự cũng là linh khí kết tinh thành thể rắn!
Đây là dấu vết thần kì đến dường nào của tạo hóa!
Hơn nữa những linh khí này cũng có đủ mọi màu sắc. Giống như từng áng mây chiều hồng lên với màu sắc rực rỡ bay đi lượn lại không ngừng trong tầng Huyền Băng, vì vậy cả không gian ngầm càng giống như được chiếu sáng bởi những làn sóng ánh sáng lấp lánh đẹp đến lóa mắt!
"Thật sự là quá đẹp!
" Quân Mạc Tà trợn mắt hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt "Thật là đẹp! Rất thoải mái! Thực đáng ghen tị!
"
Mà đúng lúc này không hề có một dấu hiệu nào, hoàn toàn đột ngột, Quân Mạc Tà chỉ cảm thấy trong đầu vang lên "Oanh
" một tiếng. Hồng Quân Tháp "roẹt
" một cái hiện ra bay lên cao rồi xoay tròn điên cuồng. Sau đó hàng vạn tia hào quang cùng ngàn ráng lành hiện lên rạng rỡ, huy hoàng đến chói mắt!
Hồng Quân Tháp đúng là bắt đầu tự hành hành động.
Quân Mạc Tà kinh ngạc vì đột nhiên cảm giác được đầu óc đang choáng váng, Hồng Quân Tháp đã tự động bay ra từ mi tâm rồi tựa như một viên bảo thạch bị ép nhỏ đến hàng vạn lần, mặc dù hóa thành bụi nhưng vãn không thay đổi phẩm chất!
Chỉ dừng ở trước mặt hắn trong nháy mắt, Hồng Quân Tháp liền bay tới đỉnh đầu rồi quay tít. Màu sắc càng ngày càng đậm hơn, thể tích cũng càng ngày càng lớn. Từ từ nở ra đến cỡ nửa gian phòng thì đột nhiên cửa tháp mở ra!
Nhưng lần này lại không có bất cứ Thiên địa linh khí nào từ trong trào ra ngoài, mà là Thiên địa linh khí đủ màu sắc từ trong tầng Huyền Băng đột nhiên như là gặp phải lực hút to lớn đến mức không thể kháng cự nên vô cùng điên cuồng nối tiếp nhau hướng về cánh cửa đang mở của Hồng Quân Tháp bay vào!
Tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa!
Thậm chí, xứng đáng gọi là lao vào chỗ chết,
Nhưng Quân Mạc Tà vẫn tinh tường quan sát thấy trong khoảnh khắc trước khi tiến vào Hồng Quân Tháp, những luồng sáng đủ màu sắc tạo thành linh khí đột nhiên biến đổi. Chúng tuân theo cùng chủng loại linh khí mà xếp thành hàng, cứ trật tự từng cái mà vào, mặc dù phải phân chia theo chủng loại nhưng tốc độ lại càng thêm kinh người!
Màu trắng thì trắng toát, màu đen thì đen tuyền, màu đỏ là đỏ tươi, vô cùng rõ ràng...
Hồng Quân Tháp giống như là một động không đáy, một người khổng lồ mãi mãi ăn không đủ no có thể hút cả đại dương vào bụng. Các đạo linh khí đủ màu hình thành những cột sáng tinh khiết cuồn cuộn đi vào cửa tháp!
Quân Mạc Tà thấy cảnh tượng khác thường như vậy thì cực kì hâm mộ. Hắn không khỏi nảy ra ý nghĩ chấm mút một tí, nếu như có thể thu nạp linh khí trước mắt, cho dù số lượng không nhiều lắm thì cũng là có ích lớn.
Đang muốn hành động thì ngoài ý muốn hắn phát hiện bản thân mình ngay cả một đầu ngón tay cũng không động đậy nổi.
Có điều tình hình này cũng không phải xa lạ gì. Bởi vì mỗi lần sau khi Hồng Quân Tháp tự phát động thì hắn đều không động đậy nổi.
Trải qua thời gian ước chừng nửa canh giờ! Ngay cả với lực hút kinh khủng của Hồng Quân Tháp mà cũng mất đến nửa canh giờ! Đây chính là Hồng Quân Tháp thực sự dốc hết sức để thu nạp! Sức hút mạnh như vậy, loại năng lượng khổng lồ đến dường đó làm Quân Mạc Tà kinh ngạc đến cứng lưỡi!
Sau cả canh giờ, những chùm sáng đủ màu sắc rốt cục hoàn toàn tiêu tan hết, còn cả tầng Huyền Băng lại biến thành có màu trong suốt, cường độ ánh sáng vẫn không giảm! Lực lượng Hồng Quân Tháp hấp thu càng ngày càng cường đại, thậm chí trên không trung phát ra âm thanh " vù vù
"
Rốt cục, tầng Huyền Băng phát ra một rung động rất nhỏ, đột nhiên có một khối gì đó to cỡ bằng bàn tay phát ra ánh sáng trắng chói mắt nhô ra từ tầng Huyền Băng. Sau đó nó bay cực nhanh tựa như sao băng "vù
" một tiếng thẳng bay vào trong Hồng Quân Tháp!
Cho dù với nhãn lực của Quân Mạc Tà mà cũng không hề phát giác luồng ánh sáng trắng chói mắt kia rốt cuộc là vật gì!
Hồng Quân Tháp đang xoay tròn đột nhiên chậm hẳn lại rồi lập tức "Xoát
" một tiếng lại đi vào mi tâm của Quân Mạc Tà. Nó lẳng lặng trở về trong Ý Thức hải của hắn. Nó không hề nhúc nhích, giống như là một kẻ cơm no rượu say cần phải lẳng lặng tiêu hóa thức ăn trong bụng.
Quân Mạc Tà trong nháy mắt nhận thấy mình đã khôi phục lại được năng lực hành động bèn vội vàng thở gấp mấy lần. Lúc này mới phát hiện mình bị kẹt trong gần một canh giờ thì ngay cả khả năng hít thở cũng đánh mất. Nếu không phải là công lực đã tiến nhanh thì chắc đã nghẹn thở mà chết.
Hắn thở hổn hển vài lần rồi mới phát hiện, bốn phía không biết làm sao mà đã rơi vào bóng tối dày đặc, ngay cả một đốm sáng cũng không có! Yên tĩnh, không khí đày vẻ đe dọa giống như là một cõi ma quỷ.
Đi về phía trước vài bước tới chỗ tầng Huyền Băng, hắn vươn tay thử nhẹ nhàng chạm vào để dò xét thì "rắc
" một tiếng, hắn đã khoét được một cái động!
"Trời đất ơi!
" Quân Mạc Tà không khỏi bật thốt lên một câu.
Lực hút của Hồng Quân Tháp cũng quá kinh khủng sao? Nó khiến cho tầng Vạn Niên Huyền Băng Lại có thể đem so sánh với loại sắt thép cứng rắn nhất biến thành bã đậu, cái này cũng quá đi thôi.
Hắn thử triển khai Âm Dương Độn, không ngoài dự liệu, tốc độ độn thổ đã khôi phục bình thường. Sau khi ở dưới lòng đất nhanh chóng chạy một vòng quanh Kiếm Phong. Quân Mạc Tà khẩn cấp hoảng sợ đến nhảy dựng mà lau mồ hôi lạnh.
Bình tĩnh đã nào. Kiếm Phong bây giờ đã biến thành một con hổ giấy! Quân Mạc Tà thậm chí hoài nghi, có khi mình cũng không cần dùng tới Huyền khí, chỉ cần phát động Thổ chi Lực rồi đưa tay đẩy nhẹ là có thể lập tức làm Kiếm Phong có diện tích chiếm đất hơn mười dặm vuông, cao gần ngàn trượng trực tiếp đổ sụp!
Sau khi Quân Mạc Tà ra đến bên ngoài thì hắn mới phát hiện trời đã tảng sáng! Không ngờ mình lại ở dưới lòng đất suốt một đêm! Nhớ lại những điều kì lạ đã gặp trong một đêm, Quân Mạc Tà nhịn không được mà sinh ra cảm giác như nằm mơ"Vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Những Thiên địa linh khí đủ màu rốt cuộc là gì vậy? Còn nữa. Vật thể to bằng bàn rtay phát ra ánh sáng chói mắt là cái gì?
Quân Mạc Tà cũng không phải không nghĩ tới tiến vào Hồng Quân Tháp để tìm hiểu đến cùng. Nhưng ngoài ý muốn hắn phát hiện Hồng Quân Tháp lại yên lặng, làm thế nào cũng không khởi động được.
Cửa lớn thì càng đóng chặt, toàn bộ không có dù chỉ một giọt Thiên địa linh khí tràn ra, Quân Đại thiếu gia mơ hồ nhận thấy lần này Hồng Quân Tháp có thể bởi vì hấp thu năng lượng quá mức khổng lồ nên cần chút thời gian để tỉ mỉ hưởng thụ mà tiêu hóa.
Giống như là một bữa ăn. Lượng cơm ăn được của một người mặc dù rất lớn, nhưng bình thường chỉ cho hắn ăn vài ba cái bánh bao, lâu ngày cũng thành thói quen.
Lượng cơm ăn được cho dù quyết định bởi cảm giác no, nhưng quanh năm suốt tháng luôn ăn không đủ no nên dần dần quen với trạng thái đói khát. Thói quen thành tự nhiên, ứng với thành ngữ phổ thông đã nói chính là: ngay cả ruột đói cũng nhỏ đi.
Nhưng lần này lại đột nhiên rượu chè ăn uống quá độ. Ngoài dự tính được ăn no một lần! Một lần được ăn hai mươi cái bánh bao! Cho dù sau này lượng cơm ăn được lớn nhất có thể tương đương một trăm cái, nhưng khi đó cũng bị hai mươi cái bánh làm cho no căng, gây ra cảm giác thập phần không thoải mái!
Quân Mạc Tà phỏng đoán Hồng Quân Tháp lần này là ăn no căng.
Hừ, vậy thì ta đi ra ngoài! Chúc ngươi một buổi yên lành vui vẻ!
***
Mặt khác, ngày mai đã ngày sinh Khổng Tử, cũng là của chúng ta phó bản chủ ấn ký nữu sinh nhật, ở chỗ này. Chúc huynh đệ của ta sinh nhật khoái nhạc!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành