Cũng không có gì kỳ lạ, thực hiện Hồi Xuân thuật, vô luận là cuối cùng có thể cứu kẻ bị thụ thương hay không, thì người thi thuật vẫn bị hao tổn một lượng thọ nguyên rất lớn, thậm chí có thể vì nguyên nhân đó mà dẫn đến tử vong.
Tào Quốc Phong mỉm cười nói:
- Lão phu đã sống qua hơn một nghìn năm, tuy nhiên lại vẫn thấy chưa đủ, nhưng tuyệt cũng không vì thế mà trơ mắt nhìn một tuyệt thế thiên tài bị hủy hoại trước mắt lão phu! Tam Đại Thánh Địa có thể đố kị người tài, vì phòng ngừa rắc rối mà có thể ngay bây giờ xuất hiện, hạ sát thủ với lão phu, nhưng lão phu cũng sẽ không để tâm. Kẻ ham sống chưa chắc là đã sợ chết!
Nói xong, y liền nắm lấy cổ tay thiếu niên, đem huyền khí tinh khiết nhất của bản thân liên tục chảy vào người thiếu niên, không chút nào giữ lại….
Vị thiếu niên có thể chất Không Linh này, dĩ nhiên là Quân Mạc Tà, Quân đại thiếu gia. Ngay lúc này đây, trong lòng Quân đại thiếu đang có trăm mối cảm xúc lẫn lộn.
Tào Quốc Phong này thật sự là toàn tâm toàn ý bảo hộ cho mình, y làm cho Quân Mạc Tà cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Bởi vì Tào Quốc Phong đích thực là không hề quan tâm đến sinh mạng tồn vong của bản thân, mà Quân Mạc Tà lại lấy điểm đó mà lợi dụng y.
Tuy rằng mục đích của Tào Quốc cơ bản vẫn là vì Phiêu Miểu Huyễn Phủ, nhưng Quân Mạc Tà vẫn cảm thấy hành vi của mình rất đê tiện.
Thời điểm Tào Quốc Phong thi triển Hồi Xuân Thuật, Quân Mạc Tà rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh y trôi qua rất nhanh chóng, trong lòng Quân Mạc Tà âm thầm thở dài, âm thầm nghịch chuyển Khai Thiên Tạo Hóa Công, đem sinh mệnh lực của Tào Quốc Phong truyền ra, dùng một phương pháp kỳ lạ truyền ngược lại vào cơ thể y.
Sau khi nhận được sinh mệnh lực, hắn dùng Khai Thiên Tạo Hóa Công bao bọc lại lực lượng đó, rồi rót ngược vào cơ thể Tào Quốc Phong.
Tuy rằng tốc độ có chậm một ít, so ra thì kém tốc độ chuyển vận của Tào Quốc Phong, nhưng vẫn ổn thỏa, không lo bị y phát hiện.
Hơn nữa, quá trình Tạo Hóa Công xử lý sinh mệnh nguyên lực, sau đó truyền ngược lại, vô tình làm cho chất lượng của sinh mệnh lực lại tăng lên, Tào Quốc Phong tuy thi triển cấm thuật nhưng lại nhận được ưu đãi, thọ nguyên lại kéo dài thêm một chút.
Quân Mạc Tà trong lòng thoáng an tâm:
"Ít nhất cũng coi như ta có sự bù đắp cho ngươi. Không đến mức cho ngươi phải tay trắng…""Tương lai có là bằng hữu hay thù địch, thì chuyện đấy nói sau, ta cố gắng không làm thương tổn đến ngươi lúc này cũng không sao…"Quân Mạc Tà nhắm hai mắt, tự nói với bản thân.
"Vì hai người Độc Cô Tiểu Nghệ và Quản Thanh Hàn, ta cũng không còn cách nào khác…
…Bởi vì nếu ta trực tiếp yêu cầu, các ngươi tuyệt đối sẽ không chấp nhận, cái ta cần chính là số lượng….
…Xin cho ta ích kỷ một lần! Xin thứ lỗi!"Quân Mạc Tà trước giờ đều lấy bản thân làm trung tâm, chuyện ích kỷ, sớm đã làm không ít, nhưng chỉ riêng lúc này, thấy Tào Quốc Phong không chút do dự dùng tính mạng của bản thân hắn mà kéo dài sinh mệnh của mình, Quân Mạc Tà cảm thấy chấn động từ tận đáy lòng.
Nếu giữa cuộc chiến trực tiếp mà giết chết Tào Quốc Phong, Quân Mạc Tà tuyệt không có nửa điểm ấy náy, dù cho Tào Quốc Phong là thánh nhân, cũng tuyệt đối không hối hận…
Dù cho hắn có bị trọng thương, cũng có thể chấp nhận trả giá để giết Tào Quốc Phong, nhưng hiện tại…
Hắn không bị thương chút nào…
"Lương tâm con người, thật đúng là một thứ gì đó kỳ diệu. Ta đây là một kẻ máu lạnh, lại có thể sinh ra một cảm xúc phức tạp đến thế…"Quân Mạc Tà cười khổ một tiếng, âm thầm nói. Trước mắt thấy Tào Quốc Phong không hề gián đoạn việc chuyện vận huyền khí, trên đầu bốc lên một làn khí trắng không ngừng, Bạch Kỳ Phong không khỏi nhíu mày, nói:
- Đại ca, chuyện này cần nên cân nhắc, đúng là có được một truyền nhân Không Linh Thể Chất như thế thì thực sự là khó, nhưng tên tiểu tử trước mặt chúng ta bộ dạng thế này, mà chúng ta vì hắn mạo hiểm lớn như vậy, e là không đáng giá đâu! Địch nhân khiến hắn nửa chết nửa sống thế này đem đến nơi đây, chưa chắc không có âm mưu quỷ kế gì! Vạn nhất kẻ đưa hắn đến đây đã phá hủy thần trí của hắn, coi như thân thể thì có thể dựa vào chí bảo của bản phủ để cứu, nhưng tâm trí chưa chắc có thể cứu vãn! Vậy thì người chúng ta cứu sống lại là một kẻ ngu si, coi như hắn có được Không Linh Thể Chất, nhưng rồi sao? Điều này cũng không thể không đề phòng!
Ra vẻ bị tổn thương, Quân đại thiếu gia trong lòng thầm mắng:
"Vương bát đản, ngươi mới là kẻ ngu, cả nhà ngươi đều là kẻ ngu!""Đợi bổn thiếu gia ra tay, nhất định sẽ cho lão tiểu tử ngươi trở thành kẻ si ngốc, dám suy nghĩ về thiếu gia nhà ngươi như vậy!"Tào Quốc Phong mỉm cười, thản nhiên lắc đầu, không nói một tiếng.
- Đại ca, ngoại trừ những gì ta vừa nói, có thể bọn hắn còn có âm mưu chờ huynh hao tổn hết huyền khí vì tên tiểu tử này…. Nếu địch nhân chuẩn bị mai phục giữa đường rút của chúng ta, không chỉ huynh khó mà giữ được tánh mạng, mà còn sợ liên quan đến cả huynh đệ bảy người chúng ta, khả năng bảy huynh đệ chúng ta táng mạng giữa đường rất có thể xảy ra… Ván bài này, có phải chúng ta đang cược quá lớn?
Bạch Kỳ Phong nói liên tục nhưng y vẫn bất động thì càng thêm lo lắng. Những điểm đáng ngờ trong chuyện này không phải là ít, Bạch Kỳ Phong nói hoàn toàn có lý. Thử nghĩ, Thể Chất Không Linh khó khăn cỡ nào mới xuất hiện một người, đâu phải loại muốn là có ngay?
Nhưng địch nhân lại có thể nhẫn tâm đem người có thể chất này quăng tại đây…
Nếu không phải là có mưu đồ, tại sao chuyện này lại xảy ra?
Nếu đây là một cạm bẫy… Dễ dàng nghĩ ra hậu quả sẽ to lớn đến mức nào!
- Ngươi nói một câu cũng không sai!
Tào Quốc Phong rốt cuộc cũng chậm rãi nói:
- Trước mắt, tất thảy đều là một cạm bẫy! Chuyện này, lão phu vừa rồi cũng đã suy nghĩ cẩn thận. Nhưng cạm bẫy này, một trong chúng ta không thể không nhảy vào nó! Coi như biết rõ kết quả sau đó là một phần sống, chin phần chết… thậm chí là chỉ có chết chứ không thể sống, chúng ta cũng phải nhảy vào!
Y thản niên cười cười, nói:
- Phiêu Miểu Huyễn Phủ tồn tại từ ngàn vạn năm nay, nhân tài đông đảo, người tu luyện mới tới mỗi ngày phải nói là vô kể, nhưng mà một kẻ có được Không Linh Thể chất thì chưa bao giờ có. Việc này dẫn đến việc hạn chế sự phát triển cực đại của Huyễn Phủ chúng ta… Mà hiện tại, bên ngoài lại xuất hiện một người như thế, đó là Tà Chi Quân Chủ Quân Mạc Tà! Kỳ Phong, chúng ta là người đồng lứa, cho dù hung tâm vẫn còn, nhưng lại khó mà che dấu sự thật là già cả rồi, còn có thể hi vọng gì vào chúng ta? Nhưng Huyễn Phủ vẫn phải tồn tại, hơn nữa phải tồn tại thiên thu vạn thế, trường tồn mãi mãi!
Tào Quốc Phong nói đến đây, Bạch Kỳ Phong vốn đang muốn khuyên nhủ y thêm nữa, nhưng rốt cuộc lại không nói gì, chỉ cúi đầu thở dài một tiếng.
- Mà thiếu niên trước mắt chúng ta, đúng là hi vọng cho tương lai của Huyễn Phủ! Tiềm lực của Không Linh Thể Chất phải nói là vô cùng khủng bố, vốn không có gì sánh kịp, ta càng tin tưởng thiếu niên này khi còn nhỏ đã gặp qua kì ngộ, mới có thể bảo trì thân thể Không Linh Thể Chất từ nhỏ đến tận giờ. Vì thế, nếu không có danh sư chỉ điểm, thể chất Không Linh chắc chắn đã tan biến từ khi còn nhỏ xíu, mà sư phụ hắn thì sao có thể gọi là danh sư được! Hơn nữa, thiếu niên này còn có huyến khí cơ bản vững chắc, điều này nói lên được gì? Trong lòng chúng ta ai cũng tự hiểu rõ! Thiếu niên này có vận khí cực lớn, sự phát triển trong tương lai sắp tời là bất khả hạn lượng! Chưa chắc gì đã thua tên Quân Mạc Tà kia!
Tào Quốc Phong lần thứ hai tăng tốc độ truyền huyền khí vào, ngẩng đầu lên nói:
- Hiện giờ thù trong giặc ngoài, đều trong thời gian tế nhị, mà chúng ta lại một lần nữa có một thiên đại cơ duyên thế này, làm sao có thể động một chút là bỏ? Dù cho lần này cả bảy chúng ta có chết ở chỗ này, cũng không thể bỏ! Chỉ cần có một tia hi vọng, cũng phải đem tên thiếu niên có Không Linh thể Chất này quay về Huyễn Phủ! Lần này, chúng ta không thể không mạo hiểm!
- Nếu đám người chúng ta vì sự an nguy của bản thân mà bỏ rơi tên thiếu niên này, như vậy sau này nhỡ Huyễn Phủ có gặp họa, một khi bị diệt, như vậy hết thảy nguyên nhân đều là do chúng ta cả! Lúc đó, chhúng ta chính là tội nhân hiên cổ làm cho Huyễn Phủ bị diệt vong!
Trào Quốc Phong âm trầm nói.
- Đại ca suy nghĩ sâu xa, lo xa nghĩ rộng, lời nói cực kỳ chính xác, vừa rồi tiểu đệ quả thực là suy nghĩ không chu toàn.
Bạch Kỳ Phong trên mặt hiện lên tia xấu hổ, nói:
- Huyễn Phủ đối với Bạch mỗ có thể nói là ân trọng như núi, nếu hiện tại có bỏ lại tính mệnh của Bạch Kỳ Phong ta tại đây, ta cũng cố mang hắn an toàn trở về!
Năm người còn lại khí sắc kính nể thập phần, ngưng trọng gật đầu, tràn đầy vẻ quyết ý! Tào Quốc Phpmh vui mừng cười, nói:
- Nếu đã như vậy, chúng ta cũng phải nhanh lên đường! Lão phu tự đánh giá công lực tương đối cao, cho nên đoạn đường thứ nhất này, do lão phu toàn quyền bảo vệ, đến khi nào mệt mỏi thì ngưng, sau đó các ngươi cứ theo thứ tự mà làm, dựa theo phương pháp của lão phu, cần phải cho tên tiểu tử này không bị một chút chấn động nào, tránh sự cố ngoài ý muốn!
Bạch Kỳ Phong ưng thuận gật đầu, đến trước mặt Tào Quốc Phong, nói:
- Ta đi trước mở đường…
Nói xong liền đi trước. Tào Quốc Phong ôm Quân đại thiếu gia thân thể bị
"trọng thương" kia, chạy theo sát phía sau Bạch Kỳ Phong, mặt khác năm người còn lại thì chặt chẽ vây quanh Tào Quốc Phong, bảy người, giống như là hợp thành một trận thế nghiêm mật, tức tốc xông ra ngoài!
Bảy bóng người nhanh như chớp tiến về phía trước, tuy rằng đang trong rừng rậm, thế nhưng lại không gây ra bất cứ một tiếng động nào!
Rõ ràng họ đều là cao thủ trình độ Thánh Hoàng nổi danh. Nhưng lúc này, cả bảy vị cao thủ ai ai cũng lộ rõ thái độ như lâm đại địch, thần thức tràn ra bao phủ thiên địa. Họ đều cùng dò xét bầu không khí xung quanh trong vòng mười dặm. Một đường đi thẳng đến, trong lòng lúc nào cũng chuẩn bị gặp phải mai phục khủng bồ, thế nhưng suốt đoạn đường vẫn không có bất cứ động tĩnh gì. Sự tình quá bình thường chắc chắn sẽ có biến, bảy người hết thảy đều là hạng túc trí đa mưu, chẳng những không thả lỏng một chút nào, mà ngược lại càng nâng cao tinh thần cảnh giác đề phòng!
Địch nhân đã bày ra cạm bẫy, há có thể có thể cho ta thoát đi dễ dàng, bảy người trong lòng cùng có chung suy nghĩ này. Sau khi đi được một đoạn khá xa, Tào Quốc Phong đột nhiên cảm thấy thân thể có chút kì lạ:
Tuy huyền khí của mình có cao hơn mọi người một chút, nhưng vừa rồi mình hao tổn một lượng thọ nguyên rất lớn vì Hồi Xuân Thuật, theo đạo lý mà nói thì thân thể sẽ thua sút hơn bình thường, nhưng bây giờ lại hoàn toàn bình thường. Thêm vào đó, huyền khí toàn thân cũng không có dấu hiệu mệt mỏi sụt giảm gì, thậm chí tinh thần còn có chút thoải mái…
Loại hiện tượng kỳ lạ này, tuyệt đối khác xa loại
"Hồi quang phản chiếu" bình thường, khiến cho Tào Quốc Phong cảm thấy mừng rỡ, chẳng lẽ hôm nay tâm trạng của mình bộc phát, tuy hao tổn lượng lớn thọ nguyên để thi triển bí thuật, nhưng lại giúp mình đạt được trạng tháti đỉnh phong một khoảng thời gian ngắn?
Đúng thực là kỳ lạ mà!
Nhưng bất luận thế nào, tình huống xuất hiện trước mắt này là chuyện tốt, không phải chuyện xấu! Chỉ cần mình bảo tồn được thực lực, ngay cả gặp phải địch nhân cũng chưa chắc đến mức hung hiểm!
Thậm chí nếu trạng thái này có là
"hồi quang phản chiếu" đi chăng nữa, chỉ cần có thể duy trì trở về Huyễn Phủ, coi như cũng đáng một mạng, cũng là giá đáng phải trả!
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến