Dược Thần

Chương 261: Thiên địa dị tượng, Linh Dược ra!

Tay của hắn lập tức biến mất, hóa thành một cổ gió nhu hòa, kỳ thật cũng không phải là chân chính biến mất, chỉ là bởi vì động tác quá nhanh nên thậm chí ngay cả ảo ảnh cũng không kịp hình thành thôi.

Bồng!

Cánh tay của hắn lập tức bạo liệt ra, sương mù, huyết vụ thoáng chốc nhuộm không khí thành một màu huyết hồng, trong không khí tràn ngập một cổ hương vị huyết tinh. Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.com

Mồ hôi to như hạt đậu tí tách rơi xuống từ trán hắn, đau đớn kịch liệt khiến toàn thân hắn nhịn không được trở nên run rẩy.

Động tác của hắn cũng dừng bặt lại, trên cánh tay một hồi huyết nhục mơ hồ.

Vận động kích liệt quá độ khiến cánh tay của hắn trong thoáng chốc đã vượt qua cường độ cao nhất có thể thừa nhận được.

Trong cơ thể lập tức tuôn ra một cổ lực lượng cổ quái màuđen, nhanh chóng tu bổ lấy cơ thể bị thương của hắn.

- Không được

Đáy lòng Kiệt Sâm phát ra một tiếng bi rống, cường độ thân thể hiện giờ của hắn mới chỉ chừng lục giai cao cấp Tôn Linh Sư đến thất giai đê cấp Hoàng Linh Sư, nhưng muốn chếbiến ra Linh Dược tề có thể khiến Vi Ân khôi phục thực lực thì ít nhất phải cần cường độ thân thể ngoài thất giai trung cấp mới được.

Hắn hiện giờ còn xa xa không đủ.

Cấp bậc của Linh Dược sư là một hệ thống cực kỳ nghiêm khắc, tuy rằng thiên phú của Kiệt Sâm về mặt Linh Dược rất mạnh, nhưng dù nói thế nào thì cường độ linh thức hiện giờcủa hắn cũng mới chỉ là tam giai trung cấp Linh Sư thôi, lấy cấp bậc trên đại lục để hạn định thì cũng chỉ là một tam giai trung cấp Linh Dược sư thôi.

Coi như lấy kỹ thuật lưu Linh Dược sư ở kiếp trước của hắnđến tính toán thì cường độ thân thể hắn hiện giờ tối đa cũng chỉ một gã thất giai đê cấp Linh Dược Hoàng sư mà thôi.

Cho dù thiên phú của hắn có cường thịnh trở lại, năng lực lĩnh ngộ có cao hơn nữa cũng không cách nào phủ nhậnđược sự thật là linh thức hắn rất yếu ớt.

Rống

Trên bầu trời, thanh âm gào thét ù ù truyền đến, vô số cao thủ đối chiến lẫn nhau khiến cho cả linh nguyên tố trên không Vương thành đều trở nên cuồng bạo, linh thức của bát giai Đế Linh Sư tung hoành tàn sát bừa bãi, càng làm ảnh hưởng đến sự khống chế của Kiệt Sâm đối với linh thức.

- Kiệt Sâm sao lại dừng lại rồi?

Trong lòng đám người Vi Ân trên bầu trời, thỉnh thoảng lại chú ý đến Kiệt Sâm đều sững sờ, lập tức tràn đầy lo lắng.

Chỉ vì Kiệt Sâm lấy ra dụng cụ phối chế và Linh Dược tề nên khiến cho hi vọng của bọn hắn đều đặt ở trên người Kiệt Sâm, Kiệt Sâm này là người có thể mang cho bọn hắn kỳ tích và hi vọng, mà động tác hiện giờ của Kiệt Sâm lại khiến bọn hắn không rõ ràng lắm.

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Lòng Kiệt Sâm đang gào thét, thanh âm kêu la đau nhức của Vi Ân trên bầu trời khiến hắn tâm loạn như ma.

Nếu như hắn không nhanh chóng chế biến ra được Linh Dược tề, một khi Vi Ân bị thua, như vậy chuyện căn bản sẽ không cách nào thu thập được nữa.

Nhưng nếu hắn cố ý phối chế với cường độ cao, vậy thì hai tay của hắn rất có thể sẽ hoàn toàn hỏng mất, nhưng lại chưa hẳn có thể phối chế thành công.

Giờ hắn đang gặp phải một lựa chọn vô cùng gian nan.

- Lựa chọn?

- A.

Trong lúc đó, bỗng nhiên Kiệt Sâm nở nụ cười, hắn cười vô cùng sáng lạn.

- Mình hiện giờ còn lựa chọn sao?

Hắn hỏi mình.

- Không có.

Kiệt Sâm ngẩng đầu, Vi Ân đang đau khổ chèo chống dưới sự giáp công của hai đại Đế Linh Sư, cũng như hắn vậy, mặc kệ từng người bọn hắn đã từng phong quang thế nào, ngạo thị đại lục thế nào, nhưng giờ phút này, bọn hắn đều không còn như trước nữa.

Nhưng khốn cảnh như thế, chả lẽ không phải là thứ bọn hắn thích sao? Lần lượt đối mặt ngăn trở, lần lượt dũng cảm giẫm qua, tư vị của loại thành tựu này, loại chiến thắng khó khăn này, khiến hắn như si mê như say sưa.

Thời gian dần trôi qua, lòng Kiệt Sâm lại lần nữa bình tĩnh lại.

Hai tay đầm đìa màu tươi kia lại lần nữa bỗng nhiên biến mất, hóa thành một trận gió, trong không khí truyền đến một tia thanh âm nổ đùng rất nhỏ khiến người run sợ, huyết vụ màu đỏ lại lần nữa phiêu tán ra.

Nhưng Kiệt Sâm lại phảng phất hồn nhiên chưa tỉnh, ngay cả lông mày cũng không hề nhíu lấy một cái, trong thế giới của hắn chỉ còn lại như tài liệu trên mặt đất.

Trong lúc đó, tất cả tài liệu trên mặt đất như bị một trận gió cuốn đi, bay bổng lên cao

Tâm linh vàg tài liệu dung hợp, cùng dung hợp với hoàn cảnh chung quanh.

Tâm linh của Kiệt Sâm có thể rõ ràng cảm nhận được thành phầm, nguyên tố cùng với tạp chất trong tài liệu, linh thức của hắn thoáng phát ra, tất cả tài liệu đều bị phân giải từng chút một, mỗi một lần chia lìa đều phảng phất như được trải qua đo đạc tỉ mỉ, chính xác đến đỉnh phong.

Gió do hai tay biến ảo ra khi thì nhu hòa, khi thì cuồng bạo, khi thì lập tức phân giải nguyên một đống dược thảo, khi thì tinh tế đánh bóng một khối tinh thạch...

- Còn nhớ rõ, chính mình năm đó đã buông tha cho sự thống khổ trên còn đường Linh Sư này.

- Còn nhớ rõ, chính mình năm đó đã có được tâm tình kiên quyết thế nào trên con đường Linh Dược sư này.

- Còn nhớ rõ, chính mình phối chế không biết ngày đêm trong phong, chỉ vì để biến được từng chút biến hóa nhỏ trong đó.

Hắn từ đó đã tìm được mục tiêu của hắn, hắn từ đó đã tìmđược giá trị nhân sinh, hắn từ đó đã lấy được khoái hoạt, cũng có thống khổ lúc thất bại

Trong đầu Kiệt Sâm hoàn toàn là một màn lúc trước khi hắnđạp chân vào con đường Linh Dược sư, một phần cảm tình trong lòng hoàn toàn quán thâu vào hai tay, linh nguyên tố chung quanh Kiệt Sâm cũng bắt đầu uốn lượn lên, tâm linh trước nay chưa từng có dung hợp với linh thức và linh nguyên, khiến linh nguyên tố trong thiên địa không ngừng tiến vào trong cơ thể Kiệt Sâm.

Oanh

Linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lần nữa trở nên cuồng bạo, bình cảnh tam giai trung cấp rốt cục cũng bị đột phá, vào thời khắc này, hắn tấn cấp đến tam giai cao cấp.

Nhưng trong nội tâm Kiệt Sâm lúc này cũng không có bất kỳ ý niệm nào cả, hắn hiện giờ đang thỏa thích huy sái lấy một phần cảm tình kia.

Thời gian dần trôi qua, tất cả tài liệu đều được xử lý trong một bình dược tề, trên toàn bộ mặt đất chỉ còn lại miếng Băng Linh Thánh Quả bi j đóng băng trong Vạn năm Huyền Băng kia.

Hắn ngừng hai tay, toàn bộ cánh tay một mảnh huyết nhục mơ hồ, vô cùng thê thảm, không ngừng điên cuồng vậnđộng, ngay cả lực lượng cổ quái màu đen kia cũng không kịp trị hết, nhưng Kiệt Sâm lại hồn nhiên không hề để ý tới.

Nhẹ nhàng cầm lấy miếng Băng Linh Thánh quả kia, dưới sựthẩm thấu linh lực của Kiệt Sâm...

Răng rắc...

Mặt ngoài Vạn năm Huyền Băng lập tức bị phân thành hai nữa, một cổ hàn khí nồng đậm, cơ hồ muốn đóng bằng toàn bộ Thiên địa tán dật ra từ trong Băng Linh Thánh.

Thiên tượng vốn ôn hòa trong nháy mắt liền biến thành mùađông khắc nghiệt, toàn bộ dân chúng trong Vương thành dưới sự xuất hiện của cổ hàn khí không hiểu thấu này, toàn thân đều phát run lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất