Dược Thần

Chương 1151: Lên Trời Không Đường, Xuống Đất Không Cửa(2)

Lông tơ toàn thân dựng đứng, Kiệt Sâm cảm nhận được nguy hiểm, trong ánh mắt tràn đầy vẻ ngưng trọng, Linh Thần Quyết điên cuồng vận chuyển, linh lực khởi động như thủy triều điên cuồng tràn vào bên trong hắc sắc trọng kiếm.

Giờ khắc này bên trong hắc sắc trọng kiếm tản mát ra cỗ lực lượng cường đại không gì sánh kịp, cùng hai đạo hắc sắc cực quang nặng nề va chạm cùng một chỗ.

- Oanh!

Trong tiếng nổ vang đáng sợ, thân hình Kiệt Sâm lùi lại thật nhanh trong hư không, một cỗ linh lực quỷ dị dọc theo hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm lập tức truyền nhập vào bên trong thân thể hắn. Thân thể Kiệt Sâm run lên bần bật, máu tươi rỉ ra, lực lượng quỷ dị không ngừng hoành hành phá hư bên trong thân thể, nhưng không đợi cỗ lực lượng kia tung hoành được bao lâu, cỗ hắc sắc lực lượng cổ quái nằm yên trong thân thể hắn đột nhiên lưu chuyển cùng cỗ lực lượng quỷ dị kia va đập chung một chỗ.

Không có bất kỳ dây dưa, cỗ lực lượng quỷ dị của Lạp Đạt Mạn Địch Tư đánh vào trong thân thể Kiệt Sâm bị cỗ hắc sắc lực lượng cổ quái oanh kích chỉ trong khoảnh khắc đã bị trừ khử vô hình, hoàn toàn nát bấy.

Trong hư không, Lạp Đạt Mạn Địch Tư một kích toàn lực đánh ra, mặc kệ kết quả như thế nào liền xoay người…

- Sưu!

Thân thể hắn hóa thành một đạo hắc sắc lưu quang hướng phía chân trời xa xa lao nhanh như thiểm điện, chuẩn bị chạy trốn.

Bởi vì phạm vi cuộc chiến giữa Kiệt Sâm cùng Lạp Đạt Mạn Địch Tư thật sự quá lớn, vòng vây của sáu người Vi Ân cũng lớn hơn thật nhiều, giờ khắc này hướng Lạp Đạt Mạn Địch Tư bỏ chạy chính là do Tạp Tắc Nỗ Tư trấn giữ.

- Muốn chạy trốn?

Nhìn thấy Lạp Đạt Mạn Địch Tư bay vút về hướng mình, Tạp Tắc Nỗ Tư nhếch môi cười lạnh.

- Xoạt…

Thân hình hắn mạnh mẽ chớp động, đã ngăn cản phương hướng bỏ chạy của Lạp Đạt Mạn Địch Tư.

- Thối tiểu tử, cút ngay cho ta!

Nhìn thấy Tạp Tắc Nỗ Tư ngăn cản đường đi của mình, trong miệng Lạp Đạt Mạn Địch Tư gào thét, hắc sắc linh trượng trong tay hung hăng oanh thẳng vào người Tạp Tắc Nỗ Tư.

Hắn liều lĩnh thi triển bí pháp đánh lui Kiệt Sâm vì tìm kiếm cơ hội chạy trốn cho chính mình, hiện tại thật vất vả thành công Lạp Đạt Mạn Địch Tư không thể để cho bất luận kẻ nào ngăn cản đường lui của mình, hơn nữa trong mấy người tại đây hắn chỉ sợ hãi Kiệt Sâm mà thôi, đối với những thánh linh sư đê cấp như Tạp Tắc Nỗ Tư bởi vì chưa giao thủ nên hắn không hề có chút ý e ngại.

- Oanh long long…

Hắc sắc khí vụ ám thuộc tính không ngừng quay cuồng, tạo thành một gương mặt dữ tợn gào thét ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ hung hăng đánh thẳng tới Tạp Tắc Nỗ Tư.

Vì chạy khỏi nơi này, Lạp Đạt Mạn Địch Tư liều lĩnh phát động công kích với Tạp Tắc Nỗ Tư, muốn một kích đánh lui đối thủ, chỉ cần đánh bại Tạp Tắc Nỗ Tư hắn tin tưởng bằng vào tốc độ thánh linh sư trung cấp của mình những người ở đây không ai có thể đuổi theo kịp.

Tạp Tắc Nỗ Tư không hề có chút sợ hãi, ngược lại nhếch miệng nở nụ cười.

Một đạo hào quang âm dương bắn ra từ thân thể Tạp Tắc Nỗ Tư, một cỗ khí tức linh lực kinh thiên lập tức lan tràn khắp chung quanh.

- Âm dương sinh tử quyết, âm dương lưu chuyển, thái cực hóa lưỡng nghi, một kiếm định sinh tử!

Tạp Tắc Nỗ Tư hét to, trong mắt tràn ngập chiến ý ngập trời, hai tay đánh ra hai luồng hắc bạch quang mang, hai cỗ quang mang trực tiếp truyền vào trường kiếm tạo thành một đạo kiếm khí hỗn độn nhắm ngay Lạp Đạt Mạn Địch Tư nặng nề bổ tới.

- Hưu…

Kiếm khí cường đại phá vỡ hư không, những nơi đi qua không gian đều vỡ vụn, nhộn nhạo rung động, cùng công kích quỷ dị của Lạp Đạt Mạn Địch Tư lập tức đụng vào cùng một chỗ.

- Oanh!

Trong tiếng nổ mạnh cực lớn, hai người đều bật lui ra sau hơn mười thước, linh lực cuồn cuộn trong thân thể, yết hầu dâng lên cỗ máu tươi.

- Thế nào…

Trong ánh mắt Lạp Đạt Mạn Địch Tư mang theo nỗi khiếp sợ nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư, trong tưởng tượng của hắn Tạp Tắc Nỗ Tư chỉ là thánh linh sư đê cấp, hơn nữa khẳng định vừa tấn cấp chưa lâu, một chiêu vừa rồi tuy không cường đại như Hắc Ám Đồng Thị nhưng tuyệt đối thánh linh sư đê cấp không ngăn cản nổi, nhưng biểu hiện của Tạp Tắc Nỗ Tư làm cho hắn giật mình, không ngờ vừa giao phong lại ngang hàng nhau.

Kỳ thật Lạp Đạt Mạn Địch Tư không biết trong những người đang có mặt tại đây sau khi tấn thăng thánh linh sư đê cấp, Tạp Tắc Nỗ Tư đã trở thành người mạnh nhất chẳng khác gì Kiệt Sâm, thậm chí còn mạnh hơn Lam Nguyệt Cổ Sâm một ít.

Cũng không phải Tạp Tắc Nỗ Tư có lực lĩnh ngộ pháp tắc mạnh bao nhiêu, mà là công pháp quang ám song hệ so sánh với thủy mộc song hệ của Lam Nguyệt Cổ Sâm sẽ sinh ra biến dị, thực lực tăng lên mạnh nhất trong nhóm người.

Hơn nữa bản thân Lạp Đạt Mạn Địch Tư lại là ám hệ linh sư, muốn chống lại quang ám song hệ như Tạp Tắc Nỗ Tư chỉ có thể xem như bản thân hắn xui xẻo.

Lạp Đạt Mạn Địch Tư một kích thất bại, trong nội tâm kinh hãi, hắn kiệt lực điều chỉnh lại linh lực trong cơ thể nhìn trừng trừng Tạp Tắc Nỗ Tư sau đó quay phắt người lại hướng chỗ khác bay vút đi.

Lực lượng cường đại của Tạp Tắc Nỗ Tư làm cho hắn hiểu được mình căn bản không khả năng đánh bại thanh niên kia trong thời gian ngắn mà chạy thoát khỏi vòng vây, vì phòng ngừa lãng phí thời gian hắn lập tức di chuyển mục tiêu xông về hướng khác.

- Hừ!

Tạp Tắc Nỗ Tư hóa thành một đạo lưu quang theo sát phía sau, nhưng chỉ truy đuổi thoáng chốc hắn lại ngừng phắt lại.

- Thật sự là không có ý nghĩa, mới giao thủ một lần đã bỏ chạy rồi, thật là mất hứng!

Tạp Tắc Nỗ Tư bĩu môi thối lui ra xa.

Hắn cũng không phải không muốn đuổi theo mà vì đối phương đã tiến nhập vào phạm vi phong tỏa của Lam Nguyệt Cổ Sâm, vì vậy hắn không cần tiếp tục truy đuổi.

Lạp Đạt Mạn Địch Tư nhanh chóng chạy thục mạng, lập tức đối diện với Lam Nguyệt Cổ Sâm.

- Cút ngay cho ta!

Trong nội tâm vô cùng lo lắng lẫn bối rối, Lạp Đạt Mạn Địch Tư không hề nói nhảm, trực tiếp gào thét hướng Lam Nguyệt Cổ Sâm đánh ra công kích mãnh liệt.

Ngàn vạn đạo hắc sắc khí vụ như móng vuốt bạch tuộc vung vẩy trên bầu trời, bị Lạp Đạt Mạn Địch Tư khống chế điên cuồng tuôn về chỗ Lam Nguyệt Cổ Sâm.

- Hừ!

Nhìn thấy công kích của hắn, Lam Nguyệt Cổ Sâm cười lạnh, trong mắt hiện lên một đạo tinh mang, thân thể toát ra lam sắc vòng xoáy phút chốc ngưng tụ thành một đạo nguyên tố chi nhận cực lớn nhắm ngay hắc sắc khí vụ đầy trời mạnh mẽ đâm vào.

- Thủy mộc song hệ áo nghĩa – Hư Không Trảm!

- Ông!

Một kích này khiến không gian như rung động, tiếng rít chói tai vang lên, hư không rách nát, nguyên tố chi nhận ẩn chứa khí tức khủng bố nặng nề va chạm chung một chỗ với hắc sắc vụ khí.

- Oanh! Đương! Oanh!

Trong tiếng oanh minh nổ tung giữa thiên địa, hắc sắc khí vụ bị chém vỡ không ngừng sụp đổ, cuối cùng hoàn toàn biến thành hư vô, mất tích trên không trung.

- Thế nào…

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lạp Đạt Mạn Địch Tư cả kinh dựng đứng cả lông tóc, hắn không nghĩ tới Tạp Tắc Nỗ Tư có thể ngăn cản công kích của mình mà hiện tại cả thiếu nữ trước mặt cũng có thể ngăn cản được công kích của hắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất