Dược Thần

Chương 1403: Đại lục nguy cơ

- Vi Ân, thần tính pháp tắc ta đã đánh vào trong thân thể của ngươi, ngươi từ từ luyện hóa, về phần ngươi có thể hấp thu bao nhiêu, có thể đạt tới cửu giai cao cấp hay không phải xem chính tạo hóa của mình!

Kiệt Sâm lên tiếng nói.

- Thế này…

Vi Ân duỗi ra hai tay, cảm thụ cỗ pháp tắc cột trụ trong thân thể, trong đôi mắt lập tức toát ra tia mừng rỡ.

Vi Ân có thể cảm nhận được lực lượng cường đại trong thân thể mình, bên trong bao hàm khí tức pháp tắc cùng huyền ảo căn bản cửu giai trung cấp như hắn không khả năng nắm giữ, một khi hoàn toàn luyện hóa, với thiên phú của hắn chí ít có bảy thành nắm chắc tấn thăng tới cửu giai cao cấp.

Bất quá đạo pháp tắc chi trụ ẩn chứa khí tức pháp tắc cùng huyền ảo thật sự là quá cường đại, Vi Ân suy đoán dù cho mình phải luyện hóa ngày đêm ít nhất cũng cần tới mấy tháng thời gian mới có thể hoàn toàn tinh luyện xong.

- Tốt rồi, Vi Ân, Hán Mật Nhĩ Đốn, Y Mẫu, ba người nghỉ ngơi một chút đi, khu vực trong này nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, chờ sau khi thương thế hai người khôi phục tốt hơn chúng ta lại tiếp tục lên đường.

Linh thức Kiệt Sâm quét qua Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu, nhìn thương thế nghiêm trọng của hai người lúc này hắn mới lên tiếng.

Trong đôi mắt Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đột nhiên hiện lên một tia do dự, cuối cùng giống như đã hạ quyết tâm, hai người liếc nhìn nhau sau đó nhìn qua Kiệt Sâm.

- Kiệt Sâm đại sư, ngươi không cần tiếp tục chờ chúng ta nữa, tuy thương thế hai người chúng ta nghiêm trọng nhưng còn chưa tới mức hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Cả hai người cùng lắc đầu nói:

- Chúng ta đã quyết định lui ra khu vực bên ngoài, không thể tiếp tục đi theo Kiệt Sâm đại sư vào khu vực trung ương để mạo hiểm nữa rồi.

Trải qua cuộc chiến vừa rồi, hai người đã hoàn toàn bỏ qua ý nghĩ tiếp tục mạo hiểm đi sâu vào trong khu vực trung ương, tuy bên trong này có thể xuất hiện thần tắc mảnh vỡ giúp đỡ thực lực của họ tăng lên, nhưng thật sự quá mức nguy hiểm, phảng phất như đầu giao long vừa rồi bằng thực lực hai người bọn họ ngay cả một chiêu cũng không thể ngăn cản, nếu tiếp tục lưu lại chỉ có thể mang tới phiền toái cho Kiệt Sâm, ngược lại còn đem mọi người cùng lâm vào trong nguy hiểm.

Trên thực tế với thực lực của hai người bọn họ cho dù ở khu vực bên ngoài không cẩn thận còn gặp phải tử vong, huống chi muốn mạo hiểm đi vào khu vực trung ương, thật sự đã vượt xa phạm vi năng lực của bọn họ.

- Hai người…

Kiệt Sâm nhìn qua hai người, trầm mặc một lát cuối cùng gật nhẹ đầu:

- Nếu các ngươi đã quyết định vậy thì được rồi.

Kiệt Sâm cũng biết rõ khu vực trung ương thật sự không thích hợp với hai người.

- Kiệt Sâm, ta cũng quyết định không tiếp tục mạo hiểm đi vào bên trong nữa.

Đúng lúc này Vi Ân cũng đột nhiên lên tiếng.

- Ân?

Kiệt Sâm không khỏi nhíu mày nghi hoặc nhìn Vi Ân.

Thực lực của Vi Ân mạnh hơn Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu, hơn nữa với tính cách của hắn vốn cũng không e ngại nguy hiểm, nhưng hiện tại hắn lùi bước làm Kiệt Sâm không khỏi nghi hoặc.


- Kiệt Sâm, hiện tại hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đều bị trọng thương, cho dù lui ra khu vực bên ngoài chỉ sợ cũng không an toàn, ta cần lưu lại cùng bọn họ, hơn nữa ta đã nhận pháp tắc huyền ảo ngươi đưa vào, ta có cảm giác chỉ cần đem toàn bộ lĩnh ngộ luyện hóa là có khả năng tấn thăng cửu giai cao cấp, toàn bộ quá trình cần tới mấy tháng thời gian, trong đoạn thời gian này ta muốn tìm khu vực an toàn bên ngoài cẩn thận luyện hóa, đợi sau khi ta tấn thăng cửu giai cao cấp hoặc luyện hóa xong pháp tắc lại tiến vào bên trong khu vực trung ương thì tốt hơn.

Tuy Vi Ân giải thích như vậy nhưng còn có một nguyên nhân trọng yếu nhất hắn không nói ra, nguyên nhân chính là với thực lực của hắn tuy có thể dựa vào Kiệt Sâm miễn cưỡng sinh tồn trong khu vực trung ương, nhưng sự hiện hữu của hắn đồng dạng sẽ mang tới phiền toái cùng nguy hiểm cực lớn cho Kiệt Sâm, làm cho Kiệt Sâm không thể buông lỏng mà thi triển thực lực, sẽ lâm vào hiểm cảnh.

Cũng giống như vừa rồi, chỉ có một đầu giao long vốn Kiệt Sâm có thể hoàn toàn ngăn cản được, sau đó đánh chết, nhưng nếu tiếp theo đồng thời xuất hiện vài đầu linh thú cường đại như đầu giao long, với thực lực của Kiệt Sâm cho dù không phải là đối thủ nhưng nếu muốn thoát đi chiến trường cũng không khó khăn, nhưng nếu có hắn đi chung vì cứu hắn Kiệt Sâm chỉ có thể gian nan tử chiến, như vậy sẽ lâm vào tuyệt cảnh.

Vi Ân cũng không hi vọng chuyện như vậy phát sinh, lựa chọn tạm thời tránh lui.

- Vậy…được rồi!

Kiệt Sâm nhìn thật sâu vào mắt Vi Ân, với lực quan sát của hắn làm sao lại nhìn không ra tâm tư của Vi Ân, nhưng hắn cũng không nói thêm lời gì, bởi vì đây cũng là điều mà Kiệt Sâm một mực cân nhắc.

- Đã như vậy…

Kiệt Sâm chợt vẫy tay, bên trong Chiến Thần Tháp lập tức bắn ra thần tắc mảnh vỡ không trọn vẹn, sau đó bị Kiệt Sâm đánh nhập vào trong thân thể Vi Ân.

- Kiệt Sâm, ngươi…

Vi Ân không khỏi ngây dại, đó chính là thần tắc mảnh vỡ, cho dù là thánh linh sư đỉnh phong như Ngải Kim Sâm cũng rất muốn có, nhưng không ngờ Kiệt Sâm lại trực tiếp đưa cho hắn.

- Không có gì, ta vẫn còn một mảnh nguyên vẹn.

Kiệt Sâm khoát khoát tay:

- Đã có thần tắc mảnh vỡ việc ngươi tấn thăng thánh linh sư cao cấp chắc có lẽ không còn gì ngoài ý muốn, hơn nữa cộng thêm pháp tắc cột trụ ít nhất trong thời gian nửa năm đủ cho ngươi tu luyện.

- Hiện tại ta sẽ đưa các ngươi ra khu vực bên ngoài đi.

- Được!

Bốn người hóa thành bốn đạo lưu quang bay vút trở ra ngoài.

Một lát sau bốn người lại xuất hiện nơi tấm màng mỏng, khi nhìn thấy ba người Vi Ân an toàn quay trở ra ngoài, Kiệt Sâm mới phóng lên trời trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang hướng tận sâu trong khu vực trung ương bay nhanh đi. 

Bởi vì dẫn theo ba người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu, Kiệt Sâm lãng phí không ít thời gian tại khu vực bên ngoài, tin tưởng với thực lực của Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ đã sớm đi vào trong khu vực trung ương, dù sao càng xâm nhập thì cơ hội đạt được thần tắc mảnh vỡ càng lớn, không có người nào nguyện ý lãng phí thời gian ở bên ngoài.

Ngay khi Kiệt Sâm bọn họ còn đang mạo hiểm sinh tử trong Chư Thần Chiến Trường, toàn bộ các thế lực lớn trên Tư Đặc Ân đại lục đang gặp phải nguy cơ thật lớn.

Trung nam bộ đại lục, đó là một tòa thành trì cực lớn, như một ngọn núi cao nằm ngang phía nam đại lục, cả tòa thành trì cao đến trăm trượng, toàn thân ngăm đen, xa xa nhìn lại như một đầu man hoang cự thú vô cùng khủng bố nằm nơi đó, có một loại cảm giác áp bách làm người ta hít thở không thông.

Tòa thành trì này chính là chủ thành Tội Ác Thành một trong chín đại thế lực đỉnh cấp đại lục, là đại bản doanh của Tội Ác Thành.

Giờ phút này tận sâu trong cung điện của tòa thành trì, một đại hán ngăm đen trên đầu có sừng ngắn đang ngồi nơi đó, bên dưới có một lão giả mặc trường bào màu đỏ trên người tản ra khí tức kinh người đang quỳ sụp run rẩy toàn thân.

Người này là phó thành chủ ở lại lưu thủ trong Tội Ác Thành, thánh linh sư trung cấp Thụy Tư.

- Đại nhân, đây là tư liệu đại lục mà ngươi muốn xem, toàn bộ đều ở nơi này.

Đối mặt với đại hán kia, Thụy Tư run rẩy lên tiếng, ngọc giản trong tay đưa lên, hai tay run rẩy tỏ rõ nội tâm vô cùng sợ hãi của hắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất