Dị Thế Tà Quân

Chương 755: Tao ngộ ly hì

Biên Tập: Thương!

Đúng vậy, chính là bị đẩy văng ra ngoài.

Giống như kiểu một người ăn phải thức ăn ôi thiu không sạch, sau đó lại phải vội vã tống cái thứ gì đó đó từ trong cơ thể thải ra bên ngoài. Phụt một cái, thế là ra ngoài òi....

Quân Mạc Tà không hề chuẩn bị lập tức bị hút vào, cả người chỉ còn cảm thấy hoa cả mắt, bản thân ngay khi còn lơ lửng trong hư không, thân thể giống như bị đâm vào thạch bích, đụng phải một cái rất cứng, quá cứng. Ta kiện. Ta kiện con mụ mụ nó...

Quân đại thiếu kìm lòng không đặng, thét lên bi thảm, toàn thân trên dưới, cơ nhục, huyết quản đều cảm thấy đau nhức, cực kỳ thê thảm.

Thật lâu sau, hắn mới tỉnh lại, miệng há ra, mắt tròn xoe nhìn xung quanh, cả người tê rần như hít phải một ngụm hàn khí. Nơi này....thiệt là... quá đẹp.

Dường như dòng khí cổ quái khi nãy đã đưa mình tới tòa cung điện cực kì lớn dưới lòng đất này. Chiếm một diện tích ước chừng có thể có trên dưới một trăm trượng, độ cao cũng có thể có tới mười trượng. Phóng mắt nhìn lại, nơi này quả thực là rực rỡ muôn màu, cái gì cũng có.

Đúng vậy, mọi người đoán không sai, Quân Mạc Tà rơi vào cái chỗ này và mật thất luyện công của Hàn Phong Tuyết cũng không phải cùng một chỗ. Có thể nói, cái mật thất luyện công kia của Hàn Phong Tuyết là ở đỉnh đầu phía trên của đại điện, còn Quân Mạc Tà lại chính là đang ở trong đại điện. Khoảng cách từ mặt đất tới đỉnh cao bao nhiêu...cũng không ước lượng chính xác được. Mà chân chính hấp dẫn toàn bộ tầm mắt cùng với thần trí của Quân Mạc Tà chính là mười bốn chữ to ở chính giữa thể hiện khí phách cao vút, duy ngã độc tôn. Chữ này khắc ở trên thạch bích. Mười bốn chữ này có cùng màu sắc với thạch bích, vốn hẳn là không dễ phân biệt, nhưng ở nơi đây cũng vô cùng bắt mắt. Vì vậy, bất luận kẻ nào nếu tiến vào nơi này đều tự nhiên chú ý tới mười bốn chữ to lớn này.

Mười bốn chữ này giống như có sinh mệnh, có linh hồn như con người, cũng hung hăng càn quấy, ngang ngược không ai bì nổi. Tựa hồ thẳng muốn thoát ra khỏi thạch bích bay vào trời đất bao la. Tuyên cổ tung hoành vô song khách, thiên địa cửu u đệ nhất thiểu.(DG: tạm dịch là: từ xưa đến nay chưa có người nào tung hoành ngang dọc như ta, Cửu U đệ nhất thiểu duy nhất trong trời đất.) Chính là chữ của kẻ được gọi là điên đệ nhất từ xưa đến nay lưu lại. Cho dù là cuồng ngạo như Quân đại thiếu nhưng cũng bị mười bốn chữ to lớn này làm cho rung động một hồi.

Nhìn khoảng không gian này mà cảm thấy hâm mộ, nhìn cách người ta sống, xem người ta tung hoành. Nhìn lại chính mình... Quả thực chưa thể so sánh nổi, chỉ bằng câu nói kia, mình vẫn chưa bằng được.

Quân Mạc Tà sau khi giải trừ Âm Dương Độn, thu hồi Thổ chi lực, lúc này mới đứng lên, phủi phủi bụi đất trên người. Con mẹ nó thực là tà môn, chính mình vừa rồi rõ ràng là lợi dụng Âm Dương Độn vào nơi hư không nhưng cuối cùng lại đi tới đây. Quên đi, không quản chuyện này nữa, hai tay vắt sau lưng, giống như một vị quân vương tuần tra lãnh địa của mình ngông nghênh đi dạo. Hừ ngươi nha, dùng lực lượng cổ quái ngăn cản thì sao chứ? Ta đã đến đây rồi thì tất cả đều là của họ Quân ta.

Quân Mạc Tà cười hắc hắc, đang chuẩn bị kiếm một chút thành quả, đột nhiên, phía thạch bích có khắc mười bốn chữ to lớn đó rung lên một hồi, "xoạt", từ phía trên rơi xuống một cái quyển trục. "Bộp", vừa vặn lại rớt ở trước mặt của hắn.

Quyển trục này không phải là vàng là ngọc gì, nó rất mềm mại, sau khi rơi trên mặt đất một lúc sau liền tự động mở ra, lộ ra năm chữ giống như là năm đạo thiểm điện đồng thời đánh trúng vào tận sâu linh hồn Quân Mạc Tà:

" Quân Tà, ngươi đã đến rồi!"

Quân Mạc Tà cả người chấn động, cảm giác nhiệt huyết toàn thân trong nháy mắt toàn bộ xông lên não. "Ông" một tiếng, mắt nổ đom đom, xung quanh xuất hiện đầy sao. Tiếng thở phì phò, giống như kẻ đang bị ngạt thở vậy. Trong lòng rung động đến nỗi chút nữa là muốn làm linh hồn của hắn vỡ nát.

Rất rõ ràng, đây chính là chữ viết của Cửu U đệ nhất thiểu. Mà hắn viết rất rõ"Quân Tà, ngươi đã đến rồi", chứ không phải là "Quân Mạc Tà ngươi đã đến rồi".

Không thiếu cũng không thừa nét nào.

Quân Tà, chính là kiếp trước của mình. Đây là bí mật mà cả đời này không có người nào biết đến cái tên này. Hắn đang nhớ tới tên cha sinh mẹ đẻ của mình, bất chợt nhớ tới ngoại hiệu của hắn. Quân Tà! Tà Quân. Nhưng vị truyền kỳ đệ nhất Cửu U đệ nhất thiểu này đã tồn tại hơn vạn năm trước thì làm thế nào biết tên của mình hơn nữa còn là tên kiếp trước? Quân Mạc Tà trong lòng đột nhiên xuất hiện nỗi băn khoăn to lớn.

Thiên Hương thành, trong phủ mật thất của Nhị hoàng tử.

Mười hai người phân làm ba phương hướng, bất cứ người nào sắc mặt đều phá lệ ngưng trọng, u ám, giống như giống như mưa to gió lớn sắp đến.

Lần này, chủ nhân Nhị hoàng tử Dương Đán lại không có mặt ở đây. Bởi vì hắn căn bản không có tư cách tham gia hội nghị cao tầng như vậy.

Hoặc có thể nói, mười hai người nơi đây, ngoại trừ Lý Du Nhiên, tùy tiện một người trong số này đều thực lực có thể tiện tay lật úp cả Thiên Hương.

- Đại khái tình huống là như vậy.

Một thân Bố Y Trì Thiên Phong sắc mặt trầm trọng, chậm rãi nói

- Cho nên ba người lão phu chưa dám vọng động, lập tức quay lại đây, tìm các vị thương nghị. Việc này phải làm xử lý như thế nào, vẫn cần mọi người quyết định. Theo ý của ta thì không thể coi thường được, dù sao người nọ thực lực thực sự quá khủng bố, chưa nói tới chiến lực của bản thân người đó nhưng dựa vào đủ loại thần thông, thủ đoạn mà hôm nay ta tận mắt nhìn thấy đã muốn vượt xa khỏi tầm mắt của chúng ta, một khi phát sinh biến cố, chỉ sợ động một tí là có nguy cơ to lớn. Đoạt Thiên chi chiến đã gần ngay trước mắt, nếu tùy tiện khai chiến, vô luận kết quả như thế nào, đều khó mà tưởng tượng được.

Lý Du Nhiên, Trì Thiên Phong bốn người bọn họ đang ngồi mặt đông, Trì Thiên Phong đang giới thiệu tình hình của lần dọ thám Quân gia.

Mặt bắc, có 4 người, hai lão già áo trắng, đầu bạc, lông mi trắng, râu cũng bạc trắng, thoạt nhìn rất cổ. Vẻ mặt cũng tương đối lạnh nhạt, tuy rằng tuổi già nhưng tinh thần vẫn cực kỳ khỏe mạnh. Bên người bọn hắn chính là hai trung niên áo trắng, khoác áo lông cừu, sắc mặt nhẹ nhàng. Bốn người này chính là người của Độn Thế Tiên Cung.

Phía nam chính là người của Mộng Huyễn Huyết Hải, Tử Kinh Hồng đứng vị trí chót, ba người còn lại ba trung niên khoác tử bào khí độ ung dung, vẻ mặt cao quý, khí khái.

Sau khi nghe Trì Thiên Phong miêu tả xong, một trong hai vị lão nhân áo bào trắng nhíu lông mi thật dài lại như vẻ suy nghĩ sâu xa, nói:

- Nếu Trì huynh đã nói như vậy, xem ra...Trong đó thực sự là có Cửu U Thập Tứ Thiếu ư? Không phải Cửu U Thập Tứ Thiếu đang bị phong ấn tại Thiên Phạt sâm lâm sao? Sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây?

- Lão phu cũng chính là bởi vì việc này mà suy nghĩ mãi ko ra. Bên trong rốt cuộc có phải Cửu U Thập Tứ Thiếu hay không? Bất quá dựa theo những gì đã thấy thì thế gian khó có người nào khác có thể làm được, ít nhất theo lão phu biết là không có ai.

Trì Thiên Phong chần chờ một chút nói.

- Làm cho một đầu huyền thú, mà nhiều nhất chỉ có thể đạt tới thất giai đỉnh phong, mạnh mẽ thoát thai hoán cốt. Để làm được loại biến chất cực hạn này, ngoại trừ phải có thần thông thủ đoạn to lớn, còn cần phải tổn hao tu vi công lực. Hành vi này, với kiến thức của lão phu mà nói, chính là nghịch thiên. Trừ phi là cực kỳ rỗi rãi nhàm chán, không có cái gì khác để tiêu khiển thì mới chọn cách này.

Lão giả áo bào trắng đứng lên chắp hai tay sau lưng, đi qua đi lại, nhíu mày nói:

- Cửu U Thập Tứ Thiếu, không hề nghi ngờ có năng lực này. Nếu hắn đang bị phong ấn, không có việc gì làm, cực kỳ nhàm chán thì tạo ra một đầu huyền thú thần dị cũng coi như hợp tình hợp lý. Nhưng trên đại lục kỳ nhân dị sĩ rất nhiều, nhàm chán tịch mịch như thế vị tất cũng chỉ có Cửu U Thập Tứ Thiếu. Chúng ta đều là trải qua năm tháng buồn chán, thử hỏi các vị trong tu luyện với loại chuyện buồn tẻ này thật khó mấy người có thể làm được... Ha ha ha ha.

Hắn cũng không nói toạc ra hết, nhưng ý tứ bên trong cũng đã rất rõ ràng. Mọi người đang ngồi đều không tự chủ được gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Khi đạt tới giai vị cực cao Thánh Giả, nhiều người đã không phải là tịch mịch giải sầu mà là hoàn toàn yên lặng để nghiền ngẫm thiên địa huyền bí, chỉ cầu một chút linh quang lóe lên là có thể tạo ra một bước đột phá. Điều này cần có sự yên tĩnh, hoàn toàn yên tĩnh.

Nhưng người thủy chung cũng là một quần thể động vật, nếu tự ý bỏ đàn, thì loại cơ đơn, tịch mịch đủ để làm cho người có tu dưỡng tốt nhất nổi điên. Mà một khi xuất hiện thì nhất định phải tìm cách nào đó để làm vơi bớt đi.

Cho nên về cơ bản mỗi người trồng hoa, các loại linh dược lâu năm, thứ nhất có thể giải sầu, giảm sự tịch mịch của mình, làm cho bản thân có việc phải làm, thứ hai cũng có thể mượn dùng linh khí từ cây cỏ hấp dẫn thiên địa linh khí đến đây. Thứ ba, trải qua năm rộng tháng dài, chính là lưu cho hậu nhân của cải thật lớn. Cho nên người của Tam Đại Thánh Địa tu vi tiến triển rất nhanh cũng bởi vì đạo lý này.

- Thứ hai... Dương hợp chi hậu, thủy tiên nộ phóng, điêu tiêu chi thì, sắc vi mãn tường… Loại nghịch chuyển khí hậu cỡ này theo ta biết thì tuyệt không ai có thể làm được. Nếu có một người làm được... Ha ha, các vị, cho dù là vạn năm trước, mạnh mẽ tới mức nghịch thiên cỡ Cửu U đệ nhất thiếu, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể. Nếu dựa vào điểm này mà nhận định người này là Cửu U Thập Tứ Thiếu, như vậy thì quá xem trọng Cửu U Thập Tứ Thiếu rồi. Hắn vẫn chưa có bổn sự kia.

Lão giả ao bào trắng, nhẹ nhàng xoa nhẹ huyệt thái dương của mình, sau đó hơi hơi khoát tay áo, tăng thêm khẩu khí của mình, tiếp tục nói:

- Con người dĩ nhiên không làm được hiệu quả như vậy, nhưng nếu sử dụng vật lực để hỗ trợ thì khác.

Hắn nói tới đây, mười mấy người nhất thời trên mặt đều lộ ra một chút thần sắc tỉnh ngộ.

- Tất cả mọi người đều có tầm nhìn rộng lớn, ta chỉ nói vài câu là mọi người đã có thể hiểu rõ, nói rằng tuy hiếm tuy lạ nhưng không phải là không tìm được, ví dụ như vạn niên ôn hoàn, Linh Lung ngọc tâm, Thiên Địa Linh Mạch, ngọc mạch ôn tuyền. Nếu có một loại thiên tài địa bảo này, chỉ cần chôn sâu dưới đất thì chuyện trái mùa xuất hiện cũng có thể hiểu được. Cho nên chi tiết này cũng có thể loại bỏ khả năng chỗ kia chính là nơi ở của Cửu U Thập Tứ Thiếu.

- Và chuyện hai kẻ câm dùng bụng nói chuyện, thoát thai hoát cốt, tăng tư chấ...t Thần công như vậy quả thật chưa bao giờ xuất hiện ở trên đại lục. Quả nhiên là quỷ dị tới cực điểm, điểm này lão phu thừa nhận, không cần phải hoài nghi. Nhưng trái ngược với ý nghĩ của mọi người, chính vì một màn quỷ dị này, mới khiến cho lão phu lớn mật phán đoán, người ở bên trong nhất định không phải là Cửu U Thập Tứ Thiếu.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất