Mai Tuyết Yên trong lòng thở nhẹ một tiếng, cảm thấy một hồi ngượng ngùng, nguyên lai ý niệm trong đầu tên này chứa chấp ý đồ đồi bại như vậy…lầm bầm nói trong lòng, may mắn là ta khôi phục nguyên hình, bằng không…khó mà đỡ được… ( ND:Đỡ vào mắt NB: đỡ được chết liền Bất quá ta thích)
Hiện tại, xem ra tên này vô lại như vậy làm sao bây giờ!
Hừm hừ…Mai Tuyết Yên hạnh phúc và thẹn thùng nghĩ…
Ài, nam nhân a, điểm này thật không tốt, một khi bị câu dẫn, không có cách nào áp chế, trực tiếp bị hỏa dục thiêu đốt a…dáng thương cho thân ca ca ta, chính là muốn nín nhịn…cũng không được, cái này cũng không được, cái kia cũng không được…đâu đâu cũng chỉ để ngắm, nhưng đều bị tất cả cự tuyệt, thật vất vả mới có một không cự tuyệt, nhưng chỉ nháy mắt một cái, đại mỹ nhân biến thành vật nhỏ…
Quân Mạc Tà hối tiếc nói, than vắn thở dài:
Ta thật không dễ dàng a…thật tức điên lên được…
Ngay tức thì ngóng trông ngươi khôi phục hình người, lại có thể có chút hối tiếc, dù sao trông bộ dáng ngươi bây giờ nhỏ bé, thực đáng yêu a…ngươi cũng không nói rõ ràng, việc này phải trách ngươi. Ngươi cũng không nói sớm ngươi chính là trong bộ dáng kia ở Thiên Phạt sâm lâm, bị thủ đoạn lưu manh của ta chiếm tiện nghi đùa giỡn qua loại nhỏ này ah…xoa xoa sờ sờ nắn nắn bóp bóp, thật thoải mái ah, cảm xúc như người thiếp mới, say mê a, dư vị ah…
Quân Mạc Tà tiếp tục thương cảm…bàn tay to, đã vô ý thức đặt trên người Mai Tuyết Yên di chuyển biểu lộ thái độ an ủi.
- Người này quả nhiên tâm trường bất hảo!
Mai Tuyết Yên xấu hổ lại vùi đầu vào lòng thầm nghĩ tới, thực hận không thể tại nơi mà bàn tay không thành thật cắn cho một cái!
- Thật sự, không có ngươi ở bên, ta thật sự tịch mịnh a…
Quân Mạc Tà đột nhiên thở dài, bàn ta cũng đình chỉ di động, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nói:
Thực ra…thực chất bên trong ta cũng không phải người của thế giới này…ta nguyên là từ thế giới kia, cách nơi này quá xa xôi rồi…một mình phiêu bạt nơi đất khách…cái loại tư vị này, thật không dễ chịu! Ta dù sao cũng chỉ là một du hồn đến từ thế giới khác…mà ngươi, từ huyền thú hóa thân thành người, hướng mắt nhìn về tây phương cực lạc, toàn bộ thế giới này đối với ngươi mà nói, tất cả cũng đều là ngoại tộc…hai người chúng ta, có rất nhiều điểm tương đồng a…
Mai Tuyết Yên rốt cuộc nhịn không được, thân thể nhẹ nhàng chấn động một cái! Đột nhiên nghe được tin tức này, thật sự là rất rung động… ta dù sao cũng chỉ là một cái du hồn đến từ thế giới khác!
Theo những lời từ trong miệng Quân Mạc Tà nói ra, Mai Tuyết Yên kinh ngạc đến cực điểm, nếu mà đủ khí lực để nói chuyện, chỉ sợ đã bật thốt lên tiếng kinh hô…nhưng lần chấn động thân thể này của nàng, rốt cuộc làm Quân Mạc Tà trở về hiện thực!
- Tuyết Yên nàng đã tỉnh? Nàng có thấy khá hơn chút nào không?
Quân Mạc Tà mừng như điên bế nàng lên, để cho mặt nàng hướng về phía mình. Miệng mở rộng ra, ngay tại cái miệng nhỏ nhắn của nàng cắn một cái.
Mai Tuyết Yên hai mắt nhắm chặt lại, toàn thân rung lên.
- Tỉnh thì tỉnh rồi, tại sao còn then thùng chứ, quan hệ giữa hai chúng ta, chính là một đôi tình lữ đã làm hết tất cả mọi việc, à, không đúng, chuyện quan trọng nhất còn chưa có làm…
Quân Mạc Tà vui vẻ nở nụ cười:
- Nàng không biết đâu, mấy ngày nay, ta lo lắng muốn chết đi được…trời ơi, nàng chính là ánh dương là vì tinh tú, ánh trăng trong lòng ta, quả thực mang đến cho cuộc đời ta vẻ đẹp như hoa của mùa xuân, cơn gió mát rượi của mùa hạ, vị ngọt ngào của mùa thu, sự ấm áp trong mùa đông lạnh giá…
Quân đại thiếu gia nói chuyện buồn nôn tới cực điểm, làm cho Mai Tuyết Yên thân là huyền thú vóc dáng tròn trịa không tự chủ được toàn thân nổi lên da gà…làn da cả người đều ửng hồng lên, không phải là do thẹn thùng mà là …
- Nàng run cái gì? Nhanh mở mắt to ra nhìn nào!
Quân đại thiếu gia uy hiếp nói:
- Nếu không ta sẽ đánh vào cái mông nhỏ nhắn của nàng!
Nói xong những lời này, đột nhiên cảm thấy rất hãnh diện.
Từ khi hai người biết nhau tới nay, Quân đại thiếu gia ở trước mặt Mai Tuyết Yên chưa bao giờ được mở mày mở mặt như vậy? Hiện tại rõ ràng cảm thấy rất thoải mái….
Tiểu nha đầu, lần này có thể rơi vào trong tay ta chứ! Trước kia ngươi thường xuyên ngược đãi ta! Quân đại thiếu gia càn rỡ cười phá lên, khuôn mặt vui vẻ, cười gian cộng thêm chút dâm đãng.
Hai mắt Mai Tuyết Yên từ từ khép, rồi nhắm hẳn lại, dứt khoát đem tròng mắt nhỏ cũng nhắm lại, không để ý tới tên này nữa!
Nàng muốn kêu a, nàng sao không gọi lên đi, thành thật nói cho nàng biết, nàng có gọi đến vỡ yết hầu cũng không có ai tới cứu nàng, ân, dám không hợp tác cùng với ta, nàng cho rằng nàng nhắm mắt lại, im lặng, thì ca ca không có biện pháp sao, xem ca ca đánh cái mông nhỏ của nàng, cái cảm xúc đó, thật tuyệt a!
Quân đại thiếu gia có vẻ như rất
"dâm tà" gào to. ( NB: Pó tay anh Tà)
Mai Tuyết Yên bị hắn làm cho hoảng sợ, thật sự là sợ tên này chà đạp cái nho nhỏ kia của mình, vội vàng mở to đôi mắt, tuy rằng không thể nói chuyện, nhưng dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn hắn, trong mắt trừ bỏ sự quẫn bách, chính là tức giận.
- Hắc hắc…ý của ta nói nhưng thật ra là nơi đó của nàng cực kỳ xinh đẹp…
Nhìn thấy nàng thực sự nổi giận, Quân đại thiếu vội vàng nịnh nọt:
- Ánh mắt bồ câu, lông mi cong vút, cái miệng nhỏ xinh…toàn thân chuẩn không cần chỉnh, nhìn thế nào cũng không thấy chán, hắc hắc…
Mai Tuyết Yên vừa tức giận vừa buồn cười. Trời ạ, như thế nào mình lại gặp phải thằng dở hơi, biến hóa cũng quá nhanh đi…( NB:Chí lý chí lý)
Huyền thú thông thường, không thể nghe hiểu người nói cái gì, có thể chính mình hạ xuống nhiều giai vị như vậy, có vẻ bề ngoài như hiện tại nhưng mà vì sao nghe vẫn hiểu hắn nói chuyện gì đây? Nếu nghe mà không hiểu lời hắn, hẳn là tốt…ít nhất đỡ phải tức giận, cũng giảm đi nỗi bực mình
Nhưng không thể phủ nhận, bị Quân Mạc Tà làm loạn một lúc như vậy, vẻ xấu hổ quẫn bách khi phải dùng bản thể đối diện với Quân Mạc Tà đã bớt đi rất nhiều, vẻ khó chịu cũng giảm đi, tư vị kỳ thật cũng không tệ lắm…
- Tuyết Yên nàng ngàn vạn lần đừng có đoán mò, không cần biết nàng ra cái bộ dáng gì, ta đều thích.
Quân Mạc Tà thấy trong lòng nàng rốt cuộc cũng bắt đầu giải phóng, tự mình cũng thấy yên lòng, trịnh trọng nói:
- Tuyết Yên nàng vĩnh viễn trong trái tim ta! Điểm này, nàng phải tin tưởng chính mình, càng phải tin tưởng ta hơn!
Mai Tuyết Yên ngẩng đầu lên, lần đầu tiên dũng cảm đối diện với hắn, say sưa nhìn hắn, một lúc lâu sau, mới khẽ gật đầu, trong đôi mắt toát lên vẻ cực kỳ tin tưởng…vào chỗ dựa này! Mặc dù không nói gì, tâm tình dâng cao, hết thẩy đều không nói lên lời!
- Thực ngoan.
Quân Mạc Tà khen:
- Tuyết Yên! Nàng biết không? Nơi này kỳ thật là ở trong cơ thể ta. Nói cách khác, hiện tại chúng ta gần như là một người.
Mai Tuyết Yên kinh sợ nhìn hắn: Ở trong thân thể? Không gian lớn như vậy…sao có thể là ở trong thân thể? Đây cũng là điều không thể tưởng tượng được à nha, nhưng mà hắn không thể nói lời này để lừa gạt mình chứ!?
Quân Mạc Tà mỉm cười, ôm nàng vào trong lồng ngực, sau đó dùng thanh âm bí ẩn để giải thích lên, đem kiếp trước kiếp này của mình nhất nhất nói ra, như thế nào đơn thân độc mã hành tẩu thiên hạ, như thế nào khoái ý ân cừu dùng con mắt lạnh nhạt nhìn thiên hạ; như thế nào bị xuyên qua, tới cái thế giới xa lạ này…
Mai Tuyết Yên càng nghe ánh mắt càng mở lớn, chuyện tình bực này không thể nào tưởng tượng ra nổi, mặc dù coi hắn kiến thức uyên bác, cũng là mới nghe đến lần đầu, ngay cả truyền thuyết cũng chưa nghe tới a!
Nhìn thấy nàng nghe chuyện đến nhập thần mà hai con mắt mở to bộ dáng đáng yêu, Quân Mạc tà không khỏi mỉm cười, nhè nhẹ búng búng cái chop mũi nhỏ của nàng, cười nói:
Chuyện thế gian này không chỉ có chuyện không ngờ, cũng không có gì là không thể làm ra, điều này có cái gì đáng kinh ngạc khác thường chứ? Kỳ thật cho dù là thế giới này cái gọi là huyền công thủy tổ, Cửu U đệ nhất thiếu, thực chất hắn cũng không phải là người thế giới này! Chẳng qua, hắn cùng ta từ hai địa phương khác nhau, nếu thật sự so ánh trong lời nói, ta so với hắn còn có phần chính thống hơn…kẻ kia căn bản hoàn là kẻ biến thái là kẻ điên!
Quân đại thiếu tiếp tục nâng mình lên, cũng hung hăng hạ thấp Cửu U đệ nhất thiếu xuống một chút.
Mai Tuyết Yên nghe xong khinh khỉnh, tàn nhẫn lườm hắn một cái. Nếu như nàng vẫn còn trong bộ dáng là người, thì cái nhìn này tự nhiên là kiều mỵ cực kỳ, nhưng bây giờ nàng là huyền thú cũng đáng yêu đến cực điểm!
Quân Mạc Tà nhìn thấy ha ha cười lớn, trong lòng không khỏi vui mừng.
Ân, Tuyết Yên, kinh mạch của nàng, ta đã triệt để cải tạo một lần rồi! Ngươi hiện tại không thể …haiz, dù nàng có muốn, cũng hữu tâm vô lực…ahz, nàng cùng ta đạo nhập huyền khí một lần, nhớ kỹ lộ tuyến hành công lần này.
Quân Mạc Tà mỉm cười nói:
Từ bây giờ trở đi, nàng tu luyện công phu của ta.
Mai Tuyết Yên chỉ cảm thấy một đạo kình khí dị thường mát mẻ dẻo dai nháy mắt chui vào trong thân thể mình, dọc theo một đường trước kia chưa bao giờ có, cũng chưa bao giờ nghĩ tới lộ tuyến kinh mạch mới này, một lần vòng quanh nhanh chóng trôi qua…chỉ trong nháy mắt khiến cho toàn thân thư thái!
Sau khi Quân Mạc Tà rút tay ra, nàng liền tự mình theo lộ tuyến kinh mạch mới này tu luyện…bên tai truyền đến thanh âm của Quân Mạc Tà:
Nhớ kỹ, đây là khẩu quyết tầng thứ nhất…linh quang tính động, quang chiếu đại diễn; ý thượng cửu tiêu, chân đạp tiên tuyền; càn không tự nắm, tâm tức bảo sơn; thần phách cửu luyện, bất đọa hoàng tuyền…
Mai Tuyết Yên lặng lẽ ghi nhớ, không bao lâu, liền tiến vào bên trong cảnh giới nhập định, nàng kinh hỉ phát hiện, bộ công pháp này, so với trước kia hành công tu luyện mạnh mẽ hơn rất nhiều, căn bản là có cách biệt rất lớn!
Chẳng qua mới vận hành hơn chục chu thiên, trong cơ thể mình đã có thay đổi vô cùng rõ ràng, hơn nữa, dần dần có một loại cảm giác vi diệu tùy thời có thể tiến giai!
Quân Mạc Tà yên lặng nhìn Mai Tuyết Yên tiến vào trong nhập định, không khỏi có chút hâm mộ trong lòng, ánh mắt lộ vẻ thèm thuồng nói:
Nàng chính là được hưởng phúc…nhớ tới ngày đó thời gian ta bắt đầu tu luyện, nào có biết đường đi cụ thể đâu…cứ như vậy ngay cả đến nhập định đều khó như lên trời…mà nàng bây giờ rất tốt, ta trực tiếp đã đem toàn bộ lộ tuyến biến thành tiên thiên…còn trực tiếp bỏ qua công phu nhập môn…người so với người thật sự là bất công a…mỹ nữ quả nhiên là được ngưỡng mộ a!
Tự oán thán thân phận một hồi, đương nhiên cũng hết sức chăm chú làm hộ pháp, dù sao, đây là lần đầu tiên Mai Tuyết Yên tự hành công bộ công pháp này, hơn nữa, kinh mạch mới được luyện ra, vạn nhất nếu xuất hiện một hai sai lầm…thì Quân Mạc Tà có thể ngay cả khóc cũng không ra nước mắt…
Thời gian một nén nhang trôi qua, trên đỉnh đầu Mai Tuyết Yên, bỗng nhiên xuất hiện một cỗ linh khí lốc xoáy nho nhỏ, hấp dẫn lấy thiên địa linh khí tinh thuần bên trong Hồng Quân tháp, hướng nội thân của nàng tụ lại nho nhỏ…
Quân Mạc Tà líu lưỡi:
Không hổ là Tôn Giả tứ cấp trùng tu, một…một cái liền nhanh như vậy, nhìn thấy nàng một…một cái như vậy ca sao không tự ti đây?
Sau một lúc lâu, hô hấp Mai Tuyết Yên trở nên nặng nề, dồn dập, làn da cả người, cũng phát ra mầu hồng phấn kiều diễm…Quân Mạc Tà nhìn đến không dám chớp mắt, đây, là thời kỳ mấu chốt!
Chỉ cần cửa ải trúc cơ thuận lợi đột phá, thì chính là thật sự đã tiến vào Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ nhất! Sau này tu luyện càng gặp thuận lợi hơn…nếu mà lần đầu tiên này không thể đột phá, thì thời gian sau tiếp tục trùng phá, độ khó khăn cơ hồ tăng lên gấp đôi!
Tình hình bây giờ không thể nghi ngờ là rất thống khổ. Nhưng Mai Tuyết Yên vận toàn lực lên chịu đựng, nàng biết, người mình yêu thương một mực ở bên cạnh mình nhìn nàng, cho nên tư tưởng nàng yên tâm, rất an tuệ! Thực hạnh phúc! Nàng chỉ việc đem hết toàn lực trùng quan! Mạc Tà, ta sẽ không để cho ngươi thất vọng…tuyệt sẽ không!
Mai Tuyết Yên dồn hết tinh, khí, thần, tận lực trùng kích, một lần rồi lại một lần trùng kích.
Rốt cuộc, theo một hồi
"cách" "cách" âm thanh của khung xương bạo vang, Mai Tuyết Yên thân hình nhỏ xinh, từ mỗi lỗ chân lông đều chảy ra loại chất lỏng đen thui dơ bẩn…mà tu vi của nàng, cũng nhất cấp, thành công tăng lên nhị giai!
Chưa bao giờ có tiền lệ phẩm cấp lên một cái là nhị cấp huyền thú!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến